Hy Vọng

Bành Hạo sao lại đánh nhau với bạn!!!
Hôm nay Đinh Đồng không đến công ty, lúc cô nhận được điện thoại, ngay cả quần áo cũng chưa thay, lấy chìa khóa liền trực tiếp lái xe đến nhà trẻ.
Tiếng gầm rú bá đạo của motor GT-R cùng tiếng phanh xe chói tai ở cửa nhà trẻ, Đinh Đồng một thân trang phục thể thao, tóc dài cột thành đuôi ngựa, theo bước chạy của cô mà tung bay theo gió .
Đường hành lang tới văn phòng giáo viên, có vài đứa nhỏ đều cúi đầu dựa vào tường thành một hàng, Đinh Đồng gõ gõ cửa, cũng không quan tâm có được đồng ý hay không liền trực tiếp đi đến trước mặt Bành Hạo ngồi xổm xuống,“Cục cưng, nói cho mẹ nghe sao lại thế này?”
Bành Hạo trừng to mắt hung tợn nhìn về phía đám bạn nhỏ kia“Là bọn họ không đúng trước !”
Đinh Đồng nhẹ nhàng xoa mặt cục cưng, “Không sao, không sao, nhưng cục cưng không thể nói người khác như vậy!”
Lúc này giáo viên đi đến bên cạnh cô:“Cô là mẹ của Bành Hạo?” giáo viên trung niên nghi hoặc nhìn cô, phản ứng hôm này cùng phản ứng tức giận lúc trước hoàn toàn khác nhau, nếu không nhìn kỹ, bà còn tưởng rằng người này là chị gái sinh viên của Bành Hạo!
“Đúng vậy”
Giáo viên đem tình huống cơ bản mà bà biết kể lại một lần cho Đinh Đồng, thời gian nghỉ ngơi Bành Hạo theo thường lệ đi tìm Tiểu mật đào của cậu chơi, vừa lúc gặp mấy bạn nam cầm trong tay vật gì đó đang dọa cô bé, ở nhà Tiểu mật đào không sợ trời không sợ đất, chính khí của Mẫn Mẫn nổi lên liền đi ngăn lại, Bành Hạo sợ cô bé bị khi dễ cũng đi theo, kết quả, mấy đứa con trai đó đem sâu dọa, làm hai cô bé kích động gào khóc, giáo viên đi tới mới tách mấy đứa nhỏ ra được.
“Ra tay đánh trước là Bành Hạo, ý tôi muốn bọn nhỏ tự xin lỗi nhau, vốn cũng là việc nhỏ, không cần mời phụ huynh, kết quả đứa nhỏ này nói cái gì cũng không chịu giải thích, cậu bé cứ bướng bỉnh, cho nên tôi nghĩ mời phụ huynh đến một chuyến. Dù sao việc này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, đừng làm cho đứa nhỏ tương lai có thói quen bạo lực!”
Đinh Đồng nghe xong gật đầu,“Cô giáo, cô xem như vậy có được không? Hôm nay tôi đưa đứa nhỏ này về, buổi tối tôi đem chuyện hỏi cho rõ ràng , nếu thật sự là Bành Hạo không đúng, ngày mai tôi bảo Bành Hạo đứng trước lớp xin lỗi!” Con trai của cô, cô biết, không có khả năng vô cớ đánh người trước, cô khẳng định trong lúc đó có người lớn nên Bình Hạo không giải thích rõ ràng.
“Chuyện này......” Cô giáo nghĩ,“Vậy cũng được! Cũng chỉ có như vậy , phụ huynh có thể phối hợp với chúng tôi trong công tác giáo dục tất nhiên là tốt nhất!” trừng phạt đứa nhỏ là không được, không thể mắng, cũng chỉ có thể trước để phụ huynh mang về .
Mặt khác, phụ huynh vài đứa nhỏ không liên lạc được, bà nhìn bọn nhỏ lắc đầu, thật sự là kiếm tiền không dễ mà......
Đi ra ngoài văn phòng, Đinh Đồng nhìn con trai cô ngoan ngoãn cúi đầu,“Sao vậy? Hiện tại không hung dữ nữa?”
Đứa nhỏ kia, rất nhanh lấy tay lau mặt một chút, Đinh Đồng kinh ngạc, khóc? Vừa chuẩn bị ngồi xuống nhìn xem, chợt nghe thấy phía trước có tiếng kêu nhỏ nhẹ:“Hạo Hạo......”
Tiểu mật đào nhảy ra khỏi người Cù Trà, đôi mắt đỏ đỏ chạy qua kéo kéo Bành Hạo.
Cù Trà nhìn thấy Đinh Đồng thì sửng sốt, không đợi cô ấy mở miệng, Đinh Đồng ngượng ngùng giải thích:“Hôm nay đi có chút vội vàng, chưa kịp thay quần áo.”
“Giáo viên gọi điện cho tôi nói mấy đứa nhỏ xảy ra chút tranh chấp, Mẫn Mẫn bị dọa đến khóc, nên tôi mới chạy đến, con bé nói đứt quãng tôi nghe không được rõ, chỉ nghe Hạo Hạo cùng người khác đánh nhau , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Cù Trà vừa đi vừa cùng cô nói chuyện.
Đinh Đồng mỉm cười,“Cụ thể tôi cũng không biết mọi việc cụ thể như thế nào, buổi tối về nhà tôi hỏi Bành Hạo một chút, sau đó gọi điện cho cô!”
Hai đứa nhỏ đi ở giữa người lớn, xe Đinh Đồng để ở ngoài cổng trường, bây giờ trên cần gạt nước đã có hai giấy phạt, phía trước lái xe nhà Cù Trà cũng đem xe lái đến, chờ các cô ấy lên xe.
Bành Hạo thấy mình phạm lỗi nên lúc này thật thà không dám phát biểu ý kiến gì, tiểu mật đào liền nhỏ giọng làm nũng:“Mẹ bảo Hạo Hạo về nhà cùng chúng ta đi! Chúng con muốn chơi đùa một chút!”
Nhìn xem, xem ra con gái của cô thật đúng là không biết rụt rè!
“Cái này con phải hỏi Hạo Hạo có đồng ý hay không hay không? Nhưng con cũng phải hỏi Dì có đồng ý hay không.”
Bành Hạo bày ra bộ dạng lưu luyến, tiểu mật đào liền trực tiếp chạy tới ôm chân Đinh Đồng làm nũng, cuốn lấy cô, cô không có biện pháp, đành phải gật đầu đồng ý.
Cù Trà cho lái xe về trước, cô cùng con gái lên xe Đinh Đồng.
Vì chiếu cố hai đứa nhỏ ngồi ở phía sau, Đinh Đồng đem tốc độ xe khống chế thật chậm, đã cố tình như vậy, mà vẫn xảy ra chuyện!
Chạy ra khỏi một con đường, đột nhiên một chiếc xe phía sau muốn vượt qua xe cô, cô vội vàng phanh lại nhưng vẫn bị đụng vào phía sau xe bọn họ, may mắn tốc độ xe chậm bằng không hai đứa nhỏ phía sau sẽ gặp nguy hiểm!
Cù Trà hoảng sợ, trước xem hai đứa nhỏ có sao không? mới quay người lại hỏi Đinh Đồng làm sao bây giờ.
“Đem điện thoại của cô cho tôi mượn dùng một chút!” Phía trước vài nam nhân vẻ mặt dữ tợn bước từ trong xe xuống, Đinh Đồng gọi điện thoại cho Tiểu Trần xong, sau đó đem cửa xe khóa lại, mở nhạc ở âm lượng to nhất.
Cô hướng Cù Trà cười cười, an ủi nói:“Không sao đâu , cô đừng sợ hãi! tôi gọi cho lái xe rồi, mấy người này chính là tìm phiền toái , rất nhanh sẽ giải quyết xong!”
Trái tim của Cù Trà đập loạn, cô từ nhỏ đến lớn mọi việc đều có gia đình che chở, đến bây giờ cô mới gặp chuyện như thế này, cô nhìn bộ dạng không lương thiện của mấy người đó không biết phải làm sao, huống hồ còn có Mẫn Mẫn ở đây! Nếu hôm nay Mẫn Mẫn không may xảy ra chuyện gì, nghĩ cô cũng không dám nghĩ tiếp nữa?khi nãy, cô nghe Đinh Đồng nói chuyện với lái xe của cô ấy, nhưng cô vẫn lo lắng gọi điện cho anh trai cô, mấy hôm trước Lí Khải Văn đã ra nước ngoài, cô chỉ có thể gọi điện cho Cù Nhiên tới giúp đỡ.
Đinh Đồng căn bản tính chờ Tiểu Trần đến đây rồi nói sau, nhưng người bên ngoài không có cặp mắt nhìn người cứ gõ vào kính xe bảo cô đi ra ngoài. Tiểu mật đào bị dọa khóc, Cù Trà ở bên cạnh không biết làm thế nào cho tốt, cô thấy tình hình phía trước rất khó giải quyết, liền nói với Bành Hạo:“Cục cưng, con chơi với tiểu mật đào đi, đừng để con bé nhìn ra bên ngoài?”
Cù Trà thấy Đinh Đồng mở cửa đi xuống,cầm tay cô ấy:“Đừng đi đừng đi, Anh trai tôi lập tức đến, chờ anh ấy đến đây rồi xử lý!”
Vừa nghe nói Cù Nhiên sẽ tới, Đinh Đồng phải nhanh chóng rời đi,cô vỗ vỗ “Không có việc gì! tôi đi xuống nói chuyện cùng bọn họ, miễn cho hai đứa nhỏ sợ! cô chăm sóc bọn nhỏ giúp tôi.”
Cô xuống xe, đã bị hai người vây quanh.
“Mắng ai thế ?” Cô dựa vào cửa xe miệt thị hỏi.
Người đàn ông kéo cánh tay lộ ra hình xăm nghĩ đến cô chẳng qua cô là đang giả vờ giả vịt,“Con quỷ nhỏ này phá hư xe của ông!! Nói đi, hôm nay việc này mày tính thế nào? Kĩ thuật lái xe của ông rất tốt, mày lái xe đụng phải ông, ông đây cũng thoải mái , bồi thường tiền rồi đi, chúng tao cũng không muốn làm khó người khác!”
Nàng dựa vào xe gõ gõ,“Mở to con mắt chó của mày ra!! Đừng nói là bồi thường tiền cho mày! Dù đem cái xe của mày bán đi cũng không đủ để chị đây phun một lần nước sơn. Thức thời thì chạy nhanh đi, bằng không trong chốc lát chị đây cho mày biết cảm giác răng máu lẫn vào nhau là như thế nào......”
Mấy người đàn ông bị lời nói của cô làm ngây ngẩn cả người, lại cảm thấy bộ dạng phụ nữ của cô có gì lợi hại? Xe thoạt nhìn cũng không có hư hỏng nhiều, nhưng kẻ có tiền sợ nhất cùng bọn họ gây sự, đến cuối cùng còn không phải bồi thường tiền cho xong việc. Dù sao bọn họ có nhiều nhất chính là thời gian, không sợ cùng cô ta làm loạn, nghĩ vậy người đàn ông có hình xăm cũng có chút lo lắng :“Đừng nói với ông lời vô nghĩa! Mày có gọi điện thoại báo cảnh sát tới, cũng là mày phải chịu trách nhiệm!” con đường này không có camera theo dõi, cảnh sát cũng có thể làm được gì.
Đinh Đồng nhắm mắt lại, cô không muốn làm cho ba người trong xe bị cảnh tượng đánh nhau dọa sợ, hơn nữa dạy hư đứa nhỏ, cô hướng phía sau bọn họ nhìn thoáng qua, cười nói:“Nha! Việc này đến đây thì xong đi!”
Người đàn ông có hình xăm còn tưởng rằng cô đã có quyết định, đột nhiên phía sau lại truyền đến tiếng xe va chạm thật lớn,“Rầm” một tiếng, cửa xe thương vụ mở ra, bước xuống là bảy tám người đàn ông có gương mặt dữ tợn mặc Âu phục đen.
Người đi đầu đứng phía sau người đàn ông có hình xăm, cúi thấp đầu nhỏ giọng kêu “ Chị Đồng”.
“Ai cho cậu làm động tĩnh lớn như vậy? Sao không chờ chúng tôi đi đã? Cục cưng còn ở trong xe!” Đinh Đồng nhíu nhíu mày,“Được rồi, chuyện còn lại liền giao cho các cậu! Còn có, gọi điện cho quản lí khu này, tôi mặc kệ mấy người này có phải thuộc hạ của hắn không, tôi gặp chuyện trên địa bàn của ông ta, bảo ông ta tự mình đem xe của tôi đi sửa. Mặt khác, đem cái người có hình xăm kia xử lí đi, làm cho hắn biết đã nói với tôi những gì!”
“Vâng!”
Người đàn ông có hình xăm lúc này hoàn toàn run rẩy , môi răng đánh nhau, bọn họ rốt cuộc là chọc đến diêm vương sao?“Anh...... em, các người đã làm chuyện...... tốt tốt...... tốt gì, còn đắc tội ...... các người đi chịu tội châm trà rót rượu cho cô ấy, các người đều là bọn xấu xa...... đều đáng chết .....!” Hắn ta còn giả bộ khí thế mắng đàn em hắn.
Tiểu Trần giúp cô mở cửa xe, bảo người phía sau đứng sang một bên, chờ GT-R hoàn toàn chuyển bánh, Tiểu Trần đi đến trước mặt nhón người ,“Yên tâm, tôi sẽ giữ cái mạng lại cho các người !” Nói xong kéo bọn họ lên xe, còn lại vài người mang chiếc xe bị phá đi.
“Không dọa đến cô chứ?” Đinh Đồng hỏi Cù Trà.
Cô ấy vỗ vỗ ngực,“Hô...... cô, cô, sao cô lại lợi hại như vậy?”
Đinh Đồng bật cười, đây là thực tế của xã hội, cô không mạnh sẽ bị người mạnh hơn ăn thịt, chẳng qua là trên thương trường, bọn cô trực tiếp tiếp xúc nhiều hơn mà thôi!
Cù Trà vừa mới lấy lại tinh thần, một chiếc màu đen SUV lại đột nhiên ngừng lại trước mặt bọn họ, lần này xem như hoàn toàn dọa khóc tiểu mật đào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui