Chỉ là giọng nữ này so với lúc trước bạn bè gửi cho hắn thanh âm càng kiều ngọt, rồi lại không có vẻ giả tạo, hắn cứ như vậy ở trong bóng tối nghe toàn bộ quá trình.
Chỉ là âm thanh này cũng kéo dài không đến vài giây.
Động tĩnh đột nhiên dừng lại, bụng của Yến Trạc vừa mới dấy lên khô nóng không chỗ giải tỏa, phiền não cầm lấy nước đá uống mấy ngụm lớn.
Chết tiệt.
Ôn Hựu thật đúng là chó con, người thấp còn gầy coi như xong, xem phim cấm vậy mà mười giây đã bắn ra rồi.
Thời gian này còn chưa đủ để hắn cởi quần.
Ôn Dữu là bị cơn khát làm tỉnh giấc.
Nửa đêm tỉnh lại, cô mơ hồ mở mắt ra sờ điện thoại di động dưới gối, mới ba giờ sáng, ở trên giường nội tâm giãy dụa một lát, cô đưa tay cầm lấy ly nước, híp mắt ngồi dậy.
Áo ngủ bị tư thế ngủ không an phận của cô làm nhăn, lúc này còn cuộn ở trên eo nhỏ nhắn, lộ ra một đoạn da thịt trắng như tuyết.
Mang dép vào, Ôn Dữu mở đèn pin điện thoại đẩy cửa ra ngoài.
Quán nước ở lầu một, trong phòng cô cũng trang bị một cái tủ lạnh loại nhỏ, nhưng hôm nay vừa thông điện, bên trong vẫn trống không.
Ôn Dữu chuẩn bị ấn thang máy, lại cảm thấy nửa đêm đi thang máy rất lạ, mò mẫm từ cầu thang xuống lầu một.
Cô cầm mấy chai nước khoáng và trà Ô Long ôm vào trong ngực, đối với đường trở về càng quen thuộc, cho nên đi rất nhanh.
Còn có một nguyên nhân khác, là nơi cô cảm thấy đèn pin không chiếu tới, tối như mực làm cho cô tự dưng sinh ra liên tưởng.
Đang nghĩ đến sống lưng phát lạnh.
Cánh tay đột nhiên dán vào một vật cứng, Ôn Dữu bỗng dưng mở to mắt, bỗng nhiên nhìn thấy một con mắt sắc bén như của một con thú.
Cô "A" một tiếng, lưng chống vào qlan can, mồ hôi lạnh trong nháy mắt chảy xuống.
Đồ uống trong ngực cũng rơi xuống hai bình, ùng ục ùng ục lăn xa.
Một giọng nam không kiên nhẫn hạ xuống, "Hơn nửa đêm kêu to cái gì.
Ôn Dữu lấy lại bình tĩnh, nhìn thấy con mắt thú kia chỉ là hình xăm trên cánh tay nam nhân trước mắt, thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại lập tức nhấc lên một hơi.
Tóc xanh này, hắn là Yến Trạc!.