Địa điểm kết thân nếu như là Lục gia có thể sẽ càng coi trọng, chính trị càng quan tâm việc riêng tư, bất quá hai nhà Hạ Phó đều là thương nhân, chỉ cần tìm nơi xa hoa là được, ai làm ăn bình thường không xã giao a, dưới thương lượng của hai nhà, tìm nhà hàng cao cấp hương vị cùng danh tiếng không tệ là được, người hai nhà có thể ở trong phòng từ từ tán gẫu.
Bởi vì Phó Trạch Văn muốn chuẩn bị chuyện kết thân, hắn đang nghĩ biện pháp biến mất vết thương trên mặt, cho nên tạm thời sẽ không phản ứng chuyện bên Đới Tuyết Dao, hắn đều giao cho luật sư xử lý, dù sao cũng không nóng lòng nhất thời, hiện tại có chuyện cần thiết hơn phải làm. Hắn căn bản không biết chuyện Đới Tuyết Dao uy hiếp Hạ Tình, càng không biết buổi kết thân này của hắn vẫn là bái lạy Đới Tuyết Dao ban tặng đâu, không có cô ta tìm đường chết hắn đâu sẽ thuận lợi như vậy.
Đới Tuyết Dao lúc này đang suy nghĩ cách hỏi thăm thời gian địa điểm kết thân cụ thể của Hạ Tình, cô ta cảm thấy tại thời gian kia tìm tới cửa là tốt nhất, lúc đó khẳng định có cha mẹ song phương ở đây, Hạ Tình không muốn mất mặt nhất định sẽ bé ngoan nghe lời.
Thế nhưng chuyện như vậy đâu có thể tùy tiện hỏi thăm được, Phó gia chắc chắn sẽ không nói cho cô ta biết, người của Hạ gia căn bản cũng không nhận ra a, đi chỗ nào biết được tin tức.
Bất quá vận khí của cô ta thật sự tốt, cô thử ôm một chút tâm thái trước tiên đi hỏi vay tiền mấy bạn học, vẫn thật sự có người hiểu, cô ta cảm thấy ngay cả ông trời ông trời cũng đang giúp cô ta.
Sau đó vài ngày Đới Tuyết Dao đều vẫn liên lạc với Hạ Tình, muốn tiếp tục uy hiếp để Hạ Tình hồi tâm chuyển ý, đỡ một chuyến đi lại trong ngày của cô ta, thế nhưng Hạ Tình điện thoại vẫn từ chối không tiếp, đến lúc sau đơn giản trực tiếp kéo Đới Tuyết Dao vào sổ đen, lại chọc tức Đới Tuyết Dao, cô ta bị một kích thích như thế, tâm liền càng thêm kiên định phải làm phá hoại, một ngàn vạn đâu đủ, không phải 2, 3 ngàn vạn cô ta sẽ không bỏ qua!
Thời gian kết thân trong ngày sắp tới, vết thương trên mặt Phó Trạch Văn rốt cục biến mất, cả nhà vui vẻ, kết thân là sắp xếp tại buổi trưa, như vậy buổi chiều hai nhân vật chính có thể có rất nhiều thời gian giao lưu, đi ra ngoài hẹn hò gì đó, xem phim hai người một mình ăn tối.
Cha mẹ song phương đều có mặt, anh trai Hạ Tình đương nhiên cũng có mặt, Phó A Bảo cũng có mặt, Trịnh Cảnh Đồng làm người trong gia đình cũng có mặt, còn có một người làm mối mang tính chất tượng trưng, sau đó sẽ không còn những người khác nữa, hôm nay cũng không cần quá chính thức, chính là gặp mặt trước, nếu như cảm giác không tệ có thể tiếp tục sâu hơn, đến thời điểm hai nhà dĩ nhiên là sẽ có trao đổi, khi đó tiếp tục giới thiệu với thân thích khác.
Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng trên đường đi hơi có chút kẹt xe, mặc dù không đến muộn, nhưng là đến cuối cùng, những người khác đều đang chờ bọn họ, Phó A Bảo vừa vào cửa phòng riêng đã bị dọa, vốn cậu đều đã chuẩn bị kỹ càng rất nhiều lời giải thích, bảo là muốn đại triển một phen tài ăn nói nói tốt cho anh trai mình, nhưng sau khi nhìn thấy 4 người Hạ gia cậu liền không dám nói chuyện nữa.
Phó A Bảo tuổi còn nhỏ, thời điểm học tiểu học cha mẹ Hạ Lập Nhân đều ẩn lui, cho nên cậu căn bản chưa từng gặp, vì thế hôm nay thời điểm nhìn thấy đã bị giật mình, Hạ Tình cậu còn rất quen, Hạ Lập Nhân nhìn xa xa vài lần rồi, hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi.
Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Tình Phó A Bảo liền cảm thấy Hạ Tình xinh đẹp, cậu cảm thấy Hạ Tình là người xinh đẹp nhất mà cậu gặp, một người gặp Hạ Tình một người liền cảm thấy xinh đẹp, hiện tại một hồi nhìn thấy bốn "Mỹ nhân" liền bị sợ rồi, nhìn một thì còn tốt, nhiều như vậy tập hợp lại cùng nhau trái tim bé nhỏ của cậu có chút chịu không nổi.
Sau khi chào hỏi Phó A Bảo nuốt nước miếng ngồi vào bên cạnh Phó Trạch Văn, một bên khác của cậu đương nhiên Trịnh Cảnh Đồng ngồi.
Bầu không khí trên bàn vẫn rất tốt, đặc biệt cha mẹ hai bên, tán gẫu đến rất vui vẻ a.
Phó A Bảo đem đầu kề sát vào Trịnh Cảnh Đồng lén lút dùng tay che lại lặng lẽ nói: "Anh xác định đó là cha mẹ chị Hạ Tình?" Chẳng lẽ không phải anh trai chị gái gì ấy?
"Đúng vậy a?" Trịnh Cảnh Đồng hắc tuyến, vừa nãy không phải mới chào hỏi giới thiệu từng người sao, còn có thể giả bộ.
"Gen nhà bọn họ thật đáng sợ." Phó A Bảo cảm thấy quá kinh khủng, tướng mạo một nhà này thực sự là nghịch thiên, Hạ Lập Nhân tuổi so với Trịnh Cảnh Đồng lớn hơn, tuổi của cha mẹ hắn ít nhất cũng phải 50, 60 tuổi, như thế nào nhìn qua liền giống như hơn 30 vậy, khuôn mặt vô cùng đẹp a, nam đều là mỹ nam tử, nữ cũng là đại mỹ nữ!
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy bộ dáng Phó A Bảo như vậy rất thú vị, liền nhỏ giọng nói: "Quen là tốt rồi, không chỉ mấy người bọn họ, rất nhiều thân thích của bọn họ cũng đều rất đẹp, có người nói Hạ gia bọn họ chưa bao giờ kết hôn sinh con với người xấu."
Phó A Bảo: "......" Đây là hiệp hội bề ngoài của toàn gia a, bộ dáng mình đẹp thì thôi, yêu cầu đối với người khác cũng cao, may mắn anh trai cậu vẫn là rất anh tuấn, bằng không Hạ gia còn không lọt mắt đâu!
Liên tục nhìn chằm chằm vào trưởng bối dường như không quá lễ phép, nhìn chằm chằm nữ sĩ đồng dạng cũng không quá lễ phép, thế là Phó A Bảo liền liên tục nhìn chằm chằm vào Hạ Lập Nhân, mặc dù anh trai trong lòng cậu cừ nhất, Trịnh Cảnh Đồng thân là một người cha khác của đứa nhỏ trong bụng cậu cũng miễn cưỡng khen ngợi một chút đi, nhưng nếu như chỉ nói ngoại hình, thật sự không có ai có thể so sánh với Hạ Lập Nhân, nam nhân này thực sự là quá đẹp quá tinh tế, nhìn gần như vậy thực sự là không thể nào! Vô cùng anh tuấn, tinh tế nhưng lại không nương (ẻo lả), là băng sơn mỹ nhân đấy.
Nghe nói hắn là gay, người yêu là họa sĩ, Phó A Bảo mơ hồ có chút hâm mộ người kia, thực sự là vận khí tốt ni, lại có thể yêu đường cùng một người đẹp như vậy, khẳng định mỗi ngày đều trải qua rất vui vẻ, rất bổ mắt a.
Phó A Bảo nhìn chằm chằm Hạ Lập Nhân nghĩ tới rất nhiều, ân, chiều cao cao như vậy, mặc dù đẹp như vậy nhưng rất có khí khái nam tử, nhìn ra là công, thực sự là nhìn thế nào cũng rất đẹp ni.
Cậu nhìn tới rất vui vẻ a, thế nhưng có một người khác đều không vui a, Trịnh Cảnh Đồng như thế nào đi nữa cũng không thể thích Phó A Bảo cứ nhìn chằm chằm nam nhân khác như vậy, ánh mắt tràn ngập thưởng thức cùng tán thưởng này muốn đem mắt của y đều chọt mù được chứ!
Em đừng nhìn hắn đẹp, kỳ thực quy mao (*) muốn chết, làm bạn bè có thể, chứ yêu đương thực sự là không thể nào tưởng tượng được, bị hắn coi trọng là siêu cấp xui xẻo được chứ, chòm sao Xử Nữ của hắn em không tạo ra được a!
(Quy mao: chỉ người rất tẻ nhạt, rất vô vị, rất nghiêm túc mà sinh ra một vài hành vi khác người; nó còn nhiều nghĩa nữa nhưng nói chung từ này mang nghĩa xấu)
Hiện tại không tiện nói xấu người khác, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng cũng đã gõ không ít nghĩ sẵn trong đầu, liền chờ sau đó về nhà hảo hảo cho Phó A Bảo học một bài, cho cậu biết nam nhân tốt là như thế nào, dù sao cũng không phải loại Hạ Lập Nhân này! Y phải sửa lại loại thói hư tật xấu trông mặt mà bắt hình dong này của Phó A Bảo, tật xấu của Hạ gia thật là học không được! (Ôi anh Đồng là bạn hảo tốt =.=")
Kỳ thực Phó A Bảo căn bản không phải thích Hạ Lập Nhân, cậu chính là muốn nhìn Hạ Lập Nhân đẹp mắt nhiều hơn một chút, lòng yêu cái đẹp mọi người đều có mà, Trịnh Cảnh Đồng hoàn toàn là bận tâm vớ vẩn.
Người đến đủ, mọi người rất nhanh tiến vào đề tài chính, hôm nay là kết thân, nhân vật chính đương nhiên là hai người Phó Trạch Văn và Hạ Tình, trên bàn cơm bắt đầu tán gẫu chuyện thời kỳ hai người học đại học, đang tán gẫu tới rất tốt, phòng riêng đột nhiên bị gõ.
Mọi người tưởng nhân viên phục vụ, liền nói mời vào.
Nhưng người tiến vào lại khiến cho mọi người sững sờ.