CHƯƠNG 95 ĐÓ LÀ HÔN!
Vân Ngự và Vu Tắc rời đi, bọn họ có việc cần bàn, nếu là trước kia, Vân Vũ Trạch cùng Vân Tại Vũ sẽ đi theo, chính là hôm nay, Vân Tại Vũ có chết cũng không đi theo, vì sao ư? Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng đầy bất mãn của hắn sẽ biết, hắn còn thực để ý chuyện vừa nãy, dù sao bắt gặp bọn hắn không phải ai khác mà chính là phụ hoàng cùng đệ đệ của hắn, Vân Vũ Trạch thì không tính, dù sao Tiểu Vũ cái gì cũng không hiểu, thế nhưng phụ hoàng thì khác, tuy rằng nhìn thái độ vừa nãy của phụ hoàng khá khả quan, phụ hoàng không phản đối hắn với Vu Tắc, cho dù như vậy, hắn vẫn cảm thấy mất tự nhiên, cho dù không có lo lắng, thế nhưng hắn thẹn thùng a, dù sao kia cũng là phụ hoàng của hắn.
Cũng bởi vậy, Vân Tại Vũ thật sự không dám nhìn phụ hoàng của hắn, càng đừng nói là đi theo, chẳng lẽ lúc bọn họ thương nghị hắn lại giống như vừa nãy tựa đầu vào ***g ngực Vu Tắc? Điều này sao có thể, cho dù là Vu Tắc muốn như vậy hắn cũng tuyệt đối không thể.
Bởi vậy trong sân viện của Vu Tắc lúc này có hai người với hai vẻ mặt khác nhau, một người tràn đầy tò mò, một người thần tình đỏ bừng, thiếu niên ngượng ngùng không biết nói gì với thiếu niên đối diện.
Không cần hỏi cũng biết ngoài Vân Tại Vũ cùng Vân Vũ Trạch ra thì còn ai.
Vân Vũ Trạch thấy Vân Tại Vũ không cùng đi theo, mới đột nhiên nghĩ ở lại cùng Vân Tại Vũ, nếu đổi lại là trước kia, điều này tuyệt đối không có khả năng, dù sao nó tuyệt đối không muốn rời xa phụ hoàng, thế nhưng lần này, Vân Vũ Trạch chủ động lưu lại, bởi vì nó có vấn đề tò mò muốn hỏi Vân Tại Vũ.
“Tiểu Tại” Vân Vũ Trạch kêu to gọi cái người đang đứng ngây người kia, thấy bộ dáng ngốc lắng của Vân Tại Vũ, cái người luôn luôn lãnh đạm hững hờ như nó cũng cảm thấy buồn cười.
“A? Ân, chuyện gì?” Vân Tại Vũ phục hồi tinh thần, ngượng ngùng nhìn Vân Vũ Trạch, theo bản năng nắm nắm lấy y phục của mình, xem còn chỗ nào xộc xệch, nghĩ tới lúc nãy Vân Vũ Trạch nhìn thấy hắn hôn Vu Tắc, mặt cũng liền đỏ bừng, lập tức cái người nói nhiều như hắn thế nhưng hiện tại không biết làm thế nào nói chuyện cùng Tiểu Vũ, mồm miệng lúng túng ngượng nghịu, trông hắn như vậy cũng thật một phen phong tình mê người, thế nhưng nét mê người này không phải người như Vân Vũ Trạch có thể nhìn ra.
“Tại Vũ, ngươi không phải rất sợ đau sao?” Vân Vũ Trạch đến gần Vân Tại Vũ, gắt gao nhìn vào một bên mặt đỏ bừng của Vân Tại Vũ, tựa hồ như muốn từ khuôn mặt hắn nhìn ra cái gì.
“A…Đúng vậy”.
Hắn quả thật sợ đau, còn nhớ rõ, trước đây do hắn không cẩn thận bị quẳng ngã một cái, cũng khiến hắn đau nhức tới mấy ngày, mặc dù ngự y trong cung nói chỉ là sướt da mà thôi, không có gì thương tổn, thế nhưng cũng khiến hắn đau tới muốn khóc, đương nhiên, hắn cũng trộm khóc vài lần, tuy rằng vừa thấy người tới liền lập tức lau khô nước mắt, thế nhưng người mẫn cảm như Tiểu Vũ đương nhiên nhận ra.
“Vậy sao ban nãy ngươi không có bộ dáng bị đau?” Chẳng những không giống như bị đau mà còn là bộ dáng đang hưởng thụ.
Nó nhớ kỹ biểu tình lúc đó của Vân Tại Vũ, hiện tại liền lôi ra hỏi cho rõ ràng, dù sao nó nhớ rõ mỗi lần luyện võ bị quẳng ngã hay mỗi lần luyện công bị tổn thương, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn đều nhăn nhó, mắt ầng ậng nước, một chút cũng không giống như vừa nãy, mắt nhắm lại, bộ dáng hưởng thụ.
“A?” Có chút không rõ Vân Vũ Trạch đang nói gì, hắn vừa mới rồi không bị quẳng ngã, cũng không bị thương, sao lại đau? Tiểu Vũ làm sao vậy? Sẽ không phải là phát sốt nên mê sảng chứ?
Nghĩ tới đó, Vân Tại Vũ nâng bàn tay nhỏ bé, có chút hơi lành lạnh đặt lên trán của Vân Vũ Trạch, hắn quên mất Vân Vũ Trạch ngoại trừ phụ hoàng, không thích ai đụng chạm vào mình, liền như vậy để tay lên, kiểm tra xem có phải Tiểu Vũ thật sự phát sốt.
“Ngươi làm cái gì?” Không đẩy tay Vân Tại Vũ ra, Vân Vũ Trạch trong lòng cũng nghi hoặc, không hiểu Vân Tại Vũ vì sao không trả lời câu hỏi của nó, ngược lại tự nhiên lại đặt tay lên trán nó, nếu là bình thường, Vân Tại Vũ đưa tay lại gần,Vân Vũ Trạch liền sẽ thối lui, dù sao nó cũng không thích người khác đụng chạm.
Thế nhưng vừa nãy, nó tập trung suy nghĩ, không để ý, đến khi chú ý, tay Vân Tại Vũ đã đặt lên trán nó, mà Vân Vũ Trạch vốn theo bản năng muốn đẩy tay Vân Tại Vũ ra, lại cảm nhận bàn tay hắn lạnh băng, nhất thời không đành lòng, để mặc hắn đặt lên, trong lòng thầm so sánh.
Tay của Tiểu Tại không dễ chịu như tay của phụ hoàng, tay Tiểu Tại lạnh, nó không thích, tay của phụ hoàng ấm áp, rất dễ chịu.
“Xem ngươi có bị sốt không, có điều ta nhớ rõ Tiểu Vũ chưa từng sinh bệnh”.
Nói xong, Vân Tại Vũ cũng cảm giác được Vân Vũ Trạch không có ý định đẩy tay hắn ra, trong lúc nhất thời thế nhưng có chút ngốc lăng, có chút không dám tin, kỳ thật, lúc vươn tay ra, hắn đã chuẩn bị tâm lý bị đẩy ra, cũng không ngờ, hôm nay Tiểu Vũ thế nhưng nhu thuận, ngoan ngoãn mặc hắn sờ, hảo quái dị nga, Tiểu Vũ hôm nay tựa hồ có chút không thích hợp, sẽ không thật sự là sinh bệnh đi?
Có điều….Độ ấm trên trán thật bình thường đi, không giống như là sinh bệnh, ánh mắt cũng thực thanh minh, không giống đang mê sảng, thật là kỳ quái.
“Ta không có sốt”.
Nó cho tới bây giờ chưa từng sinh bệnh, mặc dù nhiều người nghĩ cơ thể nó thực gầy yếu, dù sao nó trước kia chính là có bảy năm không có ăn cơm, trừ bỏ một ít cháo nhẹ, chính là, trên thực tế, thân thể nó so với ai khác đều khỏe mạnh hơn, điểm này từ việc hắn không có ốm đau gì là có thể nhìn ra được, chẳng qua là phụ hoàng vì nó không muốn tham gia yến hội liền lấy đó làm cớ thôi, đương nhiên, cũng không có người hoài nghi lời nói của phụ hoàng, dù sao, chỉ cần sinh non cùng bảy năm ngủ say đủ để mọi người tin việc nó hay ốm yếu.
“Ngươi còn chưa trả lời ta”.
Biết Vân Tại Vũ đang làm cái gì, Vân Vũ Trạch đẩy tay hắn ra, thản nhiên nói.
Nó thật sự không biết Vân Tại Vũ suy nghĩ cái gì, nó hỏi hắn vì cái gì bị cắn còn không có một chút bộ dáng thống khổ, hắn thế nhưng nghĩ nó phát sốt , thật sự là kỳ quái, Tiểu Tại hôm nay thật kỳ quái, tuy rằng hiện tại nhìn tốt lắm, chính là, thanh âm lúc nãy nó vẫn nhớ rõ.
“Tiểu Vũ, ta không có bị thương, sao lại đau a?” Vân Tại Vũ đảo cặp mắt trắng dã, trên mặt đỏ bừng ban nãy hiện tại chỉ ửng hồng, không đỏ rực khoa trương như ban nãy.
“Chính là, môi ngươi sưng lên.” Bị cắn sưng lên như vậy, như thế nào lại không bị thương? Khó hiểu nói xong, Vân Vũ Trạch còn cố ý nhìn môi hắn, lại phát hiện, môi Vân Tại Vũ đích thật là sưng lên, nhưng cánh môi kiều diễm ướt át tản ra hồng nhuận sáng bóng, chẳng những không có nửa điểm gọi là bị thương, ngược lại có vẻ rất là…… rất là kỳ quái.
Đương nhiên, tuy rằng cảm thấy được có chút kỳ dị, Vân Vũ Trạch không có khả năng hiểu được cái gì là mê người trong lời nói.
“A!” Nghe được câu hỏi của Vân Vũ Trạch, Vân Tại Vũ cảm giác được tầm mắt của Vân Vũ Trạch dừng ở môi hắn, không khỏi kinh hô một tiếng, đưa tat che cái miệng nhỏ nhắn, đỏ ửng vừa mới biến mất hiện tại lại nổi lên trên khuôn mặt tuấn tú của Vân Tại Vũ.
Đau? Sao có thể đau? Hắn còn cảm thấy thực dễ chịu a.
Tuy rằng hắn thật sự không có cách nào hình dung cái loại cảm giác này, nhưng mơ hồ, hắn cũng chỉ biết thực dễ chịu, làm cho hắn quả muốn cứ như vậy để Vu Tắc hôn, về phần môi sẽ sưng, vậy cũng thực đáng a.
“Không…Không đau”.
Thanh âm truyền ra ngoài từ đôi tay nhỏ bé đang che miệng kia, Vân Tại Vũ mất tự nhiên, cũng không phải là một hai lời có thể nói rõ, trong lòng không ngừng oán giận Vu Tắc không biết kiềm chế, hắn rõ ràng nói Vu Tắc buông hắn ra, Vu Tắc cố tình không nghe, giờ thì tốt rồi, để cho Tiểu Vũ nhìn bọn hắn hôn nhau, làm cho hắn hiện tại lúng túng trước mặt Tiểu Vũ, không biết như thế nào trả lời vấn đề này, Vân Tại Vũ cảm thấy được chính mình thật sự hảo đáng thương, nếu là như thế này, kỳ thật hắn càng thêm nguyện ý đi theo Vu Tắc cùng phụ hoàng, như vậy so với bị Vân Vũ Trạch hỏi vấn đề này còn tốt, hắn tin tưởng, vân vũ trạch đã muốn hỏi, tuyệt đối sẽ không chỉ có như vậy một câu.
“Vì sao lại không đau? Ngươi thật sự giống như Vu Tắc nói, thực thích y cắn ngươi sao? Vì sao?” Thích bị Vu Tắc cắn? Rất kỳ quái , tuy rằng nó cảm thấy hình ảnh Vu Tắc cắn Vân Tại Vũ thật sự rất đẹp, chính là, trong lòng vẫn là có một cỗ cảm giác quái dị, vì sao nó nhìn thấy Vân Tại Vũ bị Vu Tắc khi dễ, thế nhưng lại cảm thấy đẹp a?
“Này…” Hắn không muốn trả lời vấn đề này, thật sự rất không muốn trả lời, nhưng xem ra, cho dù hắn không trả lời, phỏng chừng Tiểu Vũ cũng sẽ tiếp tục hỏi , vậy càng làm cho hắn thêm xấu hổ, chính là, phải trả lời như thế nào đây? Chẳng lẽ hắn nói với Tiểu Vũ, hắn quả thật thực thích bị Vu Tắc ‘cắn’ sao?
“Ân?” Thấy Vân Tại Vũ một bộ thẹn thùng, Vân Vũ Trạch cũng càng thêm hiếu kì , dù sao, loại chuyện này nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, cũng là lần đầu tiên nghe nói sẽ có người thích bị khi dễ, hơn nữa, nó nhớ rõ Vân Tại Vũ không phải chán ghét Vu Tắc khi dễ hắn sao? Trước kia còn thường xuyên bởi vì Vu Tắc khi dễ hắn mà cùng Vu Tắc cãi nhau, như thế nào lúc này lại liền biến thành thích ?
“Tiểu Vũ, phụ hoàng…… ách…… phụ hoàng chưa từng thơm ngươi sao?” Nghĩ nghĩ, Vân Tại Vũ thật cẩn thận hỏi, hắn hiện tại chính là đã biết chuyện phụ hoàng thích Tiểu Vũ, hơn nữa hắn cũng cảm nhận thấy, Tiểu Vũ rất là thích phụ hoàng, chính là, xem bộ dáng tò mò như vậy của Tiểu Vũ, tựa hồ, Tiểu Vũ cùng phụ hoàng còn không có động tác thân mật nào thái quá, này…… như thế nào có thể? Nếu đổi lại là trước đây, hắn có lẽ còn có thể cảm thấy được ánh mắt phụ hoàng nhìn Tiểu Vũ thực ôn nhu, nhưng hôm nay, đã hiểu được thế nào là tình yêu, chính là ánh mắt phụ hoàng nhìn Tiểu Vũ cũng giống ánh mắt Vu Tắc nhìn hắn, kia ôn nhu trong ánh mắt, còn có một tia bá đạo, cùng với dục vọng ẩn giấu, đúng, chính là dục vọng, loại ánh mắt này, khi Vu Tắc nhìn hắn cũng sẽ xuất hiện, chẳng qua, một chút cũng không rõ ràng mà thôi.
Oa! Nghĩ tới nếu phụ hoàng thật sự chưa từng có chạm qua, thậm chí ngay cả hôn qua Tiểu Vũ đều không có, Vân Tại Vũ trong lòng không khỏi một trận cảm thán, phụ hoàng thật sự là quá lợi hại , thế nhưng có thể nhịn lâu như vậy, phụ hoàng thích Tiểu Vũ, hẳn là đã từ rất lâu rồi.
“Có a”.
Vân Vũ Trạch nghĩ nghĩ, liền nói, phụ hoàng là có thơm nó, phụ hoàng có khi thơm nhẹ hai má nó, chẳng qua, Vân Tại Vũ hỏi cái này để làm gì? Cùng chuyện hắn thích bị Vu Tắc cắn có cái gì quan hệ sao? Thoạt nhìn giống như là có, trong lòng nghĩ, Vân Vũ Trạch còn nhìn nhìn biểu tình của Vân Tại Vũ , lại phát hiện tình tự của vân ở vũ đích thật cao, hơn nữa, còn hàm súc một chút sùng bái tình tự, sùng bái ai? Nó sao? Hay là phụ hoàng? Vì sao?
“Có?” Kinh ngạc nhìn Vân Vũ Trạch, Vân Tại Vũ nghĩ, xem bộ dáng cái gì cũng đều không hiểu kia, hẳn là không có mới đúng, nhưng Vân Vũ Trạch lại nói có, như vậy thật kỳ lạ? Sẽ không phải Tiểu Vũ hiểu lầm ý nghĩa của từ hôn mà hắn nói đi?
Trong lòng suy nghĩ , Vân Tại Vũ ngẫm lại liền mở miệng hỏi, không phải hắn tò mò chuyện riêng tư, mà là vì xác định phán đoán của mình, xem bộ dáng ngây thơ của Tiểu Vũ, như vậy xem ra cũng không giống như bị từng phụ hoàng ‘cắn’, bằng không sẽ không hỏi hắn vì sao thích bị Vu Tắc ‘cắn’ .
“ Nơi này.” Nói xong, Vân Vũ Trạch đưa ngón trỏ, nhẹ nhàng chỉ chỉ bên mặt mình, thần sắc rất nghiêm túc.
Trong lòng lại kỳ quái , nó nhớ rõ Vân Tại Vũ rõ đã từng thấy phụ hoàng thơm hai má nó, sao lúc này lại hỏi nó thế? Chẳng lẽ trí nhớ của Vân Tại Vũ kém như vậy sao? Nhưng nó nhớ rõ hắn ngoài việc thường xuyên vứt đồ bừa bãi, tựa hồ trí nhớ rất tốt.
“Ta đã hiểu” Vân Tại Vũ trợn tròn hai mắt, trong lòng lại thay phụ hoàng cảm thán cùng đồng tình, từ khi hắn biết sự tồn tại của dục vọng, rất nhiều chuyện hắn cũng liền hiểu được , tỷ như nói, hắn nhìn ra dục vọng trong mắt phụ hoàng nhìn Tiểu Vũ, liền tỷ như nói, hắn biết trước mặt người mình thích, dục vọng kia cơ hồ là rất khó nhịn, ít nhất, lúc Vu Tắc ở trước mặt hắn, cơ hồ là từ lãnh băng nam tử biến thành núi lửa, mà hắn khi ở trước mặt Vu Tắc cũng luôn không thể cự tuyệt, lại khó nén dục vọng, bằng không, lúc nãy đã không để Vân Vũ Trạch cùng phụ hoàng nhìn thấy cảnh đó.
Hơn nữa, hắn cùng Vu Tắc chỉ mới ở bên nhau có mấy ngày, mà phụ hoàng cùng Tiểu Vũ, tựa hồ đã đồng sàng cộng chẩm từ rất lâu rồi? Tuy rằng Tiểu Vũ thường xuyên bị Quốc sư mang đi.
“Chẳng lẽ kia không phải là thơm sao?” Nhìn thấy vẻ mặt của Vân Tại Vũ, Vân Vũ Trạch bất giác nhíu mày, cái mũi thanh tú giật giật, trong mắt dần hiện ra vẻ nghi hoặc, vẻ bình tĩnh thường ngày lúc này đây tựa hồ đã muốn cách hắn rất xa, lúc này Vân Vũ Trạch, bộ dáng giống như một búp bê cái gì cũng đều không hiểu, thấy tò mò thì quấn quít lấy người khác hỏi nghi hoặc trong lòng mình.
“Kia quả thật là thơm”.
Vân Tại Vũ nói xong, lại chỉ chỉ cái miệng nhỏ nhắn đỏ au của hắn , nụ cười như ẩn như hiện, trong lòng cảm thấy buồn cười, lại chỉ có thể chịu đựng không nói ra, vốn, hắn nghĩ mình đã là rất trì độn đích, kỳ thật, Tiểu Vũ so với hắn còn muốn trì độn hơn, có lẽ đối với phương diện mẫn cảm về tình yêu, chính mình không bằng Tiểu Vũ, nhưng là Tiểu Vũ đối với phương diện lý giải tình yêu, tựa hồ cũng không bằng hắn.
“Vu Tắc cũng không phải ‘ cắn ’ ta, kia kỳ thật coi như là thơm, bất quá so với thơm càng sâu hơn, gọi là hôn.” Vu Tắc hôn hắn, mà không phải ‘ cắn ’ hắn.
Hắn suy nghĩ cách biểu đạt ý tứ này, chẳng qua, không biết sau khi hắn nói ra Vân Vũ Trạch có thể lý giải được không , Vân Tại Vũ tuy rằng nói so với Vân Vũ Trạch hiểu hơn một ít, cũng đã nếm thử tư vị ***, nhưng dù sao, hắn trước kia chưa tiếp xúc qua phương diện tình yêu, không giống với các hoàng huynh của hắn, hắn lại chưa từng hôn ai, càng không có thị thiếp hầu hạ qua, bởi phương diện này, cũng bất quá mấy ngày nay mới trải qua mà thôi, muốn hắn giải thích, hắn cũng không biết giải thích thế nào.
“Hôn?” Kia không phải là cắn sao? Hôn lại là cái gì? Cũng là thơm? Chính là lúc phụ hoàng thơm lên hai má nó, đều không có sưng như môi của Vân Tại Vũ a.
Nghĩ, Vân Vũ Trạch theo bản năng đích sờ sờ hai bên mặt mình, lại nhìn đôi môi hồng nhuận của Vân Tại Vũ, nghi hoặc trong lòng chẳng những không có bởi vậy mà giải trừ, ngược lại càng thêm đích nhiều hơn , vì thế, nó nhìn vào mắt Vân Tại Vũ, nghi hoặc hiện lên trên mặt biểu thị nó không hiểu, ý niệm muốn có được đáp án trong đầu càng thêm kiên định , nó chưa bao giờ biết, nguyên lai trên đời này còn có hành động như vậy mà nó lại không biết, nó còn tưởng rằng, nó chỉ không hiểu đạo lý đối nhân xử thế mà thôi.
“Ách… ta cũng không biết như thế nào nói cho ngươi, kỳ thật, ta chính mình cũng không hiểu lắm” Vân Tại Vũ có chút ngượng ngùng, phiền não vò tóc, phải biết rằng, hắn vậy mà cho tới hôm qua, khi bị Vu Tắc hôn mới hiểu được, hắn chỉ biết là hôn chính là cái kia bộ dáng, hắn nào biết đâu rằng phải như thế nào giải thích, Vu Tắc còn nói qua với hắn…A, đúng rồi, liền như vậy giải thích.
Vân Tại Vũ cười nói: “vu tắc nói, thích một người liền muốn hôn môi người kia, Tiểu Vũ ngươi đi tìm một người ngươi thích, hôn một lần chẳng phải sẽ biết sao”.
Đương nhiên, biết đến chính là cái loại này cảm giác tuyệt vời.
“Thích một người, sẽ muốn hôn người đó?” Vì sao? Nó thích phụ hoàng a, nhưng nó chưa từng nghĩ tới ‘cắn’…… nga, không đúng, là muốn hôn phụ hoàng, chẳng lẽ nó kỳ thật cũng không thích phụ hoàng sao? Hơn nữa, phụ hoàng cũng chưa từng có hôn nó nha, chẳng lẽ nói, phụ hoàng……
Nghĩ vậy, Vân Vũ Trạch trong lòng một trận đau đớn, không có khả năng, sao có thể không thích phụ hoàng ? Nó rõ ràng cũng rất thích phụ hoàng, hơn nữa, phụ hoàng cũng thực thích nó , phụ hoàng sẽ không không thích nó a.
“Phụ hoàng không có hôn ta”.
Thanh âm thản nhiên, nghe không ra cảm xúc đột nhiên vang lên, không hiểu sao một tia thất vọng chợt lóe lên, Vân Vũ Trạch nghĩ, vì sao phụ hoàng chưa từng hôn nó?
“Ta hiểu”.
Không tồi, Tiểu Vũ có thể trước tiên nghĩ đến phụ hoàng, xem ra quả thật là đem phụ hoàng đặt ở vị trí đệ nhất a, trong lòng mặc dù có chút ghen tị địa vị của phụ hoàng ở trong lòng Tiểu Vũ, nhưng Vân Tại Vũ đồng thời cũng hiểu được, Vu Tắc cũng là được hắn đặt ở vị trí cao nhất trong lòng hắn, đương nhiên, phụ hoàng cùng Tiểu Vũ còn có mẫu phi cũng đều giống nhau trọng yếu phi thường.
Lúc này Vân Tại Vũ còn không biết, câu nói vô tình của hắn khiến trong lòng Vân Vũ Trạch ngập trời cuộn sóng, càng không biết, Vân Vũ Trạch luôn luôn không hề bận tâm, tim bởi vì câu nói kia của hắn ‘ tìm một người ngươi thích mà hôn một lần’ mà nhộn nhạo nổi lên nhiều gợn sóng.
“Phụ hoàng…… là thích ta đi.” Có chần chừ, vì kiên định lòng tin của mình, cũng vì kiên định ý niệm vừa nổi lên trong đầu, Vân Vũ Trạch do dự hỏi Vân Tại Vũ, như là muốn nhận được lời khẳng định, tuy rằng nó không dám khẳng định nếu Vân Tại Vũ trả lời là không thích, nó có vì vậy mà không đi làm chuyện kia hay không, chính là, nếu Vân Tại Vũ nói là thích thì sao? Coi như là một loại cổ vũ đối với nó đi, như vậy nó sẽ thật sự đi làm chuyện nó đang nghĩ trong đầu, sẽ gặp cố kị nữa.
“Phụ hoàng đương nhiên thích ngươi , hơn nữa, ta dám cam đoan, phụ hoàng tuyệt đối là thích ngươi muốn chết”.
Vân Tại Vũ phi thường khẳng định trả lời Vân Vũ Trạch, tuy rằng hắn không biết Vân Vũ Trạch vì cái gì đột nhiên hỏi hắn như vậy, nhưng hắn vẫn là phi thường khẳng định, phụ hoàng thích Tiểu Vũ hẳn là đã muốn thật lâu đi, khi hắn trước kia còn không hiểu được tình yêu là cái gì, hắn liền có thể nhìn ra phụ hoàng đối Tiểu Vũ sủng ái có bao nhiêu thâm sâu , huống chi là hiện tại đã hiểu được tình yêu, phụ hoàng trong mắt kia trần đầy tình cảm, hắn tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
“Ân”.
Gật gật đầu, Vân Vũ Trạch tin tưởng càng thêm kiên định , nếu ngay cả Vân Tại Vũ cũngnói phụ hoàng thích nó, như vậy nó còn lo lắng cái gì? Hơn nữa, nó tin tưởng phụ hoàng thích nó, tựa như nó thích phụ hoàng.
“Tiểu Vũ thì sao, Tiểu Vũ có thích phụ hoàng không?” Vân Tại Vũ có chút kỳ quái nhìn thấy biểu tình tựa như không thể phá vỡ của Vân Vũ Trạch, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác quái dị, hắn thế nào liền cảm thấy được, đệ đệ của hắn, tựa hồ giống như quyết tâm cầu hôn, nhìn hắn vừa mới gật đầu đích, hình như là kiên định tín niệm của mình.
Không phải đâu, hắn sẽ không phải là vô tình giúp Tiểu Vũ làm ra quyết định gì đi? Hy vọng không phải là chuyện xấu mới tốt.
“Thích”.
Nó đương nhiên thích phụ hoàng , mười năm trước khi nó bị kéo vào ***g ngực ấm áp kia, khi nó còn chưa nhìn thấy bộ dáng của phụ hoàng,nó đã thích , nó thích phụ hoàng, thích phụ hoàng ôm, thích phụ hoàng sủng ái nó, càng thêm thích cử chỉ yêu thương của phụ hoàng.
“Tiểu Vũ thích phụ hoàng nhiều tới thế nào?” Hắn chính là biết đối với nhiều chuyện, Vân Vũ Trạch không hiểu, đối với phương diện tình cảm tuy rằng mãn cảm, nhưng không phân rõ được các cung bậc tình cảm, với Tiểu Vũ mà nói, chỉ có người tốt hoặc xấu mà thôi, mà cảm giác chỉ có thích hoặc chán ghét, hắn còn thật sự không dám khẳng định thích của Tiểu Vũ cùng thích của phụ hoàng có giống nhau không, dù sao, bọn họ là phụ tử, không phải sao? Nếu Tiểu Vũ đối phụ hoàng là thích giống như thích người thân thì biết tính sao?
“Thực thích, thật giống như Vu Tắc thích ngươi”.
Vân Vũ Trạch đơn thuần nói.
Nó tuy rằng phân không rõ vài loại cảm tình, cũng không hiểu được chính mình cùng phụ hoàng là cái loại nào cảm tình, nhưng là, đừng quên, nó đối cảm tình cũng phi thường mẫn cảm, nó cảm nhận được tình cảm của Vu Tắc đối với Vân Tại Vũ cũng giống cảm tình của nó đối với phụ hoàng, Vu Tắc có bao nhiêu thích Vân Tại Vũ, nó đều cảm nhận được cho nên nó tin tưởng, kia tuyệt đối sẽ không so ít hơn tình cảm của nó với phụ hoàng.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Nhắc đến Vu Tắc, Vân Tại Vũ đỏ mặt lên, bất quá, nghe được Vân Vũ Trạch nói như vậy, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng Tiểu Vũ vẫn là không hiểu, nhưng quả thật đối phụ hoàng là tình yêu mà không chỉ là tình thân, có lẽ, Tiểu Vũ đối phụ hoàng cũng tồn tại tình thân, nhưng nếu Tiểu Vũ nói như thế , như vậy có thể khẳng định, Tiểu Vũ đối phụ hoàng, tình yêu càng sâu hơn thân tình!
Gió mát thổi qua, dương liễu phiêu phiêu, một đôi tuyệt mỹ thiếu niên đều tự trầm tư , mầm mống vô hình vô sắc, sau khi hai người nói chuyện liền nảy sinh trong lòng Vân Vũ Trạch.
Đăng bởi: admin