IMI - Tiên Giới Chiến

Trên trái đất không thể sử dụng sức mạnh vượt quá 25% năng lượng
cube. Tức là chỉ có thể thể hiện sức phá hoại cao nhất tương
đương với một nguyên anh kỳ cao thủ.

Một chủ thần đạt tới cấp độ cận giới hoàng mạnh bằng khoảng 1000 gã nguyên anh kỳ tổng hợp lực lượng để đánh ra một kích. Cũng tức là, ở trên trái đất, bọn họ chỉ có thể phát huy
1/1000 sức mạnh thực sự của mình.

Bởi vậy dù là thần tộc được coi là mạnh nhất trong năm đại
tộc, đột nhiên thấy vô số chiến hạm, binh sĩ MS giống như một
đám mây đen lớn không thấy điểm cuối từ tứ phía bao vậy mình
lại như thế này, tất cả đều sững sờ ngây người một lúc.

Hermes tròn mắt nói:

“Mẹ ơi, đám này thật biết chơi. Nhiều như vậy giết đến chừng nào mới hết !?”

Apollo nhìn quân đoàn sắt thép phải tới mấy trăm ngàn đơn vị
đang dần dần khép chặt vòng vây bọn họ lại mà khinh thường
nói:

“Đến nhiều hơn nữa cũng vậy. Chúng ta mở kết giới lên, nhốt
chúng nó vào, không bị luật của cube ngăn cấm, chỉ một đòn là xong !”

Artemis lắc đầu đáp:

“Chỉ sợ không dễ như vậy. Bọn họ cũng có cao thủ áp trận !”

Dứt lời liền có ba nguồn năng lượng cực lớn xuyên phá từng
tầng mây, như ba quả tên lửa cực tốc bắn về phía bọn họ. Đến
gần phạm vi tầm nhìn, ba điểm năng lương lại dừng lại đột ngột vô cùng phản quy tắc vật lý. Nhìn rõ trong quầng năng lượng
có ba người, hai năm một nữ, Hephaestus trầm giọng nói:

“Phù Đổng Thiên Vương, Quỳnh Tiên – Đồng tử nhân và Thánh mẫu – Liễu
công chúa, ba trưởng lão còn lại của Trường Sinh Đảo.”

Ares nhìn thấy bọn họ, mắt nheo nheo cười nhạt nói:

“Tứ bất tử chỉ còn ba, đám chuột nhắt không dám rời xa trường sinh đảo, sợ mất đi bất lão khí ở trên đó. Dám vác xác đến đây,
có lẽ trường sinh đảo cũng ở phụ cận rồi !”

Ba luồng năng lượng bao bọc đã tán đi hết, để lộ ra bóng người bên trong. Mỗi người một vẻ, người đứng đầu có vóc dáng cao lớn, một người toàn thân mặc áo giáp sắt, trước ngực nhô lên một đầu ngựa bóng
loáng có đôi mắt sáng xanh, thỉnh thoảng phun ra những tia lửa nóng
bỏng, dễ dàng nung chảy mặt đấy phía dưới, làm không khí vặn vẹo thành
từng đường.

Người đàn ông thứ hai cầm một cây gậy và chiến nón lá, nhìn có vẻ thư sinh yếu ớt vô cùng, khuôn mặt thanh tú, tóc dài vấn lên đầu.
Mặc áo vải cổ trang bằng lụa. Quanh người luôn có những đoàn
khí màu xanh lưu chuyển chớp tắt.

Người phụ nữ cuối cùng, cũng đã khoảng bốn mươi tuổi, thân hình yểu điệu mượt mà, nhưng lại tỏa ra khí chất uy nghiêm trang trọng. Đầu đội mũ phượng, giữa trán có ba đạo ấn văn đỏ chói. Sau lưng bà ta
còn có hai bóng hình mở ảo đứng hai bên, giống như hồn ma đeo
bám, lại phát ra khí tức thần thánh.

Người đàn ông mặc giáp sắt đứng đầu trong ba người, nhìn đám thần chúng, cất lên âm thanh ầm ầm như sấm động:

“Thần tộc thật không biết điều, năm xưa chủ ta đã thả cho các
ngươi một đường chạy về bổn giới, nay lại dám xâm phạm. Giết
không tha !”

Ares nghe vậy ngẩng đầu cười lớn:

“Haha, tha cho bọn ta !? Cho xin đi. Năm đó King và Queen của các
người bị cha ta đánh cho thừa sống thiếu chết. Nếu không phải
Lục Vân Tiên can thiệp, chặn đường gửi viện quân từ thần giới
tới nhân giới, các người còn đứng đây vênh váo được à !? Phù
Đổng Thiên Vương ngươi năm đó cũng không dám tham chiến, chỉ núp
trên đảo nhìn chủ nhân mình đi liều mạng, bây giờ lại ở đó ra
vẻ như vậy, có biết xấu hổ không thế !?”

Người đàn ông thứ hai trong nhóm ba người, mệnh danh Quỳnh Tiên, chợt ho khụ khụ mấy tiếng, cười cắt lời hắn:

“Thần tộc, thất bại thì nên biết rút kinh nghiệm, giới hoàng
của các người cũng đã mất tích ở nhân giới này rồi. Chỉ còn
vài gã chủ thần có chiến lực, chết hết ở đây thì thật đáng
tiếc đấy.”

Người phụ nữ trong nhóm chẳng muốn nhiều lời, quát lên:

“Không cần dông dài với chúng làm gì. Một mẻ này bắt gọn, áp giải về Trường Sinh Đảo, kết thúc luôn tàn dư chiến tranh 35
năm trước đi.”

Cùng lúc này, quân đoàn chiến hạm, phi cơ và các MS của trái
đất cũng đã đến nơi, vô số nòng pháo chĩa vào trận doanh thần tộc. Sẵn sàng khai hỏa bắt cứ lúc nào.

Đôi mắt Ares sáng lên, ngập tràn chiến ý. Hắn nghiêng đầu cười sảng khoái:

“Được được, chiến tranh cuối cùng cũng bắt đầu rồi. Ta đã đợi ngày này quá lâu. 35 năm trước không kịp theo phụ thân chinh
chiến nhân giới. 35 năm sau, thời khắc này, chính là lúc lục
đạo thế giới phải vinh danh ta.”

Hắn dậm chân xuống đám mây. Một mặt sàn bằng đá hoa cương đã
hiện ra từ lúc nào. Không gian xung quanh đám mây gợn sóng theo
cú đạp, vỡ ra tan nát rồi tự tổ hợp lại theo những quy luật
phức tạp.

Ares nhìn đội quân sắt thép dài không tới điểm cuối, mấy 35 năm khoảng
trống, lại để lũ kiến hôi phát triển thành bầy đến mức này, quả thật
không thể xem thường. Ánh mắt hắn tràn đầy chiến ý, đôi con ngươi chuyển sang màu hổ phách rực rỡ hưng phấn.

“Chiến thần Ares ! Chính thức phát động chiến tranh nhân giới lần hai.”

Cả vùng biển rực sáng, sau đó một quả cầu màu đen nhanh chóng biến lớn từ chỗ mặt sàn đầu tiên bị Ares dẵm tới, nuốt gọn
tất cả.

Ba vị trưởng lão của Trường Sinh Đảo, chiến hạm, phi cơ, Ms,
Quân đội, toàn bộ thần chúng đều biến mất không một dấu vết.

“Hoàng kim kết giới. Chiến thần lĩnh vực. Triển khai !”

Ầm ầm ầm….

Toàn bộ những người có mặt chỉ cảm thấy không gian trước mắt
hoa lên, bên tai nghe vang lên những tiếng gạch đá di chuyển va
đập nặng nề, chớp mắt một cái, bọn họ đã đứng trên một
quảng trường rộng lớn như một đại lục. Lác đác vài ngôi đền
theo phong cách hy lạp cổ đại, và những cột đá đổ vỡ.

Ares đứng trên nóc một ngôi đền tạc tượng chính hắn. Đối mặt
nhìn những thiết bị cơ khí bay đầy trời, muốn phủ kín cả
không gian này, hít sâu một hơi khiến lồng ngực căng tràn, gầm
lên oai vệ:

“Các chiến sĩ thần tộc, theo ta. Lên !!!”

Dứt lời thì ngôi đền vỡ tan thành từng mảnh. Bản thân Ares đã
xuất hiện tít lên không, nắm tay co lại thành quyền, nện mạnh
vào một chiến hạm gần nhất. Đánh nó tứ phân ngũ liệt.

“Giết !!!!!!!!!”

Đám chiến binh thần tộc đi sau cũng hét lớn theo khí thế vang
dội, những vũ khí trên tay đều chớp lóe hào quang, nhắm lên
bầu trời chém mạnh. Từng đoàn năng lượng từ vũ khí lữu
chuyển lao vút lên trên không.

Trên bầu trời, những chiến hạm cũng đã mở ra lồng năng lượng
phòng vệ, vô số hỏa tiễn và tia beam đồng loạt bắn xuống
nghênh tiếp.

Hai đội quân với hai nguồn năng lượng khác nhau nhưng tương quan về sức phá hoại va chạm.

Giống như kích nổ một chuỗi phải ứng dây chuyền, hai quân cùng bạo phát
khí thế mãnh liệt, vũ khí trên tay chĩa thẳng về phía đối phương. Từng
tia năng lượng sáng ngời hừng hực phủ xuống chiến trường. Những tiếng nổ đì đùng vang lên không ngớt. Ẩn sau cái mỹ lệ của từng tia sáng là
huyết nhục nổ vụn.

Và từng cái xác không trọn vẹn bị thổi bay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui