Impromptu

Em tặng tôi một đóa hồng,
Ngày em đi: màu đã nhạt, hương đã tàn phai.
Chuyện tình đôi ta chỉ còn những kí ức vụn vặt,
Tiêu điều và xác xơ, tựa đóa hồng ấy.


Tôi bật khóc vì nhiều thứ để vuột mất,
Rồi lại mỉm cười, tưởng niệm năm tháng qua đi
Nhưng thẳm sâu trong tôi vẫn còn nỗi buồn u uất,

Thẩn thơ ngồi, tự hỏi, lệ ướt mi:

"Kìa, sao hoa lại chóng tàn?
Để tôi còn tương tư về em mãi.."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận