Isekai Toriwake

Nghe thấy có người gọi tên mình, cơ thể Elvira bước vào trạng thái đề phòng, cả người cũng lập tức trở nên cảnh giác, sau đó vội vã quay đầu nhìn lại. Đây chỉ là phản ứng tự nhiên, nhưng quan trọng hơn hết thảy, bản thân cô nhận ra giọng nói này.

Chính là gã từng tới qua cửa hàng ma thuật, kẻ trong bộ giáp toàn thân. Nhìn thấy hắn đột ngột xuất hiện giữa đêm không một điềm báo, Elvira thoáng có chút bất ngờ, bởi vì theo như suy đoán, đối phương không thể trở lại sớm như vậy được.

Nhưng điều tiếp theo, đập vào mắt cô ta là một bộ quần áo thợ săn, chỉ thiếu mỗi cung tên mà thôi, Elvira chỉ muốn cười. Bỗng dưng quyết định thây đổi phong cách?

Elvira không biểu hiện ra sợ sệt hay lo lắng chút nào, cũng chẳng e sợ việc bản thân sẽ bị hắn tìm phiền phức, chỉ là miệng khẽ nhếch lên, nói bằng ngữ điệu như thể chính mình đã hiểu rất rõ đối phương:

“Ngươi quay về sớm hơn ta phỏng đoán đấy, ta nghĩ hiện tại ngươi vẫn còn ‘tê liệt’ trong hoàng gia cơ.”

Song Elvira bắt đầu quay sang đánh giá Gen từ trên xuống dưới, nhìn thấy hắn mặc trên người bộ đồ lông thú thì mở miệng chăm chọc: “Nhưng mà, phong cách ăn mặc này là sao đây? Ngươi làm ta liên tưởng đến mấy gã thợ săn đấy. Cũng thật là ngu ngốc, hiện tại đang chuẩn bị bước sang mùa đông, động vật khắp nơi đều đang bận rộn dự trữ thức ăn cho chu kỳ ngủ đông, ngươi tính săn bắt gì trong mùa này?”

Gen thản nhiên chậm rãi bước tới:

“Ngươi và ta quen thuộc lắm sao? Đừng nói như kiểu chúng ta rất quen biết nhau. Ngươi còn nhớ rõ lời ta nói hay không, ngươi có mười lăm ngày và ngươi đang lãng phí nó đấy, hay đây mới là công việc thật sự của ngươi? Nhận tiền được giao phó rồi lặng lẽ theo dõi mục tiêu? Sát hại đối phương rồi cuỗm mất số tiền? Nếu đây mới đúng là cách thức làm ăn của ngươi thì ta rất khá khen đấy, ngươi rất biết kiếm lợi nhuận cho mình.”

Gián tiếp từ Shadow, hắn đã chứng kiến tất cả mọi chuyện.

Mặc dù thanh âm của hắn rất bình tĩnh. Nhưng Elvira biết, đây chỉ là sự yên tĩnh trước khi cơn bão ập đến mà thôi. Bởi vì đôi mắt của đối phương, thứ duy nhất cô có thể nhìn thấy được từ hắn, giống y hệt cái cách mà cô từng nhìn vào những kẻ mà cô đã giết trước đây, ngu muội và đáng thương. Cô ghét cái cách hắn nhìn thẳng vào mình, nếu không nhờ nội tâm được khống chế tốt và hiểu rõ đối phương cũng không dễ xơi như vậy, có lẽ cô đã tiến lên móc lấy đôi mắt hắn ra rồi vò nát trong tay mình.

Nhưng điều mà Elvira không hay biết, nếu không phải chính mình đang nắm giữ trong tay vàng của hắn, thì hắn đã giết cô ta ngay lập tức rồi, hắn cũng chẳng mong có cuộc hội ngộ này.

“Ngươi nói rằng chúng ta không quen biết?” Khi nói ra câu này thì Elvira gằn từng chữ. Cô ta sẽ tin tưởng lời nói từ một phía của đối phương sao? Hiển nhiên sẽ không, cô ta đã nhận định từ sớm rằng đối phương biết rất rõ việc chính mình là ai, và cái tên Elvira mang ý nghĩa như thế nào.

“Vậy tại sao ngay từ lần gặp đầu, ngươi lại có thể gọi tên ta? Ta khá chắc hình dáng của mình đã biến đổi rất hoàn hảo, không ai có thể nhận ra được!” Elvira nhìn chằm chằm vào Gen một cách dữ tợn, ánh mắt như thể muốn xuyên thấu qua hắn.

“Ngươi muốn biết?”

“Phải!”

“Kỹ năng độc hữu, ngươi hài lòng rồi chứ?” Gen khoanh tay lại trước ngực, không nhanh không chậm đáp.


“Ý ngươi nói việc ngươi nhìn thấy được tên của ta là nhờ vào kỹ năng độc hữu?!” Elvira cau mày.

Gen đứng đấy ung dung nhìn Elvira, im lặng tức là thừa nhận.

Đối với Elvira, mặc dù không mấy tin tưởng, nhưng câu trả lời này không thể nghi ngờ rằng rất có hiệu quả. Kỹ năng độc hữu chính là độc nhất vô nhị của mỗi cá thể, không hề trùng lập với bất kỳ ai, tương tự như cái cách mà cô ta điều khiển mái tóc của mình, đây là điều mà không một tồn tại nào khác ngoài cô ta có thể làm được.

“Vậy ngươi thực sự không biết ta là ai?” Elvira bán tín bán nghi hỏi lại.

“Ngươi là con đàn bà nào?”

“Điều gì chứng minh ngươi sẽ không gây bất lợi cho ta?”

“Ai nói rằng ta sẽ không gây bất lợi cho ngươi?” Gen nhìn Elvira như nhìn kẻ thiểu năng, điều này khiến cô ta vô cùng bực bội, cái cách đáp trả này...

“Chẳng phải ngươi đã nói...”

“Việc ta không biết ngươi, có liên quan đến việc ngươi giết thuộc hạ của ta sao? Đây là hai vấn đề không liên quan tới nhau, vậy nên đừng đánh đồng chúng. Hiện tại, ngay bây giờ ta có việc riêng cần giải quyết, còn ngươi cút về cửa hàng của mình đi, ta sẽ tính khoản nợ này với ngươi sau.” Gen thả lỏng tay xuống, vừa nói vừa đi vòng qua Elvira, ánh mắt không còn một mực tập trung lên cô ta nữa, mà thấy vào đó là nhìn về một hướng khác.

“Fufufu... Hahaha!!!”

Elvira đưa tay lên miệng cười, tiếp theo là cười một cách nghiêng ngả, rất lâu rồi cô ta mới có cảm giác bị xem nhẹ, đặc biệt là cách người khác nói chuyện như vậy với mình.

Đây là điều rất không tốt, đây là muốn đánh thức sát tính trong người cô ta sao?

Elvira cúi đầu xuống, tiếng cười cũng chợt tắt, chỉ có mái tóc của cô ta còn đang xốc nổi trong gió, không, xung quanh hiện thời không hề có một ngọn gió nào cả.

Không khí yên tĩnh như đặt mình ở bãi tha ma.

Gen liếc nhìn Elvira đang quay lưng về phía mình, bộ dạng này của cô ả y hệt nữ quỷ áo đen, từ địa ngục quay trở về để báo thù.

Rất có hình tượng, rất có cảm giác ngày Halloween.


Nếu những người lính tuần tra vô tình gặp phải có lẽ sẽ rất đặc sắc.

“『Hell's Hand』...”

Ngay lúc Gen còn đang ác ý tưởng tượng trong đầu, giọng nói hiện tại đã không còn cảm tình của Elvira chợt vang lên.

Lấy Gen làm trung tâm, nơi hắn đứng bỗng bừng lên ngọn lửa đỏ rực. Cảnh tượng này, nó như thể mặt đất bị tẩm xăng và bị lực lượng siêu nhiên đốt cháy lên.

Ngay lúc Gen đang muốn tránh thoát để cho ống quần của mình không phải chịu cảnh bắt lửa, thì đột nhiên những cánh tay bất ngờ vươn lên từ bên dưới ngọn lửa ấy.

Các cánh tay khô khốc, quằn quại của sự cô độc.

Các cánh tay gầy guộc cùng làn da như của xác ướp trông cực kỳ kinh dị.

Chúng bấu víu và tóm chặt lấy gót chân của hắn không buông, một vài cánh tay còn đang cố gắng vươn lên như thể muốn kéo con mồi trở thành một phần trong số chúng.

『Hell's Hand』— Đây là một loại kỹ năng khống chế cao cấp nhầm mục đích kìm hãm địch thủ khi triệu hồi ra những cánh tay của người chết. Nhưng tiếc rằng thế giới này không có địa ngục, vậy nên theo một ý nghĩa nào đó, thì những cánh tay này đều đến từ Ma Giới.

Kỹ năng này không thuộc về tinh linh, hoặc tự nhiên được sinh ra.

Kẻ thi triển ma thuật chỉ là người thúc đẩy, còn ma lực chỉ là chất xúc tác, vậy nên khi kỹ năng được thi triển và xuất hiện, hoàn toàn nhờ vào bên ‘thứ ba’. Không thể giải thích rõ được bên ‘thứ ba’ này. Nhưng dù sao, trên nguyên tắc thì tất cả chúng đều nằm trong hệ thống ma thuật.

Có những kỹ năng đạt được từ việc ký kết khế ước, cưỡng đoạt, hoặc được ban tặng từ sinh vật, hay đấng tạo hóa nào đó.

Elvira giống như một Ma thuật sư hắc ám, nhưng trên người lại toát lên sự ma mị của Switch, không thể rõ cô ta thuộc hệ phái nào. Càng nhiều hơn, Elvira giống như các phù thủy trên trái đất khi bọn họ tôn thờ Satan, nhận lấy sức mạnh từ địa ngục. Riêng Elvira, cô ả đích thực là tín đồ của Ma Giới, kỹ năng『Hell's Hand』chính là sự đáp trả cho sự cuồng nhiệt của cô ta.

Tiếp theo, một con dao găm lặng lẽ xuất hiện trong tay Elvira.

Con dao này khá cổ xưa, tay cầm có lẽ được làm từ ngà voi hoặc sừng tê giác, tuy nhiên có nhiều gỗ, kim loại. Còn phần lưỡi dao thì rất nhọn và thẳng tắp, chắc hẳn nó được chế tạo để có thể đâm xuyên qua các bộ áo giáp lưới của kị binh.


Evira cực nhanh xoay người lại, khuôn mặt âm u lạnh lẽo cùng con dao trong tay phóng người đến muốn đâm thẳng vào lưng Gen.

Khoảng cách của cả hai rất gần, chỉ vài bước chân ngắn là có thể chạm vào nhau.

Trước đó, Gen tập trung sự chú ý lên Elvira, đồng thời đang chờ đợi cơ hội thoát vây cho mình. Hắn cũng có kỹ năng trói buộc chứ, nhưng vì đấy là kỹ năng hệ Mộc yêu cầu xung quanh phải có cây cối mới có thể thi triển được, nếu không hắn thề sẽ để cô ả biết tại sao nước biển lại mặn như thế.

Phát giác Elvira đã áp sát đến sau lưng, Gen không nôn nóng ngược lại còn mừng thầm, điều hắn chờ đợi chính là thế.

Ngay lập tức.

“『Walls Land』!”

Hắn nhanh chóng phất tay ra sau, một bức tường đất đột ngột vụt lên từ dưới đất như lò xo hất tung Elvira văng lên không trung.

Không để Elvira kịp có thời gian phản ứng đến mình.

Kế tiếp hắn lấy ra thanh gươm đen từ bộ giáp Kỵ Sĩ Rồng Bóng Đêm, rồi dễ dàng chém đứt mấy cánh tay đang ôm lấy ống chân của mình, chưa tính tới các cánh tay còn lại đang nắm lấy gót chân, hắn mặc kệ chúng.

Sau đó cúi người xuống, nhanh tay nới lỏng ra đôi ủng, nhiệt độ nóng bức truyền vào từ lòng bàn chân thật sự rất khó chịu.

“Giữ lại làm kỷ niệm đi mấy thằng khờ.”

Nói xong hắn lập tức bật nhảy ra ngoài cùng với đôi chân trần.

Vừa đáp đất, hắn vội vã đưa tay phủi đi lửa đang cháy xém trên quần áo của mình, do chúng được đan dệt từ lông và da nên vài chỗ không tránh khỏi bị bắt lửa. Áo được bao trùm tầng ngoài bằng lông thú, mặc dù rất mỏng nhưng dù sao cũng là lông, những ngày mùa đông tiếp theo ra đường đều dựa vào nó. May mắn chiếc quần tiếp xúc trực tiếp với lửa thì làm bằng da, mức độ hư hỏng không nghiêm trọng cho lắm, nhưng mùi khét là bắt buộc phải ngửi.

Phủi phủi được vài giây, cảm thấy bầu không khí quá mức kỳ quái nên Gen quay đầu nhìn lại. Bởi dựa vào thính giác, hắn không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào của Elvira. Như thể cô ta đã biến mất vậy. Vừa rồi cũng không thấy đối phương rơi xuống khi bị hất tung lên.

Nhưng sau một giây ngẩng đầu nhìn lên trời, Gen bất giác trầm mặc.

Vì lúc này Elvira đã lơ lửng trên cao cách hắn hàng trăm mét, cưỡi trên quyền trượng gỗ, trong tư thế ngồi vắt chéo chân một cách gợi cảm và im lặng nhìn xuống hắn.

“Hừ!” Gen lạnh rên một tiếng, không đoái hoài mà quay đầu bỏ đi, chờ giải quyết con chuột đang nấp, hắn sẽ vả chết con mèo hoang này.

Hắn nhìn những ngôi nhà chung quanh, không hề có ngôi nhà nào sáng đèn cả, kể cả hôm qua cũng vậy.

Nếu không phải bản thân hiểu rõ quy tắc của người dân trong Đế đô, có lẽ hắn sẽ cảm thấy lạ lùng, hoặc cho rằng mọi người đều chết cả rồi, chả lẽ không một ai nghe thấy tiếng ồn ào?


Lý do rất đơn giản, bọn họ sợ phiền phức.

Nếu vô tình có đánh nhau hoặc giết người mà binh sĩ tuần tra không tình cờ đi ngang qua, thì phải đợi đến sáng hôm sau sự việc mới được trình báo.

Thế giới không có công nghệ chính là bất tiện như vậy đấy.

Khi binh lính có mặt tại hiện trường, thì cũng chết cả rồi.

Elvira ngồi trên quyền trượng, trông thấy Gen hậm hực bỏ đi thì sà xuống bay tới sau lưng hắn, biết gã trước mắt cũng không phải kẻ dễ chơi nên cô ta không tiếp tục ra tay nữa mà giữ một khoảng cách nhất định. Hiển nhiên, nếu như đánh nhau cô ta cũng không nhất định sợ hãi, chỉ là bản thân không muốn quá sớm hiển lộ ra át chủ bài của mình mà thôi, có lẽ đối phương cũng tương tự như thế.

Cho rằng hắn có thể là người dễ nói chuyện, cũng không phải loại người thù sâu, vậy nên Elvira thử đàm phán.

“Trên người của ngươi có nguyền rủa từ Ma Giới ngươi biết chứ...” Elvira chậm rãi nói, đôi mắt vẫn lạnh lùng nhìn hắn.

“Ngươi có thể loại bỏ nó?” Gen ngừng bước chân, hắn quay đầu lại bình tĩnh nhìn Elvira.

Thấy biểu hiện của đối phương không có bất ngờ, rõ ràng đã biết việc này, Elvira lắc đầu: “Đây là một loại nguyền rủa cao cấp, ta không thể xóa bỏ nó được... Nhưng ta biết ai có thể và ta có thể giới thiệu cho ngươi.”

“Ngươi biết Thần nữ chứ? Ắt hắn ngươi đã từng nghe qua. Thần nữ có thể giúp ngươi thanh tẩy và xóa bỏ lời nguyền này, cô ấy từng nợ ta một đặc ân và ta có thể chuyển giao nó cho ngươi. Nhưng điều kiện là ngươi phải sống sót được tới lúc đó, bởi lời nguyền có thể phát tác bất cứ lúc nào.”

“Ồ, vậy điều kiện của ngươi là gì?”

“Loli Dolly!”

“Ngươi cút đi được rồi đấy.”

Gen thật sự không có tinh lực dành cho cô ả này.

Bởi hắn phát hiện nơi có kẻ đang ẩn náu trong bóng tối kia, lúc này đã xuất hiện thêm một kẻ lạ mặt nữa.

Chợt, hắn nhăn mày thật sâu, bởi hắn thấy được tên cùng levels của kẻ tới kia.

[Vam Cleopatra Level 361]

“Tch! Có chút khó khăn rồi đây...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận