Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Người đến chính là Cung Phiên Long.

“Tề Tiểu Tô, người đàn ông cô mua từ quán bar đó bây giờ đang ở đâu?” Lão ta vừa bước vào đã hỏi câu này. Theo lý mà nói, với sự kiên nhẫn của Cung Phiên Long thì lão ta có thể chống đỡ lâu hơn chút, không cần cấp bách biểu lộ ra ngoài như vậy, nhưng lợi ích mà người đàn ông kia đại diện cho đã khiến lão ta không thể kiềm chế được nữa rồi.

Là kẻ đứng đầu của quân phản loạn Liên minh các hành tinh, Cung Phiên Long muốn hiển hách quay về Liên minh các hành tinh, với một thân phận hoàn toàn mới, khiến cho Liên minh các hành tinh tiếp nhận lão ta một lần nữa, trừ việc thay đổi lịch sử ra, còn có một cách hay hơn thế. Trước đó lão ta cảm thấy không biết làm sao mới muốn thay đổi lịch sử, hy vọng sau khi thay đổi Liên minh các hành tinh trong tương lai, thân phận của lão ta cũng sẽ thay đổi theo, nhưng như vậy lão ta căn bản không cảm thấy thoải mái!

Sau khi Liên minh các hành tinh thay đổi lịch sử, những người đã từng ức hiếp lão ta, những người đã từng muốn trục xuất lão ta ra khỏi Liên minh các hành tinh, giống như đám người Vệ Thường Khuynh, đã không nhớ được những chuyện đó nữa rồi, như vậy lão ta báo thù thì có ý nghĩa gì chứ?

Lão ta muốn cho những người đã từng cao cao ở phía trên, tràn đầy chính nghĩa đó, nhìn lão ta từng như một con chó nhà có tang quay trở lại Liên minh các hành tinh, đứng ở nơi mà bọn họ phải ngẩng đầu lên nhìn, khiến cho bọn họ hối hận, tự tát vào mặt mình!

Cho nên, người thí nghiệm Số Một đó là tấm thẻ tốt nhất của lão ta.

Đứng trước sự hưng phấn và vui sướng như thế, lão ta nào còn quan tâm được đến việc đọ kiên nhẫn với Tề Tiểu Tô nữa?

Tề Tiểu Tô thật sự ngẩn ra.

Trên thực tế cô đã sớm quên luôn chuyện về người đàn ông đó rồi, trong đầu cô toàn là suy nghĩ làm sao để lấy được đồ từ chỗ này, khám phá xem lão ta đã có được những gì, còn nữa, hầm năng lượng đang ở đâu, nào có quan tâm gì đến người đàn ông khỏa thân đó chứ?

Hơn nữa, lúc đó cô chỉ là liếc nhanh qua anh ta một cái, căn bản còn chưa biết người đàn ông đó trừ khỏa thân ra còn có điều gì đặc biệt nữa không.

Tề Tiểu Tô chưa hề nhìn thấy lớp vảy xanh trên người người đàn ông kia.

Hệ thống Tiểu Nhất cũng không biết người đàn ông đó là ai.

Suy cho cùng cũng là phòng thí nghiệm có độ bảo mật cao của quốc gia, nó bị cấm điều tra sâu.

Cho nên Tề Tiểu Tô nghe thấy Cung Phiên Long vừa vào đã hỏi đến người đàn ông đó, cô lập tức ngẩn ra. Nhưng cô phản ứng rất nhanh, lập tức phát hiện ra người đàn ông đó có lẽ không phải là người bình thường. Trên thực tế đến ông chủ Đại Huy của quán bar lúc đó cũng đã từng nói, mỗi món bảo bối anh ta đều dùng hết tinh lực để tìm về, cũng đều coi như ngọc mà bán ra, giá của người đàn ông đó còn cao nhất trong số đó, nếu nói là anh ta bình thường, cô cũng phải tìm anh ta để đòi lại mười mấy vạn mà cô đã bỏ ra đó.

Như vậy xem ra, người đàn ông kia còn không bình thường hơn so với tưởng tượng của cô rồi.

Lúc ấy cô kêu mấy người Đồng Xán đưa anh ta về khách sạn trước, nhưng bây giờ bọn Cung Phiên Long cũng không tìm được, chứng tỏ mấy người Đồng Xán đã chuyển người đàn ông đó đi rồi.

“Mấy người Đồng Xán vẫn rất cơ trí đấy.” Hệ thống Tiểu Nhất nói nhỏ một câu.

Còn Tề Tiểu Tô thì lập tức nghĩ ra. Thiếu soái trở về rồi.

Cung Phiên Long đến từ Liên minh các hành tinh, trong tay lão ta cũng có hệ thống trí tuệ nhân tạo. Nếu như đến lão ta cũng không tìm được, dựa vào Đồng Xán và Hàn Dư bọn họ là không thể nào, trừ khi là Thiếu soái trở về rồi.

Trái tim cô lập tức cảm thấy yên tâm hơn hẳn.

Bây giờ cô càng hy vọng có thể tìm được cơ hội để gửi tin tức cho anh, nói cho anh biết vị trí hiện tại của mình.

“Không nói gì à? Cô biết người đó sao?” Cung Phiên Long lập tức nghi ngờ. Có phải là vì Vệ Thường Khuynh đã từng nói đến người thí nghiệm Số Một với cô rồi không? Hay là nói, Vệ Thường Khuynh đến nơi này chính là vì cái nhiệm vụ này?

Nếu như thật sự là như vậy, liệu phi cơ chiến giáp của anh có không hề tổn hại gì không?

Không, không thể nào, lúc đó chiến đấu, Vệ Thường Khuynh không thể nào an toàn thoát thân được, anh đến đây tuyệt đối chỉ là ngoài ý muốn.

Tề Tiểu Tô đột nhiên bật cười, cô chỉ lão ta nói: “Tôi nói này lão Cung, ông cũng nghe nói rồi à?”

Lão Cung?

Mặt Cung Phiên Long sầm xuống, lại cảm thấy không cần so đo vấn đề xưng hô với cô, lão ta trầm giọng nói: “Nghe nói cái gì? Tôi hỏi là cô có biết lai lịch của người đàn ông đó không!”

“Làm sao mà tôi biết lai lịch của anh ta được? Tôi mua được anh ta ở quán bar mà, có điều lúc đó tôi cũng nhìn một cái rồi, trông không tệ, hơn nữa còn không mặc quần áo nữa.”

Không mặc quần áo?

Cung Phiên Long lập tức hỏi: “Vậy cô nhìn thấy rồi à?”

“Nhìn thấy cái gì? Này, tôi là người có tiết tháo đấy nhé, tôi có chồng chưa cưới rồi, nhìn người đàn ông khác khoả thân làm gì chứ?”

“Cô không nhìn thấy trên người anh ta có thứ gì kỳ lạ sao?” Cung Phiên Long lại gấp gáp truy hỏi.

“Không có, nhìn da có vẻ rất nhẵn mịn, nói ra thì”…” Tề Tiểu Tô sờ cằm nhớ lại: “Da của người đàn ông đó còn đẹp hơn A Khuynh nhà tôi nữa.”

Không sai, da của người đàn ông đó nhìn trắng mịn trơn nhẵn, chính vì như thế, lại cộng thêm không mặc quần áo, nên lúc đó Tề Tiểu Tô mới tưởng là người đàn ông đó làm nghề bán trôn nuôi miệng, mới bị coi thành hàng hóa đưa đến đây để bán đấu giá.

Cô không nhìn thấy cái gì, điều này khiến cho Cung Phiên Long ít nhiều có chút thất vọng: “Anh ta đang ở đâu?”

“Tôi bảo người đưa anh ta về khách sạn rồi.”

“Khách sạn không có!”

“Vậy làm sao mà tôi biết được? Tôi chắc chắn lúc đó đã sai thuộc hạ đưa anh ta về khách sạn rồi, sau đó tôi còn chưa về đã bị mấy người trói đến đây rồi, những chuyện xảy ra sau đó làm sao mà tôi biết được?”

Cung Phiên Long đưa một cái điện thoại qua, đưa cho cô nói: “Gọi điện thoại cho thuộc hạ của cô, hỏi xem bọn họ đang ở đâu!”

Mắt Tề Tiều Tô lóe lên, nhưng không giơ tay ra nhận lấy điện thoại: “Trừ khi ông đồng ý thả tôi ra.”

“Cô có gọi không? Người đâu!”

Cung Phiên Long hô một tiếng, lập tức có người đẩy cửa bước vào, rắc rắc hai tiếng, hai người đồng thời nhắm súng vào cô. Cung Phiên Long trầm giọng nói: “Gọi điện thoại, cô không cần nói gì hết, chỉ cần gọi là được rồi.”

“Lão ta...” Giọng Hệ thống Tiểu Nhất cũng nghiêm lại.

Nhưng trong lòng Tề Tiểu Tô lại hiểu rõ. Cô biết Cung Phiên Long đã bó tay rồi. Lão ta cần cô gọi điện thoại mới có thể lần được vị trí của mấy người Đồng Xán? Xem ra, hệ thống trí tuệ nhân tạo của lão ta kém hơn Hệ thống Tiểu Nhất nhiều, chính vì thiệt hại nặng nề do lần phản kích trước đó của hệ thống Tiểu Nhất!

“Nếu đã như vậy, vừa hay, lão ta yêu cầu tôi gọi điện thoại, sau khi tôi gọi được, cậu nhân cơ hội đối phương đang lần theo dấu vết, gửi vị trí của nơi này cho họ!” Tề Tiểu Tô lập tức dứt khoát nói.

“Có thể làm được!”

Cung Phiên Long nói: “Ấn số điện thoại vệ sĩ của cô, tôi cảnh cáo cô, đừng có tùy tiện giở trò với tôi mà gọi cho người khác, nếu không cô cũng đừng có hòng trở về, tôi sẽ khiến cho cô vĩnh viễn ở lại nơi này đấy.” Nói đến cuối cùng, trong mắt lão ta xẹt qua một tia sát ý.

“Tôi gọi, tôi gọi.” Tề Tiểu Tô giả vờ không biết làm sao nhận lấy điện thoại.

Cung Phiên Long nhìn cô ấn số điện thoại xong, lập tức cướp lấy, nhanh chóng đi ra ngoài.

“Tiểu Nhất, nhanh!”

“Rõ!”

Cung Phiên Long đi ra khỏi cửa nhanh chóng lấy thiết bị ra, đặt điện thoại lên trên cái rãnh.

“Nhanh chóng lần theo dấu vết xác định vị trí.”

Lão ta ấn vào cái nút bên trên, ra một mệnh lệnh, cái màn hình nhỏ bên trên sáng lên, xuất hiện một cái bản đồ, có một điểm định vị màu đỏ.

Mà lúc này, Đồng Xán đang nghe điện thoại, đồng thời, anh ta cũng đang lái xe đến chỗ đám Lương Lệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui