Huyết Lang Báo Thù


Đông Phương Hạ nghĩ đến Thư Lăng Vy, liền nhớ đến cảnh tượng lần đầu tiên họ gặp nhau! Bây giờ, Thư Lăng Vy biết mình còn sống, hơn một tuần rồi, tin rằng cô ấy cũng suy nghĩ tương đối rồi! Bây giờ, chỉ đợi mình xuất hiện.

Nhưng, trêu cô ấy chút cũng không phải không được.

Đông Phương Hạ vẫn rất thích cảm giác ở bên cạnh Thư Lăng Vy, chỉ là không biết cô ấy làm vị trí nào trong cảnh sát hình sự quốc tế, sao lại bận như vậy! Cho dù là tăng ca, cũng không thể nào bận ngày bận đêm! Xem ra, mình vẫn không hiểu về họ!
Đông Phương Hạ yên lặng suy nghĩ, cũng quên luôn thời gian! Nam Cung Diệc Phi đã quay về trong lúc Đông Phương Hạ đến đình nghỉ chân, được biết Đông Phương Hạ đã về, cũng biết việc ngọc khấu, lo lắng Đông Phương Hạ sẽ buồn vì chuyện ngọc khấu, cô liền ra ngoài sân vườn tìm Đông Phương Hạ.

Cảnh sắc đêm nay thật đẹp! Bầu trời đêm thăm thẳm, giống như một miếng vải màu xanh đen, ngôi sao tỏa ra ánh vàng lấp lánh trên miếng vải.

Diệc Phi tìm kiếm trong sân vườn, cuối cùng vẫn hỏi chiến sĩ canh gác, mới biết Đông Phương Hạ ở đình nghỉ chân! Thế là, cô bước nhanh đến hồ nhân tạo, mượn ánh trăng và ánh đèn mờ tối, từ xa đã nhìn thấy Đông Phương Hạ ở đình nghỉ chân, hai người Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ như hai đại thần, đứng bất động ở đó!
Từ xa, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ nhìn thấy một bóng người đi về phía họ, muốn chặn lại không cho người khác làm phiền Đông Phương Hạ, nhưng nhìn thấy là Nam Cung Diệc Phi, họ cũng cho đi qua!
Nam Cung Diệc Phi từ từ đi về phía Đông Phương Hạ, bước chân rất nhẹ, rất khẽ! Cô lại gần Đông Phương Hạ, không dám tin vào mắt mình, cô thà tin lúc này Đông Phương Hạ đang buồn, chứ không dám tin Đông Phương Hạ không những không buồn, mà còn như vậy… đây… quá trẻ con! Hoàn toàn khác với Đông Phương Hạ mà mình tưởng tượng.

“Anh đang nghĩ gì mà nhập tâm như vậy!”
Đông Phương Hạ nghiêng mặt, mỉm cười: “Anh đang hồi tưởng, nhớ lại hồi nhỏ chơi ở đây, bị ngã xuống hồ suýt chết đuối!”
“Vậy sao, em thực sự muốn xem xem bộ dạng anh suýt bị chết đuối!”, Diệc Phi cười ha ha.

Đông Phương Hạ quay người, dựa vào cột đá ở đình nghỉ chân, ánh mắt ngước nhìn bầu trời, từ từ nói: “Hồi đó, anh rất nghịch, thấy con gái là muốn lấy người ta về nhà, cho nên em rất may mắn, không gặp phải anh lúc đó!”
Đông Phương Hạ nói xong rồi bật cười! Diệc Phi bĩu môi, ngồi bên cạnh Đông Phương Hạ: “Chỉ là trẻ con, anh lấy về có thể làm được gì!”
Lần này, Đông Phương Hạ không nói gì, thu lại ánh mắt, chống tay ngồi dậy, ngửi mùi hương thơm thoang thoảng trên người Diệc Phi, anh do dự một lát, từ từ dựa vào vai Diệc Phi, nhắm mắt!
Diệc Phi biết Đông Phương Hạ thích đùa, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý đùa cùng Đông Phương Hạ! Nhưng không ngờ Đông Phương Hạ lại bất thường như vậy, xem ra là rất mệt mỏi, không còn sức lực! Diệc Phi cũng đau lòng.

Đông Phương Hạ cảm nhận được trạng thái bất thường của Nam Cung Diệc Phi, anh biết cô đang nghĩ gì! Thế là anh trêu chọc: “Vợ à, mùi hương trên cơ thể em rất thơm! Còn làn da, cách một lớp áo, anh cũng có thể cảm nhận được sự mềm mại của nó, he he…”
“Mồm mép tép nhảy, thơm thì dựa vào đi! Đúng rồi, hôm nay anh thay thuốc chưa, thời tiết nóng như vậy, cẩn thận vết thương nhiễm trùng”, Diệc Phi giống như người chị, ôm chặt Đông Phương Hạ.

“Anh thay rồi, buổi sáng, nhân lúc mẹ không chú ý, anh lẳng lặng chạy vào phòng thay rồi, miếng vải đó anh để ở ngăn kéo tủ trong phòng, em giúp anh xử lý nhé! Tuyệt đối đừng để mẹ nhìn thấy, nếu không sẽ có rắc rối”.

“Em sẽ xử lý giúp anh, sau này anh cũng phải cẩn thận chút! Đừng để em lo lắng!”
Diệc Phi không nhắc đến chuyện ngọc khấu, cô sợ Đông Phương Hạ sẽ buồn!
Đông Phương Hạ gật đầu, ôm lấy vòng eo mảnh mai của Diệc Phi, nói nhỏ: “Diệc Phi, hôm nay em cũng mệt rồi! Cảm thấy Thiên Lang thế nào?”
“Rất rốt, người của anh thực sự có năng lực! Phạm Bân đó, là nhân tài! Năng lực tổng hợp vô cùng mạnh, Thiên Lang có anh ta, anh có thể yên tâm”.

“Đương nhiên rồi, em cũng không xem xem người đàn ông của em là ai, anh giỏi như vậy, người của anh sẽ kém sao!”
“Tự sướng! Có ai tự khen mình như anh không!”
Đông Phương Hạ cười ha ha, nói: “Nam Cung Diệc Phi, em biết anh đang khen em! Tuy cách của anh hơi vòng vo, nhưng em là người phụ nữ của anh, vẫn nên hiểu!”
“Xí!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui