Kế Hoạch Lưu Đày

Đến trưa, ba người về đến hang động của đàn gadnim, ngoại trừ mấy giỏ đồ thu hoạch được thì còn một khúc xương bàn chân của khana nữa, Bab nói mang về xem có làm được cái gì không, lần sau lại đến lấy tiếp.

Lúc này đa số các nhóm thu thập đều đã về đến, Rin còn xách theo một cái giỏ đựng đầy trứng chim.

"Ven đầm lầy có nhiều loài chim đang làm tổ, trứng nhiều vô cùng." Rin vừa giải thích vừa đưa cái giỏ cho Moaa xem, trứng bọn họ nhặt đều là loại tương đương quả trứng gà, nhỏ nhưng chủng loại rất nhiều.

"Đợi năm sau trữ nhiều muối rồi chúng ta có thể nhặt nhiều một chút ngâm trứng muối ăn." Rein tiếc nuối nói.

Bên cạnh, Shan và Dor đang khoe với Hahna mấy khoáng vật đặc biệt hai người tìm được, Bab đã đổi về hình người đứng nói chuyện với Sam và Kant về khu mộ khana, Jim và Lind thì đang nói chuyện với Tayi và mấy thú nhân trẻ tuổi khác.

"Sao tớ cảm thấy mọi người không được hào hứng cho lắm nhỉ?" Jim nhỏ giọng hỏi Tayi, từ mấy ngày nay hắn đã nhận ra điều này, không khí trong bộ lạc cứ trầm trầm, cho dù là thú nhân hay á thú, lớn tuổi hay trẻ con đều có vẻ không vui.

Tayi thở dài đáp: "Vì sắp đến ngày mặt trời đỏ ấy mà, hằng năm đến mấy ngày này mọi người đều đang chuẩn bị cho lễ tế, năm nay dời lại nên mọi người cứ thấy không vui."

Jim và Lind liếc nhìn nhau, hai người đều không nghĩ đến lại là lý do này. Đợi đến lúc về đến bộ lạc, Jim liền đem chuyện này kể lại với nhóm của mình.

"Thật ra thì hiến tế cùng với chợ phiên là hai việc được mong chờ nhất của bộ lạc trong một năm, nếu phải hoãn lại mọi người không vui là bình thường, đợi một vài năm quen rồi là được." Bab nghe xong Jim nói liền gật đầu lý giải.

Sam khẽ cười nói: "Thực chất thì không phải thần linh cần hiến tế của nhân loại, là chính nhân loại luôn cần lễ tế."

Mọi người đều hiểu ý mỉm cười, Bab mất chút thời gian suy nghĩ mới hiểu được, hắn cũng đồng ý nói: "Chính là như vậy, chúng ta cần thờ phụng Phụ Thần, đó là sự khác biệt lớn nhất giữa nhân loại và các loài khác."

"Cũng không có quy định nào nói một năm chỉ được hiến tế một lần đi?" Moaa đột nhiên hỏi Bab.

Bab hơi sửng sốt, hắn chưa từng nghĩ đến vấn đề này, trước đây cuộc sống của bộ lạc Foyard không thoải mái như Kuriki, chính xác là hầu hết các bộ lạc đều như vậy, chuẩn bị lễ tế một lần mỗi năm đã đủ khó khăn với họ, cho nên chưa ai nghĩ đến một năm hiến tế lần thứ hai.

Lời Moaa cũng thức tỉnh những người khác, Sam bật cười nói: "Đúng là không có quy định nào như vậy, sao chúng ta không hiến tế thêm một lần nhỉ? Một lần vào ngày mặt trời đỏ và một lần vào ngày trăng tím."

"Ngày mai đi bàn với tư tế và thủ lĩnh xem." Bab gật đầu đồng ý, bộ lạc Kuriki hiện tại hoàn toàn có năng lực làm như vậy, có lẽ tư tế sẽ rất vui vẻ đồng ý.

Không ngoài dự đoán của mọi người, cả hai tư tế Dorin và Tannu cùng hai thủ lĩnh Kant và Tau đều ủng hộ hiến tế thêm một lần, sau đó bốn người triệu tập một cuộc họp cả bộ lạc để hỏi ý kiến mọi người, thế là tất cả đều hào hứng bắt tay vào chuẩn bị lễ tế.

"Còn gần hai mươi ngày nữa mới đến ngày mặt trời đỏ, chúng ta có dư dả thời gian để chuẩn bị, vậy chuẩn bị cái gì đây?" Moaa nói với cả nhà, bọn họ đang mở cuộc họp gia đình để chuẩn bị cho lễ tế.

Tế phẩm để hiến tế có hai loại, một là các lễ vật chung cả bộ lạc dâng lên Ydang, tế phẩm loại này bắt buộc phải có. Chúng do tư tế, thủ lĩnh và các thú nhân hợp sức chuẩn bị. Loại thứ hai là do các cá nhân hoặc gia đình chuẩn bị riêng, loại này thì không bắt buộc, mọi người sẽ chuẩn bị theo khả năng của mình.

Thông thường thì mỗi thú nhân sẽ chuẩn bị con mồi do chính mình săn được, mỗi người một con, lớn nhỏ tùy theo thực lực của mình. Trẻ con chưa thành niên thì tùy theo độ tuổi, có thể săn được cái gì thì dâng cái đó, không săn được cũng không sao. Các á thú thì dâng lên những thứ mình cảm thấy tốt nhất, có thể là những thứ do họ tìm được trong rừng hoặc là tự tay làm ra. Các gia đình có thể gộp chung lại dâng một phần tế phẩm đại diện cho cả gia đình, đám thanh niên độc thân cũng có thể tụ thành nhóm cùng dâng một tế phẩm chung.

"Gia đình chúng ta có thể dâng những món đồ làm từ nước mắt silby, thứ này chỉ có nhà chúng ta làm ra là đẹp nhất thôi." Người phát biểu ý kiến đầu tiên là Shan.

"Một ít trang sức thế nào? Có thể dùng cả mớ sừng trắng để làm." Đây là Bab lên tiếng.

Rein nhìn nhìn một vòng mọi người, ngạc nhiên hỏi: "Sao không làm bánh chưng với bánh giầy? Tế lễ không có hai thứ đó sao được chứ?"

"Phải đó, tế lễ phải có bánh chưng bánh giầy chứ, chúng ta có cineba mà, nó ăn giống hệt nếp ấy." Rin cũng gật đầu đồng tình với Rein.

Những người gốc Việt trong nhà, bao gồm cả Moaa, Hahna, Shan và Dor đều sửng sốt nhìn hai người. Loại việc như hiến tế này đối với mấy người đều là truyền thuyết, có nghe qua chứ chưa thấy qua bao giờ, nhất thời không nghĩ đến.

Ba anh em Sam thấy biểu tình của mấy người kia đều ôm bụng cười, Lind nói: "Cậu thông cảm, bé Hahna nhỏ lớn sống ở nước ngoài, không hiểu nhiều phong tục dân tộc mình.". truyện tiên hiệp hay

"Tế lễ gì đó thật sự bọn này chỉ đọc trong sách lịch sử thôi, còn bánh chưng bánh giầy thì có ăn rồi, nhưng không biết làm." Dor cũng ngượng ngùng gãi đầu giải thích.

"Ờ.. vậy.. bánh chưng và bánh giầy cần cái gì để làm?" Moaa đưa tay xoa xoa mũi để che vẻ xấu hổ trên mặt, thật ra lúc còn nhỏ hắn có theo người nhà tham gia lễ tế tổ này nọ, hắn cũng biết lễ tế của người Việt thì thứ quan trọng nhất là bánh chưng bánh giầy. Nhưng sau này bước lên con đường tu đạo, hắn đã từ bỏ những lễ nghi đó, thâm chí không còn bái tế tổ tiên nhà mình nữa. Sau gần hai trăm năm, ngoại trừ vẫn còn nói tiếng Việt ra thì những đặc trưng của người Việt trên người hắn đã nhạt đi rất nhiều.

"Nguyên liệu thì nhà chúng ta đều có, chỉ cần cắt một ít lá để gói bánh là được, em đã tìm được vài loại lá có thể dùng, chỉ cần vào rừng cắt về thôi." Rein liền đáp, hẳn là đã dự mưu từ lâu.

"Được rồi, vậy chúng ta sẽ làm một ít bánh chưng bánh giầy, ngoài ra cũng có thể làm một số trang sức và vũ khí nữa, nhà chúng ta đông người, chuẩn bị nhiều một chút mới coi được." Moaa gật đầu nói tiếp. Tuy rằng không có quy định chính xác nhưng tế phẩm dâng lên vào lễ tế sẽ ảnh hưởng đến địa vị của mỗi thành viên trong bộ lạc, cho nên gia đình họ phải chuẩn bị thật tốt, trong bộ lạc hiện tại trừ thủ lĩnh, tư tế và các vị lớn tuổi, mấy người nhà bọn họ là có uy tín nhất.

"Bộ lạc Ban có tham dự không nhỉ?" Hahna từ đầu vẫn đặt chú ý lên mấy củ libo đang nướng trong bếp không để ý đến cuộc họp, lúc này đột nhiên hỏi.

Sam hỏi lại: "Sao tự nhiên lại hỏi cái này? Gần đây mấy người đó có làm phiền em với Shami không?"

Hahna nhún vai: "Không có, thấy tụi em ở đâu là họ tránh xa chỗ đó ngay. À, maam của Shami có đến tìm chị ấy, nhưng cuối cùng bị tư tế Dorin đuổi đi luôn."

"Đừng để ý đến bọn họ, chỉ cần bọn họ không làm phiền con là được rồi." Bab xoa đầu Hahna an ủi.

"Nếu có ai quấy rối con với Shami thì nói với maam biết không?" Moaa dặn dò.

Hahna cười hắc hắc: "Con biết mà, bọn họ dám làm gì con đâu. Con chỉ là không muốn hiến tế chung với họ thôi."

"Hiến tế phải do tư tế của bộ lạc thực hiện, tư tế của tộc Ban không có ở đây, bọn họ sẽ không tham dự đâu." Bab nói.

Hahna gật đầu: "Vậy thì tốt."

"Bộ lạc Seaa năm nay có hiến tế không nhỉ?" Jim hỏi Sam, dù rằng cắt đứt quan hệ nhưng dù sao cũng sống chung với nhau một thời gian, hắn vẫn để ý bộ lạc đó.

Sam cười cười: "Có chứ, Alnes Domphil có gan to bằng trời cũng không dám hủy bỏ lễ tế, nếu không bộ lạc Seaa thế nào cũng làm phản lần nữa. Mấy ngày nay bên đó cũng đang chuẩn bị hiến tế rồi."

"Ờ, hắn còn tính có lý trí đấy." Jim nhún vai nói, sau đó không nhắc lại chuyện này nữa.

Đã dự định xong những thứ cần làm, cả nhà bọn họ ngay sau đó bắt đầu chuẩn bị. Mọi người thay phiên nhau vào rừng lựa chọn con mồi phù hợp của mình, chuẩn bị đến hôm trước hiến tế sẽ đi săn, thời gian còn lại thì chuẩn bị những thứ khác. Việc làm bánh chưng bánh giầy gần như dựa hoàn toàn vào hai người Rein và Rin, những người còn lại chỉ có thể hỗ trợ theo chỉ dẫn của hai người.

Moaa quyết định ngoại trừ săn con mồi ra hắn sẽ làm thêm một bộ trang phục thật đẹp, Rin dự định đúc một cái trống Văn Lang bằng nước mắt sylbi, Hahna thì chọn đan một cái giỏ cầu kỳ, Shan và Dor hợp tác làm một bức tượng thú hình của hai người, mấy thú nhân còn lại thì chọn làm vũ khí, chỉ có Lind là quyết định làm một bộ trang sức.

Trong sự háo hức của toàn bộ lạc Kuriki, ngày mặt trời đỏ cuối cùng cũng đến. Buổi sáng hôm ấy, mọi người thức dậy khi mới qua nửa đêm, đốt lên một đống lửa to giữa bộ lạc và thật nhiều đuốc, bắt đầu công tác chuẩn bị lễ tế.

Khoảng đất trống lớn nhất của bộ lạc được dọn dẹp sạch sẽ, ở chỗ bếp lửa bình thường dùng ăn cơm tập thể đã dựng lên một cái đài lớn bằng gỗ. Cái đài này có tầng trên cùng hình tròn, tầng giữa có hình tam giác đều, ba cạnh của nó là tiếp tuyến của hình tròn bên trên, vừa vặn chứa được hình tròn đó bên trong, và tầng cuối cùng rộng nhất có hình vuông, cũng được làm sao cho vừa đủ bao được hình tam giác vào trong. Kích thước của cái đài phải tùy theo kích thước của con mồi lớn do toàn thể thú nhân của bộ lạc hợp sức săn được, tầng trên cùng của đài tế phải vừa vặn để đặt con mồi lên mà không thừa không thiều, hai tầng còn lại thì dựa theo tầng trên cùng mà làm.

Hằng năm cái đài này mới là thứ tiêu tốn nhiều thời gian của bộ lạc nhất, bởi vì tính toán để ba cái đài làm ra đúng hình dạng yêu cầu lại còn phải vừa vặn bao vào nhau đối với người còn chưa biết đếm quá hai bàn tay thật sự khó khăn, toàn dựa vào kinh nghiệm của tư tế, mà tư tế cũng không phải lúc nào cũng tính đúng được, trình độ toán học ở đây chỉ có như thế, không có cách nào khác phải làm đi làm lại vài lần mới xong. Năm nay lại khác hẳn, bởi vì gia đình Moaa trừ Bab ra ai cũng có thể tính toán đâu ra đấy dễ dàng, bộ lạc Kuriki chỉ tốn có đúng nửa ngày là làm xong cái đài, khiến cho hai vị tư tế cũng phải há hốc mồm một phen. Dorin và Tannu cũng không quá chấp nhất chuyện này, chỉ cho rằng chính mình kiến thức không tốt bằng tư tế bộ lạc cũ của Sam. Lần này là Sam ra mặt chỉ huy việc dựng đài, mọi người đều nghe nói qua maam hắn là một tư tế rất có kiến thức nên không ai cảm thấy kỳ quái.

Con mồi lớn nhất do bộ lạc tập thể săn được đã xử lý sạch sẽ từ chiều, hiện tại đang được các thú nhân chuyển lên tầng cao nhất của đài tế. Tầng thứ hai là tế phẩm do tư tế Dorin chuẩn bị, tất cả đều là dây cỏ do Dorin thắt, trên đó ghi lại tên của tất cả thành viên trong bộ lạc cùng những chuyện quan trọng đã xảy ra trong cả năm. Tầng thứ ba là vài thứ vật phẩm đặc biệt của bộ lạc thu hoạch được như cineba, nước mắt silbi, mấy cái giỏ các á thú đan được.. và nhiều nhất là da của những con mồi bộ lạc săn được trong cả năm. Mỗi lần đi săn về thủ lĩnh sẽ tự tay cắt lấy một mảnh nhỏ của mỗi con mồi giữ lại để dành, đến lúc tế lễ sẽ đem ra đặt lên, năm đó bộ lạc có sung túc hay không nhìn vào đó là có thể đoán được.

Xung quanh đài lớn có rất nhiều những đài tế nhỏ hơn do các cá nhân hoặc gia đình tự mình dựng, mỗi đài cũng chỉ có một tầng, có lớn có nhỏ, bên trên cũng đặt tế phẩm của bọn họ chuẩn bị. Và dĩ nhiên, lần này cái đài bắt mắt nhất chính là của gia đình Moaa, đài tế của bọn họ đã sắp lớn bằng cái đài chung của bộ lạc. Không chỉ các thú nhân mà cả hai á thú và Hahna vị thành niên đều tự săn được con mồi, thêm số lễ vật riêng bọn họ chuẩn bị, nhìn qua rất đồ sộ.

"May mà anh ngăn mấy thú nhân săn con mồi quá lớn, không thì cái đài nhà mình lớn hơn cả đài của bộ lạc thì quá kỳ cục." Rin đem cái trống đồng đúc từ nước mắt silbi do mình tự tay làm ra đặt lên đài tế, nhỏ giọng nói với Moaa.

Moaa cũng xếp bộ đồ da thú đã làm tốt lên đài, nghe vậy khẽ cười một tiếng. Mấy thú nhân nhà bọn họ lúc tính toán con mồi để săn còn muốn thể hiện thực lực mà chọn con mồi lớn nhất có thể, nếu săn về hết đúng là đài tế nhà bọn họ phải làm lớn hơn cả đài của bộ lạc mới đủ chất lên. Moaa vừa nghe bọn họ bàn bạc đã vội ngăn lại. Làm như vậy mặt mũi của thủ lĩnh và tư tế để chỗ nào? Nó sẽ khiến cho bộ lạc mất ổn định vì thế nào cũng có người bắt đầu hy vọng đổi thủ lĩnh mạnh hơn. Hắn muốn một nơi yên ổn thoải mái để sinh sống chứ không có dã tâm thâu tóm quyền lực gì khác.

Các thú nhân nhà hắn nghe vậy thì quyết định đổi sang săn những con mồi nhỏ nhưng khó săn nhất, dù sao con mồi hiến tế là thứ thể hiện thực lực của thú nhân, không thể để người khác cảm thấy bọn họ chuẩn bị tế phẩm hời hợt được.

Ở đối diện, Hahna cùng Lind mỗi người xách theo một cái giỏ to, đang xếp rất nhiều thứ lên đài tế, của Hahna đều là những loại rau củ ăn được bọn họ khám phá ra trong thời gian qua, mỗi món một phần nhỏ thôi thì cũng đủ nhiều rồi, còn Lind thì xếp những thứ không ăn được như loại lá lớn dùng thay cho giấy vẽ, loại lá dùng làm giấy vệ sinh, rễ cỏ xà phòng, còn có một mẫu nhỏ của cành rod, một cái miệng nepen lớn bằng nắm tay.. nói chung từ lúc đến thế giới này khám phá được cái gì hữu dụng đều được bọn họ liệt kê ra rồi xem như tế phẩm mà bày ra trên đài.

"Cái việc tế lễ này đúng là thú vị thật, giống như đem thành quả một năm bày ra một lần vậy." Lind cười nói với Hahna.

Hahna gật đầu: "Còn không phải sao? Anh thấy mớ dây cỏ và vụn da con mồi bên kia không? Giống như đang báo cáo với Ydang năm vừa rồi chúng ta sống thế nào ấy."

Xếp của lễ xong thì các thú nhân bắt đầu chất củi khô bên dưới các đài tế, lát nữa tư tế làm xong nghi thức tất cả của lễ sẽ được hỏa thiêu sạch sẽ, những thứ không cháy hết sau đó sẽ được đưa đến một hang động riêng bên ngoài bộ lạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui