“Huyết Lang, nếu như vậy thì thù hận giữa Tào Bang và Hải Bang sẽ trở thành không đội trời chung!”
“Tào Nghị Hùng đúng là trộm gà không được còn mất nắm thóc mà!”
Bạch Vỹ vừa dứt lời, Dạ Ảnh liền hừ lạnh một tiếng!
“Có thể nói là vậy! Tào Nghị Hùng và Vương Thiến Thiến muốn gây nên tranh đấu giữa Hải Bang và chúng ta, bọn họ sẽ vừa hay xuất hiện ở thời điểm mấu chốt, tính toán một mặt đó của họ rất tốt nhưng đáng tiếc lại không dự đoán chính xác! Bây giờ Tống Thành Hải của Hải Bang bị ám sát, Tào Bang Tào Cảnh Huy lại chết trong tay Trương Vũ Trạch.
Việc này chắc chắn đã kinh động lên phía trên, Yến Kinh muốn loạn rồi, nhưng hai ngày này có lẽ sẽ không xảy ra giao tranh quy mô lớn! Bọn họ phải tổ chức tang lễ trước, sau khi tang lễ kết thúc mới chính là thời điểm quyết đấu giữa Hải Bang và Tào Bang!”
Đông Phương Hạ phân tích từng việc cho mấy người Tây Môn Kiếm nghe! Một người mới 21 tuổi sao có thể nhìn thấu đáo mọi thứ như vậy! Triển khai một loạt các kế hoạch này thực sự đã làm khó Đông Phương Hạ! Những gì đã xảy ra tối nay vừa ly kỳ vừa nguy hiểm! Nếu Đông Phương Hạ và những người khác không chuẩn bị trước, anh cũng không thể nói chắc mọi thứ rốt cuộc sẽ diễn biến thành dáng vẻ gì! Đương nhiên tất cả những điều này là nhờ vào hành động thông minh của Bạch Vỹ!
“Bạch Vỹ, tối nay anh lập được công lớn rồi! Đông Phương Hạ tôi sẽ ghi nhận lại”.
“Huyết Lang, đây là những gì tôi nên làm! Bởi tôi là cánh tay phải của cậu!”.
Đông Phương Hạ gật đầu! Những lời cảm kích kia cũng không lại nói ra nữa, là anh em, một ánh mắt đã đủ rồi!
Tây Môn Kiếm lưỡng lự một hồi rồi nói Với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, Tào Bang và Hải Bang sắp đánh nhau rồi, chúng ta cũng không thể nhàn rỗi! Anh em trong Võng Đạo nếu không có mệnh lệnh của cậu thì sớm đã không thể nhẫn nại mà tìm Tào Bang tính sổ rồi".
"Ai nói chúng ta sẽ nhàn rỗi!”, Đông Phương Hạ trừng mắt nhìn Tây Môn Kiếm một cái.
"Vậy...!vậy chúng ta làm gì!", lời này là Hồ Ngạn Hạo hỏi, Tây Môn Kiếm không dám lại động vào cậu chủ xúi quẩy nữa.
Nghe vậy, ánh mắt của đám người Dạ Ảnh lại đổ dồn về phía Đông Phương Hạ, chỉ thấy anh cười giễu cợt một tiếng rồi đáp: "Không lẽ các anh đã quên trong kế hoạch tổng thể còn có một kế hoạch nhỏ nhằm vào Trương Vũ Trạch sao!"
Sau khi mọi người tỉnh ngộ, tất cả đều nở nụ cười u ám! Dạ Ảnh bỗng nhiên thu lại nét cười, hai hàng lông mày thanh mảnh nhíu chặt vào nhau!
"Cậu chủ, đối phó với Trương Vũ Trạch mặc dù nằm trong kế hoạch của chúng ta nhưng Tống Thành Hải đã chết, uy vọng của Trương Vũ Trạch sẽ cao nhất trong Hải Bang lúc này, khả năng hắn kế thừa chiếc ghế bang chủ cũng rất cao! Điều này sẽ làm cản trở kế hoạch của chúng ta!"
"Uy danh của Trương Vũ Trạch rất lớn, nhưng cô đã bỏ sót một điểm, chính là hắn ta không phải là một người có dã tâm, nếu không Tống Thành Hải chỉ là một cái giá trống rỗng từ lâu rồi! Với bản lĩnh cùng những anh em dưới trướng hắn, Tống Thành Hải đã tính là cái gì! Còn nữa, Tống Khải sẽ để Trương Vũ Trạch ngồi lên vị trí này sao! Tên bao cỏ đó còn nhớ nhung muốn tìm tôi để đòi nợ kia! Vả lại, Hải Bang không phải chỉ có một vị đường chủ là Trương Vũ Trạch này".
"Nếu đã như vậy anh em của hắn lại càng ủng hộ hắn! Nói chung không thể để cho Tống Khải lên làm bang chủ".
Đông Phương Hạ nhìn Tây Môn Kiếm lắc đầu, do dự đáp: "Với sự hiểu biết của tôi về Trương Vũ Trạch, hắn ta có lẽ sẽ không 'khoác hoàng bào', hắn là một người trung nghĩa, những năm này đã vì Hải Bang lập được vô số công lao hiển hách, uy danh thậm chí đã vượt qua Tống Thành Hải, trong tình huống như vậy, Tống Thành Hải vẫn tin tưởng hắn ta, chính điều này khiến hắn một mực hết lòng với Hải Bang, cho dù Tống Thành Hải đã chết rồi! "
Dạ Ảnh và những người khác nghe vậy cũng không nói gì nữa! Lúc này, giọng nói từ tính của Đông Phương Hạ lại vang lên! "Mọi thứ vẫn phải theo kế hoạch ban đầu, nếu giữa chừng xảy ra việc ngoài ý muốn, tạm thời sửa đổi!"
Nhóm người Đông Phương Hạ thảo luận về thế cục của Yến Kinh cùng âm mưu đối phó với Trương Vũ Trạch! Còn nói tới thong dong phấn khởi! Mà tổng bộ của Hải Bang thì đang rối thành một mớ bòng bong.
Trước khi Tây Môn Kiếm rời đi đã ấn còi báo động, kinh động tới các huynh đệ Hải Bang đang canh gác bên ngoài, khi mọi người xông vào thư phòng của bang chủ Tống Thành Hải thì phát hiện ông ta đã ngã qụy trên đất không còn thở! Một người huynh đệ kiểm tra vết thương của Tống Thanh Hải, phát hiện thi thể bang chủ vẫn còn hơi ấm, liền kêu anh em đuổi theo, có lẽ hung thủ vẫn chưa đi xa!
Trương Vũ Trạch nhận được tin báo thì nhanh chóng trở về tổng bộ của họ, huynh đệ Hải Bang lúc đó đã sầu thảm bị thương quỳ xuống bên cạnh thi thể Tống Thanh Hải, bầu trời phía trên trụ sở Hải Bang cũng rõ ràng có thể cảm nhận được hơi thở nồng đậm bị thương, giăng kín cả tòa nhà lớn..