Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

“Bố mẹ nuôi, con đi trước đây.”

“Con còn muốn về à? Tối nay ở nhà đi, không phải nói Vệ thiếu và A Thành đều đi làm nhiệm vụ rồi sao?” Bà Lợi vội vàng kéo cô: “Hơn nữa, xảy ra nhiều chuyện như vậy, bố mẹ làm sao yên tâm để con về một mình được?”

“Mẹ con nói đúng đấy, ở nhà đi.” Sở trưởng Lợi cũng lên tiếng.

Tề Tiểu Tô cười đáp: “Con đâu có đi một mình đâu? Không phải còn hội Hàn Dư đấy sao ạ? Bên cạnh con có nhiều vệ sĩ như vậy cũng không phải chỉ để làm cảnh.”

“Có phải con muốn ra ngoài làm gì không?” Sở trưởng Lợi nhìn cô.

“Bố nuôi, con đi lòng vòng ngoài đường một lát thôi, bố yên tâm, đối chọi với Hạ Nông con còn có thể bình yên thoát thân, bố còn có gì mà không yên tâm chứ?”

Cuối cùng vợ chồng Lợi gia vẫn không lay chuyển được cô, chỉ có thể dặn đi dặn lại rằng cô phải thật cẩn thận.

Đi từ Lợi gia ra, Tề Tiểu Tô khẽ thở phào, ánh mắt trong đêm tối sáng lên khác thường.

“Trước giờ tôi cũng chẳng phải quân tử, bị thua thiệt chịu ấm ức nhất định sẽ đánh trả, cho nên, chúng ta đi xem xem Hạ Trân Anh đang chơi cái gì!” Khóe miệng cô hiện lên một nụ cười xấu xa, nào còn là Tề Tiểu Tô đơn thuần ngốc nghếch trước kia nữa.

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Sao bản Hệ thống lại có dự cảm tối nay sẽ rất náo nhiệt thế nhỉ?”

“Vậy mới tốt, không náo nhiệt một chút thì đâu có vui.” Tề Tiểu Tô vừa nói vừa cầm điện thoại di động gọi cho Hàn Dư: “Bây giờ tôi ra ngoài, qua đây đón tôi đi.” Hàn Dư không ăn cơm ở Lợi gia, sau khi anh ta gặp Đồng Xán và Lương Lệ thì mấy người họ liền ăn ở bên ngoài. Có điều lúc bọn họ có nhiệm vụ thì đều ăn nhanh nhanh chóng chóng cho xong sau đó chạy trở về, cho nên Tề Tiểu Tô đợi chưa bao lâu, mới vừa đi tới ngã rẽ thì bọn họ đã đến rồi.

Cô ngồi lên xe của Hàn Dư, Đồng Xán cũng ngồi cùng chiếc xe này, Lương Lệ lái một chiếc khác đi theo phía sau.

“Tình hình đi tìm Biên gia thế nào rồi?” Tề Tiểu Tô hỏi.

Đồng Xán nói: “Giống như cô Tề dự đoán, Biên gia vẫn sống chết nói tứ hợp viện bên phía Tây thành phố chính là thứ ban đầu ngài Vệ Long Kỳ để lại cho bọn họ.”

“Ồ, có lẽ cũng đúng, lâm viên như Xuân Thâm Viên, sao bọn họ nỡ buông tay được?” Tề Tiểu Tô cười lạnh. Nhưng đồ của Vệ Thiếu soái, đương nhiên cô không thể nào để cho nó rơi vào tay người khác được: “Đồng Xán, ngày mai anh liên lạc với luật sư Trần, mời anh ấy đến thủ đô một chuyến, xem ra sẽ phải ở bên này một khoảng thời gian rồi, bảo chị Linh bố trí vé máy bay và khách sạn cho anh ấy, đừng tiếp đãi luật sư Trần không chu đáo.”

“Rõ.”

Trước kia ở thành phố D, lúc chưa lấy Long gia sơn trang về, bọn họ tụ họp ở bên đó, luật sư Trần là vị luật sư tiếng tăm lừng lẫy mà Nghiêm Tắc Thâm giới thiệu cho cô, sau này anh ta trở thành cố vấn pháp luật của Thịnh Tề luôn. Tề Tiểu Tô cũng đã từng được lĩnh hội bản lĩnh nghề nghiệp của luật sư Trần rồi, có anh ta đến xử lý vụ kiện này, cô mới có thể dành thời gian mà làm chuyện khác được.

“Chị dâu, thật sự phải kiện à?” Hàn Dư hỏi.

“Kiện, sao lại không kiện.” Nếu như thuận lợi, vụ kiện này sẽ có thể đánh gục Biên gia! Cô muốn làm càng lớn càng tốt.

Vệ Thiếu soái đã đi lên con đường này rồi, vậy thì phạm vi ở thủ đô đương nhiên là phải quét càng sạch sẽ càng tốt.

Tề Tiểu Tô đã nghĩ đến điểm này rồi.

Leo lên Hạ gia đương nhiên cũng không được, bây giờ Biên gia muốn lấy lòng Hạ Nông, trước hết cô phải cắt bỏ Biên gia, sau đó sẽ giáng một đòn thật mạnh vào Hạ gia!

“Bar Thần Động?” Nhìn thấy tấm biển nhấp nháy, Đồng Xán và Hàn Dư đều cau mày.

Bọn họ đều không ủng hộ Tề Tiểu Tô đến những nơi như thế này.

“Tôi không phải đến chơi đâu, Hạ Trân Anh ở bên trong.” Tề Tiểu Tô cười một tiếng xuống xe: “Đồng Xán và Lương Lệ đi vào cùng tôi, Hàn Dư anh nghỉ ngơi đi.”

Hôm qua anh ta đánh một trận với những người Hạ Nông dẫn đến Xuân Thâm Viên, trên người vẫn có mấy vết thương, mặc dù không nói gì, nhưng Tề Tiểu Tô lại để ý kỹ, khiến Hàn Dư nhất thời cảm thấy rất ấm lòng.

“Chị dâu, vậy chị phải cẩn thận một chút, Đồng Xán, phải…”

“Không cần anh nói.” Đồng Xán cắt đứt lời anh ta. Bảo vệ cô thật tốt, loại chuyện này còn cần người khác dặn dò anh ta sao?

Hàn Dư lườm anh ta.

Trước khi tiến vào Tề Tiểu Tô quan sát trang phục của mình, áo len áo khoác quần jean giầy da, nếu phải đánh nhau thật thì cũng tiện.

Vừa đẩy cửa bước vào, sóng âm thanh lập tức đập vào mặt.

“Hai người cách tôi xa chút đã, nếu không hai người cứ một trái một phải đi bên cạnh tôi thế này sẽ doạ người ta chạy mất mất.” Tề Tiểu Tô quay đầu vỗ vai Đồng Xán.

“Vậy cô cẩn thận chút, chúng tôi sẽ ở gần chútđể nhìn cô.” Đồng Xán cũng biết hai người bọn họ đều mặc vest màu đen nhìn quá mức nghề nghiệp hoá, đi theo cô rất chói mắt.

“Yên tâm.”

“Đi.” Đồng Xán ra hiệu với Lương Lệ, hai người lùi lại cách ra một khoảng.

Tề Tiểu Tô một mình đi về phía quầy rượu mấy bước, có người chạy vội từ phía sau tới, nếu không phải cô phản ứng nhanh né ra một chút, rất có thể đã bị anh ta đụng phải rồi.

“Xin lỗi!” Trương Kỳ quay đầu lại hơi thờ ơ nói xin lỗi, nhưng lúc nhìn thấy Tề Tiểu Tô, ánh mắt lại sáng lên.

Người đẹp!

Hơn nữa phụ nữ tới nơi này chơi toàn trang điểm cả, cơ bản còn trang điểm không nhạt, nhưng người đẹp trước mắt này lại để mặt mộc! Hiếm có là, cô để mặt mộc cũng đẹp như vậy! Như thiên nhiên khắc ra…

“Này, người đẹp, nhìn là biết đây là lần đầu tiên em đến đây rồi, có phải là không quen không?” Ở chỗ này có bao nhiêu đàn ông đến chơi, đại đa số bắt chuyện với người đẹp đã thành một loại bản năng. Trương Kỳ cũng không ngoại lệ. Nhìn thấy người đẹp trong sáng xinh đẹp như vậy, ngộ nhỡ thành, buổi tối sẽ đẹp rồi.

“Không quen lắm.” Tề Tiểu Tô lạnh nhạt nói. Lúc này, Hệ thống Tiểu Nhất lên tiếng: “Người này chính là người mà trước khi đến Hạ Trân Anh đã liên lạc, tên là Trương Kỳ, kết phường với mấy người bạn, tiền gì cũng kiếm, con người rất nhanh nhẹn.”

Đúng là đến tay chẳng tốn thời gian, cô vừa mới vào, ngươi đã đụng đến tay cô rồi.

“Nơi này anh quen thuộc! Anh nói với em này, rượu nước ở đây là do anh cung ứng, em đến đây chơi, uống bao nhiêu đều có thể giảm giá thấp nhất cho em, đi, anh dẫn em qua đó.” Trương Kỳ rất là nhiệt tình chỉ chỉ hướng quầy rượu. Hắn vào nhà vệ sinh trở lại cũng có thể gặp được người đẹp như vậy, đúng là số đỏ mà.

Hai người đều cảm thấy mình số đỏ, nhìn đối phương mà cười.

“Thật sao? Vậy thì làm phiền anh rồi.”

“Không phiền, không phiền, tiện tay thôi.” Trương Kỳ thấy cô đồng ý, cảm thấy có triển vọng, càng nhiệt tình hơn, hắn vừa dẫn Tề Tiểu Tô đi đến quầy rượu bên kia, vừa nói: “Anh tên là Trương Kỳ, người đẹp, em đẹp như vậy, tên nhất định cũng rất hay nhỉ?”

Tề Tiểu Tô đang định nói, mắt lại quét qua một người đang đi về một phía, không nhịn được ngẩn ra.

“Tiểu Nhất! Cậu nhìn xem người vừa đi qua bên kia có phải là Nghê Hào không?”

Hệ thống Tiểu Nhất ngẩn ra: “Nghê Hào?” Nó lập tức điều tra, rất nhanh đã nói cho cô biết: “Không sai, đúng là Nghê Hào, lão ta vào một căn phòng VIP, người ở bên trong là Bạch Thế Tuấn!”

Hai lão đó đều đến thủ đô rồi sao? Hơn nữa còn gặp nhau?

“Chẳng lẽ tối nay chúng ta bội thu à?” Tề Tiểu Tô cảm thấy bản thân không nhịn được bắt đầu mài dao rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui