Một ngày trước khi lên đường, Di Di vừa vui vẻ ngâm nga một bài hát vừa sắp xếp hành lý.
Sau khi Chiếu Dã ăn cơm xong thì nói: "Anh đi ra ngoài một lát."
Di Di thuận miệng hỏi: "Làm gì?"
Chiếu Dã khựng lại, từ từ ngẫm nghĩ, một lúc lâu sau mới nói: "Đi... dạo?"
"Được, em đi với anh, anh đợi em thay quần áo nhé."
Chiếu Dã: "..."
Thật ra Chiếu Dã định đi tìm Jack, anh đã muốn giải quyết tất cả khúc mắt với Jack từ lâu.
Jack theo dõi anh, báo cáo anh với phòng thẩm vấn, tất cả việc ấy anh đều không truy cứu. Thứ làm anh nổi lên ý giết người là anh ta ảnh hưởng đến Di Di, khoanh tay đứng nhìn thì thôi nhưng chụp lén thì không thể tha thứ.
Hết lần này đến lần khác khiêu chiến ranh giới cuối cùng của anh.
Trước khi đi chắc chắn Chiếu Dã phải xử lý anh ta.
Nhưng anh muốn giấu Di Di.
"Ngoài trời lạnh lắm, em ở nhà dọn dẹp đồ đạc đi."
"Ồ."
Chiếu Dã nhìn ngoài cửa sổ, trời tối rất nhanh, đây là lúc thích hợp để làm việc không thể để lộ ra ngoài.
Chân trái vừa mang giày xong, Di Di với vẻ dò hỏi nhìn chằm chằm Chiếu Dã: "Anh chờ chút."
Chiếu Dã: "Sao thế?"
Di Di luôn cảm thấy có gì đó là lạ, sau khi ăn no sao Chiếu Dã lại muốn đi dạo? Còn không dẫn cô theo? Thường ngày anh tắm rửa kéo cô lên giường như đang vội lắm kia mà.
Quá kỳ lạ.
Chiếu Dã bị nhìn chằm chằm có hơi chột dạ, trong lòng anh có quỷ, đây là lần đầu tiên anh nói dối Di Di về một chuyện nghiêm túc.
Di Di không bỏ qua một biểu cảm nào của anh, đôi mắt sâu thẳm của anh có vẻ lảng tránh khác thường.
Di Di phát hiện điều kỳ lạ, cô đập bàn, chống nạnh: "Này! Chiếu Dã..."
Yết hầu của Chiếu Dã căng lên, cố ý hạ giọng: "Sao thế?"
Di Di nắm cổ áo của anh: "Chẳng lẽ anh ngoại tình hả?"
"..." Chiếu Dã nghiến răng phun ra hai chữ: "Không mà."
"Vậy anh ra ngoài làm gì?"
"... Đi dạo."
Di Di khoanh tay lại, giọng điệu dò hỏi: "Anh có tin nổi không?"
Ở chung đã lâu, chỉ một hành động lơ đãng của Chiếu Dã Di Di cũng có thể biết anh đang nghĩ gì, hành vi của anh lúc này quá khác thường.
Trừ ngoại tình ra, Di Di không nghĩ ra lý do nào khác.
Di Di bắt đầu tưởng tượng: "Có phải anh có rất nhiều tiền, nhiều đến mức ra ngoài bao một người..."
Chiếu Dã đỡ trán ngắt lời cô: "Anh không có."
Quay lại câu hỏi đầu tiên: "Thế anh ra ngoài làm gì?"
Chiếu Dã không chịu nổi tra tấn, cân nhắc rồi nói: "Tìm Jack."
"Anh đi tìm Jack làm gì?"
Ánh mắt của Chiếu Dã chợt lạnh: "Giải quyết một số việc."
Đầu óc của Di Di nhanh chóng hoạt động, cô nhớ ngày nọ anh cũng dùng giọng điệu này nói câu 'Tôi sẽ xử lý' với gã nghiện rượu dở sống dở chết.
Cô hiểu rất rõ Chiếu Dã, sắc mặt thay đổi, cô dùng giọng chỉ có hai người nghe thấy nói: "Anh muốn giết anh ta?"
Chiếu Dã không gật đầu mà cũng không phủ nhận.
"Em không đồng ý." Di Di giữ chặt áo của Chiếu Dã: "Giết người là vi phạm pháp luật, chúng ta không thể làm."
Chiếu Dã bình tĩnh nói: "Anh sẽ làm thật sạch sẽ, không có ai biết đâu." Nói như giết một con cá trên thớt gỗ.
Không hiểu sao Di Di lại cảm thấy hoảng sợ, Chiếu Dã muốn giết người... Chuyện này quá kinh khủng.
Đến tận giờ cô vẫn là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, chưa từng vượt đèn đỏ bao giờ nhưng người cô thích nói với cô rằng anh muốn giết người.
"Không được! Mặc dù Jack rất phiền phức nhưng không đến mức... Tại sao anh lại muốn dồn anh ta vào chỗ chết?"
Nói xong, trong lòng Di Di cũng tự có câu trả lời.
Chiếu Dã vì cô.
Vậy thì càng không được, sao cô có thể gánh tội lớn như thế được.
Chiếu Dã nói: "Em cứ coi như không biết chuyện này."
Giữa muôn vàng suy nghĩ, Di Di chợt nhớ đến lời Ngạn Kỳ từng nói với mình.
... Chiếu Dã sẽ không phản bội em. Có thể anh ta đối với em có hơi cực đoan.
Di di thấy thật chua xót, cô phải dẫn Chiếu Dã đi đúng đường.
Phụ nữ có cách riêng để đối phó với đàn ông.
Suy nghĩ một hồi, Di Di chọn cách lấy lùi làm tiến.
Cô thả ống tay áo của Chiếu Dã ra, quay đầu sang chỗ khác, nói hời hợt: "Vậy anh đi đi, em không quản được anh."
Chiếu Dã sững người, đến giày cũng không thèm mang.
Đi?
Chữ này còn nặng nề hơn lời chia tay trên giường lúc trước.
Dường như Chiếu Dã thấy trước rằng nếu anh rời đi thật thì sẽ mất đi cô mãi mãi.
Trái tim vọt tới tận cổ họng, Chiếu Dã ủ rũ, Jack là cái gì chứ, Jack chẳng là cái đinh gì với anh cả.
"Không đi nữa." Anh nói.
Di Di thấy cách này có hiệu quả thì quay ngoắc vào phòng ngủ, chỉ để cho anh một bóng lưng.
Chiếu Dã đi theo sát rạt, ôm lấy Di Di từ sau lưng, gục trên vai cô thấp giọng nói: "Em đừng mặc kệ anh."
"Anh có năng lực như thế, ai quản nổi anh chứ."
"Anh không đi nữa, anh sai rồi."
Phẩm chất lớn nhất của Chiếu Dã là anh nhận sai rất nhanh, thái độ cũng tốt, nhất là trước mặt Di Di.
"Sai ở đâu?"
"Không nên muốn đi giết Jack..."
Di Di hừ một tiếng, cố gắng khuyên nhủ: "Giết người không chỉ vi phạm pháp luật mà còn khiến lương tâm chúng ta không yên. Anh có từng nghĩ lỡ như bị phát hiện thì anh sẽ ra sao không? Vậy em phải làm sao bây giờ, Chiếu Dã?"
Nói xong câu cuối cùng, âm cuối của Di Di run rẩy.
Đôi khi Chiếu Dã thật sự rất thẳng thắn, anh không bị pháp luật ràng buộc mà chỉ tuân theo quy tắc trong lòng mình, mà thường càng quan tâm một người thì càng dễ phạm lỗi.
"Không có lần sau." Anh nói một cách chắc chắn.
Cách suy nghĩ của hai người không giống nhau, quy tắc ứng xử cũng khác. Di Di nghiêm túc nói với Chiếu Dã: "Sau này anh muốn làm chuyện gì thì phải nói với em."
"Được." Chiếu Dã mỉm cười, vợ bằng lòng quan tâm mình!
"Còn một câu hỏi nữa, trước kia anh có từng giết người chưa?"
"Chưa."
Lúc không có ai quan tâm, Chiếu Dã là một người luôn thờ ơ với mọi thứ.
Di Di thở phào nhẹ nhõm, cô chắc chắn Chiếu Dã sẽ không nói dối về những chuyện thế này.
"Câu hỏi cuối cùng."
Chiếu Dã nhìn cô.
"Anh có ngoại tình không?"
Chiếu Dã sầm mặt: "Không."
"Anh thề bằng cả mạng sống của mình."