Huyết Lang Báo Thù


Anh trai của Trương Hàm không dám tin những lời của Đông Phương Hạ, hắn đến là để giết Đông Phương Hạ, nhưng không ngờ Đông Phương Hạ chỉ đánh hắn bị thương, chứ không giết, điều này khiến hắn nhất thời có chút ngỡ ngàng, không hiểu rốt cuộc Đông Phương Hạ muốn làm cái gì!  
      “Cậu thật sự để tôi rời đi!”  
      “Tôi nói rồi, vì người anh em của tôi, anh chỉ có một cơ hội! Bằng không, anh cho rằng bây giờ anh vẫn có thể đứng ở đây! Dù rằng tài nghệ của anh không kém”, Đông Phương Hạ hờ hững, nhìn vết máu ở khóe miệng của người đàn ông, hai tay đút túi quần, lãnh đạm nói: “Tôi đã gặp qua em gái anh, cô ấy là một người con gái tốt, cũng có thể hiểu được sự lo lắng của anh, nhưng, anh đừng quên! Không trải qua sóng gió, cô ấy sẽ không thể thực sự trưởng thành! Tình yêu, là gia vị của cuộc sống, huống chi bây giờ cô ấy đã là sinh viên năm hai, anh không nên cản trở cô ấy như vậy!”  
      Người đàn ông không ngờ Đông Phương Hạ lại nói những điều này với hắn! Nghe thấy vậy, ánh mắt nhìn Đông Phương Hạ đầy khó hiểu.


      Lúc này, Diệc Phi đi đến! Nói: “Trương Hàm từng là sinh viên của tôi, tôi hiểu cô ấy! Anh là anh trai của cô ấy, quan tâm cô ấy là trách nhiệm của anh, mặc dù tôi không quá tán thành với cô ấy tuổi còn nhỏ như vậy đã yêu đương, nhưng anh phải biết, cuộc sống sinh viên mà không yêu đương thì thật đơn điệu và nhạt nhẽo! Cũng không hoàn hảo! Đơn thuần tất nhiên là tốt, nhưng quá đơn thuần, sẽ bị lừa dối! Nếu anh nhất quyết để em gái anh sống dưới cái bóng của anh, vậy anh có thể bảo vệ cô ấy cả một đời không!”  
      “Nói như vậy, vẫn là tôi sai rồi!”, người đàn ông lạnh lùng cười một tiếng.

      Diệc Phi liếc nhìn Đông Phương Hạ một chút! Nói: “Không, anh là anh trai của Trương Hàm, anh không sai! Nhưng phương pháp cách làm của anh không đúng!”  
      “Nếu đã như vậy, Huyết Lang, tại sao cậu lại đưa ra chủ ý cho An Nhiên, sau khi làm em gái tôi cảm động liền để An Nhiên ra nước ngoài, cậu có biết cậu làm như vậy sẽ làm tổn thương đến em gái tôi hay không!”  
      “Tổn thương em gái anh!Tôi không thấy như vậy, tiểu biệt thắng tân hôn, việc này có thể tôi luyện nội tâm của em gái anh, An Nhiên ra nước ngoài học tập, nghe nói bọn họ đã hứa với nhau sẽ cùng cố gắng! Anh nghĩ xem, hiện tại em gái anh buồn nhưng đó chỉ là tạm thời, sau vài hôm nữa, nếu cô ấy thực sự thích An Nhiên, sẽ biến nỗi buồn thành động lực! Lẽ nào anh không muốn nhìn thấy em gái anh hiểu biết nhiều hơn sao!”  
      Không biết có chuyện gì, tối nay tính tình của Đông Phương Hạ đặc biệt tốt! Giải thích cho anh trai của Trương Hàm từng chút một! Lời nào đến miệng của anh xấu cũng đều sẽ biến thành tốt.

      Sắc mặt của người đàn ông không ngừng thay đổi! Nghe thấy những lời này của Đông Phương Hạ, một lát sau, lông mày đang chau lại mới giãn ra! Nhìn Diệc Phi một cái, rồi nói với Đông Phương Hạ: “Được, về sau tôi sẽ không đi tìm cậu vì việc của em gái tôi nữa! Nhưng, tôi phải nhắc nhở cậu, tốt nhất bây giờ cậu giết tôi đi, nếu không, một khi tôi rời đi, cậu sẽ hối hận!”  
      “Ồ…vậy tôi lại muốn nghe xem tại sao tôi lại hối hận khi để anh rời đi!”, Đông Phương Hạ sau khi sửng sốt, liền nhìn người đàn ông đầy thích thú, trên khuôn mặt dần hiện lên ý cười.


      Nguời đàn ông thở ra một hơi trầm đục! Ngẩng đầu lãnh đạm nói: “Tôi là Trương Vũ Trạch, đường chủ Hải Bang! Những việc còn lại tôi không cần phải nói thêm nữa phải không!”  
      Nghe thấy vậy, mày kiếm của Đông Phương Hạ khẽ chau lại, những việc còn lại Trương Vũ Trạch anh trai Trương Hàm đúng là không cần nói nữa.

Hiện tại, ba bang phái lớn của Yên Kinh bất cứ lúc nào cũng có thể khai chiến, tài nghệ của Trương Vũ Trạch, thật sự đáng sợ! Một mình chiến đấu, Lang Quân có thể thắng được anh ta, cũng chỉ có vài người.

Đây là Hải Bang, vậy Tào Bang thì sao! Quan trọng là, sát thủ “Phong Ba”.


      Xem ra, kế hoạch phải điều chỉnh một chút! Sau khi suy nghĩ, đôi mắt sâu của Đông Phương Hạ nheo lại, một tia băng lạnh bắn đến Trương Vũ Trạch, lạnh lùng nói: “Bất kể vì nguyên nhân gì, tối nay tôi sẽ không làm khó anh! Anh có thể vì em gái mình mà đến giết tôi, cho thấy anh không phải là kẻ khát máu, trong lòng anh vẫn còn có mối bận tâm, anh là một người anh trai tốt! Đương nhiên, sau khi rời khỏi đây, là bạn hay là kẻ thù còn phải xem tình hình sau này! Hoặc là chúng ta sẽ gặp nhau trên chiến trường”.

      “Cậu có thể vì anh em của mình làm được đến mức này! Suy nghĩ cho hạnh phúc của bọn họ, Huyết Lang, tôi rất khâm phục! Hy vọng chúng ta sẽ không gặp nhau trên chiến trường! Lang Quân có cậu, một



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận