Huyền Thoại Thánh Y


Buổi đấu giá tiếp tục được tiến hành, không thể không nói buổi đấu giá lần này thực sự rất phấn khích.

Dược liệu cuối cùng rõ ràng là hai gốc cây Hà Thủ Ô mọc cạnh nhau! Cuối cùng bị Vương Tấn Lợi dùng giá hai trăm tám mươi tỷ chụp được.

Bộ dạng nhìn không thèm chớp mắt này khiến người khác thổn thức không thôi, đây mới chính là đỉnh cao, hai trăm tám mươi tỷ với anh ta mà nói giống như một trò đùa.

Buổi đấu giá kết thúc nhưng phần lớn mọi người vẫn không rời đi, bởi vì còn chờ lát nữa tập đoàn Quang Nhật tổ chức tiệc rượu.

Trên tiệc rượu, Diệp Quang Nhật sẽ tuyên bố tin tức về hai loại thuốc mới của dược phẩm Quang Nhật, đây cũng chính là lí do mà Lý Ngọc Lan tới đây.

Tuy rằng ngành sản xuất của nhà họ Diệp và nhà họ Lý bất đồng nhưng nếu đã là một gia tộc lớn, sẽ có lúc khó tránh khỏi xung đột, cho nên cô ta phải sớm chuẩn bị trước.

Buổi đấu giá vừa chấm dứt không lâu thì có một nhân viên của buổi đấu giá đẩy xe đẩy có chứa “tảng đá vụn” đi đến giữa Đường Hạo Nhiên và Ninh Đình Trung.

Tảng đá kia vừa được đưa vào phòng, loại mùi thơm kia cũng ngày càng nồng đậm, đương nhiên cũng chỉ là đối với Đường Hạo Nhiên, những người khác vẫn như cũ đều không cảm nhận được gì.

“Cậu Đường, thực sự là tôi không nên mang theo cậu tới đây.

”Nhìn Đường Hạo Nhiên quẹt thẻ trả tiền, Ninh Đình Trung lộ ra vẻ mặt hối hận! Ba tỷ năm trăm triệu đối với anh ta không là gì nhưng đối với Đường Hạo Nhiên có lẽ đó lại là một con số vô cùng lớn.

“Nói không chừng tôi đánh bậy đánh bạ, còn có thể mua được đồ tốt đấy chứ.

”Đường Hạo Nhiên cười nói.

Tuy rằng đã biết “tảng đá” này là cái gì, nhưng anh vẫn muốn đùa với Ninh Đình Trung một chút.

Nhìn bộ dạng người mập mạp khẩn trương thực sự rất thú vị.

Ninh Đình Trung sắc mặt khổ sở, nói: “Cậu thật đúng là lạc quan.

”Anh ta vừa dứt lời, từ ngoài phòng vang lên một giọng nói mang theo đầy hàm ý châm chọc: “Ha ha, liệu có thể không lạc quan được sao? Ba tỷ năm trăm triệu nói không chừng chính là toàn bộ gia tài của cậu ta đấy.

”Cánh cửa bị đẩy ra, Lâm Anh Tài khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt đắc ý nhìn Đường Hạo Nhiên cùng Ninh Đình Trung, còn có cả Hứa Tường Anh đại sư đứng bên cạnh Lâm Anh Tài, vẻ mặt cũng có chút thâm độc.

“Lâm Anh Tài, cậu ở đây làm gì? Đừng nói nhảm nhí như vậy!” Ninh Đình Trung tức giận quát.

“Ôi ôi ôi, Trung béo còn thẹn quá hóa giận kìa.

” Sự chế giễu trên mặt Lâm Anh Tài càng rõ nét, nói: “Mua đống đồ nát mà còn không cho người khác nói, nhưng mà như vậy cũng tốt, ít nhất vẫn còn có thể lấy chút đồ này nọ về báo cáo kết quả công tác, ha ha ha!”Ninh Đình Trung cực kì tức giận nhưng lại không có cách nào phản bác.

Bàn tay Đường Hạo Nhiên nhẹ vuốt “tảng đá” kia, nhìn Lâm Anh Tài cười nói: “Tại sao anh lại biết tảng đá này không phải bảo bối? Nói không chừng so với hai gốc cây Hà Thủ Ô còn quý giá hơn thì sao?”“Ha ha ha!” Lâm Anh Tài giống như vừa nghe được chuyện vô cùng nực cười, chỉ tay vào Đường Hạo Nhiên nói: “Cậu thực sự nghĩ mình là bậc sư phụ nắm giữ mấu chốt hay sao, Trung béo chỉ dùng cậu như khẩu súng mà thôi, cậu nghĩ tảng đá này có thể là thứ tốt gì chứ, tặng cho tôi tôi cũng không thèm, tự nhiên hoang phí ba tỷ năm trăm triệu đi mua nó.

”Anh ta nói tiếp: “Ngay cả Hứa Tường Anh đại sư cùng Vương Tấn Lợi cũng nói không phải là dược liệu gì quý giá, chỉ có loại người nhà quê chưa thấy thành phố như cậu mới coi nó là bảo bối thôi.

”Nói xong anh ta còn nhìn Đường Hạo Nhiên khiêu khích, muốn nhìn bộ dạng mặt mày ủ rũ của anh.

Đường Hạo Nhiên bình tĩnh cười rồi nói: “Bọn họ nhìn không ra, không có nghĩa là người khác cũng không nhìn ra.

”“Khẩu khí thật lớn!” Anh vừa nói xong, một giọng nói vang lên ngay sau đó, Vương Tấn Lợi đứng ở ngoài phòng đánh giá Đường Hạo Nhiên: “Hay là cậu cảm thấy, trình độ phân biệt thuốc của bản thân lợi hại hơn kinh nghiệm được truyền thừa cả trăm năm của nhà họ Vương chúng tôi? Ha ha.

”Nhìn thấy cậu chủ Vương đang tiến đến, Lâm Anh Tài lập tức im lặng, chỉ có ánh mắt vẫn trêu tức nhìn Đường Hạo Nhiên cùng Ninh Đình Trung.

Vương Tấn Lợi quan sát Đường Hạo Nhiên một lát, sau đó dùng giọng điệu kiêu ngạo hỏi: “Trả lời tôi!”Đường Hạo Nhiên không động đậy, bình tĩnh nói: “Nhà họ Vương của anh đúng là được truyền thừa, nhưng một mình anh không thể đại diện cho cả nhà họ Vương.

”“Ha ha! Thật không biết điều!” Vương Tấn Lợi cười khẩy nói: “Vậy cậu nói xem tảng đá này là loại bảo bối gì?”Ninh Đình Trung kéo ống tay áo Đường Hạo Nhiên, ý bảo anh đừng kích động.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui