Huyền Thiên


Mà đám người Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu, Vũ Đại Lãng, Dương Thiên Ngạo, cùng với Tằng Cách La Mẫu, Hoàng Niếp Niếp thì tại Thiên Nga Tộc Thần Đạo tam cấp cao thủ công kích, điên cuồng tu luyện.

Trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, tất cả cùng đi vào quỹ đạo. Dương Thiên Lôi tin tưởng, không cần bao nhiêu năm, sẽ có một nhóm cao thủ từ trong đó sinh ra. Thế lực lớn? Hắn bằng vào lực lượng một người liền có thể thành lập một thế lực lớn hoàn toàn lấy hắn làm hạch tâm! Chỉ là còn cần một chút thời gian mà thôi.

Quan trọng nhất là tự thân thực lực của hắn hiện tại còn chưa đủ mạnh.

Ngâm mình ở trong bồn nước ấm, trong óc Dương Thiên Lôi nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.

Mất nửa canh giờ sau cũng hóa thành một đạo lưu quang tiến vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

Ngày thứ hai, khi Dương Thiên Lôi đang ở trong Minh Huyền Bảo Khố tu luyện, bỗng nhiên truyền đến tiếng hô hoán của Trần Thiến.


- Thế nào, tiểu Thiến? Nhớ ca sao? Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên liền xuất hiện bên cạnh Trần Thiến, một tay ôm lấy nàng vào lòng, nhẹ giọng nói.

- Thiên Lôi...được rồi...nương đang gọi ta! Trần Thiến có chút bất an nói. Bởi vì vừa rồi khi nàng đang tu luyện, đột nhiên cảm ứng được trong tâm thần truyền đến ba động của mẫu thân. Nàng biết đây là mẫu thân đang triệu hoán nàng. Thế nhưng nàng cũng không dám trả lời. Từ Mộng Huyễn Tinh lịch lãm trở về, Trần Thiến đã quyết định tạm thời không trở lại Trần gia. Bằng không, một khi người nhà biết được quan hệ giữa nàng và Dương Thiên Lôi tiến triển, rất có thể sẽ đem nàng nhốt lại. Đây là điều nàng không thể chịu được.

- Nương? Dương Thiên Lôi có chút kinh ngạc nói.

- Là nương của ta! Trần Thiến nói.

- A! Vậy thì trả lời đi sao, không phải sợ. Dương Thiên Lôi nói rằng.

- Nếu như gọi ta trở về thì làm sao bây giờ? Trần Thiến có chút lo lắng nói.

- Ngươi cứ nói đang ở một địa phương thần kỳ lịch lãm, tạm thời ra không được! Sợ cái gì, cùng lắm chúng ta thực đem gạo nấu thành cơm, ca cùng ngươi trở lại xem là xong. Dương Thiên Lôi vừa nói, móng vuốt hèn mọn đã đi qua đạo bào của Trần Thiến, đặt trên bộ ngực sữa kiều diễm mềm mại của nàng.

Hai người mặc dù khi ở trong Mộng Huyễn Tinh lịch lãm phát sinh quan hệ. Nhưng trong hiện thực Dương Thiên Lôi cũng chưa có phá mất thuần âm chi thể của Trần Thiến. Đây cũng là vì Dương Thiên Lôi cố kỵ cảm thụ của nàng, sợ rằng Trần Thiến bị tổn thương gì. Một nữ nhân có thể bởi vì bản thân mà buông tha gia tộc của mình, Dương Thiên Lôi không muốn nàng phải chịu bất kỳ thương tổn gì. Có thể đường đường chính chính đem Trần Thiến lấy về mới là chính đạo. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Vậy ngươi còn không buông ra trước? Bàn tay nhỏ bé của Trần Thiến trực tiếp biến thành móng vuốt, bỗng nhiên tại giữa hai chân của Dương Thiên Lôi đánh một trảo, nhưng Dương Thiên Lôi lại không thèm tránh né, ngược lại còn phát ra một tiếng tràn ngập hèn mọn. Khiến khuôn mặt Trần Thiến trở nên đỏ bừng, vội vàng buông ra đồ vật cửng rắn kia, đem Dương Thiên Lôi đẩy ra, nói: - Ngươi tránh ra một chút, đừng để nương thấy!

Trần Thiến nói xong, liền trực tiếp khởi động Tinh Không Thông Linh Kính, trong nhũ bạch quang mang lập lòe, thân ảnh mẫu thân nàng hiện lên.

Khiến Trần Thiến vô cùng kinh ngạc là đứng ở bên cạnh mẫu thân nàng dĩ nhiên có hơn hai mươi thân ảnh quen thuộc!


- Nương... Các ngươi sao đều ở đây?

- Tiểu Thiến, nữ nhi bảo bối của ta, hiện tại ngươi không có việc gì chứ? Mẫu thân Trần Thiến thấy nàng rõ ràng hiện lên trong Thông Linh Kính, nhất thời có chút kích động nói.

- Nương, ta khỏe a, người đừng lo lắng...

- Con rể bảo bối đâu? Không cùng ở một chỗ với ngươi sao? Nhanh để hắn đi ra, có chuyện lớn rồi... Mẫu thân Trần Thiến có chút lo lắng nói.

Trần Thiến đang nhìn đến mấy người Kỷ Tiêu Lam, Hạ Quân Trúc, đã ý thức được có chuyện gì. Dù sao, bọn họ vừa mới chia tay không lâu, sao lại tụ tập cùng một chỗ, còn cùng lão nương của mình? Hơn nữa, thần tình mỗi người tựa hồ đều mang theo một tia ngưng trọng.

- Thiên Lôi. Trần Thiến vội vàng nhìn Dương Thiên Lôi đứng ở phía sau Thông Linh Kính,

- Ách... Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ tới lúc này, mẫu thân Trần Thiến dĩ nhiên điểm tướng. Bất quá may là hắn da mặt vốn rất dày, hơn nữa đối với barnt hân cũng tương đối tự sướng. Đương nhiên không sợ gặp mẫu thân, do đó, trực tiếp mang theo vẻ mỉm cười, đi tới bên cạnh Trần Thiến, ôm quyền vấn an. Nhưng còn chưa kịp mở miệng, đã thấy mấy người bên cạnh mẫu thân Trần Thiến, trong lòng hơi sửng sốt, nhưng vẫn nói tiếp: - Thiên Lôi bái kiến mẫu thân đại nhân!


Dương Thiên Lôi vẫn là lần đầu tiên gặp mẫu thân Trần Thiến. Giữ mi vũ cùng Trần Thiến có bảy phần tương tự, đồng dạng là tuyệt sắc mỹ nữ, hơn nữa tuổi tác căn bản nhìn không ra so với Trần Thiến lớn hơn bao nhiêu. Nếu như hai người đứng chung một chỗ, tuyệt đối giống như tỷ muội. Đương nhiên đây là từ tướng mạo mà nói. Tu luyện giả thanh xuân kéo dài, xác thực là không phải thường nhân có thể tưởng tượng.

- Tiểu tử thối, lừa gạt nữ nhi bảo bối của ta bỏ trốn. Lúc này mới dám ra gặp lão nương? Khi mẫu thân Trần Thiến thấy Dương Thiên Lôi, trực tiếp nói. Chỉ là mới nói những lời này, thần tình liền lộ ra một tia đau thương khó có thể che giấu, nói: - Sự tình của ngươi tại Kỷ gia phát sinh, chúng ta đều đã biết...

- Kỷ gia? Nghe được mẫu thân Trần Thiến nói, trên nét mặt Dương Thiên Lôi dần hiện ra một tia lãnh liệt nói. Tuy rằng đã đáp ứng mẫu thân không đi tìm mấy gia hỏa kia báo thù, nhưng chỉ cần nghĩ đến một màn tại Kỷ gia kia, Dương Thiên Lôi vẫn là lửa giận công tâm. Mẫu thân vì sao lại lựa chọn thủ đoạn dứt khoát như vậy? Dương Thiên Lôi so với bất kỳ ai đều hiểu sâu sắc loại cảm thụ này. Thử nghĩ mà xem, trượng phu mà minh yêu hai mươi ba vạn năm không có bất kỳ tín nhiệm gì đối với mình không nói, bỏ nàng, đã là sỉ nhục lớn nhất của nữ nhân. Còn muốn đuổi nàng ra khỏi Kỷ gia. Càng quá đáng hơn là cốt nhục thân sinh cũng đoạn tuyệt quan hệ với nàng, loại cảm giác chúng bạn xa lánh này, cho dù ai cũng khó mà chịu được?

Kỷ Nhạ Yên năm năm trước sở dĩ không có rời khỏi Kỷ gia, một là vì báo ân. Nhưng nguyên nhân quan trọng nhất, Dương Thiên Lôi rõ ràng là vì hắn cùng những vị huynh đệ tỷ muội kia. Nhưng bọn hắn ngay cả nương thân sinh cũng không cần, Kỷ Nhạ Yên còn có cái lạc thú gì?

Kỷ Tiêu Lam, Kỷ Tiêu Vân thấy biểu tình của Dương Thiên Lôi, nhất thời bối rối cúi đầu. Tuy rằng không phải do bọn họ làm, nhưng chung quy cũng là do người của Kỷ gia làm.

- Nương ngươi mà...ai, đừng nghĩ mãi nữa. Sau này lão nương chính là thân nương của ngươi, yêu thương ngươi giống như tiểu Thiến. Sự tình này có ẩn tình, ngươi còn chưa rõ ràng lắm. Do đó, hiện tại nghìn vạn lần không thể cùng bọn họ phát sinh xung đột. Lại càng không nên báo thù, biết không? Tiểu Lam, ngươi tới nói đi! Mẫu thân Trần Thiến thần tình có điểm buồn bã nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận