Edit: Hạ Băng
Beta: Tuyết Nhi
“......Anh ở nhà cùng em, anh không đi đâu hết!”
“Anh đừng như vậy! Thật ra anh không cần ở đây với em......Đêm 30, Cù Trà không thể về nhà với bọn họ, nếu anh lại không về, nói không chừng ngày mai bọn họ có thể đem căn nhà này phá hủy, ép đưa anh về!”Tay cô vuốt vuốt trán anh, đầu ngón tay lạnh lẽo .
Cù Nhiên lấy tay cô áp vào lòng bàn tay của chính mình,“ Sao lại lạnh như vậy?”
Đinh Đồng lắc đầu, rút tay ra khỏi lòng bàn tay anh, đứng lên,“Em hơi mệt, em muốn đi ngủ trước.”
“Đừng đi” Anh giữ chặt tay cô,“Còn sớm,em ngồi lại với anh thêm chút nữa đi.”
Kéo cô ngã vào lòng mình, anh ôm cô ngồi lên đùi mình,“ mèo con nhỏ, vì sao Lão Tứ - Tề Thiên gọi em là ‘Thùng thùng’?”Trong các anh em nhà họ Tề thì Tề Thiên đứng vị trí thứ tư, cho nên mọi người đều gọi cậu ta như thế.
“Trước kia bọn họ đều nghe nhầm tên của em.”
“Hả? Bọn họ nghe thành cái gì ?”Anh tựa hồ rất hứng thú.
Đinh Đồng liếc anh một cái,“‘Leng keng’, bọn họ nghe thành ‘Leng keng’. Cho nên liền gọi em như vậy, em thấy cũng hay hay, cho nên lâu dần không sửa.”
Cù Nhiên nhìn nhìn cô,“Vậy sao lúc ấy em không giúp bọn họ sửa? Cứ để bọn họ gọi sai như vậy?”
Lúc ấy? Lúc ấy cô nào dám......
Thừa dịp cô không chú ý, tay anh chui vào trong áo cô, mặt anh cọ cọ mặt của cô, hô hấp của anh càng ngày càng nặng,“Mèo con, anh muốn em!”
“...... Đây là ở phòng khách nha! Anh đừng......” Cô có chút kháng cự.
“Anh mặc kệ, ngay tại nơi này, anh nghĩ muốn em ở đây......”Con người bá đạo này đã đem áo cô kéo xuống tới thắt lưng, anh cúi đầu cắn nụ hoa trước ngực cô, khẽ cắn khẽ cắn, động tác trên tay cũng không dùng lại, hết xoa lại nắn, thẳng đến khi nghe thấy miệng nhỏ của cô phát ra âm thanh nho nhỏ, anh mới vừa lòng cởi quần áo chính mình, đem một chân cô để trên cánh tay, tay khống chế thắt lưng của cô chậm chậm tiến vào.
“Ừm......” Đinh Đồng khó có thể ức chế phát ra tiếng hừ, động tác dịu dàng của anh làm cho cô cảm thấy hưởng thụ, đầu ngã vào ngực anh, theo anh trước sau ra vào, không ngừng ma sát , động tác trên người có chút hung ác, cô há mồm liền cắn vào vị trí cổ của anh.
“Tiểu mèo hoang......” Anh cả đêm không muốn buông cô ra, liền ngay cả phòng khách đến phòng ngủ, anh đều ôm cô mạnh mẽ như vậy,buông cũng không buông.
Cuối cùng đi đến trên giường, anh đem toàn thân cô ngã sấp xuống, lấy tình trạng hiện giờ của cô, thì tối nay không thể kháng cự tư thế xuyên đến từ phía sau, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng độc, cho đến khi người anh em của anh mềm nhũn, anh mới cảm thấy mỹ mãn, động tác trên người cô mới dừng lại, như anh vẫn chiếm giữ không gian lối vào tư mật của cô, không chịu đi ra, đôi môi anh hôn từ cái từ cái lên lưng trắng nõn của cô, từ cổ đến thắt lưng của cô, đều lưu lại ấn ký thuộc về anh.
Anh nhìn khuôn mặt đầy nước mặt của cô, hôn lên những giọt nước mắt ấy,“Mèo con...... Mèo con...... Không có cho phép của anh, em vĩnh viễn cũng không được rời xa anh!”
“Anh đi xuống nha, nặng quá......” Đinh Đồng cau mày kháng nghị, không để ý câu nói kia của anh.
Anh bất mãn cắn cằm của cô, nha đầu chết tiệt kia, lại dám bỏ ngoài tai lời nói của anh.“Ai nha...... Đau......” Nghe được tiếng hô đau của cô, anh lại nghĩ tối hôm qua mình dùng sức như vậy, cô cầu xin anh, cô nói đau, cô nói anh buông ra.
Thực không có biện pháp với cô!
Ôm cô đi vào phòng tắm, rửa sạch cơ thể dinh dính của hai người, đứng ở vòi hoa sen tắm, anh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô.
“Hôm nay em sao không phản kháng...... Cái kia?”
Anh dừng lại việc chế tạo dấu hôn ngân trên người cô,“Không cần lo lắng, lần sau sẽ không như thế nữa .”
Cô cũng không nói , lẳng lặng dựa vào trong ngực anh, thực rộng lớn, cảm giác rất an toàn...... Nhưng cô không dám tham luyến, thứ không thuộc về cô, chung quy cô không dám nghĩ nhiều ......
......
Đinh Đồng không nghĩ tới cuối cùng anh vẫn là cố chấp cứng rắn muốn đem cô mang về nhà anh......
Bà Cù điển hình con gái của đại gia tộc, giơ tay nhấc chân đều lộ ra là người có tri thức hiểu lễ nghĩa tao nhã,“Cô Đinh phải không? Ngồi đi!” bà ấy tiếp đón Đinh Đồng, lại đối con trai nói:“con lên lầu một chút đi, ba con có việc tìm con đó!”
Cù Nhiên bắt tay khoát lên vai Cù mẹ,“Mẹ, mẹ cùng cô ấy khách khí cái gì, gọi cô ấy là Đồng Đồng được rồi!”
Bà Cù vuốt ve tay con,“con trai hư, nói gì vậy, làm cho cô Đinh đây nghĩ người nhà chúng ta không hiểu biết lễ nghĩa?!”
Cô ấy làm sao nghĩ các người không hiểu chuyện, kỳ thật chính là muốn nói cô ấy từ trước đến nay không có chừng mực!
“Cô ấy dám! Mẹ, tí nữa nếu cô ấy dám như thế, mẹ nói cho con biết, con trở về dạy dỗ lại cô ấy!”
Để lại một mình Đinh Đồng dưới lầu, anh liền đi lên lầu .
“Cô Đinh!” có người đặt điểm tâm trên bàn, giọng nói quen thuộc, cô vừa ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là dì Cầm.
Thật ra đã gặp qua hai lần, lúc này làm cho cô cảm giác thân thiết, dì Cầm đặt tay lên đùi cô vỗ nhẹ,“Không có việc gì , ông chủ cùng bà chủ kỳ thật đều là người tốt, không có việc gì đâu!”
“...... Cám ơn Dì Cầm!”
Đinh Đồng cảm thấy chính mình không sợ, nhưng là, loại cảm giác này không phải sợ thì là cái gì? Trái tim bị treo ở giữa không trung, tiến lui đều không thể, cô không biết tiến thêm một bước sẽ có kết quả gì, cũng không hiểu được lui từng bước là trời cao biển rộng hay không? Cảm giác như vậy thật sự là cho chính mình thất không tốt.
Thời điểm Cù Nhiên nghiêm mặt xuống lầu, đoán xem tình huống bên trong, Đinh Đồng không nói gì thêm, dù sao hôm nay đến đây, thứ nhất là vì cự tuyệt anh, thứ hai làm cho anh chân chính hết hy vọng , làm cho anh hiểu được hai người bọn họ có bao nhiêu khoảng cách.
Dì Cầm tuy rằng là người làm trong nhà, nhưng dù sao cũng đã nhiều năm, Cù gia nghiễm nhiên không đem xem Dì ấy là người giúp việc, cho nên đêm 30 Dì ấy cũng không cùng người giúp việc trong nhà anh ở phía sau dùng cơm, mà là cùng người nhà Cù gia ngồi vây quanh bàn ăn.
“...... Nếu may mắn, năm tới ba tiếp nhận nhiệm vụ của Cù tộc trưởng!” Cù Văn Thanh cầm đôi đũa gắp thức anh, ông cố gắng không làm cho không khí trở nên quá mức nghiêm túc.
“Ba......” Cù Nhiên nhíu mày.
Bà Cù trừng anh liếc mắt một cái,“như thế nào không có qui tắc , sao có thể cùng ba con nói chuyện như vậy?!”
“Công ty ba quản lý rất tốt! Ý của con, ba phải đã hiểu rõ ràng chứ, ba nên đem đem công việc giảm bớt, công việc bên nước ngoài ba nên giao cho người khác quản lý. Ba cũng không còn trẻ, nói thật có nhiều thứ còn quan trọng hơn, ba cũng phải nghĩ tới gia đình này, mấy năm trước, ba cả ngày đông nhất búa tây nhất cây gậy , làm cho con và mẹ mỗi ngày lo lắng!”
Cù Nhiên liếc mắt nhìn Đinh Đồng bên cạnh, đem tay cô nắm chặt,“Ba, ba nói rất đúng, đối vấn đề này con với ba đã cùng nhau nói ở trên lầu, con biết kết hôn quan trọng, hơn nữa người con cũng đã mang về cho ba mẹ nhìn rồi, chính là Đồng Đồng.”
Anh cảm giác được bàn tay cô cứng đờ, bên kia, ba anh bị tức không nhẹ,“Nói bậy!” Chiếc đũa thật mạnh ném trên bàn,“Anh quậy đủ chưa? Cù Nhiên, anh phải biết rằng chính mình đang nói cái gì? Hôn nhân không phải trò đùa, sao có thể để anh quyết định!”
Cù Nhiên muốn mở miệng phản bác, lại bị mẹ cùng dì Cầm ngăn lại, người bên cạnh thủy chung vẫn cúi đầu,không biết đang nhìn gì trong bát, không biết suy nghĩ cái gì, giống như tất cả đều cùng cô không liên quan.
Tất cả mọi người đều nghĩ tình trạng im lặng vẫn tiếp tục, nhưng người nãy giờ không nói tiếng nào, đột nhiên buông đũa trong tay,“Thực xin lỗi, tôi làm cho mọi người mất vui ! Ông Cù, bà Cù không cần lo lắng, Cù Nhiên bất quá là nhất thời xúc động, vừa rồi nói những lời này không nên nói, các người coi như anh ấy cái gì cũng chưa có nói .”
Tất cả mọi người á khẩu, không trả lời được.
Cù Nhiên tức giận đến đập bàn,“Không được quậy!” Anh thấp giọng hét cô.
“Cù Nhiên......” Bà Cù cân nhắc phải trái, lên tiếng quát anh ngừng lại,“con hét cái gì, khó có được người như cô Đinh thông tình đạt lý như vậy, con còn so đo, con muốn thế nào! Tốt lắm tốt lắm, ăn cơm ăn cơm.”
“Mẹ...... Các người......” Anh nghẹn lời, còn có thể nói cái gì, còn có thể lo lắng điều gì, anh ở trước mặt ba mẹ duy trì bộ dạng kiên định thế như cô ấy lại phá hủy, rốt cuộc cô có cần anh không?, Có từng đặt anh trong lòng hay không? Đối với anh chỉ cần chuyện liên quan đến cô anh không chút do dự, còn cô không chút do dự bỏ qua anh!!!
Thế nhưng anh không nhìn thấy, người nào đó tay trái nắm chặt thành nắm đấm, giống nhau đau đớn trên tay có thể làm cho lực chú ý của cô tập trung lại, có thể thấy trong lòng cô đang không ngừng cuồn cuộn chua xót.
Rối loạn như vậy, ai cũng không có tâm tình đón giao thừa, cơm nước qua loa xong, Cù Nhiên lôi kéo Đinh Đồng đi trước, Cù Văn Thanh giống như muốn nói gì đó, như lại bị vợ ép ngồi xuống. Nhìn hai người bọn họ một chút, Cù Văn Thanh vẫy vẫy tay,“Vì sao em để cho con trai đi như vậy? Nó không làm việc không chừng mực gì cả, quả thực là đang quậy phá mà!”
Người vợ theo ông nửa đời, ôm cánh tay ông nói ,“Đừng tức giận ! Chúng ta không nên nói nhiều, sẽ có tác dụng sao? Tính tình con trai chẳng lẽ anh không biết? Quan trọng là thái độ của cô gái kia, vừa rồi ông cũng thấy , theo ý tứ trong lời nói của cô ấy, đừng nói chúng ta quan tâm, con trai có thể đem cô gái ấy thuyết phục được hay không! Làm gì có thể? Để cho bọn nó đi trước cũng tốt, ông không phải thường nói thôi – Đạo kinh doanh, việc gì cũng có nguồn gốc của nó, không sợ người bên ngoài phá hoại mà là nội bộ bên trong rối loạn!!”