Cuối cùng tiểu cô nương nặng nề hô một tiếng, mồ hôi làm ướt mái tóc xanh, thậm chí không còn sức mà mở mắt.
Nhưng không qua được một hồi, tiểu cô nương lại giãy dụa kêu khóc, âm thanh nhỏ yếu.
"Khó chịu... A huynh... Ta khó chịu..." Tiểu cô nương thống khổ lẩm bẩm.
Thuốc này đúng là độc, nhẹ nhàng trêu chọc càng làm tình dụ thêm tràn đầy, xem ra hắn hẳn là phải muốn nàng. Hắn đã ra quyết định thì không muốn lùi lại.
Tiểu huyệt của A Oản còn quá nhỏ, quá non nớt, hắn chần chờ một chút, lại thêm một ngón tay vào. Tiểu huyệt nho nhỏ bị ba ngón tay của hắn nới ra một chút, cứ như đến cực hạn, hai cánh hoa mảnh càng thêm đỏ thắm. Nước mắt
Tống Oản lập tức chảy ra, thuận theo hai má chảy tới tóc mai, eo cũng bị nam nhân kìm lại, động một chút cũng không được.
"Đừng... Ư... Khó chịu..." Thần chí tiểu cô nương hình như đã thanh tỉnh một chút, bị cảm giác tiếp tục nới ra làm cho nàng thống khổ.
"Xuỵt... A Oản, ngoan chút..." Hắn dỗ nàng.
Nàng vừa nhỏ lại vừa mềm, ngón tay của hắn kéo ra đút vào chưa được một lát, vật nhỏ liền như muốn ngất đi, đúng là quá yếu ớt. Hắn thở dài thật sâu trong lòng, vốn nghĩ là trêu chọc cho nàng thích ứng được, nhưng dáng vẻ trẻ con non nớt này của nàng, sợ là không chống được quá lâu. Nếu mọi người có đọc bản dịch ở trang khác cũng nhớ qua Luvevaland đọc để ủng hộ mình có view nhé.
Hắn rút ngón tay mình ra, Tống Oản thở phào một cái, cơ thể cũng thả lỏng, nhưng nàng không biết thứ tiếp theo sẽ là cái gì.
Một vật to lớn nóng bỏng chống đỡ ở miệng tiểu huyệt của nàng, nàng mê mang nhìn nam nhân, nàng chưa có trải đời, cho nên không biết sự xâm nhập tiếp theo sẽ cuồng dã thế nào.
Vật to lớn chậm rãi tiến thẳng vào, lúc đầu tiến vào vốn là một huyệt nhỏ chặt chẽ đến không nhìn rõ, lại theo côn thịt chèn vào mà khuếch trương đến mức độ khó tin. Nam nhân cảm thấy tiểu cô nương dưới thân đúng là đang khiêu chiến hắn, cực kỳ không nghe lời, gắt gao siết chặt, giữ lấy côn thịt của hắn. Hắn thật muốn bỏ qua tất cả mà tiến thẳng vào, dùng côn thịt này đùa bỡn làm cho nàng phải khóc thút thít liên tục, để nàng không dám làm trái lời hắn nữa.
Hắn là nam nhân, bình thường có cưng chiều thì trong chuyện này cũng không tha được.
"Đừng mà... đừng mà..." Cuối cùng tiểu cô nương cũng cất tiếng kêu khóc, cảm thấy mình nhận một cú lừa lớn, trước đó còn nếm được một chút ngọt ngào, bây giờ chỉ nhận lấy thống khổ.
Nhưng mà bây giờ nàng không trốn thoát được, cơ thể nhỏ bé bị nam nhân thành niên chặn lại chặt chẽ. Một cái chân bị bắp đùi của nam chân đè chặt, đẩy ra ngoài, lộ ra tiểu huyệt bị côn thịt đỏ tím cắm vào làm cho mở rộng ra.
Nam nhân cúi đầu hôn nàng, nuốt lấy lời kêu khóc của nàng vào trong.
Là do hôm nay nàng trêu chọc trước. Hắn nghĩ, huống chi lúc này hắn cũng thực sự nhịn không nổi nữa. Lúc đầu hắn cho là mình có thể nhẫn nại, nhưng tiểu cô nương bên dưới luôn có thể tùy tiện đánh tan nó. Nếu mọi người có đọc bản dịch ở trang khác cũng nhớ qua Luvevaland đọc để ủng hộ mình có view nhé.
Eo bắt đầu vận động, côn thịt thô to kia tiến vào càng sâu, tiến đến nơi mà chưa từng có người lui tới, mở nó ra hoàn toàn, mỗi một thớ thịt non mềm đều dính lấy thứ đó của nam nhân.
Nhanh chóng đi đến cuối đường. Tống Oản còn nhỏ tuổi, cơ thể trẻ trung vô cùng, con đường hành lang kia cũng nhỏ nông, mà huynh trưởng của nàng lại là người đàn ông trưởng thành, sao có thể chịu được.
Thứ to lớn đã đẩy tới cái miệng nhỏ kia, nhưng vẫn còn một đoạn của côn thịt vẫn chưa được đẩy vào. Nam nhân hơi rút ra, thứ to lớn lại đẩy vào lại, đâm vào cái miệng nhỏ kia.