Kế Hoạch Thăng Cấp Của Bia Đỡ Đạn

Editor: Mực Một Nắng

Beta-er: Giai Lộ Tịnh Điềm | Niêm Hoa Nhất Tiếu | Há Cảo

🌸🌸🌸

Phùng Điềm giơ tay chỉ vào một người đàn ông thân hình cao lớn bên cạnh nói:

"Cố Gia Trang, cậu dẫn đội đi trước đi, tôi đi theo Long Chiến xem sao."

Đối phương gật đầu đồng ý, Phùng Điềm liền quay người đi về phía Thất Nguyệt.

Người dẫn đội bên phía quân đội là một liên trưởng tên Mễ Khoa. Khi nghe nói Thất Nguyệt muốn hợp tác, y cực kì vui vẻ, nhưng sau đó lại có chút khó xử nói:

"Rất cảm ơn tiểu đội dị năng giả các cô đã đến giúp chúng tôi. Tôi có thể nhờ các cô giúp một việc được không? Tuy yêu cầu này quả thực có hơi quá đáng, nhưng vì đây là chuyện thực sự rất khẩn cấp."

Thấy Thất Nguyệt không có ý phản đối, y tiếp tục nói:

"Chuyện là như thế này, đội trưởng của chúng tôi dẫn người đi vào, đến bây giờ vẫn chưa trở lại, cô có thể đi vào cứu người giúp chúng tôi được không?"

Tiếng đạn, tiếng pháo nổ vang nên âm thanh của hắn rất lớn, Thất Nguyệt có thể cảm nhận được rõ ràng tâm trạng đang nôn nóng của hắn.


Thực ra căn cứ đã sớm biết chuyện có một đoàn Zombies đang đi về phía này. Bên quân đội cũng đã chuẩn bị rất đầy đủ, vạch ra kế hoạch bố trí thuốc nổ ở những địa điểm mà Zombies sẽ đi qua, cử người mai phục sẵn tại đó, đợi đến khi chúng đến thì lập tức kích nổ bom, sau đó lên máy bay rời đi.

Thế nhưng không biết vì sao, thuốc nổ lại không nổ mạnh, người đợi lệnh ở vị trí đã định cũng mất liên lạc.

Mấy nhóm người được phái vào trong cũng chưa trở về, vì thế Mộ Cẩn Thần liền tự mình dẫn đội đi vào. Nhưng một tiếng đã trôi qua, vẫn chưa truyền ra chút tin tức gì. Trong lòng Mễ Khoa thật sự nôn nóng như lửa đốt, đã lâu như vậy, chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Sau lưng Mộ Cẩn Thần có bối cảnh cực kì lớn, nếu như chẳng may y xảy ra chuyện gì thì cho dù bản thân có lấy mạng ra đền cũng không hết tội.

Thất Nguyệt không ngờ lại là muốn nhờ cô đi cứu người, nhưng cô vẫn vui vẻ đồng ý. Tuy rằng loại chuyện này có chút phiền toái, nhưng tạo quan hệ tốt với bên quân đội đối với cô mà nói cũng không có hại.

Vốn dĩ Phùng Điềm chỉ là muốn theo đến đây nhìn một chút, thế nhưng lúc nghe thấy Mộ Cẩn Thần bị nhốt, ánh mắt ả liền sáng lên.

Đây là cơ hội rất tốt nha, nếu có thể khiến Mộ Cần Thần làm chỗ dựa cho mình thì ả lập tức có thế thoát khỏi tên béo kia. Huống chi ả ta từ lâu đã có ý với Mộ Cẩn Thần, sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy.

Thất Nguyệt để đám người Đinh Lan ở lại hỗ trợ, cô mang theo Đường Đường cùng đi vào trong.

Đám người Đinh Lan cực kì không muốn. Đội trưởng xông vào hang ổ, ít nhất thì cũng phải mang hai người theo chứ. Thế nhưng Thất Nguyệt vẫn cứng rắn quyết định như vậy. Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, mọi người cũng phát hiện, chỉ cần là chuyện cô đã quyết thì sẽ không bao giờ nghe lời khuyên bảo của người khác.

"Chị Thất Nguyệt, em muốn cùng chị đi vào cứu người. Căn cứ gặp chuyện lớn như vậy, em không thể ngồi yên mà xem. Em cũng muốn cống hiến một chút sức lực."

Thái độ của Phùng Điềm thay đổi quá nhanh, khiến tất cả mọi người suýt chút nữa còn tưởng rằng chính mình đã nghe nhầm. Việc khác thường ắt sẽ có âm mưu, mọi người đều cảnh giác nhìn ả ta.

Nhưng trên mặt Phùng Điềm tràn đầy vẻ vô tội và sự kiên quyết, làm như bản thân thực sự là kiểu người mẫu mực luôn quên mình vì người khác.


"Được. Cùng nhau đi!"

Tuy rằng Thất Nguyệt biết ả ta có ý đồ xấu, nhưng cô vẫn không thèm để ý. Có Đường Đường ở bên cạnh, cho dù thêm một Phùng Điềm cô cũng không sợ.

Nghe thấy Phùng Điềm cũng đi, Mễ Khoa thực sự không muốn. Bởi vì Triệu Nghị đối đầu với quân đội đã sớm không phải chuyện ngày một ngày hai, mà Phùng Điềm là người phụ nữ của Triệu Nghị, chuyện này trong lòng mọi người ở căn cứ đều hiểu rõ, chỉ là không muốn nói ra. Y sợ Phùng Điềm sẽ chơi xấu, hoặc giết chết Mộ Cẩn Thần vu oan lên người y, hoặc là động tay động chân khiến cho Mộ Cẩn Thần bắt buộc phải nghe theo lời ả. Mặc kệ là trường hợp nào thì đối với y cũng cực kỳ bất lợi.

Nhưng hiện tại thời gian cấp bách, Mễ Khoa không thể nghĩ ra được cớ gì để ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thất Nguyệt mang theo Đường Đường, đằng sau còn có Phùng Điềm, nhảy vào đàn Zombies.

Mễ Khoa tâm sự nặng nề cắn răng quát:

"Yểm trợ! Mau yểm trợ! Tăng cường hỏa lực hỗ trợ bọn họ tiến vào!"

Phùng Điềm đã là dị năng giả cấp 4, nhưng ả vẫn luôn nói với mọi người là mình ở cấp 3 sát với ranh giới lên cấp 4. Nếu điều động năng lượng không gian mà nói thì có thể so với cấp 5. Ả ta dấu diếm thực lực không nói chính là vì muốn giấu nghề. Trong mắt ả tuy rằng Thất Nguyệt thoạt nhìn rất cường đại, nhưng cùng lắm thì cũng chỉ là dị năng giả cấp 4 mà thôi. Lần này đi, ả không chỉ tính toán để Mộ Cẩn Thần phải nợ ả một cái ân cứu mạng, mà còn muốn nhân cơ hội này xử lý luôn cả Thất Nguyệt.

Đường Đường thật giống như đang ngồi trên đống lửa, loay hoay tới lui. Ghé vào trên lưng Thất Nguyệt, mắt to cực kì phấn khích nhìn khắp nơi xung quanh. Một chút vẻ sợ hãi Zombies giương nanh múa vuốt cũng không có.

Ba người Thất Nguyệt vừa tiến vào đàn Zombies, chúng liền lập tức dời mục tiêu đến trên người bọn họ. Đoàn dị năng giả đối với Zombies mà nói chính là thức ăn bổ dưỡng mà người thường không thể nào so sánh được. Ba người Thất Nguyệt tiến vào chắc chắn sẽ hấp dẫn bản năng Zombies của chúng.

Đồ vật dưới đáy hòm cũng đã bị Mễ Khoa mang hết ra ngoài. Đạn, pháo nổ mạnh không ngừng công kích Zombies ở bốn phía xung quanh Thất Nguyệt, Zombies lập tức nổ tung, khiến khắp nơi đều là máu đen. Thất Nguyệt tiên phong mở đường, xách theo bảo kiếm không ngừng tiến về phía trước giết "quái". Chỉ cần vừa đụng tới kiếm khí của Thất Nguyệt, Zombies liền bị chém giống như thái rau bổ dưa.

Mọi người đứng phía sau đều nhìn đến choáng váng. Cho dù là người của Long Chiến thì đây cũng là lần đầu tiên thấy Thất Nguyệt ra tay, mạnh mẽ đến mức không cần dùng tới dị năng đã có thể cực kỳ lợi hại.


Phùng Điềm khí thế đi theo phía sau lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa chết khiếp. Ả cho rằng bản thân mình rất mạnh, nhưng không ngờ tới tất cả nổi bật đều bị Thất Nguyệt cướp hết. Phùng Điềm liền hạ quyết tâm, điều động một ít năng lượng từ trong không gian vào thân thể. Phóng ra ngoài một cái vòi rồng bằng nước, khí thế cực kì hung hãn, lập tức đem Zombies bên cạnh tới một mảnh đất trống.

Phùng Điềm âm thầm đắc ý, nhưng vào lúc ả sử dụng dị năng, Đường Đường ở phía trước kinh ngạc mở to đôi mắt tròn vo.

"Ma ma."

Đường Đường ghé vào bên tai Thất Nguyệt nói:

"Dì kia thật là kì lạ, dị năng của mọi người đều xuất phát từ trong nội thể, mà dị năng của dì ấy lại có thể phóng ra từ trong ngọc bội đeo trên cổ a!"

Thất Nguyệt kinh ngạc, động tác trên tay chậm nửa nhịp. Loại trang bị tích trữ đồ vật* này cô không hề xa lạ. Ở thời đại tinh tế, kiểu không gian tuỳ thân này đã sớm có, chỉ cần là hàng có chất lượng đều được bán trên thị trường. Mà loại trang bị không gian có thể điều động năng lượng này, hiển nhiên không phải chỉ đơn giản là đạo cụ tích trữ đồ vật, chắc hẳn đây là không gian tùy thân**.

[*] trang bị tích trữ đồ vật: là các loại trang sức, trang bị (vòng tay, vòng cổ, ngọc bội,...) có không gian độc lập, chỉ có một công dụng duy nhất là tích trữ.

[**] không gian tuỳ thân: như đã giải thích ở chương trước, không gian tuỳ thân là không gian độc lập, có giới hạn, nằm trong một trang sức hoặc trang bị cụ thể. Điểm giống nhau giữa không gian tuỳ thân và trang bị tích trữ đồ vật là đều có một không gian nhất định được ẩn giấu trong một đồ vật, trang sức, trang bị, và không thể mở rộng diện tích không gian. Tuy nhiên, không gian tuỳ thân thường có khế ước, và có một số buff đi kèm như: có thể trồng trọt và chăn nuôi, có năng lượng riêng tồn tại dưới dạng linh tuyền (suối, hồ nhỏ), diện tích rộng hơn so với không gian trong trang bị tích trữ đồ vật. Những loại buff này có thể có hoặc không, và thường hay thấy trong các truyện trọng sinh, dị giới, xuyên không.

Thất Nguyệt cũng từng tiếp xúc với không gian tùy thân, loại trang bị này có thể mua tại cửa hàng nhưng giá thành đắt đỏ, cô cũng chỉ có thể nhìn bảng mô tả thông tin chi tiết và công dụng cho đỡ ghiền.

Không biết không gian tùy thân của Phùng Điềm có hình dáng gì, nếu có cơ hội nhất định phải nhìn xem.

Thất Nguyệt và Phùng Điềm mở một đường máu, không ngừng chém giết hơn mấy km zombies, như vậy mới khiến số lượng zombies giảm bớt lại.

Trong lòng Phùng Điềm âm thầm kêu khổ. Ả ganh đua với Thất Nguyệt, hao phí không ít dị năng. Ban đầu còn có thể chiếm thế thượng phong, thoạt nhìn lợi hại hơn so với Thất Nguyệt, nhưng thứ Thất Nguyệt dùng cũng không phải là dị năng, mà thứ Phùng Điềm sử dụng lại chính là dị năng. Vì vậy, càng về sau, dị năng của ả gần nhưđã cạn kiệt, chỉ có thể không ngừng điều động năng lượng từ trong không gian tuỳ thân để duy trì.


Phùng Điềm đau lòng muốn chết, hiện tại điều động bao nhiêu năng lượng, về sau sẽ phải trả lại gấp đôi lượng tinh thạch để bù vào.

Ba người rốt cuộc cũng tới được nơi chôn thuốc nổ. Khu vực này trước đây chính là vùng dày đặc khu dân cư. Sở dĩ chọn nơi này là vì thuốc nổ liên tục có thể nổ chết Zombies, còn có thể dùng nhà cao tầng bị sụp chôn lên Zombies.

Thất Nguyệt cũng không nghĩ sẽ đi cùng Phùng Điềm. Cô chỉ là muốn cho quân đội một cái ân tình, nếu có thêm Phùng Điềm ở đây thì chẳng phải là làm ả không mất gì cũng có thể có được lợi ích lớn hay sao! Thất Nguyệt thấy chỗ này rất lớn, bàn bạc cùng Phùng Điềm chia ra

Phùng Điềm suy nghĩ một lúc liền đồng ý, ở bên cạnh như vậy chắc chắn Thất Nguyệt sẽ đề cao cảnh giác. Nếu tách ra làm việc, vậy ngược lại bản thân sẽ có cơ hội sử dụng không gian, một chiêu tất sát, giết chết Thất Nguyệt. Đây cũng không phải lần đầu tiên ả ám sát người khác, có thể nói ả đã sớm thuần thục chuyện giết người.

Thực lực mà Thất Nguyệt vừa biểu hiện ra ngoài làm Phùng Điềm cực kỳ kiêng kỵ. Ả vốn dĩ cho rằng mình mạnh hơn so với Thất Nguyệt, chỉ cần đến chỗ không có người liền có thể xử lý, nhưng hiện tại xem ra chỉ có thể đổi cách khác.

Ý nghĩ trong lòng Phùng Điềm cực kì rất kín đáo, thế nhưng lại gặp phải tiểu giun đũa Đường Đường. Phùng Điềm vừa mới đi bé liền nhanh chóng mật báo với Thất Nguyệt.

Thất Nguyệt hung hăng hôn Đường Đường một cái. Đây chính là một bảo bối chuyên nghiệp dùng để gian lận nha, quá đáng yêu.

🔥Lải nhải ngoài lề: chuyện là như thế này, Tiếu edit cũng được gần một năm rồi, có một số vấn đề cảm thấy thực sự không thể không nói:

1. T biết mọi người đều thích đọc chương mới càng sớm càng tốt, không muốn chờ quá lâu, nhưng làm ơn đừng comment "cầu chương mới", "hóng chương mới",... đại loại thế ngay khi t vừa mới đăng chương mới. Các b có thể tưởng tượng editor mong chờ cmt của readers như thế nào, sau đó đến lúc đọc cmt xong, chỉ toàn "hóng", "cầu chương mới", "ra chương mới đi", "chờ lâu quá",... What the fuck, girls? Các b có thể cmt như thế, nhưng ít nhất là sau khi đọc xong chương mới, t không biết các b có thể đọc nhanh đến mức nào, nhưng cực hạn của t cũng phải 10p với khoảng 2000 chữ. Ngoài ra, editors nào mà chẳng mong readers cmt có tâm, cho dù là chê cũng chẳng sao, còn hơn là mấy câu nhạt hết sức mà ai cũng tranh nhau cmt. Vì vậy, hy vọng từ nay về sau ai nhảy hố nhà Tiếu xin lưu ý, hoặc là không cmt, hoặc là cmt tử tế, có ý nghĩa.

2. Điều thứ hai cần phải nhắc đến là cmt "chờ lâu quá", "chắc phải bỏ truyện mất, mãi không update",... đại loại thế. T không biết mọi người có thực sự chờ đến cồn cào, nôn nóng, hóng từng ngày hay không, nhưng t chắc chắn rằng editors và beta-ers đã phải rất cực khổ mới có thể edit hoàn chỉnh một chương truyện gần 2000 chữ. Các b chờ lâu, vậy các b không nghĩ xem editors đã phải edit bao lâu sao, editors cũng là người, cũng có cuộc sống riêng. Bọn mình có phải dành cả ngày chỉ để edit đâu, cũng có phải robot đâu mà "sản xuất" chữ nhanh như vậy được. Ngoài ra, truyện được edit với mục đích phi thương mại, các b không phải trả bất cứ chi phí nào để đọc truyện, vì vậy đừng làm như bản thân là bố đời mẹ thiên hạ để ra lệnh cho editors mau ra chương mới. T biết các b cũng không thực sự có ý như vậy, nhưng nhiều người nói như thế, có ai nghĩ đến editors sẽ thấy thế nào không? Làm ơn hãy cư xử như một người biết tôn trọng thành quả lao động của người khác.

3. Mong rằng các b sẽ cmt một cách có văn hoá, có thể dùng viết tắt, hoặc nhiều cách khác, nhưng đừng cmt bất lịch sự quá mức, dùng những từ thô tục hết sức như l* l**... Cảm ơn.

Các b có thể mặc kệ lời t nói, cmt theo ý của các b, k sao cả, t trực tiếp block là được. Đây là truyện t edit, k phải truyện b dùng tiền để mua và tuỳ ý làm bậy. T thấy rất nhiều team và b áp dụng cách này, khá là hiệu quả, hy vọng mn sẽ không để t có cơ hội block ai.

Ngoài ra, rất hoan nghênh các tình yêu cmt những thứ khác or nhận xét, cảm xúc, bla, cmt của các tình yêu chính là động lực của editors.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận