Kề Bên Sói



Chiếu Dã cảm thấy chưa đã ghiền, anh nâng một chân Di Di lên vai, rút gậy thịt ra khỏi cửa huyệt.

 

"Cảm giác được không?" Anh thẳng lưng đâm vào cả cây: "Anh đang ở bên trong em đấy."

 

"A... Nhẹ, nhẹ một chút..." Di Di sắp bị va đến sang chấn, dịu dàng nài nỉ.

 

Chiếu Dã nghiêng mặt, dùng răng nanh cắn cẳng chân Di Di: "Ừ..."

 

Di Di thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm. Anh bắt đầu thả nhẹ sức, thong thả ma sát huyệt thịt hẹp dài.

 

Cô nhìn trần nhà, thả lỏng thân dưới. Nào ngờ một giây sau, Chiếu Dã đột nhiên tăng sức, mạnh mẽ xuyên thủng cô.

 

Thét chói tai, theo bản năng, Di Di co rút huyệt nhỏ, kẹp chặt đến nỗi Chiếu Dã không nhịn được rên lên.

 

Anh thở gấp, va vào. Trong phòng, tiếng bốp bốp vang lên không ngừng, tốc độ nhanh đến nỗi còn chưa nghe hết tiếng này, tiếng kia đã vang lên ngay sau đó.

 

Cuống họng Di Di khàn đến nỗi chỉ còn khí âm. Tóc cô xõa ra lộn xộn ở hai bên, cô không có thời gian rỗi để bận tâm sửa sang lại tóc.

 

Cuối cùng cô cũng biết ẩn ý trong lời của Chiếu Dã.

 

Chúng ta kết hợp sẽ là chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới này.

 

Em sẽ thấy thích thôi.

 

Em có thể.

 

Chỉ cần sẵn sàng, lòng hướng về nhau, bọn họ có thể đạt được niềm hạnh phúc tột đỉnh.

 

Di Di vươn hai tay, Chiếu Dã hiểu ý, buông đùi cô, cúi người tới gần.

 

Di Di ôm lấy Chiếu Dã đang mồ hôi ròng ròng. Cô thích mồ hôi chảy trên người anh, thích gân xanh trên cổ anh, thích giọng khàn khàn, mất khống chế của anh.

 

Chẳng mấy khi, cô chủ động ôm lấy cổ anh, hôn lên chiếc xương gồ ra trên cổ, vươn đầu lưỡi liếm láp, nước bọt của cô dính lên yết hầu anh.

 

Chiếu Dã đưa đẩy như đã phát điên rồi. Anh nuốt tiếng rên rầm rì của cô vào trong miệng.

 

"Ư... hức..." Di Di ôm chặt lấy Chiếu Dã, móng tay bấm vào lưng anh. Chiếu Dã không cảm thấy đau, trái lại còn thấy hưng phấn muốn cô cấu sâu hơn.

 

Cuối cùng, Di Di không chịu được thế công mãnh liệt của anh, cơ thể run rẩy, dịch trong phun trào, tưới ướt gậy thịt của anh.

 

Huyệt đạo co lại, tê dại như không còn thuộc về cơ thể cô nữa.

 

Môi Chiếu Dã bị Di Di cắn rách, anh nếm được mùi máu thoang thoảng. Đó cũng chỉ là chuyện cỏn con mà thôi, quan trọng là cô đã cao trào dưới thân anh rồi.

 

Sao trăng cũng chẳng khiến người ta rung động bằng đôi mắt cô. Di Di nhìn Chiếu Dã, ngực phập phồng, cô nghẹn ngào gọi tên anh: "...Chiếu Dã."

 

Chiếu Dã hôn xuống khóe mắt cô, bất ngờ lật người Di Di lại: "Di Di, anh vẫn chưa lên đỉnh."

 

Di Di quỳ trên giường, cơ thể và tứ chi đều không còn sức lực. Cô quay đầu nhìn Chiếu Dã: "Anh..."

 

Hai bầu ngực rũ xuống như giọt nước, Chiếu Dã phủ lên hai bầu ngực sữa trắng trẻo, trĩu nặng, hào hứng xoa nắn.

 

Một tay kia tách âm thần cô ra. Tại u cốc vắng vẻ, nước chảy róc rách không ngừng. Rõ ràng vừa trút ra một trận, thế mà vẫn có sông mới chảy ra.

 

Chiếu Dã hơi kinh ngạc. Anh đỡ vật cứng đảo quanh cửa vào, nơi đó dính và trơn đến nỗi gần như có thể tự động hút gậy vào trong.

 

"Ướt thế này..." Chiếu Dã nhướng mày: "Em thích tư thế này à?"

 

Di Di lập tức nằm sấp người xuống, chôn mặt trong gối.

 

Cô nhớ lại giấc mơ đó...

 

Trong mơ, chính là anh từ phía sau...

 

Cô không tài nào bình tĩnh được, nhưng có đánh chết cô cũng không chịu thừa nhận: "Không..."

 

Chiếu Dã "ồ" một tiếng, nhấc mông cô lên, đâm vào, đường đi thông thoáng không có trở ngại.

 

Anh vỗ mông cô, bàn tay vuốt ve eo cô, đưa đẩy.

 

"Chiếu... Dã... Sâu... quá rồi." Di Di phải chia một lời thành nhiều lần mới nói hết. Với góc độ này, Chiếu Dã có thể đâm xuyên một cách hoàn toàn, hơn nữa cảm giác càng trở nên rõ ràng.

 

Tư thế nguyên thủy nhất. Di Di hạ eo, ưỡn mông, mặc cho Chiếu Dã rong ruổi khai phá.

 

Giống như... hai con thú hoang.

 

Chiếu Dã cũng liên tưởng đến điều này. Anh nói với Di Di: "Anh muốn biến thân."

 

"..."

 

Cô hoàn toàn chưa quên răng nanh sắc nhọn của sói lớn cùng với kích cỡ thân dưới mà con người không thể đo được, nó còn to hơn cả cánh tay cô.

 

Một lần cắn của sói có sức phá hoại khủng khiếp, chỉ một bàn tay cũng có thể xé nát cô, cô sẽ chết dưới nguyên hình của anh mất.

 

Di Di nghiến răng đáp hai chữ: "Không, được."

 

Chiếu Dã cụp mắt với vẻ hơi tiếc nuối. Song anh nghĩ dù sao cũng sẽ có cơ hội, giữ vững tinh thần, tập trung làm tình.

 

"Chậm một chút, chậm một chút..." Sau khi bị cô từ chối, như để đền bù cho bản thân, anh hoàn toàn không thu liễm sức lực.

 

"Không chậm được."

 

Chiếu Dã giữ Di Di chặt đến nỗi sắp để lại dấu tay đỏ trên người cô. Anh cố định cơ thể cô, không để cô trốn lên phía trước.

 

Theo tần suất của anh, giường rung lắc liên hồi, rèm cửa sổ bay bay, ánh soi le lói trên màn trời đêm.

 

Chiếu Dã "tập thể hình" đến nỗi đỏ cả mắt, anh đẩy mạnh, chỉ nghe ầm một tiếng --

 

Giường, đã sập.

 

"A..." Di Di ngã nhào xuống dưới, Chiếu Dã lấy lại tinh thần, kịp thời giữ vững Di Di đang hoảng hốt.

 

Được anh ôm lấy từ phía sau, Di Di kích động bám lấy cánh tay Chiếu Dã.

 

Giường cũng chẳng còn, cô tưởng rằng mọi chuyện sẽ kết thúc.

 

Nhưng vật cứng của Chiếu Dã vẫn bám lấy Di Di không tha. Một tay anh bế cô đi sang bên cạnh, đặt cô dựa vào trên cửa đi ra ban công, tiếp tục rút ra cắm vào.

 

Di Di có thể nhìn thấy khu dân cư Kim Hoa vắng lặng, trong đêm tối, tiếng lá cây kêu xào xạc. Cô gồng người, không dám lên tiếng.

 

Chiếu Dã nhăn mày, anh càng muốn nghe tiếng cô hơn.

 

Di Di che miệng lại, muốn kìm nén, tiếng rên lại bật ra khỏi cổ họng.

 

"Chiếu Dã..." Cô gọi tên anh.

 

Anh biết cô sắp lên đỉnh.

 

Trêu ghẹo hạt đậu nhỏ của cô, sau khi va chạm vài chục cái, anh và cô cùng cao trào.

 

Dịch trắng vẩn đục bắn vào trong dòng suối, hòa vào trong dòng nước của cô.

 

Chiếu Dã ôm Di Di, hai người cùng hưởng thụ khoái lạc sảng khoái tràn trề.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui