Huyết Lang Báo Thù


Thấy Đông Phương Hạ không đi cùng mình, cứ nhìn ngang ngó dọc, nếu không biết anh là cậu Cả nhà họ Đông Phương thì Thư Lăng Vy còn tưởng là dân quê từ đâu tới nữa.

Nhất là khi thấy anh sờ chỗ nọ, dừng ở chỗ kia, Thư Lăng Vy càng thêm cạn lời.

Quần áo anh mặc ngày hôm nay không phải hàng hiệu, mà là đồ rẻ tiền thoáng mát, nhưng như thế vẫn không che giấu được khí chất của anh.

Dạ Ảnh và Dạ Phong đi hai bên anh.

Trước những ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ của mọi người, Đông Phương Hạ rảo bước đuổi theo Thư Lăng Vy.

Thư Lăng Vy thoải mái khoác tay Đông Phương Hạ, bọn họ cùng vào cửa hàng chuyên bán những thương hiệu nổi tiếng nhất quốc tế.

“Kính chào quý khách!”
Trong cửa hàng được sắp xếp đâu ra đấy, cách trang trí đặc biệt, bày những nhãn hiệu nổi tiếng trên hàng trăm quốc gia, các mặt hàng muôn hình muôn vẻ khiến người ta hoa cả mắt.

Có vẻ như Thư Lăng Vy rất quen thuộc với nơi này, cô khoác tay Đông Phương Hạ, đi thẳng lên khu vực khách quý xa hoa nhất trên tầng năm.

Đó là nơi phải có thẻ hội viên mới được vào, đồng thời còn phải có đủ tiền, nếu không thì sẽ không chịu nổi giá cả ở đây.

Bốn người Đông Phương Hạ vừa lên tầng năm là lập tức được đón nhận những ánh nhìn nóng cháy của mọi người, nữ nhân viên bán hàng tươi cười bước tới.

“Thưa anh, thưa cô, xin hỏi có cần giúp gì không?”
“Hỏi cô ấy đi, đừng hỏi tôi!”, Đông Phương Hạ nhìn Thư Lăng Vy, ý bảo hôm nay tất cả mọi chuyện đều do Thư Lăng Vy quyết định.

Nghe vậy, nhân viên bán hàng chuyển mắt nhìn sang Thư Lăng Vy, trong lòng thầm nghĩ, thì ra là một kẻ ăn bám.

Thư Lăng Vy buông cánh tay Đông Phương Hạ ra, nói với anh: “Bên đó có nơi nghỉ ngơi, anh đợi tôi, để tôi đi xem có gì hợp không!”
“Mua gì đấy? Có cần tôi chọn giúp cô không? Tôi là dân chuyên đó!”, Đông Phương Hạ liếc nhìn bộ ngực của Thư Lăng Vy, cười gian nói.

“Ai cần anh lo! Đi đi, đồ lưu manh!”
Nhìn bóng Thư Lăng Vy chậm rãi biến mất trong tầm mắt của mình, Đông Phương Hạ lắc đầu, quay sang nói với Dạ Ảnh và Dạ Phong: “Đi đi, thích gì cứ việc lấy, hôm nay bản thiếu gia bao hết!”
“Cậu chủ, bọn tôi không cần đâu, cần gì thì đã mua cả rồi!”
“Gì mà mua cả rồi, Dạ Ảnh, tôi nói cho cô biết, hiếm khi bản thiếu gia hào phóng được một lần, bỏ qua là không có lần thứ hai nữa đâu! Đi nào, tôi đi với các cô”.

Nhìn ánh mắt kiên định của hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong, Đông Phương Hạ không để bọn họ có cơ hội từ chối, kéo bọn họ tới khu bán đồ nữ.

Bị Đông Phương Hạ kéo đi, Dạ Ảnh và Dạ Phong không khỏi đỏ mặt, nhưng rồi nhanh chóng bình thường trở lại.

Trong lòng bọn họ, Đông Phương Hạ chưa bao giờ là người ngoài, mà là anh trai, là bố, là bậc trưởng bối.

Một người đàn ông đột nhiên xông vào khu bán đồ nữ, khiến một vài người phụ nữ sửng sốt, nhưng chỉ một lát là bình thường trở lại.

Thấy Đông Phương Hạ kéo hai cô gái xinh đẹp tới xem đồ, bọn họ cho rằng anh đưa bạn gái tới mua đồ.

Chỉ có điều, bộ đồ không phải nhãn hiệu cao cấp mà anh đang mặc khiến đám quý bà ấy khinh bỉ anh, coi anh là loại chỉ xem chứ không mua nổi.

Bạt ngàn những mặt hàng, làm Đông
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui