Inana kích động nước mắt đầy mặt, “Lão đại ngài vẫn còn nhớ rõ ta!”
“Nghiêm khắc mà nói, ta nhớ rõ ca ca ngươi.” Jonas trả lời, “Ngươi là hàng đính kèm.”
Inana nghe vậy uể oải, “Ca ca ta đang trên đường đi, lập tức đến ngay.”
“Người kia là ai?” Sera nhỏ giọng hỏi Jonas.
“Đại tẩu muốn ta tự giới thiệu?” Inana đôi mắt lập tức sáng lên, bắt đầu ở trong đầu sắp xếp từ ngữ.
“Khỏi cần.” Jonas một chút mặt mũi cũng không lưu, tự giải thích cùng Sera, “Hắn nguyên bản là tên côn đồ, không học vấn không nghề nghiệp nơi nơi gặp rắc rối, còn liên lụy đến ca ca hắn lúc ấy đang đi học, ngẫu nhiên gặp được ta, nên ta thay hắn giải quyết phiền toái.”
“Lão đại có ơn tri ngộ với ta.” Inana liều mạng gật đầu.
“Ta lúc ấy nhìn trúng ca ca hắn, rất có tài cũng rất thông minh.” Jonas coi Chuối như không khí, “Không muốn hắn bị đồ phá hoại đệ đệ liên lụy, vì thế ta đã an bài hắn đến chỗ thủ hạ Ma Vương làm thư ký.”
Inana xấu hổ nhìn trời.
“Chưa từng nghe ngươi nói qua.” Sera nói.
“Lúc ấy ngươi ở Paris, khi ngươi trở về chuyện này đã qua đi, không quan trọng cho nên không nói cho ngươi.” Jonas chỉ chỉ cửa, “Nhạ, Mitchell Rui tới.”
“Mitchell Rui, ca ca ngươi gọi là Anh Đào (cherry)?” Sera nhìn Inana cảm khái, “Vừa nghe đã biết là thân huynh đệ!”
So sánh với vẻ mặt thổ phỉ của Chuối đệ đệ, Anh Đào ca ca từ khí chất đến cử chỉ đều cao hơn không chỉ một bậc.
Khuôn mặt trắng nõn tóc ngắn thoải mái, áo sơ mi sạch sẽ, một bộ dáng cực kì hào hoa phong nhã.
“Ca! Ở đây!” Inana phất tay, “Mau nhìn xem là ai này!”
“Lão đại?” Nhìn thấy Jonas xong Mitchell Rui cũng rất kinh ngạc, “Sao ngài lại ở chỗ này?”
“Ta cũng không ngờ lại gặp được các ngươi ở chỗ này.” Jonas ý bảo hắn ngồi xuống, “Ta trước kia hỏi qua bên nhân sự, bọn họ nói ngươi ở vong linh thánh điện công tác một đoạn thời gian, sau đó từ chức nói phải về quê, vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?
“Là ta liên luỵ hắn, ca ca số khổ của ta a……” Inana đột nhiên che lại mặt, bắt đầu gân cổ lên gào khan.
Mitchell Rui nhăn mày lại, thanh âm lạnh như băng, “Gào nữa thì đêm nay ăn cơm trộn rau xanh.”
Inana nháy mắt im lặng ngồi thẳng, làm động tác kéo khóa ngậm miệng.
Sera dựng ngón cái, “Dạy dỗ có phương pháp!”
Mitchell Rui dở khóc dở cười, “Nói chính sự.
Lúc ấy ta kỳ thật ở vong linh thánh điện làm việc rất tốt, đáng tiếc đệ đệ ta trong một lần thi đấu ma pháp cầu, không cẩn thận đả thương đệ đệ của Ma giới Đô Sát Viện trưởng, làm cho đối phương nằm viện ba tháng.”
Sera tấm tắc lắc đầu.
Ma pháp cầu chỉ là một loại trò chơi trên bàn, tựa như đánh cờ của nhân loại, chơi cái này mà còn có thể đả thương đối thủ, rốt cuộc thần kỳ đến mức nào.
Inana kích động, “Rõ ràng chính là tên khốn nạn kia trộm quân cờ của ta, loại hạ tiện này đánh ――”
“Cơm trộn rau xanh.” Mitchell Rui lạnh lùng ném ra bốn chữ.
“Ta mới rồi cái gì cũng chưa nói!” Inana đáng thương vô cùng, ôm lấy một chân Anh Đào ca ca, “Ta muốn ăn gà nướng.”
“Nếu ngươi cách chúng ta mười mét, ta có thể xem xét ――”
Chữ “xét” còn chưa nói ra, Chuối đệ đệ đã giống đạn pháo nhằm phía quầy bar, hơn nữa xa xa phất tay, dùng khẩu hình cùng động tác nói cho Mitchell Rui ―― ngươi xem, vừa vặn mười mét nga!
Jonas nín cười, “Đệ đệ ngươi một chút cũng không khác.”
“So với trước kia đã tốt hơn nhiều.” Mitchell Rui xoa xoa ấn đường, “Đô Sát Viện trưởng có tiếng keo kiệt âm hiểm, sau khi Inana gặp rắc rối ta sợ hắn trả thù, vì thế liền từ chức đi tới nơi này, đã ở đây rất lâu rồi.”
“Nói thật, ta không ngờ rằng các ngươi còn nhớ rõ ta.” Jonas giơ lên ly rượu, “Chỉ thấy mặt nhau vài lần mà thôi.”
“Lần đầu tiên gặp mặt là khi đệ đệ ta bị người khác đánh, là ngài cứu hắn; lần thứ hai là trường học tìm ta gây phiền toái, là ngài hỗ trợ; lần thứ ba ngài giúp ta có công việc đầu tiên; lần thứ tư ngài an bài Inana vào quân đội ―― tuy rằng hắn cuối cùng không kiên trì được lâu, nhưng kia hoàn toàn là do hắn sai.” Mitchell Rui cười cười, “Đối với ngài có lẽ không là gì cả, nhưng đối với huynh đệ chúng ta mà nói, mỗi một lần đều vô cùng hệ trọng, thậm chí liên quan tới tính mạng.”
“Hiện tại các ngươi cũng xem như không tồi.” Jonas nhìn xung quanh, “Quán bar thật xinh đẹp.”
“Cảm ơn ngài.” Mitchell Rui gọi nhân viên tạp vụ, bưng tới mấy bình rượu bọt khí màu xanh lam, “Đây là rượu bọt khí độc nhất tại Khảm Địch thành, dùng hạt giống hoa Tinh Kiếm màu lam ủ thành, tên là Thâm Tiềm Tinh.”
“Nơi này dường như rất thích hải tộc.” Jonas lấy ra một chai rượu ―― nhãn hiệu cũng là nhân ngư.
“Thực ra mà nói, mọi người không phải có hứng thú với hải tộc.” Mitchell Rui nhìn Sera, “Là có hứng thú đối với ngài.”
“Thật không?” Sera liều mạng kiềm chế không nâng lên khóe miệng, ta không có đắc ý đâu!
“Vì sao?” Jonas nhíu mày.
“Bởi vì ta mỹ lệ lại thời thượng.” Sera thẹn thùng.
Mitchell Rui lắc đầu, “Là bởi vì Vu Yêu vương Prune Tucker.”
“Hắn?” Ý cười trên mặt Sera tắt lịm.
“Là hắn.” Mitchell Rui gật đầu, “Khảm Địch thành cùng Vu Yêu tộc cạnh nhau, cho nên thường xuyên sẽ có một ít mậu dịch lén lút, thậm chí còn có thông hôn.”
Tuy rằng loại lui tới này không được Ma Vương cho phép rõ ràng, nhưng cũng không bị can thiệp gay gắt―― Khảm Địch thành cùng Vu Yêu tộc bởi vì địa giới gần nhau, cho nên tài nguyên có thể vừa lúc bổ sung cho nhau, vì ích lợi sử dụng thì phát triển thông thương liên thành là tất nhiên, chỉ cần có thể khống chế trong phạm vi nhất định, hai bên đều có lợi.
Mitchell Rui nhìn Sera, “Bởi vì ở thủ đô Vu Yêu tộc, chỗ nào cũng có thể thấy được poster cùng điêu khắc của ngài, trào lưu hướng gió này dần dần cũng truyền tới Khảm Địch, cho nên nơi này mới có nhiều hải vực đặc thù như vậy.”
Sắc mặt Jonas âm trầm, Sera chột dạ giải thích, “Ta cũng không nghĩ……”
Mặc kệ như thế nào, bị cái gã biến thái kia nhớ thương nhiều năm như vậy hẳn không phải là chuyện gì tốt.
“Chúng ta ăn cơm trước?” Mitchell Rui đề nghị.
“Không cần.” Jonas đứng lên, “Ta có khả năng sẽ tìm ngươi bất cứ lúc nào, hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
“Đã biết.” Mitchell Rui hơi cúi đầu.
Ra khỏi quán bar, Jonas ôm Sera thuấn di trở về khu chủ thành.
Khảm Địch thành chủ là Carl Gadeok, là kị sĩ không đầu từ thời kỳ Hồng Hoang, đã ở chỗ này đóng giữ hơn vạn năm.
Trước đây Sera vẫn luôn cho rằng hắn cùng đại đa số kị sĩ không đầu giống nhau, có thói quen kẹp đầu mình ở eo, nhưng lúc gặp mặt mới phát hiện, Carl Gadeok để đầu ở trên cổ vô cùng an ổn, thân mặc một bộ giáp sắt màu tro đeo trường kiếm, rất có khí phách viễn cổ.
Bởi vì lúc trước đã thu được tin hàm của Ma Vương, Carl Gadeok đã sớm chuẩn bị hết tư liệu và quân đội tùy thời có thể nhận lệnh, cùng với chỗ ở thoải mái và một bữa tiệc tối phong phú.
Trên bàn ăn dài, bên trái là đồ chay chuẩn bị cho Sami Keener cùng điểm tâm ngọt, chính giữa là thịt nướng pizza cho những người còn lại, phía bên phải là rong biển xanh mượt, còn có mấy ly máu đỏ tươi.
“Bên này là dành cho ngài.” Tạp Carl Gadeok chỉ vào rong biển, nho nhã lễ độ nhìn Sera.
“Vì sao ta lại phải ăn cỏ?” Sera phát hỏa.
“…… Đây là thực vật biển sâu, chẳng lẽ ngài không thích?” Carl Gadeok nghi hoặc.
“Ta từ nhỏ đã sinh sống ở Ma giới, căn bản không ở trong biển đến một ngày.” Sera chán ghét chọc chọc rong biển, “Thật ghê tởm!”
…… Truyền thuyết với hiện thực quá chênh lệch, Carl Gadeok vẫy vẫy tay, để hầu gái mang thực vật biển sâu xuống.
“Di, Danny đâu?” Sera nhìn xung quanh.
“Hắn ở phòng ngủ.” Sami Keener trả lời.
“Vì sao ngươi không gọi hắn tới ăn cơm?” Sera trừng lớn đôi mắt.
“…… Bởi vì hắn ngủ rồi.”
“Hiện tại không ăn cơm, sau đói khóc thì làm sao bây giờ?” Sera đưa cho hắn một mâm điểm tâm ngọt, “Mau đi đưa cho hắn.”
“……” Sami Keener nhíu mày, “Vì sao không để hầu gái đưa?”
“Danny nhát gan, người khác sẽ dọa sợ hắn.” Sera nghiêm túc.
“Vậy ngươi vì sao không đi?” Sami Keener ngữ khí nhàn nhạt.
“…… A! Đầu ta đau quá.” Sera suy yếu lảo đảo ngã vào trong lồng ngực Jonas, “Chân ái, mau ôm chặt ta.”
Sami Keener không còn gì để nói, bưng điểm tâm ngọt lên lầu.
“Ngươi lại muốn làm gì?” Jonas dở khóc dở cười, “Vì sao phải bắt hắn mang đồ lên.”
“Bởi vì lúc Danny ngủ có thói quen nhỏ rất đáng yêu.” Sera cười tính kế, “Có kinh hỉ nga.”
Đứng ở cửa phòng ngủ, Sami Keener khom lưng đặt bánh kem ở trên mặt đất, muốn đi lại cảm thấy không ổn lắm.
Do dự một chút, cuối cùng vẫn bưng lên mở cửa ra.
Trên giường lớn màu đen, thiếu niên thân thể trần trụi ghé vào trong chăn ngủ ngon lành an tĩnh, phía sau là đuôi lông to xù xù, xoã tung mềm mại, nhìn qua ―― sờ chắc sướng lắm.
Ý thức được mình vừa suy nghĩ cái gì, Sami Keener cứng đờ, buông bánh kem ra cửa.
Sera đang gặm đùi gà trong nhà ăn, nhìn thấy Sami Keener rất bất ngờ, sao nhanh như vậy! Còn tưởng rằng ít nhất sẽ nhịn không được sờ sờ linh tinh…… Thiên sứ quả nhiên nhàm chán a!
“Các ngươi đang nói chuyện gì?” Sami Keener ngồi xuống, cũng không ăn gì.
“Suy nghĩ biện pháp gì có thể trà trộn vào Vu Yêu tộc.” Jonas trả lời.
“Bởi vì Vu Yêu Quốc chung quanh đều là kết giới hỗn độn, cho nên đều là Vu Yêu tộc lui tới Khảm Địch thành tiến hành mậu dịch.” Carl Gadeok giải thích, “Nhưng mỗi 15 hàng tháng, chúng ta đều sẽ phái ra một nhánh thương đội đại khái khoảng 20 người, vận chuyển ám tinh khoáng thạch đến chỗ họ.”
Khoáng sản loại này là đặc sản Khảm Địch thành, cũng là nguyên liệu kiến tạo ma pháp phòng thủ, tính chất không ổn định, chỉ có Đọa Thiên Sứ am hiểu hắc ám ma pháp mới có thể bảo đảm thuộc tính không biến mất quá sớm ―― bởi vậy Vu Yêu tộc mới có thể đồng ý ngày 15 mỗi tháng để Đọa Thiên Sứ Ma giới hộ tống ám tinh khoáng thạch tiến vào Vu Yêu Quốc.
“Những người này có thể thuận lợi đi qua kết giới?” Jonas hỏi.
“Vu yêu vương Prune Tucker sẽ phái một ít Vu sư dẫn đường, nhưng đến lúc đó Đọa Thiên Sứ đều sẽ bị bịt mắt, mà bởi vì hỗn độn kết giới luôn trôi nổi không ngừng, cho nên đến giờ cũng chưa có người nào biết bọn họ dùng con đường nào để đi vào.” Carl Gadeok trả lời.
“Ngày mai chính là 15, ta muốn trà trộn vào thương đội.” Jonas nói.
Carl Gadeok lắc đầu, “Không được, ngài không phải Đọa Thiên Sứ, sẽ bị hoài nghi.”
“Ta có thể ngụy trang.”
“Nếu nhất định phải ngụy trang, Sami Keener đại nhân thích hợp hơn ngài.” Carl Gadeok nói, “Dù sao Đọa Thiên Sứ trước khi đọa thiên cũng là thiên sứ, không cần ngụy trang nhiều, một số đặc điểm trời sinh đã có.”