Sau khi phó thác hai cô bé cho học viện, Takuto đã trở lại nơi ở của hai cô bé tại khu dân nghèo, mặc dù nơi này lúc nào cũng bẩn thỉu và lụp xụp nhưng nơi đây luôn khiến cậu thư giãn nhất, không phải cuốn vào cuộc sống xa hoa vội vàng của đế đô. Cậu vốn là người ưa thích cuộc sống thầm lặng không thích xa xỉ và phải đối đầu với những biến cố cuộc đời, đối với cậu cuộc sống bình yên bên cạnh Suzuno và người thân đã là rất tốt, cái gì chức cao vọng trọng hay cuộc sống xa xỉ ăn không hết xài không tận thì cậu không để ý.
Buổi trưa cậu đi ra bên ngoài mua ít đồ ăn, hồi nãy, khi đưa đan dược cho Trưởng lão ông ấy đã hỏi Takuto có cần gì không để ông ấy giúp, bởi vì dù sao trong vụ giao dịch này học viện đã chiếm đại tiện nghi vừa có được hai cô bé thiên tài cực phẩm vừa có đan dược nên ông ấy muốn biểu thị chút thành ý với Takuto nên Takuto cũng không khách khí nói mình đang thiếu tiền. Tưởng gì, đường đường là một trưởng lão học viện thiếu cái gì chứ tiền bạc là dư giả nên ông ấy đã đưa hẳn cho Takuto một ngàn vàng ngay lập tức mà không hỏi lý do.
Với một ngàn vàng thì mua một bữa ăn ngon là quá đủ, cậu đã vô một tiệm ăn trong đế đô, lúc đầu với trang phục của cậu chủ quán không cho cậu vô như khi cậu đưa mấy đồng vàng ra thì thái độ của chủ quán hoàn toàn thay đổi tiếp đón cậu như thượng khách. Trước khi ra khỏi quán cậu đã mua thêm mấy phần cơm lớn nữa và mang đến cho khu dân nghèo, dù sao cậu cũng là người của thế kỉ hai mươi nên không thể thấy người ta nghèo đói mà bỏ mặc được.
Đến khu dân nghèo, cậu gặp người có tiếng nói nhất ở đây và yêu cầu tập họp mọi người lại. Mọi người ở đây đã nhận thức được cậu là pháp sư lôi hệ từ khi đuổi cái tên đã hành hạ hai cô bé thì tỏ ra rất sợ hãi và tôn kính. Cậu đưa những phần cơm, thức ăn nặng trịch đầy ắp thơm ngon ra và bảo:
- Mọi người chia nhau mà dùng đi, dù sao ở đây đâu phải lúc nào cũng có được bữa ăn đầy đủ, cái này coi như ta thay mặt hai em ấy chăm sóc nơi cô ấy sinh ra và lớn lên vậy, hai cô bé ấy sau này sẽ giúp mọi người hơn.
Những người ở đây thấy cơm canh đầy ắp thì rất thèm thuồng khi nghe được lời Takuto thì bắt đầu lên nhận lấy phần mình rồi tìm chỗ thưởng thức, có một vài người đã tỏ ra thái độ muốn lấy của người khác nhưng đã bị Takuto cản lại và cảnh cáo. Cậu còn phát ỗi người ít tiền để có thể sử dụng trong thời gian tới.
Bây giờ cậu chỉ còn có hơn bốn trăm vàng và đang bước ra ngoài cổng đế đô. Hôm này là ngày hẹn để cậu lấy Vạn Niên Thanh Diệp. Cậu đã đến chỗ hẹn trong khu rừng gần đế đô ngồi xuống một gốc cây và tĩnh tâm chờ đợi. Sau khoảng một tiếng thì cậu cảm thấy có nhiều người đang tiếp cận nơi này, cậu có chút linh cảm không lành nên đã kích hoạt chúc phúc và kiếm nơi trốn. Trong khi trốn cậu thấy rất rõ những người đến đây đều là người của sáu đại gia tộc nước cộng hòa.
Cậu không rõ mình đã làm gì mà để sáu đại gia tộc truy tìm thế này nhưng khi nhớ lại hôm nay mình hẹn với ai thì cậu đặt hai tình huống, một là sáu đại gia tộc nghe ngóng được tin tức cô tiểu thư đó có một cuộc giao dịch ở đây nên đã lái sang sự việc người nắm pháp khí hồng hoang, hai là chính cô tiểu thư đó là người đã tiết lộ bí mật để sáu đại gia tộc đón đường cậu. Takuto không muốn là lý do thứ hai dù gì cậu vẫn là ân nhân của cô ta nên cậu cần phải ứng phó cẩn thận. Cậu từ từ đi đến chỗ đóng quân của sáu đại gia tộc và cậu nghe được cuộc nói chuyện của một người thủ lĩnh.
Thì ra, cô tiểu thư mà cậu quen chính là công chúa của nước cộng hòa, và khi cô ấy lấy Vạn Niên Thanh Diệp đưa cho Takuto thì tin tức bị lọt ra ngoài, nên quả nhiên sáu đại gia tộc đã lái giả thiết đến kẻ cầm pháp khí hồng hoang nên họ đến đây để truy lùng nhằm chiếm đoạt pháp khí. Sau khi nge được chuyện đó Takuto hừ lạnh “Cho dù thanh kiếm đó có phải pháp khí hồng hoang hay không vẫn thuộc sở hữu của ông nội ta, các ngươi muốn chiếm nó thì ta phải cho các ngươi nếm chút đau khổ mới được, nhưng thôi, bây giờ cứ chờ cô công chúa cái đã dù sao ta cũng nhớ được năng lượng của cô ấy cho nên sẽ không có khó khăn gì cả.”
Cậu đợi khoảng hai mươi phút thì thấy cô công chúa đang từ bìa rừng đến, cô không phát hiện được những người nấp ở đây nên đã bình thản đi đến chỗ hẹn. Takuto phát hiện vây trong bóng tối ít nhất là mười cường giả cấp chín, có vẻ như bọn họ rất coi trọng việc lấy được pháp khí hồng hoang. Takuto cũng đoán được điều đó và cậu cũng thừa biết bọn họ sẽ không động thủ khi công chúa còn ở đây mà đợi sau khi giao dịch xong mới động thủ vì dù sao vị trí của công chúa không phải là dễ chọc. Biết được điều đó Takuto mới xuất hiện trước mặt cô giả vờ không nhận ra những người mai phục bên cạnh nói với công chúa.
- Cô đến đúng hẹn đó, Vạn Niên Thanh Diệp của tôi đâu?
Cô công chúa bĩu môi lém lỉnh cùng pha tí hờn dỗi nói:
- Mấy ngày không gặp mà không nói được một lời hỏi thăm nào cả mà đã đòi đồ rồi, đúng là uổng công người ta lo lắng cho anh mà!
Takuto tròn mắt không hiểu chuyện gì, cô công chúa thở dài nói
- Anh đó nha! Nắm trong tay pháp khí hồng hoang đã là đối tượng truy tìm của bao nhiêu người đã vậy mới vô đế đô đã đồ sát công tử của gia tộc Jackson gây bao nhiêu phen huyên náo, thêm vụ đan dược thập cấp của sư phụ anh nữa, anh có biết sao đợt đấu giá đã xảy ra bao nhiêu trận đánh để chiếm đoạt viên đan dược đó không? Bộ anh tính làm loạn tung cả đế đô mới vừa lòng sao?
Takuto càng nghe càng ngạc nhiên, làm sao cô ta biết được vụ mình giết người và càng không thể hiểu nổi làm sao cô ta biết được mình đứng sau vụ đấu giá đan dược thập cấp. Như biết thắc mắc của Takuto công chúa nói:
- Cái vụ anh giết tên công tử đó thì do tôi tận mắt chứng kiến tại phòng tập, tôi thường đến đó để tìm kiếm những người có tiềm lực cho gia tộc mình và tôi đã thấy anh ra tay giết hắn. Còn vụ đan dược thập cấp là vì sư phụ tôi là người đã giám định đan dược cho anh, người đó anh cũng đã biết rồi đại sư Lola đó. Đại sư tỏ ra rất hứng thú với anh nên đã kể cho tôi và tôi dễ dàng xác nhận được.
Takuto nghe ma sững sờ không ngờ cô gái học giả ở phòng đấu giá lại là sư phụ của cô công chúa tinh quái này, thảo nào cô ta có thể nắm rõ được mọi việc như thế. Và những người của sáu đại gia tộc đang phục kích ở lại càng kinh ngạc, họ không ngờ mấy biến cố trong đế đô dạo gần đây do một tay kẻ nắm pháp khí hồng hoang này đạo diễn, người gia tộc Jackson thì như điên cuồng đòi xông ra giết Takuto để báo thù, nhưng lại bị mấy gia tộc khác chặn lại khuyên bảo vì đại cuộc nên họ mới nén giận chờ thời.
Takuto cũng dễ dàng phát hiện những biểu hiện của những người đang phục kích ở đây cậu đang thầm than nghĩ mấy gia tộc này sau khi công chúa trở về chắc chắn sẽ lao vô xé xác cậu ngay nên cậu âm thầm bàn tính với Quản Lý:
- Quản Lý à, bọn họ đông quá tính sao bây giờ?
Quản Lý bên trong cái nhẫn nói ra gọn gàng:
- Một phút
Takuto nghe vậy trả giá ngay lập tức cậu biết một phút chính là thời gian mà ông ấy giữ chân bọn họ giùm cậu:
- Một phút ba mươi giây
Quản Lý cũng không chịu kém ra giá:
- Một phút ba mươi giây, ở một chỗ không được chạy.
Lần này Takuto hiểu là cậu có một phút ba mươi giây để chuẩn bị một đòn kinh thiên động địa đuổi hết đám người ở đây đi. Cậu cũng gật đầu đồng ý, trong đầu cậu đã có danh sách một loạt đòn thế có thể sử dụng. Cậu quay sang cô công chúa và nói:
- Thôi tôi còn có việc, nên chúng ta cũng mau hoàn thành giao ước đi, con gái không nên đi chơi khuya đâu.
Cô gái nghe vậy mỉn cười tinh ranh rồi đưa cho Takuto một chiếc hộp trông rất quý giá và khi Takuto cầm vào thì cậu cảm thấy quả thật bên trong chính là Vạn Niên Thanh Diệp, cậu nhanh chóng cất vào rồi cô công chúa đang ở đó cười cười nói:
- Để cám ơn anh như thế này là không đủ, tôi có một món quà khác cho anh đây này như anh nhắm mắt lại đi món quà bất ngờ đó.
Takuto theo lời cũng nhắm mắt lại đối với cô bé này cậu không cần cảnh giá nên cậu không sử dung Dung Kỹ để quan sát sự việc. Đột nhiên cậu cảm thấy trên má mình có cái gì mềm mại ấm áp chạm vào khiến cậu đột nhiên cảm thấy nóng bừng lên khi mở mắt ra thì cậu nhận ra đôi môi của nàng công chúa đang hôn lên má mình. Từ khi sinh ra trên đời này cậu chưa từng được cô gái khác hôn bao giờ cho dù là Suzuno cô bạn thanh mai trúc mã của cậu. Cậu sững người hết mấy phút mặt đỏ lừ, đứng hình suốt mấy phút, cô công chúa thấy thế mỉm cười nói:
- Anh trong thế mà ngây thơ hơn thực lực của mình đấy chứ, có phải chuyên tâm tu luyện quá nên chưa bao giờ gặp mấy chuyện này đúng không.
Chuyên tâm tu luyện thì không nhưng quả thật cậu chưa bao giờ được cảm nhận làn môi của con gái bao giờ cả, cậu ấp úng
- Cô… Cô… Chúng ta mới biết nhau mấy bữa mà cô lại làm vậy.
Cô công chúa dường như không để ý đến vẻ trách móc của cậu nói
- Tôi thấy ghen tị với cô gái mà anh định cứu đó, tôi còn tính chiếm luôn nụ hôn đầu của anh để anh không thể trao cho cô ấy luôn nhưng không biết tại sao phút cuối thấy lấy nụ hôn trên má anh là được rồi. Tôi nói cho biết một điều nhé, tôi là công chúa của nước cộng hòa đấy, thế nào bất ngờ chưa?
Takuto cố diễn một điệu bộ vẻ bất ngờ trên khuôn mặt của mình nhưng đáng tiếc cậu lại không thể đoạt giải diễn viên suất sắc nên cô công chúa đã cắt ngang màn trình diễn của cậu
- Thôi, đừng giả vờ nữa. Tạm biệt, lần sau đến đây nhớ giới thiệu cô ấy cho tôi nha, tôi sẽ dẫn anh tham quan đế đô kỹ hơn.
Cô ấy nói xong rồi quay bước đi rồi biến mất trong bóng đêm, Takuto khi xác nhận cô ấy đã đi xa thì lên tiếng:
- Mấy người còn chờ gì nữa, công chúa đi rồi ra hết đi.
Mấy người đang phục kích ở đây nghe vậy hơn biến sắc nhưng vì tự tin về quân số nên cũng bước ra với vẻ cảnh giác và sẵn sàng chiến đấu một tên của gia tộc Jackson nói:
- Mày to gan lắm, dám giết thiếu gia của gia tộc Jackson còn dám quyến rũ công chúa mày nên biết công chúa có rất nhiều người thèm muốn không hả?
Đối mặt với sự hăm dọa của tên đó Takuto cũng không nao nũng cậu nói trong bình tĩnh
- Tên thiếu gia mà ngươi nói chỉ là hạng bỉ ổi vô liêm sỉ, giết người vô tội không biết bao nhiêu mà kể chưa nói hắn còn có thói quen hành hạ những kẻ yếu đuối, người như thế ta tiếc không giết được hắn vài trăm lần.
Tên đó nghe xong phát điên
- Mày! Tao phải xé xác mày ra mới trút được nhục nhã của gia tộc
Tên đó toan xông lên thì bị mấy gia tộc khác giữ lại, một tên khác nói với Takuto
- Ngươi hẳn biết mục tiêu của bọn chứ, ngoan ngoãn giao ra pháp khí rồi theo gia tộc Jackson về tạ tội may ra còn được chết ngay, chứ không thì bọn ta ra tay sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Takuto nở một nụ cười cuồng tiếu sau rút thanh Futsuno Mitama ra nói:
- Muốn lấy thì phải xem bản lĩnh của ngươi mới được. Getsuga Tensho!
Nói xong cậu vung tay và một luồng năng lượng vầng trăng bạc như muốn cày tung mặt đất đánh vào những tên ở đây. Mấy tên này không dám coi thường đòn đánh mạnh mẽ đó nên đã tản ra, rồi đồng loạt tấn công Takuto bằng tất cả chiêu thức tuyệt kỹ mà họ biết. Takuto nhìn thấy hàng loạt chiêu thức chết chóc đang nhắm tới mình nên thầm nói với Quản Lý bắt đầu ra tay, Quản Lý bên trong nhẹ nhàng giơ tay niệm phép và một khối thập phương đen như màn đêm chụp lấy Takuto và ngăn cản tất cả mọi đòn công kích. Mọi người ở đây thấy thế kinh ngạc tột độ kêu lên:
- Hắc ám kết giới! Nó là hắc ám pháp sư
Hắc ám pháp sư là những pháp su hiếm hoi chuyên tu hắc ám nguyên tố. Hác ám chính là nguyên tố khiến người ta kiên kị nhất vì nó có gây ra rất nhiều tác dụng rất đáng sợ và rất khó chữa trị nên nếu muốn đối phó những hắc ám pháp sư thì tốt nhất là phải có những pháp bảo chúc phúc hay pháp sư quang hệ thì mới được. Tuy kiên kị nhưng ngay sau đó một người ở đây nói:
- Mọi người cứ tấn công liên tục vào cái kết giới này ta có pháp bảo chúc phúc nên không cần lo lắng.
Hắn ta móc trong ngực áo ra một sợi dây chuyền xanh biếc, mọi người ở đây lên tinh thần một chút rồi bắt đầu liên tục oanh kích vào kết giới. Takuto bên trong không quan tâm đến tình hình cố gắn tận dụng thời gian ra chiêu thức cực mạnh này. Cậu đang tập trung ngưng tụ độc chiêu bom vĩ thú mà cậu đã coi trong Manga, một tuyệt chiêu hình thành dựa trên cùng nguyên lý với Rasengan nhưng phức tạp hơn ở chỗ cần có sự kết hợp hài hòa của năng lượng âm dương theo tỉ lệ tám âm hai dương. Takuto lúc này đã thấy được sự khó khăn khi duy trì tỉ lệ này nhưng cậu vẫn cố gắng tập trung hết mức và dần dần đã có được sự khống chế nhất định, một quả cầu đen bằng trái bóng đã được hình thành trên tay.
Một sự mệt mỏi vì căng thẳng được thể hiện rõ trên khuôn mặt của Takuto, cậu như già thêm vài tuổi, rõ ràng khống chế bom vĩ thú rất cực nhọc và vượt quá sự chịu đựng của cậu ta. Vì ngưng tụ được quả cầu này Takuto đã mấy lần đứng giữa ranh giới sinh tử nhưng với nghị lực kiên cường và kinh nghiệm trong sự khống chế mới có thể hóa dữ thành lành ngưng tụ được quả bom này. Cậu không biết uy lực của nó ra sao nhưng khi nó được tao ra cậu cũng thấy kinh sợ cậu biết chắc chắn rằng nếu sử dụng không cẩn thận mình sẽ bị tan xác là cái chắc.
Bây giờ sau khi hết một phút ba mươi giây thì kết giới đã bắt đầu vỡ, mọi người đang vui mừng chuẩn bị xông vô làm thịt Takuto thì ngay thời điểm đó một áp lực mạnh mẽ khủng khiếp tử bên trong tỏa ra khiến những người ở đây không rét mà run, nó như muốn xé toạc không gian và đất trời như muốn sụp đổ và ọi người ở đây một cảm giác ngày tận thế của đại lục đã tới nếu thực sự chiêu này được tung ra.
Mọi người tập trung quan sát thì thấy áp lực đó đang lan tỏa từ quả hắc cầu trong tay Takuto thì hoàn toàn tuyệt vọng và đang lo cho sinh mạng của mình, họ cứ ngỡ là Takuto chỉ tạo kết giới để câu giờ nhưng không ngờ là cậu có thể vừa tạo duy trì kết giới lại có thể tung một chiêu thức đáng sợ như vậy, cảm thấy sức mạnh hủy diệt như vậy bọn họ chỉ có thể đứng đó ngước nhìn ngây dại, một người gia tộc Jackson của sáu đại gia tộc lên tiếng cầu hòa:
- Thôi, chàng trai! Chúng ta đi, thu chiêu lại đi, chúng ta xóa hết nợ nần và ta hứa sẽ không truy đuổi cậu nữa.
Takuto lắc đầu không thể hiện chút cảm tình nào hết mà lạnh lùng nói nói nhẹ:
- Muộn rồi, bản thân ta cũng không đủ sức điều khiển nó lâu hơn thôi để các ngươi nếm một quả cho biết vậy, hãy nhớ kỹ, chiêu này có tên là “Bom Vĩ Thú” nếu xuống gặp thần chết thì có cái báo cáo, và tiết lộ cho các ngươi biết một tin làm quà gặp mặt. Ta không phải là người thế giới này nên sau vụ này có kiếm ta trả thù cũng vô dụng thôi trừ khi các người đột phá cấp độ trên cả thần cấp thì may ra có thể.
Nói xong bất chất sự kinh ngạc của mọi người ở đây quả cầu trong tay Takuto lao tới đám người đang đứng đó và bạo phát, một luồng sức mạnh như chấp hết mọi sự phòng thủ mà nó gặp phải đều trở nên vô vọng không đường thoát. Tất cả hàng chục cường giả ở đây đều không chịu nổi sức hủy diệt đều tan thành bột phấn, sóng xung kích lan tận đế đô khiến các cường giả nhân cấp bậc cao biến sắc lao ngay tới hiện trường. Tình trạng bây giờ của Takuto cực kỳ không tốt, cậu đã hoàn toàn bị thương rất nặng cơ thể đầy dẫy những vết thương chằng chịt. Một đạo thân ảnh xuất hiện chữa thương cho cậu nói:
- Làm tốt lắm trong thời gian ngắn đó mà đã ngưng tụ được Bom Vĩ Thú rồi, tuy thua Bom Vĩ Thú chân chính một chút nhưng cũng quá đủ để tiễn bọn chúng lên đường. Để ta cho gia tộc Jackson thêm một quả tại trụ sở coi như quà chia tay vậy, thế thì xài tương đương ngũ vĩ Bom Vĩ Thú thôi.
Người này chính là Quản Lý, ông đã giúp Takuto câu giờ để cậu có thể hoàn thành Bom Vĩ Thú bằng kết giới đen. Ông vung nhẹ tay mình và một quả Bom Vĩ Thú gấp ba lần quả của Takuto đã được ngưng tụ rồi ông nói nhỏ “Đi”. Lập tức quả cầu bay hướng thẳng đến phía đế đô nơi gia tộc Jackson đang ở.
Một vài cường giả đi tới nơi đây thấy một quả cầu năng lượng khủng khiếp như thế đang hướng về phía đế đô thì khủng hoảng, sau đó bật báo động cấp cao nhất trong toàn đế đô, bao nhiêu kết giới pháp sư được triệu tập đến thậm chí cả cường giả Nhân cảnh và Bán bộ Địa cảnh cũng tham gia phòng ngự nhưng tất cả đều vô vọng, quả cầu cứ ung dung phá vỡ mọi kết giới và theo lịch trình tiến tới Jackson gia tộc, bấy giờ mọi người đã nhận ra mục tiêu của quả cầu chết chóc này nên không ai dám ngăn cản lỡ nó bạo phát năng lượng ở đây thì tuyệt đối mình không sống nổi nên đã tỏ vẻ sống chết mặc bay và thậm chí còn có nhiều người đồng ý việc phong tỏa gia tộc Jackson để năng lượng xung kích không bị lan ra vì sao đây là đế đô không nên để năng lượng khủng khiếp như vậy bạo phát.
Người gia tộc Jackson phẫn nộ điên cuồng tìm cách kêu gọi mọi người giúp mình nhưng không ai muốn đắc tôi một người có thể sử dụng một chiêu thức khủng khiếp như thế này nên đã khéo léo từ chối. Bây giờ qua cầu đã đứng trên tòa tháp đáng kiêu ngạo của gia tộc Jackson. Năng lượng khủng khiếp như trời biển ngay cả thiên cấp cao thủ cũng chưa chắc có thể sống nổi đang tỏa ra của quả cầu cứ lơ lửng ở đó như đang trêu tức và từ từ dằn vặt linh hồn những người ở đây từng giây từng phút.
Chết chưa chắc đáng sợ nhưng bị tử thần dằn vạt đùa giỡn như thế này còn khủng khiếp hơn cả cái chết, nhiều người toan chạy trốn thì phát hiện gia tộc mình đã thật sự bị phong tỏa không tài nào chạy nổi sau đó một số người gào lên và chọn cách tự bạo để không phải chờ đợi cái chết thống khổ như thế này. Mà tự sát lúc này không nghi ngờ là một hành động lây lan cực nhanh, trong ít phút đã có hơn trăm người đã tự sát trong đó không ít cao thủ. Những người có tâm thần kiên định nhất vẫn trụ lại chỉ có tộc trưởng và một số cao thủ nòng cốt khác. Có thể nói hôm nay gia tộc Jackson đã đối mặt với tai kiếp chưa từng có đã gần như hủy toàn bộ căn cơ của họ. Sau này đã không còn sáu đại gia tộc nữa rồi.
Nhưng sau đó, quả cầu năng lượng bỗng biến mất thay vào đó là vài chữ mà khi tộc trưởng nhìn thấy thổ huyết đương trường rồi ngất xỉu tại chỗ. Hai chữ đó chỉ là “ĐÙA THÔI”.
Có thể nói đây hoàn toàn là do màn chơi đùa của Quản Lý, ông ta thể hiện sức mạnh bá đạo nhằm dọa nạt và khi đã có những người không chịu nổi áp lực đã tự tử thì ông ta thu lại sức mạnh nhằm nói một điều “Các người chỉ là con rối cho ta chơi đùa thôi.” Chuyện đó sau này trở thành một trong những câu chuyện hấp dẫn nhất của đế đô, một gia tộc lớn như vậy mà trong một đêm bị hủy căn cơ hoàn toàn và sau đó thủ phạm chỉ nói một câu gọn gàng “ĐÙA THÔI”. Rõ ràng là sự sỉ nhục không cách nào xóa đi được.
Bây giờ Quản Lý hất tay, một cái lỗ hổng được mở ra, ông mang Takuto đi vào trong và khẽ niệm chú, cánh rừng bị san phẳng đã phục hồi như ban đầu trong ánh mắt kinh ngạc của những cường giả đang đến nơi này.