Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Không ngờ lại có người dám cầm súng chĩa vào người đàn ông của cô ta!

Còn nữa, những người dưới đất đều là lính của hắn!

Lại nhìn Tề Tiểu Tô, xinh đẹp như tranh nhưng lại mang theo sát khí, mặc dù tình hình trước mắt không phải là cô có bất kỳ sự ái muội gì với Bành Khố Các, thậm chí là sát ý sôi sùng sục, nhưng không biết tại sao, nhìn thấy dáng dấp của Tề Tiểu Tô, cô ta vẫn cảm thấy có chút ghen tị.

“Tôi nói cô, chính là cô đấy”.” Cô ta đanh mặt, tức giận nói: “Cô là ai hả? Đây là dùng súng để hành hung đấy à? Lập tức bỏ súng xuống cho tôi! Nếu không cô sẽ không gánh được hậu quả đâu!”

Tề Tiểu Tô nhướn mày: “Bà chị này, cô nói xem hậu quả là gì thế?”

Bà... bà chị!

Cách gọi nhà quê như vậy!

Terra suýt nữa tức đến mức ngất xỉu.

“Cô gọi ai là bà chị hả! Gọi tôi là bà Bành!”

Ở Liên minh các hành tinh, bất kể đi tới đâu, ai ai cũng đều biết cô ta, ai ai cũng đều kính trọng gọi cô ta là bà Bành, một câu “bà chị” này, thật sự là lần đầu tiên cô ta nghe thấy đấy!

“Ngại quá, chị à, tôi chỉ biết cô giống y như ông chú này đều là khách không mời mà đến, chưa được tôi đồng ý đã tự tiện xông vào phòng VIP thôi chứ không biết bà Bành nào hết.”

“Cô Tề Vân Diên.” Thế Trạch lên tiếng, anh ta tìm trong đầu nửa ngày, vẫn cảm thấy Tề Tiểu Tô rất lạ mặt, nhưng anh ta nhìn ra được, Tề Tiểu Tô thật sự không hề sợ hãi chùn bước, điều này khiến cho anh ta không thể không suy nghĩ cẩn thận xem phải xử lý chuyện này thế nào.

Dẫu sao người như vậy, theo lý mà nói không thể hoàn toàn không có bối cảnh gì được.

Nhưng đến anh ta cũng không nhận ra, chuyện này thật sự không bình thường lắm.

Trong đầu Thế Trạch đột nhiên loé lên, nghĩ đến một người rất có khả năng, anh ta vội nuốt lại lời đã đến khoé miệng, đổi giọng: “Tôi là ông chủ của trường đua ngựa Lạc Phi, họ Thế, tên chỉ một chữ Trạch.”

“A, Thế Chất* à.” Tề Tiểu Tô kéo dài âm cuối: “Bây giờ tôi đang bị bắt nạt, anh định xử lý thế nào đây?”

*Chất: có nghĩa là cháu. Tề Tiểu Tô cố ý gọi sai.

“Phụt! Tiểu Tô cô vô sỉ quá rồi đấy.” Hệ thống Tiểu Nhất không nhịn được cười mắng một tiếng. Người ta tên là Thế Trạch, kết quả cô lại gọi là Thế Chất, đây không phải là bắt nạt người ta à? Còn nữa, bây giờ rõ ràng là cô đang ức hiếp người khác, sao lại nói thành bị ức hiếp rồi? Nói gì cũng phải khiến người ta nhìn vào mà tin được chứ!

Quả nhiên là phóng túng, vô sỉ hơn trước kia nhiều rồi.

Nhưng Tề Tiểu Tô biết Thế Trạch này có va chạm với Vệ Thường Khuynh, cho nên lập tức không nể nang gì với anh ta nữa. Vả lại, nếu như không có sự gật đầu đồng ý và phối hợp của anh ta thì Tần Tốc có bị ức hiếp như chó ở đây thế này không?

Nếu cô đã đến làm khó dễ, chẳng lẽ còn phải khách khí với người ta chắc.

Mặt Thế Trạch lập tức đen lại.

Nhưng không biết tại sao, anh ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tề Tiểu Tô, vẻ mặt giống như sau khi bắt nạt được anh ta thì hơi đắc ý, anh ta lại cảm thấy thật ra mình cũng không tức giận mấy.

“Phiền cô bỏ súng xuống đã, chuyện này chúng ta từ từ giải quyết, được chứ?”

“Trạch thiếu, anh khách khí với cô ta như vậy làm gì? Bây giờ cô ta đã đánh chết…” Terra lập tức tức giận kêu lên, nhưng còn chưa nói hết, Tề Tiểu Tô đã ngắt lời cô ta.

“Chưa ai chết hết, ok? Người dịu dàng như tôi sao lại đánh chết người được? Là do các người quá kém cỏi, không chịu được đòn của tôi thôi.” Tề Tiểu Tô nói rồi thu súng lại, đi qua, giơ chân đá người trên mặt đất, cô vừa đá một cái, quả nhiên, những người kia đều đau quá mà tỉnh lại, tiếp tục rên rỉ.

Terra: “...”

Thế Trạch ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Không có ai chết và chết người rồi, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù tình hình trước mắt thật sự khiến anh ta cảm thấy hơi nhức đầu rồi.

Nếu như người ở đây không phải là Bành Khố Các, không phải là Terra, anh ta còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng lại cứ là đôi vợ chồng này.

“Thế Chất, tôi nể mặt anh thu súng lại rồi, bây giờ anh nói xem nên xử lý như thế nào đây.” Tề Tiểu Tô kéo Tần Tốc đi đến gần cửa thêm mấy bước.

Vô hình trung cũng cách xa Bành Khố Các hơn một chút, nhưng lại gần Terra thêm mấy bước.

Nếu như bây giờ Bành Khố Các lại ra tay, cô sẽ bắt Terra luôn.

Nhưng Bành Khố Các có thể nhẫn nhịn hơn so với dự liệu của cô, hắn không ra tay nữa, chỉ nhìn cô một cái bằng ánh mắt u ám, sau đó đi tới bên cạnh, kéo ghế ngồi xuống, chờ Thế Trạch xử lí chuyện này.

“Ông xã, anh không sao chứ?” Terra lập tức chạy về phía hắn.

Thế Trạch đồng thời tiến lên mấy bước, ngăn ở trước mặt Tề Tiểu Tô.

“Cô Tề, tôi sai người đưa bọn họ đến bệnh viện trước, cô không có ý kiến gì chứ?”

Tề Tiểu Tô nhún vai,:”Không ý kiến, bọn họ cứ kêu suốt tôi nghe cũng không nhẫn tâm.”

Thế Trạch: “…”

Tần Tốc: “…”

Bành Khố Các: “…” Gân xanh ở huyệt thái dương tiếp tục giật đùng đùng.

Có cái rắm!

Cô thế này mà gọi là không nhẫn tâm á?

Người ta mới vừa đau đến ngất đi, cô lại vừa đá cho bọn họ tỉnh lại đấy!

Thế Trạch lập tức sai các nhân viên bảo vệ bắt đầu thu dọn, đồng thời gọi người bên bộ phận cấp cứu tới đón người. Trường đua ngựa thỉnh thoảng sẽ có người bị thương, cho nên bọn họ có bộ phận cấp cứu riêng, trên đường sẽ có đường cứu viện khẩn cấp, không sợ không kịp đưa đến bệnh viện.

Chỉ là nhiều người bị thương như vậy phải gọi hết người của bộ phận cấp cứu, chuyện này khiến cho những người khách khác đều nghe ngóng được tin tức, không ít khách hóng chuyện đều vây ở dưới tầng, nhìn bọn họ khiêng từng người bị thương ra, hoảng sợ đến mức cằm suýt nữa rơi xuống đất.

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Trời ạ, bọn họ không phải là người của đội trưởng Bành đấy sao?”

“Không sai, không sai, chính là người của đội trưởng Bành! Vừa rồi tôi còn nhìn thấy đội trưởng Bành nữa.”

“Ai dám bắn bọn họ thế?”

Chuyện chỉ cần hóng được một chút liền nhanh chóng bị truyền ra ngoài.

Đến nỗi không lâu sau, chuyện một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đến trường đua ngựa “chuộc” Tần Tốc ra ngoài, sau đó lính của Bành Khố Các ngăn cản, bị cô đánh cho tơi bời tan tác đã bị truyền hết ra ngoài rồi.

Thậm chí có người còn lén quay video, truyền ra ngoài, không bao lâu, lượng click đã hơn mười vạn.

Có rất nhiều người đều kinh ngạc, thậm chí còn truy tìm muốn nhìn thấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đó.

Liên minh các hành tinh vẫn có rất nhiều người ủng hộ và tin tưởng Vệ Thường Khuynh, không vừa mắt với lời nói và hành vi của Bành Khố Các, biết hắn chịu thua thiệt lớn trong tay một cô gái thì đều nhấn like hết.

Những chuyện xảy ra bên ngoài, Hệ thống Tiểu Nhất đều theo dõi được hết, thậm chí nó còn đăng ký một loạt tài khoản ảo giúp truyền nhanh những tin tức này ra ngoài.

Hơn nữa, nó còn cố tình dùng một tài khoản để lộ tên của Tề Tiểu Tô.

Tề Vân Diên, cái tên xa lạ này rất nhanh chóng trở thành siêu hot.

Nhưng nó tạm thời không nói cho Tề Tiểu Tô biết.

Mọi người trong phòng VIP vẫn không ngờ trong chuyện này còn có sự thêm dầu vào lửa của Hệ thống Tiểu Nhất nữa.

Sau khi lính bị thương được khiêng ra ngoài, Thế Trạch nhìn Bành Khố Các ngồi ở đó rõ ràng là không muốn đổi chỗ khác, anh ta lập tức cho người nhanh chóng thu dọn sạch sẽ chỗ này.

Anh ta nhìn Tần Tốc, cau mày nói: “Tần Tốc, bằng không cậu đi làm việc trước đi, có việc gì sẽ gọi cậu đến đây sau.”

Tần Tốc đang định nói, Tề Tiểu Tô đã cười: “Ngại quá, anh ta không còn là nhân viên của anh nữa rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui