Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

“Làm thế nào à? Tất nhiên là phải gọi nhân viên bảo vệ trường đua ngựa đến rồi.” Tề Tiểu Tô nói.

Ngất!

Bây giờ đợi nhân viên bảo vệ đến có tác dụng gì chứ?

Hơn nữa, cô có biết quan hệ của ông chủ của trường đua ngựa với Tướng quân Mali không? Có biết quan hệ của Bành Khố Các với Tướng quân Mali không? Hoặc là nói cách khác, rốt cuộc cô có biết mình đã động đến người có thân phận bối cảnh gì rồi không!

Tần Tốc cảm thấy có lẽ mình thật sự cũng sắp xong đời rồi.

Lúc Thiếu soái xảy ra chuyện anh không xong đời, lúc chiến đội Diệm Ưng bị tấn công mạnh mẽ, bị áp bức như vậy anh cũng không xong đời, cuộc sống khó khăn như vậy anh không xong đời, tham gia thi đấu nguy hiểm như vậy anh không xong đời.

Bây giờ thì có khả năng cùng xong đời với người đẹp trẻ tuổi này rồi.

Anh không nhịn được cười khổ.

“Tôi vẫn chưa có bạn gái, nếu như hôm nay chúng ta chết chung, liệu có tính là diễm phúc của tôi cũng không mỏng không?” Anh nói rồi thở dài.

Hệ thống Tiểu Nhất: “...”

Này, chàng trai! Tỉnh lại đi!

Anh thế này là đang trêu ghẹo vợ đội trưởng của các anh đấy!

Lần này anh không chết được đâu, nhưng sau đó rất có thể sẽ chết ở trong tay Thiếu soái đấy!

Bây giờ còn muốn ước hẹn lấy nhau trên đường đến hoàng tuyền à?

Liều thế!

Tề Tiểu Tô liếc anh ta một cái: “Chỉ cần anh có phúc để hưởng là được.”

Tần Tốc không khỏi cảm thấy ớn lạnh.

Không biết tại sao.

Chẳng lẽ đây chính là điềm báo trước lúc sắp xong đời hả?

“Các người”.” Giọng Bành Khố Các lạnh như băng, hắn nghiến răng rít ra từng chữ một: “Chết chắc rồi.”

Hôm nay mới gặp khó khăn chỗ Tướng quân Mali, lại thêm vừa rồi hắn vốn dĩ muốn gọi một người đẹp để phục vụ trong phòng VIP, cô vợ Terra của hắn ghen lên bắt đầu không nghe theo, khiến hắn đang đầy một bụng tức, bây giờ Tề Tiểu Tô hoàn toàn đụng đến họng súng của hắn rồi.

Bành Khố Các cảm thấy có lẽ dạo này mình hiền quá rồi, cho nên những người này đều muốn chọc đến hắn.

“Cô Tề...” Cửa thang máy mở ra, người của trường đua ngựa Lạc Phi đã đến rồi, tổng cộng có sáu người.

Vốn dĩ muốn qua đây biểu hiện tốt một chút, các khách quý ở phòng VIP bình thường đều ra tay rất hào phóng, nhưng nhìn thấy tình hình trước mắt, sáu nhân viên bảo vệ đều rối rít lui về phía sau một bước, hai nhân viên bảo vệ đi ở cuối cùng suýt nữa thì muốn quay lại thang máy mau chóng chuồn đi.

Dưới đất có một người đang nằm không biết là ngất hay là chết rồi nữa, còn có hai người đang rên rỉ, mà khách quý trong phòng VIP của bọn họ, cô Tề - người đẹp giàu có vừa rồi mới gọi nhân viên ở trường đua ngựa bọn họ đến, thì đang hai tay cầm hai súng, chĩa vào hai người đàn ông.

Trong đó, người đàn ông có sắc mặt u ám là người mà bọn họ quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa.

Mấy ngày sau khi Thiếu soái Vệ Thường Khuynh xảy ra chuyện, tất cả truyền hình, tin tức, quảng cáo ngoài trời, tất cả video trang web ở Liên minh các hành tinh đều đang phát tin tức liên quan đến Bành Khố Các.

Khi ấy, rating ở các trang hắn xuất hiện lên đến trăm phần trăm, lấn át cả Thủ trưởng tối cao của Liên minh, lấn át tất cả các hành tinh, lấn át tất cả các tin tức dân sinh.

Đến cả trường học cũng nhận được thông báo của cấp trên, dặn mỗi học sinh đều phải xem tin tức liên quan đến Bành Khố Các.

Cho nên, từ người già cho đến trẻ nhỏ, gần như không ai không biết Bành Khố Các cả.

Bây giờ nhìn thấy hắn bị người ta chĩa súng vào, thật sự cảm thấy rất kích thích, trái tim của bọn họ đều sắp nhảy ra ngoài rồi.

Sáu người này thật sự không biết nên làm gì, lúc này đang ở trong thế tiến thoái lưỡng nan.

Sớm biết thì vừa rồi bọn họ đã không tích cực tranh nhau đến đây như vậy mà để cho những đồng nghiệp khác đến rồi.

Các nhân viên bảo vệ chán nản.

Nhưng Tề Tiểu Tô lại lên tiếng rồi.

“Các anh đến đúng lúc lắm, làm chứng cho tôi nhé, tôi đây là tự vệ chính đáng, tôi đang yên ổn xem thi đấu trong phòng VIP của mình thì ông chú này đột nhiên dẫn côn đồ vào đây, còn muốn bắt tôi đi. Để không bị bắt đi, để bảo vệ chính mình, tôi mới bất đắc dĩ đánh trả thôi.”

Ông chú? Côn đồ?

Đường đường là Bành Khố Các đại danh đỉnh đỉnh, đội trưởng của đội phi cơ chiến đấu Liên minh các hành tinh, giờ lại thành lưu manh dẫn theo côn đồ à.

Lính dưới tay hắn đều là nhân vật sau khi ra ngoài có thể lên mặt, vậy mà lại bị nói thành côn đồ...

Các nhân viên bảo vệ buồn cười lại không dám cười, đồng thời cũng ý thức được không thể nào xử lý ổn thoả được việc ngày hôm nay, một người trong đó vội vàng ấn tai nghe gọi cho tổng đài nói rõ tình hình.

“Đội trưởng Bành đang ở đây, đánh nhau rồi, tình hình rất không ổn, vẫn nên thông báo cho ông chủ thì hơn.”

Hắn nhỏ giọng nói chuyện ở trong góc, thật ra Tề Tiểu Tô đều nghe thấy cả, nhưng cô vốn dĩ muốn ông chủ của trường đua ngựa Lạc Phi này lộ diện, có thể làm lớn chuyện hơn thì càng tốt, cho nên bây giờ cô liền kéo dài thời gian.

Chỉ đợi ông chủ của trường đua ngựa Lạc Phi đến đây thôi.

“Người đó chính là cháu của Tướng quân Mali.” Hệ thống Tiểu Nhất nhắc nhở cô.

Tề Tiểu Tô nói: “Vậy thì làm sao? Mạt Na một lòng muốn cướp người đàn ông của tôi còn là con gái của Tướng quân kìa, nếu như tôi không đấu được với Tướng quân thì người đàn ông của tôi liệu còn cần tôi nữa không?”

Lời này...

Hệ thống Tiểu Nhất lại không nói lại được cô rồi.

“Cho nên, cô đây là mượn Tướng quân Mali để luyện tập trước à?”

Sau đó mới dễ đối đầu với Tướng quân Mạt?

Nó không biết Tề Tiểu Tô lại có tố chất tâm lí mạnh mẽ đến vậy đâu đấy.

“Không được à?” Tề Tiểu Tô hừ lạnh một tiếng.

“Được, cô là đại ca, cô nói cái gì thì chính là cái đó. Bản Hệ thống chỉ là không ngờ, đột nhiên cô lại không sợ gì như vậy thôi.”

Sợ cái gì?

Ở đây cô tuyệt đối là một người chân trần.

Chân trần thì sợ gì người đi giày! Đã nghe thấy câu này bao giờ chưa hả?

Hơn nữa, trên thực tế, lúc ở thế kỷ hai mươi mốt, ở chỗ của cô, Lãnh đạo đã từng nhận sự bảo vệ của cô, cô sớm đã không còn là Tề Tiểu Tô mồ côi trước đây, làm gì cũng phải kiêng dè này nọ nữa rồi, cũng vì sợ ảnh hưởng đến Liên minh các hành tinh, thay đổi quỹ đạo cuộc sống của Vệ Thường Khuynh, cho nên cô mới cố gắng khiêm tốn hết mức để phát triển ổn định.

Nhưng bây giờ ở Liên minh, cô cũng không còn gì phải kiêng dè nữa, thế thì còn sợ cái gì nữa chứ?

Đến Vệ Thường Khuynh có lẽ cũng không ngờ cô sắp bắt đầu phóng túng mình như vậy rồi.

Vốn dĩ nếu như đã đến Liên minh các hành tinh rồi thì Vệ Thiếu soái vẫn là Thiếu soái, bọn họ vẫn phải làm việc theo quy định và pháp luật của Liên minh các hành tinh, nhưng bây giờ, từ Tướng quân đến người của căn cứ nghiên cứu khoa học đều có khả năng cấu kết với kẻ địch bên ngoài để hãm hại Thiếu soái, cô hà cớ gì còn phải kiêng dè bọn chúng nữa?

Có thể đánh một người thì đánh một người, có thể đánh hai người thì đánh hai người thôi!

Vừa hay, để cho cô nghiệm chứng hoàn toàn bản thân sau ba lần cường hoá của trí tuệ nhân tạo mạnh nhất Liên minh các hành tinh, có phải là cũng có thể càn quét thiên hạ ở Liên minh các hành tinh rồi không!

“Tôi ra lệnh cho mấy người, bắt người phụ nữ này lại.” Bành Khố Các nặng nề nói.

Tề Tiểu Tô xùy một tiếng vui vẻ: “Này, chú à, chú hơi lớn giọng rồi đấy, chắc không phải trường đua ngựa này là do chú mở đấy chứ? Sao tôi lại nghe nói sĩ quan không được đặt chân vào giới kinh doanh nhỉ?”

“Sĩ quan? Cô biết tôi là ai?” Bành Khố Các lập tức bắt được điểm mấu chốt trong lời nói của cô.

Hắn vốn tưởng rằng cô không biết thân phận của hắn.

Bây giờ xem ra, thì ra lại biết à?

Tần Tốc cũng ngẩn ra, nhìn Tề Tiểu Tô.

Biết rõ còn cố phạm phải, là tội thêm một bậc.

Tề Tiểu Tô lắc đầu: “Tôi thật sự không biết. Có điều, mấy người nhiều người như vậy mà đều có súng, không phải là cảnh sát thì là sĩ quan đúng không? Không phải tôi cũng chỉ đang đoán thôi sao?

Đoán.

“Nếu đã đoán được tôi là sĩ quan, cô có biết tiếp theo cô sẽ thảm đến thế nào không?” Bành Khố Các nhìn chằm chằm cô, âm trầm nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui