"Di Di..." Chiếu Dã khẽ gọi tên cô, yết hầu chuyển động lên xuống.
Bóng đêm ngoài cửa sổ vắng lặng, trăng bị mây che lấp, sao trời thưa thớt.
Khuôn mặt của Chiếu Dã chìm trong bóng đêm, đôi mắt sâu thẳm u tối, dưới ánh sáng lờ mờ của trăng trông có vẻ càng khó lường hơn.
Di Di không dám nhìn thẳng vào anh, người cô nổi da gà. Cánh tay của cô bị anh kéo ra, trước ngực trống trơn, thay thế bàn tay cô là bàn tay to lớn của anh.
Chiếu Dã bị hoảng sợ bởi xúc cảm trong lòng bàn tay, nó mềm hơn bất cứ thứ gì trên người anh. Anh thử xoa nắn, bầu ngực lấp đầy lòng bàn tay anh, chậm rãi thu lại, thậm chí còn giãn tràn ra khe hở các ngón tay của anh.
Thật lớn, thật mềm mại...
Đầu ngón tay đầy vết chai cọ vào đầu vú của cô, người Di Di mềm nhũn thành một bãi nước: "Không được sờ..."
Chiếu Dã tăng thêm lực, anh xoa nắn thứ mềm mại của cô thành mọi hình dạng, một tay không đủ, anh còn muốn mỗi tay một bên.
Hạt đậu kia càng ngày càng cứng, anh cố ý lấy tay vân vê, anh khàn giọng nói: "Nhưng nó cứng quá."
Cứng giống như một hòn đá nhỏ vậy.
Di Di xấu hổ che mặt, cô làm như không nhìn thấy, là có thể giả bộ không biết anh đang làm gì.
Nhưng ý thức thì không biết nói dối.
Bàn tay của anh di chuyển loạn trên người cô, anh miêu tả những đường nét của cô trong bóng đêm, khi nặng khi nhẹ, lúc thì quý trọng, lúc thì như muốn phá hỏng.
Hơi thở của anh gần trong gang tấc khiến ngực cô tê dại...
Chất lỏng chảy ra từ hai chân cô, ướt át dính trong quần lót, Di Di sợ anh phát hiện nên bối rối kẹp chặt hai chân.
Ngực bên phải được anh buông ra, trái lại Di Di lại có cảm giác trống rỗng. Thế nhưng rất nhanh sau đó, cô khẽ rên ra tiếng, đôi môi của anh đã thay thế công việc của bàn tay.
Chiếu Dã nâng bầu ngực đầy đặn vào miệng, anh để lại một dấu răng mờ.
Anh chôn đầu trước ngực cô, anh nhấm nháp giống như nếm thử một món bánh ngọt, đầu lưỡi ngậm lấy hạt đậu đỏ, anh vừa hút vừa cắn. Bàn tay anh cũng không nhàn rỗi mà vuốt ve đỉnh núi bên kia.
Cả người Di Di nóng lên, cơ thể có cảm giác xa lạ. Cô thấy ngứa ngáy khác thường, nhưng lại không tìm ra được nguyên nhân, chỉ biết giữa chân liên tục chảy ra những chất dịch.
"Chiếu Dã, dừng lại." Giọng Di Di nhỏ vụn: "Em không thoải mái..."
Chiếu Dã để ý ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy vẻ mặt hồng hào của Di Di, trong lòng lập tức hiểu ra. Anh hôn cô, thấp giọng nói: "Anh sẽ khiến em thoải mái."
Nói xong, anh tách hai chân cô ra, nhìn thấy quần lót có vệt nước sẫm màu, Chiếu Dã sờ soạng một lúc, lòng bàn tay anh dính đầy dâm thủy của cô.
Di Di liên tục run rẩy, Chiếu Dã dứt khoát cởi tấm vải dệt kia ra.
Anh quan sát tỉ mỉ, tìm được một điểm, ngón tay anh ấn vào: "Ở chỗ này sao?"
Dáng vẻ rất chăm chỉ học hỏi...
Di Di nói không nên lời, cơ thể trả lời thay.
Chiếu Dã hơi đăm chiêu nhìn chằm chằm u cốc sâu thẳm bên trong của cô, anh sợ kích thước ngón tay quá lớn, nên cúi người ngậm lấy hạt ngọc nhô ra kia, dịu dàng mút vào. Anh liếm từ trên xuống dưới, đầu lưỡi gảy hạt đậu đỏ kia.
Giống như mở ra một cái chốt mở, nước suối trào ra đều bị Chiếu Dã nuốt xuống.
Anh tìm được con suối dọc theo khe hở, đôi môi hôn vào nơi đó, đầu lưỡi chậm rãi thăm dò miệng huyệt, nhưng tay vẫn không quên vỗ về âm đế.
Di Di không kìm nổi rên ra tiếng, đùi căng cứng, người hơi ưỡn lên. Cô giống như đang trên mây, bởi vì biết trước có tồn tại nguy hiểm, nên mới càng không có chỗ để giải tỏa sự bất an.
Cuối cùng, anh liếm hoa huyệt của cô càng ngày càng nhanh, cô như nhìn thấy cầu vồng, một dòng dâm thủy chảy ra dính cả vào môi anh.
"A..." Di Di quên đi sự xấu hổ, cô liều lĩnh thét chói tai, thân dưới và sinh mạng dường như đồng thời co rút lại.
Cô run rẩy thở gấp, rên rỉ một lúc lâu sau vẫn chưa bình ổn lại.
"Chiếu Dã..." Mắt cô rưng rưng, giọng khàn khàn nức nở.
Chiếu Dã dừng lại: "Sao em lại khóc?"
"Em chán ghét anh, anh chỉ biết bắt nạt em." Di Di nói lời trái với lòng.
"Bắt nạt..." Chiếu Dã lặp lại hai chữ này, anh cười nhạt nói: "Di Di, em rất thích, anh có thể cảm nhận được."
"Hơn nữa." Chiếu Dã vớt một ít dâm thủy lên: "Ga giường bị em làm ướt rồi."
"Anh có thể ngậm miệng lại không, a..."
Chiếu Dã không trả lời, anh cởi quần lót của mình ra, côn thịt cứng rắn chọc vào đùi Di Di.
"... Anh làm gì vậy?" Kích thước thứ đó rất to khiến Di Di sợ tới mức không dám nhìn vào nó: "Không được, cái này thật sự không được."
"Được, vậy Di Di dùng tay giúp anh." Hôm nay, Chiếu Dã vốn không muốn cô, anh cũng giống Di Di, anh không dám cúi đầu sợ nhìn thấy nụ hoa kiều diễm của cô, ngộ ngỡ anh quá mạnh bạo, cô sẽ không chịu nổi.
Phục vụ Di Di xong, bây giờ lòng tham vô đáy của anh chỉ muốn được nếm một chút ngọt.
"Anh đừng đến đây..." Di Di thật sự sợ hãi thứ đó của anh.
Chiếu Dã vừa dụ dỗ vừa lừa: "Nếu em sợ, vậy không nhìn là được rồi... Nó yêu thích dáng vẻ của anh, nhưng anh cam đoan nó sẽ không làm đau em."
Anh vừa nói vừa nắm chặt tay cô, lời nói thì tỏ ra yếu thế, nhưng hành vi thì cường thế.
Di Di ngoảnh mặt đi, tay nắm lấy côn thịt của Chiếu Dã, tay cô di chuyển theo sự hướng dẫn của anh.
Vật trong tay càng ngày càng to lên, nó cứng như một thanh sắt.
Di Di nhìn trộm, côn thịt màu sẫm và bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô đang dây dưa một chỗ, quy đầu chảy ra tinh dịch trong suốt dưới khung cảnh gió mát trăng thanh.
Cô giật mình há hốc mồm, rồi yên lặng rời mắt đi.
Vẫn rất sợ.
Chiếu Dã buông tay ra, để ra một mình Di Di hành động, anh dịu dàng nhìn cô.
"... Di Di, nhanh chút." Anh chủ động ưỡn thân dưới.
Ngực anh phập phồng theo tốc độ, nhịp điệu của cô, Di Di nhỏ giọng oán giận: "Tay mỏi quá..."
Cô bĩu môi xoay cổ tay, "A" một tiếng, cô bị Chiếu Dã lật người lại, hai đầu gối quỳ trên giường: "Chiếu Dã?"
"Ưm..."
Thứ đó cọ sát vừa mềm vừa cứng, anh cắn răng mới kiềm chế được bản thân không đâm thẳng vào khe hở nóng bỏng kia. Anh lùi về sau rồi chọc vào bắp đùi cô, tưởng tượng đó là anh đang tiến vào cô từ phía sau.
"... Ưm." Cảm nhận nó quá mức rõ ràng, cọ sát vào người cô vài lần. Di Di cúi người xuống, chất lỏng ở cửa động phun ra nhỏ giọt trên cây gậy của anh.
Chiếu Dã vươn hai ngón tay tiến vào âm đạo của cô, động tác dưới thân vẫn đang ra vào.
Chiếu Dã nghe thấy tiếng nước òm ọp, anh thì thào nói: "Ướt vậy sao?"
Di Di có suy nghĩ muốn bóp chết anh.
Sau động tác điên cuồng, hai người đều bắn.
Di Di bị Chiếu Dã ôm vào lòng, rõ ràng cô chưa làm gì, nhưng còn mệt hơn Chiếu Dã, ngược lại là Chiếu Dã thì sức lực dồi dào.
Cô nằm sấp trên người Chiếu Dã, giọng mềm mỏng như tơ nhện: "Lần sau anh có thể đừng nói..."
Lần sau?
Chiếu Dã bắt được từ mấu chốt, cô đã nghĩ đến có lần sau với anh sao?
Anh cười nói: "Được."
Di Di không nghe thấy, mí mắt nặng như bóng đêm, cuối cùng không chiến thắng được cơn buồn ngủ, cô ngủ thiếp đi trong vòng tay của Chiếu Dã.
Chiếu Dã ôm Di Di vào phòng tắm rửa sạch sẽ, anh không bật đèn, anh lấy tay sờ thử nước, rồi cẩn thận rửa sạch thân dưới của cô.
Khi tay anh chạm đến hoa tâm mềm mại, anh lại có cảm giác.
Anh cam chịu số phận, một tay Chiếu Dã ôm Di Di, một tay tự giải quyết.
Lúc trở về giường đã là nửa đêm.