Kế Hoạch Tình Yêu


Nó quay bước thật nhanh. Trong lòng chợt có cái cảm xúc hỗn tạp , vui có, buồn có, chờ đợi có , đau đớn lại càng có. Việc trước tiên là nó phải quay về lớp lấy cặp và tìm phòng nữa, ngày đầu bao giờ cũng có chuyện , không cái này cũng cái kia . Nó cầm cặp rồi cứ thế đi luôn thả hồn vào cái headphone mà không thèm nhìn lấy ông thầy văn một lần.
Đến phòng giám thị , nó gõ gõ nhẹ cái cửa để ông thầy nhìn nó. Nhưng ông lại đang mơ màng nhìn xa xăm đâu đó mà không thấy hay nghe gì xung quanh.
Cốc...cốc cốc....
Bây giờ ông mới nghe thấy tiếng gõ cửa và mau chóng quay lại với thực tại .
_ Có chuyện gì ? Nhất Thiên ?

Đang ngạc nhiên nay ông thầy càng ngạc nhiên hơn nữa . " Thằng nhóc vừa lườm mình , bây giờ quay lại , hông lẽ nó định bãi chức mình thật sao . Ôi, thời oanh liệt nay còn đâu !" ( tưởng tượng thái quá rồi ông cố hỡi ). Nhưng ông thầy thấy hơi nhẹ nhõm khi nó nở một nụ cười rất lạnh lẽo, dù sao cũng tốt hơn im lặng .
_ Thưa thầy, em chưa biết số phòng của mình .
Ông thầy sau một hồi toát mồ hôi , thì chợt giật mình . Giọng nói lạnh buốt như phả vào gáy và truyền tới não suy nghĩ nhanh nhất : " Đáng sợ thật !" . Điều đó cũng khiến ông thầy giám thị nhận ra rằng đã quên mất nhiệm vụ . Vừa ngứơc lên toan trả lời thì ông thầy bắt gặp ánh mắt chết người , nhìn sâu vào xoáy mắt ấy là một lỗ đen lạnh lẽo , hút cả tâm hồn người nhìn vào đó. Không gian xung quanh như chìm đắm một màu đen, không có lối thoát hay ánh sáng nhỏ nhoi nào hiện diện . Thật khó chịu, không thể thở nổi, cảm giác như có ai đó đang dần hút hết sinh khí , không gian nghẹt chặt lại càng không thể dứt ra khỏi đôi mắt đầy đau khổ ấy.
Nó nhận ra được ông thầy vô tình nhìn phải mắt nó , quay lưng đi thật nhanh để cứu ông ấy. Lạnh lùng xua bước cái không khí căng thẳng đi :
_ Số phòng là bao nhiêu ạ ?
_ Hơ....hả..? - thoát khỏi cái thế giới kinh khủng kia , thầy giám thị cúi gằm mặt xuống thở dốc như vừa chạy cả trăm vòng sân trường hay phải nín thở trong ba phút khiến ông thèm khát được thở hơn bao giờ hết. Nó thì khác, không mảy may ngạc nhiên, đã bao nhiêu người chỉ vì tò mò hay vô tình nhìn vào cũng khiến họ chết không kịp nháy mắt . Chỉ những người biết về nó mới an toàn , tất nhiên là ba mẹ và hai người bí ẩn khác .

_ Em chưa biết số phòng .
Nó nói lại sau khi thấy ông thầy bình tĩnh hơn.
_ À, phòng 69, chìa khóa ở kia.
Thầy lấy lại hơi thở, chỉ tay sang cửa tủ bên phải. Nó bước chậm rãi đến, mở tủ, lấy khoá cửa rồi lễ phép chào thầy ra về. Trong lòng hơi áy náy vì suýt giết chết một người vô tội .
Nhìn thấy bóng nó khuất dần sau cánh cửa, ông thầy mới ngẩn người ra , thốt khẽ thật ngu ngơ :
_ Khoan đã, phòng 69 là phòng của thằng nhóc kia mà ?
Tay cầm cặp và túi bông băng, tay phải tung hứng chiếc chìa khóa màu bạc có miếng đồng mạ bạc có khắc số 69 rất đẹp. Đúng là trường dành cho quý tộc có khác cả chìa khoá cũng trông khá đắt tiền. Nó thong thả bước từng bước đến khu ký túc xá của trường. Khu ký túc xá có ký hiệu là : N dành cho khối lớp 10, M dành cho lớp 11 và H dành cho khối 12. Mỗi khu có ba tầng tất cả , mỗi tầng là 30 phòng đối diện nhau (15>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận