Huyền Thiên


Trong một phòng thẩm vấn khác, tiểu nữ cảnh bị đổi sang ghi chép tại phòng thẩm vấn bên cạnh, quả thực không thể tin được đây là phòng thẩm vấn, khói thuốc mịt mù, cười cười nói nói, ngược lại giống như bằng hữu tụ hội.

Mà sau khi bắt đầu thẩm vấn một lần nữa, trực giác nhạy cảm của tiểu nữ cảnh cảm giác được, đây hoàn toàn là diễn trò, nhất là nữ nhân "bị phi lễ" kia, nhìn xa còn đỡ, nhìn gần quả thực có cảm giác "buồn nôn", loại nữ nhân như thế nào cũng có người phi lễ?

Mà "nhân chứng" thì cả đám vẻ mặt gian xảo, trên người còn có các loại hình xăm loạn thất bát tao, còn thiếu một điểm chính giữa lông mày viết mấy chữ "lão tử là lưu manh" mà thôi.

Không biết là có cảnh cáo của Dương Thiên Lôi hay là vừa mới nhận công tác mới, còn chưa bị mất đi lương tâm trách nhiệm, tiểu nữ cảnh đồng thời ghi lại lời khai báo, đồng thời len lén mở điện thoại của chính mình ghi âm lại. Quá trình thẩm vấn tương đối thuận lợi, hoàn toàn là do đối với nói qua quá trình phi lễ và hành hung của Dương Thiên Lôi, không có bất cứ hoài nghi chất vấn nào, cũng không hề có bất cứ cảnh báo về hậu quả giả mạo chứng cứ các loại…

Chỉ dùng thời gian hơn mười phút là kết thúc.

Tiểu nữ cảnh không nhiều lời, thế nhưng rất trực tiếp ghi chép chính xác thời gian bắt đầu thẩm vấn và thời gian kết thúc, cũng ký tên của chính mình lên.

Nàng đã rõ ràng được đại khái mọi chuyện xảy ra như thế nào, cũng nghe được nữ nhân kia đề cập tới sự tình đồng bọn của Dương Thiên Lôi còn có một nữ hài, vì vậy sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn, nàng cố ý đi ngang qua đại sảnh bên ngoài, khẽ nhìn lướt qua.

Lúc nhìn thấy hai tiểu mỹ nữ động lòng người Tống Hiểu Phân và Lý Tuyết, tiểu nữ cảnh càng tin tưởng vào phán đoán của chính mình, đây rõ ràng là một án kiện cảnh sát và thổ phỉ cấu kết hãm hại lương dân, hơn nữa còn là án kiện tương đối vô lý, kẽ hở chồng chất.

Do dự một chút, cuối cùng nàng cũng lựa chọn đi vào phòng làm việc của sở trưởng.

Chỉ là, sau vài phút đồng hồ, nàng với vẻ mặt phẫn nộ và ủy khuất bước ra ngoài.

Bởi vì trọng lượng lời nói thấp, chỉ là một cảnh sát thực tập nho nhỏ, thậm chí còn là người phụ trách ghi chép đơn giản, lời nói của nàng có thể có tác dụng gì?

Thế nhưng, chỉ bất quá không ai biết thân phận chân chính của nàng mà thôi.

Nàng len lén tới góc cầu thang, bấm điện thoại gọi cho một người.

- Uy, nha đầu, chuyện gì?

Khi điện thoại kết nối, một thanh âm uy nghiêm mang theo một tia sủng nịnh nói.

- Hừ, con mặc kệ rồi!

- A? Làm sao vậy? Không phải vừa mới làm một tháng sau? Ai khi dễ con?

- Hắc! Hắc! Ba tự nhận lỗi từ chức đi!

Tiểu nữ cảnh quệt miệng, rất ngang ngược kiêu ngạo nói.

- Ha ha… Nha đầu con, ba đang vội, một lúc nữa gặp mặt rồi nói.

- Gặp mặt rồi nói? Uy uy…

Để tiểu nữ cảnh vô cùng tức giận chính là, lão ba của nàng dĩ nhiên trực tiếp cắt điện thoại.

- Gặp mặt rồi nói… Lẽ nào lão ba muốn tới nơi này?

Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân ngay từ đầu đã lẳng lặng chờ đợi, chỉ là, theo thời gian trôi qua, hai người có chút đứng ngồi không yên.

Dương Thiên Lôi đã đi vào bên trong hơn một tiếng đồng hồ rồi, vì sao cho tới tận bây giờ vẫn không hề có bất cứ tin tức nào?

Bất quá, lo lắng thì lo lắng, bọn họ không lo lắng Dương Thiên Lôi sẽ xảy ra bất cứ chuyện gì, dù sao hai người đều rất rõ ràng thân phận đặc thù và vũ lực cường đại của Dương Thiên Lôi.

Nhất là Lý Tuyết càng hiểu biết hiều hơn, vừa rồi trong xe cảnh sát hiển nhiên Dương Thiên Lôi đã nói chuyện với Lý Hàn Mai. Lý Tuyết cũng rõ ràng thân phận của Lý Hàn Mai, tuy rằng không nghe hiểu nội dung nói chuyện, nhưng nàng biết, không phải là mua cổ phiếu gì đó. Dương Thiên Lôi cố ý nói như vậy, điểm này Lý Tuyết có thể khẳng định được.

Nửa tiếng đồng hồ sau.

Ngay lúc Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân đang lo lắng chờ đợi, Dương Thiên Lôi vểnh mũi ngồi bắt chéo chân, trong tay nghịch khẩu súng lúc của cảnh sát đầu heo, sáu nam một nữ ôm đầu ngồi chồm hỗm trên mặt đất hầu như đã chết lặng, bên ngoài sở cảnh sát, tám chiếc xe cảnh sát màu đen chuyên dụng cho các quan chức lớn của chính phủ, không hề giảm tốc độ chạy ào vào trong sở cảnh sát.

Tất cả các nhân viên trong sở cảnh sát nhìn thấy xe cảnh sát thị cục xuất hiện đều vô cùng kinh ngạc, mà khi nhìn thấy biển số của chiếc Audi màu đen, càng mở to hai mắt nhìn.

Một số người cơ linh nhất thời giống như phi cơ chạy ào vào trong sở cảnh sát, vội vã đưa tin cho sở trưởng.

Lúc chiếc xe cảnh sát dẫn đầu dừng lại, trên mỗi một chiếc xe là bốn gã vũ trang toàn bộ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn xung quanh, đồng thời rất nhanh chạy vào trong sở cảnh sát, hoàn toàn là bộ dáng đang chấp hành nhiệm vụ, trực tiếp vọt thẳng vào trong phòng tạm giam đặc thù, đứng nghiêm bất động.

Mà nhân vật đi xuống từ hai chiếc Audi màu đen càng khiến nhân viên trong sở cảnh sát khẳng định chắc chắn có đại sự phát sinh.

Cục trưởng thị cục!

Trương phó thị trưởng!

Cục trưởng thị cục trong tình huống không hề có bất cứ thông báo nào bỗng nhiên xuất hiện, huống chi còn có Trương phó thị trưởng chủ quan hệ thống công an.

Một ít người hơi hiểu chuyện đã mơ hồ đoán được chuyện gì, những người tham dự vào trong đó hoàn toàn toát mồ hôi lạnh, mà những người không tham dự thì âm thầm may mắn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Khi hai vị đại nhân vật cùng giữ vẻ mặt nghiêm túc tiến vào trong đại sảnh sở cảnh sát, sở trưởng sở cảnh sát nhanh chóng chạy vọt tới, vẻ mặt vô cùng khủng hoảng và nịnh nọt hỏi thăm.

- Trương phó thị trưởng, Trần cục trưởng, các ngài tới đây là, vì sao không thông báo trước, để trên người toàn cục chúng ta nghênh đón cẩn thận…

Sở trưởng khiêm tốn cúi thấp người, muốn bắt tay với những đại nhân vật này, nhưng đưa được phân nửa lại mạnh mẽ dừng lại giữa không trung, bởi vì hắn cảm giác được hai người này căn bản không hề có ý tứ nắm tay với hắn, hơn nữa mặt không chút biểu tình, điều này khiến mồ hôi lạnh toàn thân hắn ứa ra, có thể khẳng định được đã xảy ra chuyện. Chỉ là, hắn chưa nghĩ ra rốt cuộc chuyện gì lại nghiêm trọng như vậy.

- Vừa rồi các anh bắt một người tên là Dương Thiên Lôi?

Đúng lúc này, Trần cục trưởng trực tiếp lạnh giọng nói.

Điều này khiến trong lòng sở trưởng nhảy lên thình thịch, Dương Thiên Lôi, cái tên này hắn không biết rõ, thế nhưng vừa mới bắt một người hắn lại rất rõ ràng, hơn nữa loại chuyện vu oan giá họa như thế này không phải là một hai lần, nhưng chưa từng có chuyện gì xảy ra.

- Cái này… Đúng là vừa mới bắt một người phi… Có thể là lầm người, đang trong thẩm vấn…

Sở trưởng vốn định nói là phi lễ phụ thế, thế nhưng vừa mới nói ra một chữ liền vội vàng đổi giọng. Có thể kinh động tới hai đại thần này tự thân xuất mã, sao có khả năng chỉ là một sinh viên bình thường? Phi lễ, đả thương, thậm chí là giết người? Những chuyện này nếu như mặt trên không truy cứu, sau khi đánh nhịp một chút còn có thể miễn cưỡng quá quan, thế nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng quá quan mà thôi, nếu như thực sự tra xét tận cùng mà nói, khẳng định sẽ tìm ra lỗ thủng. Nhất là sau khi làm vài lần đã có chút nhờn thuốc, hành động lần này tương đối qua loa.

- Hiện tại toàn bộ do thị cục tiếp nhận. Tất cả nhân viên cảnh vụ các ngươi xuất động bắt người, một người cũng không được thiếu, mang đi toàn bộ! Nhanh chóng hành động!

Trương phó thị trưởng trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh, quay đầu về phía gã sở trưởng nói:

- Anh cũng theo!

- Vâng!

Tiểu nữ cảnh đứng chỗ xa xa nhìn trận thế này, len lén quay về phía Trương phó thị trưởng nhăn mặt thè lưỡi, đáng tiếc căn bản không bị nhìn thấy. Bất quá nàng cầm chiếc điện thoại trong tay, ngón tay cách cách cách đưa vào một đống ký tự các loại, sau đó kích gửi tin.

Chốc lát sau, Trương phó thị trưởng mở điện thoại, liếc mắt nhìn, thần tình không chút biến hóa, lần thứ hai nói:

- Tất cả những người vừa tham dự thẩm vấn, bao gồm cả người ghi chép, mang đi toàn bộ!

Nghe được câu này, tiểu nữ cảnh cười cười, lại cách cách ấn một đống lớn ký tự, nhanh chóng gửi đi.

Trong lòng Trương phó thị trưởng rất không nói được gì, nha đầu này cũng quá nóng tính rồi, chính mình đường đường là phó thị trưởng, trước ánh mắt của bao nhiêu người dám phát tin nhắn tới chính mình? Vì vậy, hắn lần thứ hai lớn tiếng nói:

- Những chuyện khác tới thị cục rồi làm rõ! Chỉ cần các anh không làm ra những chuyện vấy bẩn bộ đồng phục này, sẽ không có bất cứ chuyện gì.

- Vâng… Vâng…

Sở trưởng đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán nói.

Rầm rầm rầm….

Tiếng đập cửa mãnh liệt, sau khi thu được chỉ lệnh, tổ tinh anh trọng án thị cục trực tiếp gõ mạnh cửa phòng thẩm vấn.

Nghe được tiếng đập cửa, đám cảnh sát vẫn còn đang ngồi chồm chỗm ôm đầu, từ lâu đã chết lặng, nhất thời giống như nghe thấy tiếng nhạc tiên, cứu tinh a…

Dương Thiên Lôi đưa tay, trực tiếp đặt khẩu súng thẩm vấn lên trên bàn, bước vài bước tới mở cửa.

Thành viên tổ trọng án nhìn thấy Dương Thiên Lôi mở rộng cửa, trong ánh mắt đều có chút kinh ngạc, sau đó chuyển mắt nhìn thấy mấy người ngồi chồm hỗm trên mặt đất, nhất thời trợn tròn mắt.

- Các đồng chí cảnh sát, tôi là Dương Thiên Lôi, bọn họ tiến hành tra tấn bức cung đối với tôi, vì vậy tôi đã chế phục bọn họ trước.

- Không thành vấn đề sao?

- Khụ khu… Không thành vấn đề!

Các thành viên tổ trọng án thân là đồng nghiệp, tuy rằng cảm thấy rất mất mặt, nhưng bọn họ đã rõ ràng bối cảnh cường đại của Dương Thiên Lôi, không ai dám nói câu nào.

- Các anh đứng lên! Hiện tại có người cử báo các anh thông đồng với xã hội đen vu hãm thị dân lương thiện! Theo chúng ta trở lại thị cục tiếp thu điều tra!

Đội trưởng dẫn đội lạnh giọng nói, nhãn thần nhìn về phía mấy người đã tràn ngập xem thường. Vài thành viên tổ trọng án trực tiếp vọt vào trong, một người còng tay một người, đồng thời dẫn đi.

- Các đồng chi cảnh sát, đây là khẩu cung mập mạp kia nói, nữ nhân này ghi lại, ép buộc tôi ký tên đồng ý. Đây là do mập mạp dùng súng uy hiếp tôi, sau đó bị tôi đoạt lại, thỉnh thu nhận…

Dương Thiên Lôi rất khách khí nói.

- Thân thủ tốt!

Người dẫn đội thấy ngay cả súng cũng bị Dương Thiên Lôi cướp đi, nhịn không được khen.

Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân đương nhiên cũng nhìn thấy một màn thiên binh thiên tướng tới giải cứu người này. Chút lo lắng trong lòng hiện tại đã triệt để tan biến, nhìn Dương Thiên Lôi với hai cánh tay thảnh thơi bước tới, mà đám người chuyên môn thẩm vấn hắn lại bị còng tay dẫn đi, hai người đều bật dậy chạy chậm về phía Dương Thiên Lôi.

Sau đó, tất cả mọi người tham gia thẩm vấn bao gồm cả người ghi chép phòng thẩm vấn bên cạnh cũng bị áp giải ra ngoài.

Mấy tên lưu manh vừa rồi lúc đầu còn ầm ĩ kêu gào, nhưng khi bị mấy họng súng đen ngòm chỉ thẳng vào mặt, lập tức ngoan ngoãn im miệng lại. Mấy tiểu thư kia càng tái nhợt mặt, người này nối tiếp người kia, đều bị áp giải lên xe cảnh sát.

- Còn thiếu một người, người ghi chép thẩm vấn đâu rồi?

Trương phó thị trưởng rất tinh tường hỏi.

- Thẩm vấn phòng thứ hai sớm hoàn thành từ lâu, vừa mới xin…

Sở trưởng tràn đầy mồ hôi lạnh trên đầu, không hề nghĩ tới Trương phó thị trưởng lợi hại tới như vậy, nhưng nghĩ tới tình huống tiểu nha đầu kia tới tìm chính mình vạch trần tội lỗi, nào dám để nàng xuất hiện? Nghé con vừa mới sinh còn rất nhiều chính khí, vạn nhất đến lúc đó làm trò trước mặt đại nhân vật này, vậy thì thực sự không còn bất cứ dư địa vãn hồi nào rồi.

- Là tôi!

Thế nhưng hai chữ "xin nghỉ" còn chưa nói xong, một thanh âm tiểu thiếu nữ đã vang lên cách đó không xa, tiểu nữ cảnh cầm bản ghi chép trong tay nhanh chóng bước tới.

Gã sở trưởng kia vội vàng quay đầu nhìn tiểu nữ cảnh, nháy mắt đưa mày, thế nhưng nha đầu này giống như không hề nhìn thấy hắn, trực tiếp bước tới trước mặt Trương phó thị trưởng.

- Sinh viên vừa mới tốt nghiệp?

Cục trưởng cục công an hỏi.

- Vâng, cục trưởng!

Tiểu nữ cảnh đứng thẳng tắp, trung khí mười phần nói.

- Miễn còng tay, lên xe đi! Trương phó thị trưởng, bên kia đã ngồi đầy rồi, hay là, phân hai người ngồi bên kia?

Cục trưởng cục công an nhìn trái nhìn phải một cút, nhíu mày nói, biểu diễn rất thích hợp đóng phim.

- Không thành vấn đề! Dương Thiên Lôi, tiểu nữ cảnh, hai người ngồi xe tôi đi! Vừa vặn hỏi một chút về tình huống thẩm vấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui