Susu lon ton chạy ra, nó chờ thằng này từ sáng sớm tinh mơ, nôn nao được gặp thần tượng đó giờ, chắc có lẽ việc mà Dudu đến đây làm quả là 1 giấc mơ của Susu, tận dụng hết cơ hội, con nhỏ quyết làm thằng này yêu mình, dù đã biết chắc, khó đó.
Susu anh tới rồi, trễ đấy nhá, trừ lương .
Nói giọng đùa đùa, nó cười tươi ơi là tươi làm thằng này cũng xao động chút đỉnh.
Dudu lương anh có bao nhiêu mà em còn trừ nữa .
Susu 1 tháng 1 triệu, anh đi trễ 1 ngày trừ 200 ngàn, được không.. haha.
Dudu cười cười nó chẳng nói thêm, vì đối với người nó mới gặp, ít khi nó mở lời nhiều. vẫn tướng đi cũ, bỏ tay vào túi quần, nó đi vào bếp, công việc mà nó rất tài năng, chỉ số IQ ngất ngưỡng như nó, nhìn xơ qua là biết làm tuốt.
Quán ăn bắt đầu open…
Susu cầm cái sổ tay, chạy lòng vòng ghi các món ăn khách gọi, vắt dò chạy vào bếp đưa cho Dudu, thằng này nhìn loáng thoáng qua 1 cái, bắt tay làm ngay mà chẳng cần nhìn lại, nó nhớ cả.
Cật lực suốt 1 buổi sáng, mưa vẫn chưa ngơi, mà khách vẫn đông, chắc cái quán này nổi tiếng khắp xứ ấy nhỡ.
11h trưa...
Susu thở phào nhẹ nhõm nghỉ trưa thôi, anh Dudu, ra đây ngồi nghỉ đi, em nấu cho 1 món mà em mới chế nà.
Dudu uể oải đi ra, đây là bữa làm chính thức của nó, tuy dễ ấy nhưng mệt lắm, những lúc thế này, hình ảnh Pupu cứ hiện lên trước mắt, hình như nó nhận ra được sự ghen tuông của Pupu, dù con nhỏ biết rằng, ngoài mình ra, Dudu đã ko còn có ấn tượng nào khác với những đứa con gái khác.
Dòng suy nghĩ
Dudu không biết con nhỏ ấy giờ làm gì nữa, sao mới có vài tiếng đồng hồ mà nhớ quá…
Pupu không biết bây giờ, hắn đang làm gì đây, ko biết có dỡ thói trêu chọc con gái ko nữa… hix hix .
Cắt ngang dòng suy nghĩ
Susu hí hửng bê đĩa mì trứng ra tèn tén ten, món ăn mới em làm đây, hehe, anh là người đầu tiên dùng nó đó nha .
Nói đúng hơn đây là lần đầu tiên nó nấu thức ăn cho 1 anh chàng, nhìn món mì đơn giản, ăn sẽ biết nó thế nào.
Dudu thắc mắc mì trứng à, sao chẳng thấy trứng đâu hết vậy .
Susu nghịch ngợm lấy 1 chiếc đũa, cắm vào phần giữa đĩa mì.
Dudu cười to haha, em làm sao hay vậy, nhìn tưởng ko có trứng, mì bao bọc ở ngoài, bên trong có trứng, nhìn lạ mắt thật.. haha.
Thằng nhóc khoái chí cười hoài, mà thật sự đĩa mì ấy lạ thiệt, trứng ko dư ra ngoài, nằm gọn lõn bên trong những sợi mì dai, trông ngon thật.
Susu chớp mắt sao sao, ngon không .
Dudu chau mày, nhăn mặt…
Susu ko ngon à, hix hix, thất bại sao .
Dudu cười phì ra ngốc quá, ngon lắm đấy, nhưng vẫn quen với hương vị trước giờ, hương vị mới, lạ miệng nên khó cảm nhận .
Susu thắc mắc chị Pupu nấu à => nhỏ hiểu tường tận mọi thứ.
Dudu cười, chẳng nói thêm, chén sạch đĩa mì, có lẽ Dudu chưa biết, Susu nhà này đang bị nó thu hút, cả khi ăn, khi làm việc, ngay cả khi ngồi nghỉ ngơi giữa trưa.
……………………………
Một ngày dài lại tiếp tục trôi qua, 3 chị em nhà Luss, vẫn như hôm qua, đi đón 3 anh em thằng này.
Sansan Kankan, đi cùng nhau, mang tiếng là đến đón nhau về, vậy mà trên đường về, tụi nó chẳng nói lấy 1 câu. Giận nhau để yêu nhau nhiều hơn quá .
Zyzy Pypy, bình thường, đôi này ban đầu gây gỗ quoánh nhau dữ dội lắm, sao giờ hạnh phúc gớm, Pypy từ 1 con người lạnh nhạt ít nói, bây giờ bắt đầu hoà nhã, bắt đầu nói cười huyên thuyên mọi chuyện, cả Zyzy, nó không còn bị trầm cảm như trước, cha mẹ nó ở thiên đường, chắc đang mỉm cười nhìn đứa con gái mình hạnh phúc.
Riêng Dudu và Pupu thì…
Susu chạy lại ôm tay phải Dudu la lên hôm nay sinh nhật em, đi chơi với em nha, ở đây em chẳng có bạn bè gì cả .
Dudu lưỡng lự ,gãi đầu hôm nay sinh nhật em à, anh xin lỗi, anh ko có quà .
Susu cười thân thiện không sao, chỉ cần anh đi chơi với em là được rồi, đi nha anh, đi mà .=> nũng nịu đến đáng yêu.
Dudu ấp úng nhưng…. mà… tại .. còn Pupu… hay là chờ Pupu nửa đi , cô ấy sắp tới rồi, trời mưa, sao đi bé. => nhắc Pupu để con nhỏ Susu xị mặt ra.
Susu thôi, em muốn đi 2 người thôi, sinh nhật em, 2 anh chị đi chung thì cứ quấn lấy nhau, bỏ mặt em sao, thôi đi, mưa thì mưa, mưa lâm râm, dạo phố mới thix .
Nó không đợi thằng này đồng ý, kéo chạy 1 mạch.
Dudu này…khoan Susu, nhỏ đó tới ko có anh thì chắc a….
Không kịp nói hết câu thì Susu đã vội dắt chiếc xe đạp điện nhỏ của nó ra và bảo thằng này đèo đi chơi. => có chuyện.
……………………………
Pupu đứng ngoài chờ lâu, nó đi vào trong…
Pupu chào bác, cho con hỏi. anh Dudu về chưa ạ .
Ông chủ cười à, nó về rồi cháu, mà con Susu đâu rồi, hôm nay sinh nhật nó, đâu rồi ko biết .
Ông chủ trả lời ngắn gọn rồi đi khắp nhà kiếm Susu của ổng.
Pupu chào rồi khẽ quay đầu về, gương mặt bơ phờ, nó nhớ thằng này quá, biết đi đâu kiếm hắn đi, về nhà thì chắc ko có rồi, hẹn nhau tối nay đi chơi mà sao chẳng ở yên đợi đón, đi đâu rồi.
Con nhỏ lê thân trên con phố, trời cũng xế chiều…
Khẽ những câu hát, con nhỏ Susu nhắm mắt hưởng gió mát, trong khi thằng Dudu đang bức rức, đang lo con nhỏ Pupu như thế nào, hẹn đi chơi mà bây giờ lại đi cùng Susu.
Susu Hãy nhìn em qua ánh sánh mặt trời.
Và đừng nhìn em với ánh mắt ấy
Vì em là cỏ dại giữa cánh đồng hoang,…
Con bé cất cao giọng hát làm bao chàng say mê, bài vẫn thường hát,” cỏ dại”, như chính mình, mồ côi cha mẹ, được nhận nuôi từ 1 ông chủ tiệm ăn.
Dudu lắng nghe, nó như cảm nhận được, sự thiếu thốn tình cảm từ mẹ, bỗng dưng cảm thấy con nhỏ sao đáng yêu quá, tinh nghịch, ko ngây thơ ngốc nghếch như Pupu nhà ta.
Dudu hỏi Susu, em có bạn trai chưa?? .
Susu cười, ngưng câu hát à chưa, em vẫn thích tự do, nhưng bây giờ tự dưng em lại thích có 1 người bên cạnh, làm điểm tựa hơn là cỏ dại giữa cánh đồng hoang .
Câu nói nửa đùa nữa thật lại làm Dudu suy nghĩ, thằng này chắc không hiểu được cô bé, chắc nó sẽ tìm hiểu, bản tính của nó xưa giờ mà.
………………………………
8h tối……
2 đứa nó vẫn dạo phố, lâu lâu lại ghé quán nước, quán chè, thưởng thức mấy món mới mà khi đi cùng Pupu, thằng này chưa có dịp khám phá.
Dudu chủ động anh, về trước nha, cả nhà đang đợi .
Susu xụ mặt ngay lập tức lại là chị Pupu hã.
Dudu cười ko lẽ nhỏ khác sao, cũng tối rồi, em về đi, anh đi bộ cũng đc.
Susu trời mưa, đi xe cho nhanh, ko anh bệnh đấy, lên xe đi, em chở cho.
Lại ko đợi đồng ý, nó kéo thằng này ra yên sau, đạp và đạp, nhưng chậm rãi, nó muốn ở bên thằng này thêm giây nào hay giây đó.
Thật sự, Dudu có cảm giác lạ khi đi cùng Susu, con nhỏ trông ko nổi bật, ko ấn tượng lắm, nhưng sao khi đi cùng, nó cảm thấy thix thix