Lý Phong Niên bị giam trong phòng tối.
nhanh, mau nói chỗ trốn của lão výõng, không thì cho ngýõi ãn no ðòn.
Ngýời ðàn ông tàn nhẫn ðạp hắn một cýớc.
tôi thật sự không biết, ðây là lần ðầu tiên hắn mang tôi ðến ðây, các ngýời thả tôi ra ði mà! Lý Phong Niên cố gắn hết sức nói, bọn họ ra tay thật tàn bạo.
thả ngýõi! Trừ phi tìm ra lão Výõng, không phải con rùa kia nợ nhiều tiền mà không trả, nhiều ngýời cũng nói giống nhý ngýõi, thì bọn ta cần làm công việc này chi nữa! Cái loại trò vặt này thể hiện trýớc mặt lão tử còn quá non.
Ngýời ðàn ông tàn bạo nói.
tôi biết lão Výõng ở nõi nào, tôi dẫn các ngýời ðến ðó.
Lý Phong Niên ôm tâm tình thử vận, hắn không biết Lão Výõng còn ở chỗ hắn lần trýớc làm công ở công trýờng.
Lý Phong Niên mang hai ngýời ðến công trýờng, thế nhýng ngýời phụ trách ở ðây nói Lão Výõng sớm ðã không làm việc ở ðây rồi.
Lý Phong Niên cảm thấy trời ðất ðiều ảm ðạm, hắn vốn cần tiền gấp chữa bệnh cho lý Kỳ, hiện tại làm sao lại dính ðến chuyện này,...!hắn ðúng là kẻ ác sao? Hắn ðời này chua bao giời làm bất kỳ chuyện thýõng thiên hại lý nào, tại sao ông trời lại ðối sử với hắn nhý thế...
lão Výõng ðã chạy, ngýõi nghĩ cách trả ðủ tiền của hắn nam nhân ðẩy hýớng lý Phong Niên.
Lý Phong Niên nhý phát ðiên hắn dùng ðẩy hai tên ðang không chế hắn lao nhanh chạy trốn, hắn không muốn ở thêm nõi này...!mẹ kiếp! hai nam nhân nhanh chóng ðuổi theo, chốc lát ðã ðuổi tới lý Phong Niên, bắt lấy hắn vung thêm mấy nắm ðấm lên ngýời hắn, Lý Phong Niên dãy giụa thế nhýng sức của hai ngýời kia lớn hõn hắn.
Một chiếc xe màu thể thao màu bạc ðậu ven ðýờng, bởi vì bên này ðang làm công trýờng nên lýợng xe ði lại khá ít và ngýời ði dýờng cũng không nhiều.
Cửa xe mở ra, Lạc Hoành mang kính râm býớc xuống xe nhìn Lý Phong niên bị hai ngýời nam nhân áp xuống ðất dýới ánh mặt trời chói chang, hýớng về phía bọn họ ði tới.
các ngýõi ðây là làm gì? thanh âm trầm thấp vang lên.
Nam nhân quay lại nhìn, thấy Lạc Hoành một thân trang phục xa hoa, diện mạo bất phàm, nhìn dán vẻ hắn biết không phải là ngýời thýờng chí ít cũng là ngýời có tiền, cýời gýợng ðáp: ngýời này trộm ðồ của tôi, tôi bắt hắn lại, chuẩn bị ðýa hắn ðến cục cảnh sát
vậy a, nếu vậy tôi cho các ngýời mýợn ðiện thoại gọi cảnh sát ðến Lạc Hoành nhìn nhứ có lòng tốt nói.
Hai nam nhân nhất thời sợ hãi trong lòng, bọn họ ðây là mở sòng bạc phi pháp, thông báo với cảnh sát, ngýời này cái gì cũng ðều nói ra, vậy không phải là xong ðời rồi sao: ha ha không cần làm phiền tiên sinh.
Bọn ta tự mình giải quyết là ðýợc.
không phải, tôi không có trộm ðồ gì cả, những ngýời này là sòng bạc ðen! Lý Phong Niên biết có ngýời ðến liền cố gắng dãy giụa, tranh thủ cõ hội, sợ sau ðó không có cõ hội thoát ra.
ồ Lạc Hoành nhíu mày, làm bộ muốn lấy ðiện thoại ra gọi cho cảnh sát.
hiểu lầm a, ha ha..
mẹ kiếp..
nam nhân thầm mắng một tiếng, lại ngầm cho Lý Phong niên vài quyền, Lý Phong Niên rên lên.
cảnh sát lập tức ðến ngay, các ngýõi có thể ðợi cảnh sát ðến rồi nói chuyện rõ ràng cho họ.
Lạc Hoành thản nhiên nói.
Hai ngýời bọn họ trong lòng âm thầm mắng Lạc Hoành: ðừng tiên sinh, tôi không ngại nói thật với ngài ngýời này ðánh bạc ở chỗ chúng tôi thua rất nhiều tiền, muốn chạy trốn, tôi lúc này muốn bắt hắn lại.
Chúng tôi làm nghề này kiếm chút tiền cũng không dễ dàng, tiên sinh ngýời ðừng làm khó dễ chúng tôi.
há là nhý vậy phải không Lạc Hoành thýởng thức ðiện thoại trong tay bấng quõ hỏi: hắn thiếu các ngýõi bao nhiêu tiền?
ðây là nam nhân nghi hoặc, nhìn cái ngýời hắn bắt giữ nghèo rớt mồng tõi sẽ quen biết với ngýời nhý vậy à.
ít nói nhảm, hắn thiếu các ngýõi bao nhiêu tiền.
Ngýõi tiếp tục ðè hắn nhý vậy không cần ta báo cảnh sát thì ngýời khác cũng tới báo cảnh sát.
Nam nhân cýời ha hả bỏ tay ra: lẽ nào tiên sinh muốn thay hắn trả nợ? Hắn thiếu cũng không nhiều lắm 20 vạn
Lạc /hoành cýời lạnh, tiện tay mở tấm chi phiếu ra ðây là 20 vạn, mặt khác có danh thiếp của tôi, chi phiếu có vấn ðề gì thì dựa trên danh thiếp tìm tôi.
vâng...vâng! nam nhân cýời gýợng: không nghĩ tới hắn còn quen biết với một quý nhân nhý vậy.
Ngýời nhý bọn họ chỉ nhận tiền không nhận ngýời, ngýời có tiền ðều là ðại gia.
Bọn hắn nhận xong chi phiếu rồi rời ði.
còn không ðứng lên Lạc Hoành khinh bỉ nhìn nam nhân chật vật dýới ðất, chẳng trách muốn bán thận hóa ra là thiếu nợ cờ bạc dẫn ðến cùng ðýờng mạt lộ.
Lý Phong Niên ðứng lên nhìn thấy một thân suất ca của Lạc Hoành: Lạc tiên sinh hắn có chút không xác ðịnh.
là tôi Lạc hoành ngữ khí có chút lạnh, quả nhiên cái ngýời này nhân phẩm cũng không cao, nhìn là biết nghèo còn học theo ngýời khác thối bài bạc.
ha ha cảm tạ cậu giúp tôi giải vây, còn tiền của cậu...!tôi sẽ trả lại, Lý Phong Niên bời vì giằng co với hai ngýời kia nên quần áo trên ngýời ðều rách nát, mồ hôi chảy trên lồng ngực rắn chắc màu lúa mạch, dýới tia nắng của mặt trời hiện lên vẽ ðẹp lộng lẫy rắn rỗi.
Lạc Hoành ánh mắt có chút không tự nhiên, cái ðại thúc này vóc ngýời thật không tệ, cũng may có kính râm che chắn che ði ánh mắt của hắn..