Huyền Thiên


Chỉ có điều, Thiên Diệp tự cho là thông minh bất kể như thế nào cũng không thể tưởng được, nếu nàng ta trực tiếp chạy trốn, có lẽ còn có thể trốn được một thời gian, nhưng muốn đoạt xá Lý Hàn Mai thì đó chính là tự chui đầu vào lưới.

Nếu Dương Thiên Lôi dám để Lý Hàn Mai ở lại nơi đó, há có thể không nghĩ đến chiêu này của yêu nghiệt Thần Tộc?

Những người khác nhìn không ra thân thể cường hãn của Lý Hàn Mai, nhưng yêu nghiệt Thần Tộc há có thể nhìn không ra được? Ở điểm này, trước khi tới Thần Mã Điểu Xã, Dương Thiên Lôi đã sớm nghĩ tới. Hơn nữa lúc ấy cũng không rõ ràng lắm, yêu nghiệt Thần Tộc bị phong ấn bên trong yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính mạnh cỡ nào, nhưng căn cứ vào cấp bậc của yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính, lại có thể đoán được đại khái, hơn nữa chuẩn bị kỹ càng, phòng khi yêu nghiệt thần tộc đánh chủ ý lên Lý Hàn Mai.

Cũng chính vì như thế, sau khi Dương Thiên Lôi phát ra lục tự chân ngôn sinh ra dị biến, mới có thể liều lĩnh, hoàn toàn ném Thiên Diệp ra sau đầu. Bởi vì Thiên Diệp so với dự tinh của hắn còn yếu hơn một chút, căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì.

Tê -!

Khi Dương Thiên Lôi cảm ứng được một đạo lưu quang như tia chớp tiếp cận huyền huyền chi môn, tâm tình Dương Thiên Lôi càng trở nên kích động, khí tức quen thuộc, thân hình quen thuộc, gương mặt quen thuộc...Lăng Hi đến rồi.

Bằng chân thân mà đến, mà không phải là một luồng ý niệm tinh thuần như Dương Thiên Lôi lúc trước.

Đi vào Địa Cầu, đi đến bên cạnh mình!

Thấy rồi!

Hắn thấy được một thân ảnh khuynh quốc khuynh thành, thấy được dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết.

Chẳng qua giờ phút này, quanh thân lại đang bị hỏa diễm thiêu đốt.

Dưới tốc độ siêu việt nhận thức ở đây, cho dù có được sự bảo hộ của huyền huyền chi môn, cũng làm cho Lăng Hi cắn chặt răng, lông mày đen nhánh hơi nhíu, rõ ràng, nàng đang chịu đựng thống khổ do xuyên qua đủ loại bích chướng, quy luật cấm chế mang đến, tuy nhiên, đôi mắt tuyệt mỹ giống như thu thủy kia lại ánh ra sự hưng phấn cùng kích động, sau khi nàng ở trong Tam Thập Tam Thiên nguyên mẫu tỉnh lại, cũng chính là lúc Dương Thiên Lôi nhìn thấy Liễu Diệc Nhi, đến hiện tại trên Địa Cầu chẳng qua là hơn hai trăm ngày, nhưng đối với Lăng Hi thì sao?

Hơn hai trăm vạn năm!

Một ngày ở Địa Cầu, ở Hồng Mông đại thế giới đó là một vạn năm.

Hơn hai trăm vạn năm, Lăng Hi vượt qua như thế nào? Một ngày không gặp như cách ba thu, huống chi là hơn hai trăm vạn năm?

Trong nháy mắt nàng tỉnh lại bên trong vũ trụ hình thức ban đầu, bắt giữ được khí tức của Dương Thiên Lôi, chẳng qua khi đó nàng chỉ vừa mới có được ý thức của mình, còn không có tu vi gì, nàng chỉ có thể lo lắng vô hạn cảm ứng khí tức của Dương Thiên Lôi dần dần biến mất. Sau đó, nàng thấy được "Dương Thiên Lôi'' bên cạnh. Nhưng mà ở trên người "Dương Thiên Lôi" bên cạnh, nàng lại không cảm ứng được bất kỳ khí tức nào của "Dương Thiên Lôi", đó giống như chỉ là một khối nhục thân, một khối thân thể chung một nhịp thở với vũ trụ hình thức ban đầu. Hơn nữa theo sự trưởng thành của vũ trụ hình thức ban đầu, mà thân thể dần dần trở nên mạnh mẽ.

Khối nhục thân này có thần cách, có linh hồn, nhưng không có bất kỳ sự dao động "linh trí" nào, không có ý thức.

Tuy rằng Lăng Hi không hiểu sao lại thế này, nhưng lại biết, "Dương Thiên Lôi" chân chính đã không còn ở nơi này, mà đã tiến nhập một thế giới khác.

Thời gian hai trăm vạn năm, nàng sống một ngày bằng một năm, chỉ có thu nhiếp tinh thần làm cho mình đắm chìm trong tu luyện điên cuồng, mới có thể tạm thời bình tĩnh, thời gian hai trăm vạn năm, Hồng Mông đại thế giới đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng mà Lăng Hi không chút nào quan tâm, cho dù nàng bởi vì mối liên hệ đặc thù với Dương Thiên Lôi, thành công ngưng tụ thành thần cách của mình, trở thành tồn tại siêu cấp cường hãn, tùy thời có thể lao ra vũ trụ hình thức ban đầu không biết bởi vì nguyên nhân nào đó mà đình chỉ sinh trưởng, thể nhưng nàng lại một tấc cũng không rời.

Nàng đang đợi, chờ đợi Dương Thiên Lôi trở về.

Chỉ khi nào vũ trụ hình thức ban đầu bị công kích hoặc có cao thủ muốn luyện hóa nó, nàng mới không chút do dự ra tay tiêu diệt.

Trong thời gian đó, đối với người có công bảo hộ vũ trụ hình thức ban đầu, nàng đều vận dụng lực lượng thần cách của mình phát động tôi luyện cảnh giới Chân Tiên với những người này, tạo ra ít nhất khoảng trăm cao thủ cảnh giới Chân Tiên, mãi cho đến lúc này, vũ trụ hình thức ban đầu mới không bị ảnh hưởng gì nữa.

Mà khoảng thời gian hai trăm vạn năm này, cứ cách mấy ngàn năm gần vạn năm, nàng sẽ cảm ứng được một tia dao động mỏng manh từ vô cùng xa xa truyền đến, dao động kia là dao động của lục tự chân ngôn. Đó là chuyện tình duy nhất mà nàng chân chính chú ý trong hơn hai trăm vạn năm này.

Mỗi một lần, khi tia dao động mỏng manh kia truyền đến, nàng đều toàn lực thúc dục lục tự chân ngôn để đáp lại, nhưng mà, dao động thật sự là quá yếu, chỉ cần tâm thần nàng hơi run rẩy một chút sẽ liền biến mất.

Cỗ dao động này, nàng cho là Dương Thiên Lôi, bởi vì lục tự chân ngôn tựa hồ chỉ có nàng và Dương Thiên Lôi mới biết. Nhưng làm nàng khó hiểu chính là, không biết là bởi vì nguyên nhân dao động quá yếu, hay là có chuyện gì xảy ra, ngoại trừ lần đầu tiên nàng tỉnh lại, liền không còn cảm ứng được khí tức của Dương Thiên Lôi nữa.

Mà hôm nay, nàng đang trong tu luyện, bỗng nhiên cảm ứng được lục tự chân ngôn dao động mãnh liệt đến cực điểm, càng làm cho nàng vô cùng kích động chính là, lúc này đây, nàng vô cùng rõ ràng cảm ứng được khí tức của Dương Thiên Lôi.

Cho nên, trong khoảnh khắc đó, nàng điên cuồng thi triển ra lục tự chân ngôn, bắt được liên hệ giữa hai người, dùng hết tất cả lực lượng hô lên tên của Dương Thiên Lôi, tuy nhiên, bắt giữ thì bắt giữ, nhưng vị trí của Dương Thiên Lôi dường như mơ hồ không chừng, làm cho Lăng Hi căn bản không thể tập trung.

Bất quá, ngay lúc Lăng Hi đang vô cùng lo lắng thì Dương Thiên Lôi cũng cảm ứng được nàng, hô lên tên của nàng.

Sau một lát, theo tiếng hét lớn "huyền huyền chi môn" của Dương Thiên Lôi, Lăng Hi vô cùng kinh hỉ phát hiện, không ngờ bản thân mình cảm nhận được một lực kéo vô cùng cường hãn.

Không do dự chút nào, Lăng Hi liền thúc dục năng lượng bản thân, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng về phương hướng lực kéo phát ra.

Sau sát na, cỗ lực lượng kia trở nên càng lúc càng mạnh, căn bản không cần Lăng Hi phối hợp, tốc độ liền đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi,làm cho Lăng Hi không thể không tế ra năng lượng bảo hộ chính mình.

Lăng Hi xác định, nếu không phải nàng đã cô đọng ra thần cách vô cùng cường hãn cộng với thực lực là cảnh giới Đại La Kim Tiên, e rằng thân thể sẽ bị hủy diệt.

Tới rồi, tới rồi!

Khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy Lăng Hi, đồng dạng Lăng Hi thấy được Dương Thiên Lôi.

Mặc dù dung mạo của Dương Thiên Lôi lúc này so với Dương Thiên Lôi chân chính tựa hồ có khác biệt rất lớn, nhưng Lăng Hi lại vô cùng xác định hắn chính là Dương Thiên Lôi mà mình chờ đợi hơn hai trăm vạn năm.

Xẹt!

Ầm ầm ầm...

Theo một tiếng tiếng xé gió truyền đến, một đạo lôi đình khủng bố không cách nào hình dung, vào nháy mắt Lăng Hi lao ra khỏi "huyền huyền chi môn", oanh kích thẳng vào trên đầu nàng.

Đây tự nhiên là "thiên kiếp" sinh ra do xuyên qua vị diện. Cho dù là ý niệm Dương Thiên Lôi xuyên qua cũng chịu sự oanh kích của lôi đình, huống chi là Lăng Hi đầy đủ?

Tuy nhiên, lôi đình khủng bố như thế giáng xuống đầu Lăng Hi nhưng dường như nàng không hề có cảm giác gì, quanh thân nàng giống như đặt mình trong hỏa diễm, ánh mắt thẳng tắp chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, nhìn thấy Dương Thiên Lôi trước mắt biến lớn, giang rộng hai tay.

- Thiên Lôi...

- Lăng Hi...

Giờ này khắc này, hai người cảm giác thế gian không còn có bất kỳ thanh âm gì, so với tiếng hô tên của mình lại vô cùng rõ ràng, hơn nữa còn êm tai.

Thế nhưng...

Khoảnh khắc Dương Thiên Lôi ôm lấy Lăng Hi...

Xoẹt...

Một luồng khói dầy đặc toát ra, nương theo sau là mùi cháy khét lẹt, thân thể phàm nhân của Dương Thiên Lôi đã bị thân thể nóng rực vô cùng của Lăng Hi trực tiếp thiêu cháy hết một lớp da, nhưng mà, dù vậy, Dương Thiên Lôi không hề để ý, chỉ thúc dục lực lượng còn sót lại ở trong người ngưng tụ thành một tầng bảo hộ, gắt gao ôm lấy thân thể "nóng bỏng" kia.

Lăng Hi sợ hãi "a" lên một tiếng, đồng thời cũng thúc dục lực lượng giảm nhiệt độ thân thể của mình xuống, cùng lúc đó thần niệm vừa động liền ngưng tụ thành một bộ "quần áo" quanh thân.

Hai người ôm chặt nhau, không ai nói chuyện, mặc dù hai người đều có vô số vấn đề muốn hỏi, nhưng mà giờ phút này, ai cũng không muốn hỏi.

Phảng phất như gặp lại trong mơ, bọn họ đều sợ vừa phát ra thanh âm, liền tỉnh khỏi "giấc mơ" không dễ có này.

Mấy phút đồng hồ, mấy phút đồng hồ sau, hai người đều thật sự rõ ràng cảm ứng được đối phương, xác nhận bọn họ chân chính gặp lại nhau, Lăng Hi mới vui mừng quá ứa nước mắt, hai con mắt tuyệt mỹ ngấn nước, chìa bàn tay nhỏ bé trong suốt như ngọc, chạm đến khuôn mặt của Dương Thiên Lôi, thanh âm mang theo một tia run rẩy, nói:

- Thiên Lôi...Đây có phải là thật không?

- Là thật! Lăng Hi, chúng ta gặp lại nhau rồi. Nơi này là Địa Cầu, Địa Cầu mà ta đã nói với nàng.

- Địa Cầu...

Lúc này Lăng Hi mới cảm ứng hoàn cảnh xung quanh, vừa cảm ứng thì lập tức kinh ngạc há to miệng, cũng lập tức hiểu được Dương Thiên Lôi tại sao lại "yếu" như thế.

- Chúng ta...Tâm thần của chúng ta vì sao không thông được?

Khi Lăng Hi muốn từ trong đầu của Dương Thiên Lôi tìm đến đáp án mình cần thì lập tức kinh ngạc hỏi.

Trước đây, trừ phi gặp phải tình huống cực kỳ đặc thù, hoặc là Dương Thiên Lôi chủ động phong bế, nếu không tâm thần của hai người đều là tương thông, nhưng hiện tại vấn đề đầu tiên Lăng Hi hỏi, là muốn trực tiếp "cộng hưởng" với Dương Thiên Lôi. Tuy nhiên nó giống như đá chìm đáy biển, căn bản không có chút liên hệ nào. Cảm giác này căn bản không phải là Dương Thiên Lôi chủ động phong bế.

Dương Thiên Lôi chăm chú nhìn Lăng Hi, vươn cánh tay bị đốt cháy đen, cầm thật chặt tay Lăng Hi, lắc lắc đầu:

- Rất nhiều chuyện ta còn chưa có biết...Ta cũng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi nàng. Đợi lát nữa chúng ta từ từ nói...

- Ân, ta giúp ngươi chữa thương.

Lăng Hi nhìn thấy Dương Thiên Lôi bị mình làm bỏng, ôn nhu nói.

Đồng thời lúc nói chuyện, một luồng pháp lực tinh thuần cường đại tưới lên trên người Dương Thiên Lôi, chốc lát sau từng tầng tế bào bị cháy sém của Dương Thiên Lôi liền sinh trưởng trở lại, sau đó, khi Lăng Hi muốn tôi luyện hoàn toàn thân thể "nhỏ yếu" này của Dương Thiên Lôi thì Dương Thiên Lôi lại lắc lắc đầu, nói:

- Đừng lãng phí pháp lực, thân thể này của ta ở đây đã là vô địch. Lưu trữ pháp lực, chúng ta nghĩ biện pháp phá vỡ phong ấn của Địa Cầu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Tuy rằng Lăng Hi lúc này cái gì cũng chưa biết, nhưng mà so với trước kia như là thay đổi thành người khác, đối với Dương Thiên Lôi vâng lời răm rắp, ôn nhu gấp trăm lần.

- Thiên Lôi, ngươi luyện hóa thần cách của yêu nghiệt Thần Tộc sao? A...Yêu nghiệt Thần Tộc!

Mặc dù Lăng Hi lúc này ở trong huyền huyền chi môn đã hao phí rất nhiều pháp lực, nhưng thiên địa chi lực trong huyền huyền chi môn lại nồng đậm đến cực điểm, mà với tu vi Đại La Kim Tiên của Lăng Hi, tốc độ hấp thu cũng vô cùng khổng bố, cho nên, giờ này khắc này, tuy rằng không phải trạng thái đỉnh phong, nhưng mà ít nhất có được sáu thành thực lực. Cho nên, thần niệm hơi động một chút liền bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, thậm chí, chỉ cần nàng nguyện ý, có thể nháy mắt bao phủ cả Địa Cầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui