Idol Quốc Dân Là Xã Hội Đen

“Tiếp theo là màn biểu diễn của thí sinh đứng top 25, một thành viên tài năng thuộc về nhóm của Mentor Amily! Hãy cũng chờ xem màn trình diễn của bạn ấy!” MC nhanh chóng giới thiệu xong, nhanh chóng lách vào cánh gà nhường sân khấu cho thí sinh.

[Chờ mòn dép!]

[Chị đẹp!]

[Mlem mlem!]

[Chị là đẹp nhất!]

Khán giả hú hét, nhiệt tình spam bình luận kèm theo những thông báo tặng quà điều tai phải tắt âm. Bởi vì mỗi lần Amily Amanda lên sân khấu, cô nàng này ăn mặc không mấy kín đáo để nhảy, nửa che nửa lộ chọc người ta nóng mắt.

Dù đã bị giám khảo cảnh cáo nhưng cô ta ỷ vào mình là đệ tử của Giang Noah cho nên mới bành trướng tự tin, khoe mẽ mà không sợ bị điểm đánh giá thấp.

Mà người ta hay nói, chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ.

Giang Noah đúng là có quen biết Amily Amanda thật, nhưng mong hắn giơ cao đánh khẽ thì còn khuya. Lưu Ngọc Luy ngoan xinh yêu bị ném đá hắn còn không ra mặt giúp đỡ thì nghĩ một cô đệ tử trên danh nghĩa sẽ có cửa?


Hắn cá chắc 100% những khán giả trên livestream đang không thưởng thức bài hát một cách đàng hoàng mà chỉ lo check map Amily Amanda, soi số đo ba vòng mãi không chán.

Màn biểu diễn 4 phút kết thúc, thí sinh chính không mấy nổi bật, hát cũng không hay, so với bản gốc thì như vàng thật và vàng thủm, lấy hơi mà có thể nghe tiếng thở dốc hùng hồn thông qua dàn loa là dỡ rồi. Trình thì không có mà đứng top 25 thì đúng là chó ngáp phải ruồi.

“Vâng, xin mời nhận xét của các giám khảo ạ.”

Biểu diễn xong, Amily Amanda vác thân vàng ngọc của mình về chỗ ngồi, trang phục vẫn vậy, không thèm vào phòng thay đồ khác. Thằng bé Lee Gyul đỏ mặt không dám nhìn, Sakura Jin mỉa vài câu. Đông Phương Nguyệt Ưu cũng mới thấy khâu kiểm duyệt trang phục của quốc tế lỏng lẻo hơn nước mình nhiều, khiếm nhã không dám ngó qua bên đó.

Giang Noah mỉm cười chống tay lên bàn, cho 0 điểm tròn trịa, dịu dàng như nước nói: “Đề nghị cô Mentor ấy đi đóng GV đi nhé, như vậy mới là nhân tài được trọng dụng.”

“…”

Một câu của Giang Noah, không khí trì trệ hơn một phút, khán giả cũng không viết nổi một câu bình luận cãi lại, mà có cãi lại cũng bị fans của hắn vùi xuống đáy xã hội, à không, xuống lõi Trái Đất luôn.

Thuyền nhỏ không hề nhỏ, rất là chiến!

*Thuyền Nhỏ là tên fanclub của Giang Noah

Lương Hàn Văn đẩy kính, anh ta không như Giang Noah thẳng tính, dù sao đối phương cũng là phụ nữ, nên uyển chuyển mới đúng: “Như trên, 0 điểm, quá tệ. Đây không phải vũ trường. Là sân khấu nghệ thuật, hiểu?”

“…”

[Oa, hai giám khảo đều khắt khe quá!]

Giang Noah nhẹ nhàng nói với MC: “Tiếp tục tiết mục kế tiếp đi.” Không cần đánh giá dài dòng làm chi mắc công, hắn biết cũng không ai nghe lọt đâu.

Có một màn mở đầu bị chê như vậy nên những màn biểu diễn sau không quá lố lăng, dù sai sót làm lỗi một chút nhưng vẫn tốt hơn nhiều. Nhưng màn trình bày của thí sinh thứ hai lại bị chê vì hát không hay bằng bảng gốc, vũ đạo cũng ít ỏi vài động tác không sáng tạo.

Màn biểu diễn thứ ba là của nhóm Lee Gyul, xem như hay nhất, tuy phải nhờ thí sinh lớp Voice hát phụ nhưng bù lại Dance rất hay, rất đồng bộ, rất ngầu. Ca sĩ không quá hay nhưng lớp Dance thì vũ đạo kiệt xuất cũng sẽ được chấm cao điểm.

[Sao mà nhảy chéo chân mà còn nhanh được hay hé?]


[Ngầu nhất đêm nay rồi nhe Gyul!]

[Vote thui! Xứng đáng!]

[Còn màn của nhóm Lưu Lu nữa.]

[Chờ mong bé Lu lên sân ghê, bốn ngày rồi không thấy ẻm á!]

[Tới kìa!]

[Wow!]

“Màn biểu diễn cuối cùng của tổ E của thí sinh Lê Cửu! Cậu chàng này giữ thứ hạng rất cao và cũng được đánh giá là có giọng hát đặc trưng. Là thành viên của nhóm với sự chỉ dẫn của Mentor Lưu Lu đầy tài năng. Mời mọi người cùng thưởng thức!” MC giới thiệu sơ qua một chút về thí sinh cho mọi người nhớ.

Lưu Ngọc Luy: “??” MC nói nhanh quá hay sao cậu nghe không rõ nhỉ.

Lưu Ý, Lê Cửu hai tên này đứng sau cánh gà còn oẳn tù tì với nhau xem ai ra sân trước, có thấy căng thẳng tí nào đâu. Vậy mà lúc nãy còn bắt cậu cổ vũ tinh thần, ôm lấy hên từng đứa.

Bụp bụp bụp!

Ánh đèn sân khấu tắt đi, đến khi âm nhạc vang lên mới lần nữa chiếu sáng một khoảng không gian.


Nơi đó là nơi duy nhất có ánh sáng, sân khấu.

Nhiệm vụ của Lưu Ngọc Luy là hát bè, múa phụ họa, múa vừa vừa phải phải không được quá nổi bật, trách nhiệm của cậu là cover Lê Cửu không phải chiếm spotlight.

“I’ve been reading books of old-”

“The legends and the myths~”

Lê Cửu đeo dây cáp được nhân viên thả từ trên cao xuống, với tạo hình rất giống một Iron Man.

Lưu Ngọc Luy nghe mà rùng mình, giọng hát của cậu ta dù cậu có nghe bao nhiêu lần cũng nổi da gà, rất ư là hợp với bài hát này, cậu đảm bảo không khán giả nào có thể chê.

Giọng của một đứa nhóc tiểu học đấy, mặc dù Lê Cửu đã 17 và kèm theo một gương mặt già trước tuổi. Đúng là nhìn người không thể nhìn vẻ ngoài.

Tại sao Lưu Ngọc Luy lại nói bài hát này hợp với giọng trẻ con, bởi vì Something just like this là bài hát dành cho những đứa trẻ với ước mơ làm siêu anh hùng.

Khi thấy Lưu Ngọc Luy bước ra sân khấu múa phụ họa với hóa trang của mình, Giang Noah nhịn không được thốt: “Dễ thương xỉu.” Bé dơi này cũng khả ái quá đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận