Huyết Vực Mê Đồ FULL


Bữa tối là bò nướng bít tết, Sera ở trong nước bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng bò đến bờ há mồm muốn ăn.
"Ăn cơm không được lộn xộn." Jonas nhíu mày.
"Chơi vui." Sera lắc lắc đuôi to, tiếp tục lượn trong nước, cố ý tạo bọt nước bành bạch.
Jonas dở khóc dở cười, cũng ỷ vào bây giờ mình không nói được cậu.
Sau khi cùng cậu ăn xong, Jonas một mình đến nông trang bên cạnh.

Người mở cửa vẫn là quản gia như lần trước, chỉ là nhìn qua tiều tụy hơn rất nhiều.
"Ta muốn tìm Kim Kiều Kiều Kiều tiên sinh, xin hỏi hắn đã bình phục chưa?" Jonas hỏi.
"Chủ nhân vẫn còn đang hôn mê." Quản gia bi thương, "Xin lỗi, ông ấy vẫn chưa thể tiếp đãi ngài."
"Không sao, ta về lần sau lại đến." Jonas xoay người muốn đi, lại bị quản gia gọi lại, "Xin hỏi ngài có phải muốn hoa tường vi xanh?"
"Đúng vậy." Jonas gật đầu, "Tiểu tình nhân của ta gần đây cũng sinh bệnh, hắn rất thích loại hoa này."
"Xin ngài chờ một chút." Quản gia gọi một hầu gái tới, phân phó nói, "Đến hoa viên trích một bó lam tường vi mới nhất lại đây."
Jonas có chút ngạc nhiên.
"Chủ nhân đã từng dặn dò, bất luận kẻ nào cũng không thể bước vào hoa viên." Quản gia nhìn ra kinh ngạc trên mặt hắn, "Nhưng nếu ông ấy biết ngài vì tình nhân, nhất định cũng sẽ đồng ý."
"Cảm ơn ngươi." Jonas tiếp nhận tường vi từ trong tay hầu gái, "Xin hãy thay ta chúc phúc chủ nhân của ngươi."
Quản gia gật gật đầu, nhìn theo bóng hắn đi về lâu đài bên cạnh.
"Mau bện cho ta một vòng hoa!" Lúc đầu Sera đang đọc sách, vừa thấy Jonas ôm tường vi trở về, lập tức hai mắt sáng lấp lánh lội tới.
Jonas đặt tường vi ở bờ hồ, dùng hắc ma pháp phong ấn toàn bộ bên trong.

Một giây đồng hồ sau, tường vi bắt đầu biến thành màu tro đen, giống như cương thi trong cổ thành, trên người toàn Thực Thi Trùng bò.
"Thật ghê tởm!" Sera che miệng lại.

"Bị máu Vu Yêu tộc nhuộm dần, cho nên sẽ biến chất." Jonas đốt ngọn lửa đen lên, thiêu đám hoa kia sạch sẽ, "Ta muốn đến quán bar."
"Ngươi phải cẩn thận." Sera ngẩn đầu, thật ngoan thật ngoan dặn dò hắn, hai tay thành kính giao nhau trước ngực, trong ánh mắt lóe lên chút ánh sáng nhỏ vụn như thủy tinh.
"Lần này lại diễn ai?" Jonas cười khom lưng, trên cánh môi hoa hồng kia ấn xuống một nụ hôn nhẹ.
"Ta thật sự là quan tâm đến ngươi." Sera bất mãn.
Jonas ôm cậu ra khỏi mặt nước, gia tăng nụ hôn này.
Đôi tay Sera bám lấy cổ hắn, đuôi cá đáng yêu cuốn lấy hắn, "Muốn ngươi trở về sớm một chút."
"Tự mình nghỉ ngơi sớm một chút." Jonas thả cậu lại trong nước, "Ma pháp ngươi hiện tại rất yếu, cần ngủ nhiều hơn."
Sera phe phẩy đuôi to, ngoan ngoãn nằm về chiếc giường vỏ sò ―― giống với công chúa nhân ngư trong truyện cổ như đúc!
Jonas ra khỏi thành, mở cánh bay về phía quán bar.
Gác mái trên tầng hai, Inana đang ôm ca ca mình yêu nhất, toàn tâm toàn ý lột quần áo.
"Ban ngày ngươi vừa mới nói là rất mệt." Ca ca Anh Đào đẩy hắn.
Ánh mắt đệ đệ Chuối sáng ngời, soạt ném áo tắm dài của cậu xuống.
"Muốn đi ngủ sớm một chút."
Quần lót trắng bị cởi ra.
"Ta cũng rất mệt."
Bôi trơn đóng nắp bị mở ra.
"Bằng không chúng ta......!Ân." Chất lỏng lạnh băng chen vào thân thể, Mitchell Rui rất khó chịu nhíu mày.
"Là ngươi không tốt, lúc tắm rửa lại để ta đưa nước tắm vào." Inana tách hai chân cậu ra, ngón tay bất khuất thẳng tiến.
"Rõ ràng là ngươi, sau khi dùng xong không đổi cái mới." Mitchell Rui hơi hơi thở dốc, ngữ khí tuy có chút oán giận, thân thể lại không chút nào kháng cự, ngược lại mềm mại nóng bỏng bao bọc lấy kẻ xâm lấn, như muốn khát cầu nhiều hơn.
"Còn nói không cần." Cảm nhận được cậu đáp lại, Inana cười khẽ, dưới tay cũng càng dùng sức, ở nơi có thể làm cậu điên cuồng nhất ấn không ngừng.
"Đừng a......" Mitchell Rui khó nhịn nổi vặn vẹo thân thể, trong mắt nhanh chóng nổi lên một tầng hơi nước.


Trong đầu mơ mơ hồ hồ, cảm giác hôm nay đệ đệ thô lỗ có chút quá phận.
Nhìn thân thể thon gầy trắng nõn, mắt Inana muốn phát sáng, nhưng cố nén không nhào qua, chỉ càng thêm kiên nhẫn tỉ mỉ, dùng thuốc thôi tình tinh tế bôi vào trong vách thịt không ngừng run rẩy kia.
Trong thân thể như bị ngàn vạn con trùng nhỏ bò quá, Mitchell Rui khóc thút thít mở chân ra, không ngừng ở trên giường cọ xát thân thể, muốn giảm bớt khát vọng hư không kia.
"Biết sai rồi sao?" Inana cúi người ở bên tai cậu nói nhỏ, trong thanh âm có một tia lạnh lẽo.
Mitchell Rui hai mắt đẫm lệ mơ hồ, cầu xin nhìn hắn.

Tay bị bó chặt chẽ trên đầu giường, tự an ủi cũng thành hy vọng xa vời.
"Ta nói rồi, ta không hy vọng ngươi vi phạm mệnh lệnh của ta, trộm đi gặp những kẻ không nên thấy." Inana ném thuốc mỡ vào ngăn kéo, xoay người xuống giường.
"Ngươi đi đâu?" Mitchell Rui thanh âm khàn khàn.
"Không đi nơi nào hết, đêm nay ta ngủ thư phòng." Inana đem cổ chân cậu giam cầm ở cuối giường, "Làm sai phải chịu trừng phạt, ca ca từ nhỏ đã dạy ta."
Trong thân thể ngứa ngáy sắp thiêu đốt, lại không có biện pháp nào có thể giảm bớt.

Mái tóc đen của Mitchell Rui bị mồ hôi dính ướt nhẹp, hỗn độn dán ở sườn tai, đôi môi khẽ nhếch, nhìn qua đã vừa diễm lệ vừa tình sắc.
Inana cúi người, nhẹ nhàng hôn hôn xương quai xanh xinh đẹp, sau đó xoay người ra khỏi phòng.
Xuống lầu vừa đến quầy bar điều chế ly rượu, cửa đã bị người đẩy ra, gió lạnh mang theo lá cây hỗn loạn thổi vào phòng, Jonas ngồi cạnh quầy bar, "Một ly Whiskey."
"Lão đại?!" Inana trừng mắt, "Ngài vì sao lại tới vào lúc này, thời gian tốt đẹp như bây giờ, ta còn nghĩ ngài đang làm vài việc mỹ diệu!!"
"Ngươi không phải cũng đang uống rượu giải sầu sao." Jonas lấy ly rượu, bỏ thêm vài viên đá.
"Bởi vì ca ca của ta không ngoan." Inana thở dài, "Gần đây hắn bỏ mặc ta, đi gặp một gã rất đáng ghét."
"Ngoại tình?" Jonas nhướng mày.
"Chó má!" Inana đập bàn giận dữ, giận xong sau lại chột dạ, "Lão đại ta không nhắm vào ngài."

"Đi tìm ai?" Jonas không để ý hắn thô lỗ.
"Kim Kiều Kiều Kiều, hắn là nhà giàu mới nổi đáng giận nhất thành phố này!" Inana nghiến răng nghiến lợi, "Mỗi ngày ta đều nguyền rủa hắn sớm đến thiên đường một chút!"
"Carl Gadeok nói hắn là một người giàu có khảng khái." Nas nói.
"Trước đây hắn rất nghèo, không thể hiểu vì sao gần đây biến thành kẻ có tiền, ta vẫn luôn hoài nghi hắn đang làm hoạt động phi pháp nào đó!" Inana khinh thường, "Hơn nữa không thể tha thứ nhất chính là, hắn dám bao hết bánh vuông dâu tây trong tiệm của chúng ta, đó là điểm tâm ngọt ca ca am hiểu nhất!"
"......!Điều này không thể tha thứ?" Nas hỏi.
"Đương nhiên! Bánh vuông dâu tây mềm mại không thể mang ra ngoài còn thêm tên kia bệnh ưởng ưởng nhà giàu mới nổi không thể ra cửa, cho nên mỗi lần ca ca thân ái của ta đều phải tự mình đến nhà hắn!" Inana lại đập bàn, "Tên sắc lang kia, hắn nhất định là mơ ước dung mạo xinh đẹp của ca ca ta, muốn tìm cơ hội đụng tay đụng chân!"
"Không đi là tốt rồi." Jonas không cho là đúng.
"Ta cũng nói như vậy với ca ca, đáng tiếc hắn không nghe!" Inana phát điên, "Chẳng lẽ hắn di tình biệt luyến, yêu cái tên nhà giàu mới nổi kia?!"
"......" Jonas không còn lời nào để nói.
"Trời ạ, tim ta cũng đã nứt ra!" Inana rất thống khổ.
"Ngươi đủ rồi." Jonas lấy qua một chai rượu, "Nói chính sự, ta tìm ngươi cũng là vì Kim Kiều Kiều Kiều."
"Chẳng lẽ hắn cũng mơ ước đại tẩu?" Inana giật mình.
"Ta hoài nghi hắn có liên hệ với Vu Yêu tộc." Nas thấp giọng nói.
"Thật sự?" Inana kinh ngạc.
"Hậu hoa viên của hắn chôn thi thể của Vu Yêu tộc." Jonas buông ly rượu, "Hơn nữa hắn gần đây lại sinh bệnh, ngươi có biết chuyện là như thế nào hay không?"
"Không biết." Inana lắc đầu, "Ca ca cũng đã lâu không đi qua nhà hắn."
"Ca ca ngươi đâu?" Jonas đột nhiên hỏi.
"......!Hắn đã ngủ." Inana biểu tình hơi rối rắm.
"Cãi nhau?" Jonas hiểu rõ.
Bonana thở dài, "Ta thật sự rất yêu hắn."
"Ở trong lòng ca ca ngươi, không có gì quan trọng hơn ngươi hết." Jonas vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Dù hắn làm sai việc gì, ngươi cũng không cần quá tức giận."
"Ta biết, cảm ơn lão đại." Inana đứng lên, "Nếu không có việc gì nữa, ta đi lên nghỉ ngơi cùng hắn."
"Đi đi." Jonas hướng hắn lắc lắc ly rượu, "Ta uống xong ly này rồi đi."
Trong phòng ngủ, Mitchell Rui rên rỉ đứt quãng như cũ, gương mặt ửng hồng, môi tái nhợt như tờ giấy, hai mắt thất thần, thẳng tắp nhìn chằm chằm trần nhà.
Inana ngồi ở mép giường, giúp cậu lau nước mắt cùng nước miếng, yên lặng nhìn cậu.

"......!Ta biết sai rồi." Mitchell Rui nấc giọng cầu xin, toàn thân đều run rẩy.
Inana thở dài, phất tay thay cậu phá giải giam cầm.
Mitchell Rui chủ động cọ trong lồng ngực hắn, thân thể nóng bỏng.
"Ngươi làm chuyện gì ta cũng có thể chiều chuộng, chỉ có Vu Yêu tộc, ta không cho phép ngươi cùng bọn chúng có một tia quan hệ nào." Inana ôm chặt cậu, "Ngươi quên mất rồi sao, chúng ta chính mắt thấy Kim Kiều Kiều Kiều trộm lưu người Vu Yêu tộc trong lâu đài của hắn, ngươi vì sao còn muốn đi giúp hắn làm điểm tâm ngọt, còn muốn giúp hắn làm việc?"
"Cho ta." Mitchell Rui trong mắt thấy được hơi nước thẹn thùng, nhưng vẫn cầm tay hắn, run rẩy hướng phía sau mình tìm kiếm.
"Ngươi là ca ca người duy nhất mà ta yêu, ta muốn ngươi vĩnh viễn bình bình an an." Inana đè cậu dưới thân, ngón tay nhẹ nhàng xoa ấn cửa vào mềm mại, "Đáp ứng ta, ta sẽ cho ngươi."
"Ân." Mitchell Rui nâng lên thân thể, mời gọi hắn.
"Ta thích bộ dáng ngươi trên giường." Inana rút ngón tay ra, thay bằng hung khí nóng như lửa, "Chỉ có thời điểm này, ngươi mới có thể xóa đi gương mặt lạnh như băng, khóc lóc cầu xin ta chiếm hữu ngươi."
Mitchell Rui há mồm thở dốc, vặn vẹo thân thể muốn nhiều hơn.
"Đừng có gấp." Inana ôm sát hắn, "Đêm rất dài, chúng ta có rất nhiều thời gian."
Bức màn bị gió thổi lên rồi rơi xuống, tiểu Đọa Thiên Sứ bay ngoài cửa đỏ mặt, che mắt lại bay qua.
Bên kia, Sami Keener đang cùng Danny ngồi ở nóc nhà ngắm sao trời.
"Viên kia là ngôi sao thuộc về ngươi." Sami Keener chỉ cho cậu xem.
"Ta cũng có sao bảo hộ?" Danny vui mừng.
"Vốn dĩ không có." Trên đầu ngón tay Sami Keener một vầng sáng cháy lên, "Nhưng ngươi là tiểu hồ ly của ta, không có lý do gì không được bảo hộ."
"......" Danny nghe không hiểu.
"Theo nghĩa nào đó, ta có thể thao túng sự ra đời và ngã xuống của sao trời." Sami Keener nhàn nhạt nói.
Danny sùng bái hắn thêm vài cấp bậc.
Trên màn trời xanh thẳm, một ngôi sao mới nhỏ bé khi lóe khi tắt, Danny vui sướng nhìn hồi lâu mới quay đầu lại hỏi, "Còn ngài ở đâu?"
Sami Keener chỉ phương hướng khác.
Ngôi sao trắng bạc không tì vết sáng ngời, vầng sáng muốn vượt qua cả ánh trăng, Danny buồn bực, "Vì sao ta cách ngài xa như vậy?"
"Ở gần ta quá, ánh sáng của ngươi sẽ hoàn toàn biến mất." Sami Keener nói.
Danny uể oải thở dài, những lời này thật đả kích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận