Kế Hoạch Của Thần Cupid

Sansan Kankan đâu anh .
Pypy ấp úng uh..uhm.. ơơ… nó ngủ rồi, thôi anh cũng đi ngủ đây, bye em nha [tix tix tix] .
Lại có gì đó bí ẩn, lo lắng, nó không thể ngủ yên giấc được__ nằm trong căn phòng hướng mắt về những giọt mưa đêm, long lanh mỗi khi có ánh đèn đâu đó chiếu sáng => buồn.
Sáng hôm sau…
Trời vẫn lạnh nhưng được cái không mưa đầm đìa như tối hôm qua. 3 đứa con gái đang chuẩn bị tinh thần chiến đấu với bọn vệ sĩ.
VS thưa, ông bà chủ đã dặn là không cho các cô ra khỏi nhà cho đến lúc vào học ạ .
Zyzy tụi con đang định đi học mà .
VS chưa vào học cơ mà, các cô chủ đừng đùa .
Zyzy haiz, trời ơi phải ôn tập trước khi vô học kì 2 chứ, nay có buổi họp toàn khối A, tụi con không bỏ được .
VS vâng, vậy các cô chủ đợi chút … alo… vâng… có fải hôm nay khối A trường King có cuộc họp toàn khối không vậy… vâng, cảm ơn … các cô đi đi ạ .
3 đứa tất tốc chạy ra khỏi cửa nhưng chẳng thoát đâu được, tài xế riêng không để các cô thừa cơ hội lẽn đi gặp 3 anh chàng nhà King.
Tính ra người lớn thật là ngộ đời, ngày trước ép buộc tụi nó phải yêu nhau, nay đã yêu thật thì lại ngăn cản gặp nhau.
Tài xế đưa 3 cô chủ đến trường trong khi cuộc họp toàn khối A sắp bắt đầu.
Vào trường rồi, coi như vượt được 1 ãi, ãi 2 rời trường an toàn là chuyện quá đơn giản với 3 chị em nó.
Mưa lại bắt đầu rơi, cứ ngỡ không mưa thì sẽ ấm hơn nhưng không. Mưa làm con người ta lạnh nhưng làm lòng ấm lại, để nhớ, để thương, để đối mặt với tất cả mọi chuyện sắp xảy ra.
[reng…reng…reng][reng… reng… reng]…
Chủ nhà 3 cậu ấy đã dọn nhà đi từ sáng sớm, à không, chỉ 2 thôi còn 1 cậu thì không thấy đâu .
Sansan sao ạ, dọn nhà, vậy họ đi đâu dì có biết không ? .
Bà chủ nhà lắc đầu rồi đi vào nhà, 3 đứa nó khó hiểu về mọi chuyện, cả điện thoại cũng chẳng có để liên lạc, đành ngậm ngùi quay về nhà, công sức trốn ra được lại chả được gặp mặt.
9h trưa__
… thông tin sáng nay, 2 cậu chủ tập đoàn King đã trở về nhà, tuy vẫn chưa chấp nhận việc sau này sẽ cai quản tập đoàn nhưng ông King chắc sẽ có biện pháp dành cho các cậu con trai. Riêng về cậu con trai út Kankan, vẫn chưa quay về nhà, không biết lí do và tung tích khi 2 cậu chủ lớn không hé môi về chuyện này. Chúng tôi sẽ cập nhật thông tin nhanh nhất về cậu con trai út tập đoàn King.
chex..rax.x..raxx ] ly nước trên tay Sansan vừa rơi xuống sàn khi nghe cái thông tin không thể ngờ đấy. Nó bàng hoàng lo sợ chạy lại nơi 2 chị nó ngồi.
Sansan chị 2, vậy là sao, sao không ai nói cho chúng ta biết, Kankan, anh ấy đi đâu cơ chứ, sao lại chỉ có 2 trở về .. hur… hur… .
Nó oà khóc nhứ đứa con nít lên ba, bị sosk nặng khi biết tin 2 người con trai trở về mà không có người ấy.
___________________________
Hết chap 17…
Sự trở về của 2 cậu chủ có giúp cho Kankan an toàn tại Úc không? liệu cái đầu IQ ngun ngút ấy có thể giúp Kankan tự lập và tạo ra 1 cơ ngơi đủ để cho cha cậu phải chấp nhận cho cậu tự do không? 2 năm sẽ trôi qua như thế nào với Kankan và với 5 đứa tụi còn lại? Tình cảm giữa Kankan và Sansan sẽ như thế nào,có như người ta nói rằng “ xa mặt cách lòng” hay không?
Chờ chap 18 “ 2 năm cho 1 tình yêu”
Chap 18 2 năm cho 1 tình yêu .
Kể từ cái ngày ấy, Sansan dấu mình trong phòng, cả Pupu và Zyzy đã phải quay về phòng riêng, Sansan muốn được yên tỉnh 1 mình. Không rơi thêm 1 giọt nước mắt nào nữa từ hôm nghe tin người đó mất tích. Ôm chiếc điện thoại, nó chờ đợi 1 cuộc gọi, 1 cuộc gọi dù chỉ là hỏi thăm thôi, nó chẳng cần biết người đó đang ở đâu, nó chỉ cần biết người đó vẫn sống tốt. Bỏ bê việc ăn uống, nó chỉ biết chờ đợi mà thôi.
Nay đã là mùng 7 của tháng,mà vẫn chưa có tin gì từ ai cả.
Trời đã ngơi mưa, đây mới chính là mùa xuân thật sự, thời tiết ấm lại, mát mẻ hẳn ra, nhưng sao tim của nó lại vẫn giữ cái lạnh vào cái đêm không ngủ ấy.
Tiếng điện thoại reo, không chần chừ, nó vội nghe máy.
… Sansan đó hã .
1 niềm hy vọng lại trở thành sự tuyệt vọng. Dudu gọi.
Sansan vâng, em đây .
Dudu anh có chuyện cần nói với em, có thể ra công viên được không, anh chờ nhé, chờ đến khi em tới [ tix tix tix] .
Thật tình nó chẵng muốn bước ra khỏi nhà chút nào, thậm chí chỉ là mở cửa phòng. Cố lê thân với lấy bộ quần áo, mà chẵng ngó ngàng nó đẹp xấu ra sao. Thật tình không đi thì không biết Dudu có về nhà hay không => chịu.
8h00 tối, nó lặng lẽ ra khỏi nhà mà chẳng 1 ai dám ra tiếng ngăn cản, có lẽ việc nó ra ngoài là niềm vui ọi người vào mấy ngày vừa qua.
__ công viên __ vắng ___
Dudu anh tưởng em không đến cơ chứ, không thì anh ở đây tới sáng mất .
Dudu nở 1 nụ cười thân thiện mà ngày trước hắn ít khi được như vậy. Sansan cố cười gượng đáp trả.
Dudu anh có nghe Pupu nói về em mấy ngày qua, thật thì tụi anh cũng chẳng muốn dấu em, nhưng vì sợ chuyện này lọt đến tai cha, nên đành im lặng và dấu tất cả .
Sansan vậy chắc hôm nay, anh sẽ nói cho em biết .
Dudu ừm… Kankan… nó đi Úc rồi .
Sansan cố giữ thái độ bình tĩnh tại sao ? .
Dudu chuyện khá dài và anh chỉ nói ngắn gọn cho em hiểu, @#$
Sansan cười gượng hờ hờ, không nhìn mặt em sao, 2 năm ấy, ít lắm đấy .
Dudu anh cũng đã bảo nó đi gặp em, lúc ấy nó bỏ chạy đi đâu đó, anh nghĩ nó sẽ đi gặp em, nhưng về hỏi thì nó không nói, thay bộ đồ ước do đầm mưa và lên máy bay, bay sang đấy .
Sansan bắt đầu suy nghĩ, nó cảm giác rằng mình đã làm gì đó có lỗi chăng? Không phải vậy, trước giờ tuy nó hay ăn hiếp thằng này nhưng chưa bao giờ Kankan lại giận nó, dù là 1 lần, mà trái lại, nó lại đem việc ấy giận ngược người ta. Vậy là do điều gì, nó suy nghĩ đến điên đầu, im lặng, nó im lặng và tập trung tất cả mọi việc nó từng làm.
@>@>@>@
Cảm giác mơ hồ, 1 ý nghĩ thoáng qua, nay là tháng 1, những ngày của tháng 1 và tháng 6, đúng rồi, mình fải đi xem, mình fải đi thôi, sao lại quên chuyện này cơ chứ, tháng 1, nay là tháng 1 [ những ý nghĩ cứ dồn dập ấy đến làm nó tự nhũ với mình phải đi ngay ].
Để lại nơi ghế đá công viên 1 anh chàng đẹp trai “ ngây thơ” ấy, nó bỏ chạy đi đâu đó.
Hôm nay trời không mưa thật hay sao ấy, chả lấy 1 luồng hơi nước nào cả, chỉ có cảm giác lạnh mà thôi, bước chân trên con đường ngày ấy, tối tăm, những ánh đèn đường hờ hực chiếu những tia sáng mờ nhạt, những khu đất hoang cứ văng vẳng cái âm thanh ghê rợn của gió qua các nhành cây, nó chạy, chạy thật nhanh, đôi lúc nó vấp té vì va phải thứ gì đó trong bóng đêm, nhưng cố đứng dậy và chạy tiếp. Có lẽ nó sợ ma và cũng có lẽ nó… mất lí trí .
Đến cái nơi nào đó rồi, cái nơi mà nó cần tìm đến rồi, nơi chắc có lẽ là nguyên nhân gây ra hiểu lầm gì đó giữa 2 người.
Lần mò vào cái ngóc ngách, trong con hẻm nhỏ tối tăm, chả thấy gì, nó ngồi bệt xuống, rưng rưng nước mắt, gió bỗng trở mạnh hơn, lạnh giá, ngồi co ro, rồi oà khóc.
Trời không đổ mưa, mà cứ se từng đợt gió lớn, 1 cô bé trong 1 con hẻm nhỏ đang chờ đợi 1 điều kì diệu nào đó, nhưng không bao giờ có điều đó xảy ra dù là 1 lần.
Chống bàn tay yếu ớt xuống đất để đứng dậy, nó nắm trúng vật gì đó dài và mềm mại, mò mẫm 1 lúc và nó biết, đây là “thứ nó tìm”.
Vẽ nên hình trái tim, bức tường bên phải hiện dần những dòng chữ màu trắng chói sáng. 1 đứa con gái bật khóc 1 lần nữa, những tiếng nấc nghẹn ngào lên tiếng. Tiếng thét của nó trộn lẫn với những tiếng côn trùng, tiếng gió se lạnh tạo nên âm thanh mà khi ai đó nghe qua chắc có lẽ sẽ sợ mất hồn.
Rồi chợt nó lại bỏ chạy tiếp, đi đâu đó ???.
Đúng là con nhỏ này thừa sức thật, thân hình nhỏ bé thế mà cứ chạy suốt, Hìhì chẵng wa nó làm theo những dòng chữ trên bức tường ấy thôi :: “ anh yêu em nhiều lắm, Sansan. Nếu như 1 ngày nào đó, con hẻm này có sập xuống, những dòng chữ này biến mất, anh sẽ sang con hẻm cạnh bên và viết lại những lời này. Yêu em”
Những bước chân nhanh chóng của nó chạy sang con hẻm cạnh bên vẽ những hình trái tim lên bức tường bên fải, hết con hẻm này đến con hẻm khác, chạy sang, chạy sang kia, chạy sang chổ ấy … cho đến khi, nó mệt lã… và giờ… thì nó đã thuộc từng chữ trong câu nói ấy mất rồi.
Khóc, khóc để nhẹ nhàng hơn, để hối hận, để yêu nhiều hơn và để tin tưởng người ấy hơn.
2 năm, quả là ngắn đối với thời học sinh ấy, quay qua quay lại là xong 1 năm học rồi thì 2 năm cũng thế thôi. Nhưng 2 năm với 1 tình yêu thì nó cứ như 200 năm vậy, yêu mà không được ở bên nhau, xa nhau có chăng tình yêu ấy sẽ phai mờ ???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui