Impromptu

Em đã từng mơ về đôi điều nhỏ bé thật bình dị, nhưng để tay em chạm tới chúng lại khó biết chừng nào. Một dạo nọ khi em đang đi dọc bờ biển, em đã gặp một người kì lạ. Người ấy nhìn em và chỉ hỏi rằng:

"Em có mong muốn thứ gì không?"


Em nhìn xuống làn nước trong xanh cùng những bọt sóng trắng xóa, không chần chừ liền trả lời:

"Em muốn làm một chú cá, em sẽ được tự do bơi thỏa thích. Khi em khóc, sẽ không ai biết điều đó vì họ không thể thấy nước mắt của em."


Mặt trời đang từ từ trở về nơi an nghỉ của mình phía cuối chân trời, kéo theo sau một mảng đỏ rực giống như vết màu lem trên tấm vải trắng mỗi khi em vẽ. Trong khi gió còn đang vờn tóc em, và hơi muối bám vào da thịt em, em cúi xuống gỡ một đám rong vướng vào chân mình. Người kia lấy con dao díp ra và cắt đứt chúng, em được giải thoát còn người thì biến mất.

Có lẽ một ngày nào đấy, em sẽ gặp lại người khi em đã là một chú cá. Có lẽ người sẽ thả chú cá ấy trở về biến, giống như cách người đã kéo em ra khỏi xiềng xích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận