Takuto tỉnh dậy thì phát hiện mình đang ở trong căn phòng quen thuộc của mình, cậu nhớ lại mình đã sử dụng bom vĩ thú đánh đuổi người của sáu đại gia tộc rồi cũng bị năng lượng bạo phát mà bị thương thế làm sao cậu lại trở về đây. Trong đầu cậu vang lên giọng Quản Lý:
- Cậu bị thương rất nặng đó, ta đã chữa trị cho cậu rồi tạm thời sử dụng cơ thể của cậu để đi về đây nhằm khiến cho gia đình cậu không nghi ngờ. Gia đình cậu nghĩ cậu đi huấn luyện với câu lạc bộ nên cũng không có gì rắc rối xảy ra.
Takuto nghe vậy đã biết mình đã trở về trái đất, chuyến đi thế giới khác đã khiến cho cậu thay đổi rất nhiều, cậu không biết sự thay đổi đó có khiến mình trở nên không thích hợp sống ở trái đất không dù gì cậu đã xuống tay giết hơn vài chục mạng người chuyện mà cậu ta chưa bao giờ nghĩ tới trước khi có được cái nhẫn của Quản Lý, tuy nói là cậu không giết người vô tội nhưng mỗi lần nghĩ về hành động đó lại khiến cậu bị dằn vặt rất nhiều, mặc dù tâm cảnh đã mạnh hơn nhưng cậu không muốn mình phải giết thêm bất kì ai ít nhất là trên trái đất này. Ngay lúc đó cậu nghe em gái cậu lên tiếng:
- Nii chan, dậy chưa, xuống ăn tối thôi.
Takuto cũng lớn tiếng đáp:
- Rồi anh xuống ngay đây.
Takuto nhanh chóng bước xuống dưới nhà bắt đầu dọn cơm với gia đình sau đó cả nhà cùng ngồi vào bàn ăn. Khi đang ăn Kotori nói với Takuto hơi lo lắng:
- Nii chan, có vẻ dạo này Suzuno không được ổn lắm đâu, mấy hôm nay sắc mặt cô ấy rất uể oải như đang bị bệnh nhưng cô ấy đi khám thì bác sĩ không chỉ rõ nguyên nhân được.
Takuto nghe vậy sắc mặt trầm xuống, cậu hỏi Quản Lý:
- Suzuno còn bao nhiêu thời gian.
Quản Lý cũng trả lời ngay:
- Nếu hành động tối nay thì sẽ không gặp phải biến chứng bất ngờ.
Takuto gật đầu rồi nói:
- Kotori, em đừng lo, lát nữa anh qua chỗ cô ấy một chút
Ba mẹ của Takuto cũng gật đầu.
- Ừ, con qua đó đi, biết đâu thấy con, Suzuno thấy khỏe hơn thì sao?
Takuto gật đầu, ăn nhanh xong phần cơm của mình rồi dọn dẹp và nhanh chóng bước ra khỏi nhà. Cậu phóng nhanh trên con đường buổi tối và chỉ trong chốc lát cậu đã đứng trước của nhà Suzuno, cậu bấm chuông, mẹ của Suzuno ra mở của cho cậu rồi niềm nở mời cậu vào nhà, khi vào trong nhà cậu vội hỏi:
- Suzuno ra sao rồi cô?
Mẹ của Suzuno cũng hơi lo lắng nói:
- Dạo này không hiểu sao sức khỏe con bé hơi kém, thường xuyên uể oải mà không biết lý do cô lo không biết nó có gặp phải căn bệnh gì khó chữa hay không.
Takuto nghe vậy cũng biết cô ấy rất lo cho Suzuno cậu nói tiếng Xin Lỗi rất nhỏ đến nổi không ai nghe thấy rồi bước vào nhà đi lên phòng của Suzuno. Cậu gõ cửa và nghe tiếng vọng ra:
- Ai đấy?
Đó là giọng của Suzuno vọng ra từ phía sau cánh cửa, Takuto trả lời:
- Là mình đây, Suzuno.
Suzuno nghe giọng của Takuto mừng rỡ ra mở cửa, khi cửa mở ra Takuto thấy tình trạng của cô đã xấu hơn so với trước kia và cậu ra bước vào thì một giọng nói con gái vang lên:
- Cậu là bạn trai của Suzuno đấy à. Trông bình thường thôi mà.
Takuto ngước lên thì thấy một cô gái rất đẹp đang ở trong phòng của Suzuno, khi quan sát kỹ cô ta cậu thấy đó là một cô gái bình thường nhưng Quản Lý trong đầu cậu thì đang lên tiếng như đang nói một mình:
- Sao? Chơi đủ chưa hả, sử dụng cả Nhân Cách Tạm Thời rồi giả vờ để mình bị người khác điều khiển, cô lắm trò quá đó Athena.
Cô gái đang ngồi trong phòng chính là Athena nhưng phải nói chính xác là nhân cách mà tạm thời mà Athena tạo ra khi đối phó với hội trưởng Yukina. Bây giờ Athena thật đang ở sâu trong linh hồn đối thoại với Quản Lý:
- Ngươi biết ta bao nhiêu năm rồi Quản Lý, đừng có hỏi những câu như thế chứ, tất cả vì các cô gái dễ thương.
- Cô nên biết tên nhóc này là kẻ có được truyền thừa của ta đó, đừng có can thiệp quá mức vào cô bé Suzuno.
Athena bĩu môi cau có nói:
- Biết rồi, làm gì dữ vậy, nếu ta can thiệp bây giờ đâu cần để cho tên nhóc này mang Vạn Niên Thanh Diệp về, ta biết hàng đống thứ tốt gấp ngàn lần.
Trở lại bên ngoài, Suzuno nói với cô Athena:
- Athena chan, đừng nói thế mà.
“Thì ra cô ấy là Athena trong lời kể của Suzuno, cô gái hay có thói quen sàm sỡ các cô gái khác” Takuto suy nghĩ trong đầu như vậy rồi nói với Suzuno:
- Cậu bị bệnh hay sao mà có vẻ mệt mỏi vậy.
Szuno thấy sự quan tâm trong giọng của Takuto cảm động trả lời:
- Không sao đâu mình hơi mệt chút thôi.
Nghe Suzuno nói vậy cậu nói với Quản Lý:
- Làm sao để sử dụng Vạn Niên Thanh Diệp vậy Quản Lý.
Quản Lý suy ngĩ một lát rồi trả lời:
- Dùng Dung Kỹ chuyển hóa năng lượng Vạn Niên Thanh Diệp sau đó đưa vào cơ thể của cô ấy rồi điều khiển các dòng năng lượng chạy khắp cơ thể nhằm bổ sung năng lượng sống còn thiếu, nếu cậu bố trí được năng lượng này cân bằng trong cơ thể thì sẽ tránh được sự mất cân bằng sau này. Ta đã nói với cậu mặc dù Dung Kỹ dựa trên sự tưởng tượng nhưng nếu tưởng tượng một cách hời hợt thì cũng vô ích bằng chứng là khi cậu sử dụng Rasengan hay Bom Vĩ Thú cũng cần sự tập trung rất cao vào chiêu thức đó sao.
Takuto nghe vậy cũng hiểu và như Athena hiểu được những chuyện sắp xảy ra ở đây nên quay sang nói với Suzuno.
- Thôi tớ không làm kỳ đà cản trở đôi trai gái nữa mà về phòng đây. Good night, Suzuno chan.
Suzuno cũng mỉm cười chào lại:
- Ừ, Oyasumi, Athena chan.
Bây giờ trong phòng chỉ còn hai người một trai một gái với nhau chưa kể lại là thanh mai trúc mã, những người nào có trí tưởng tượng bay xa hoàn toàn có thể hình dung ra tình huống tiếp theo sẽ ra sao, nhưng xin chia buồn với các bạn, Takuto bây giờ hoàn toàn không để ý đến chuyện đó, trong đâu cậu chỉ suy nghĩ làm sao có thể chữa cho cô ấy mà không để cô ấy phát hiện. Cậu không muốn Suzuno biết quá nhiều vì điều đó chỉ khiến cho cô ấy lo lắng thêm thôi, cái thế giới của cậu không phải là nơi cô ấy có thể bước vào và cậu cũng không muốn cô ấy bước vào. Bổng Quản Lý nói với cậu:
- Ta sẽ khiến cô ấy thiếp đi một lúc, cậu tranh thủ chữa trị cho cô ấy là được.
Takuto gật đầu rồi ngay lúc đó, cậu thấy Suzuno thiếp đi ngã vào lòng nếu bình thường cậu đã đỏ mặt đến chín người nhưng bây giờ cậu rất tỉnh táo bế Suzuno lên giường và lấy Vạn Niên Thanh Diệp ra rồi vận Dung Kỹ luyện hóa năng lượng của nó. Năng lượng của Vạn Niên Thanh Diệp quả là danh bất hư truyền, cậu cảm thấy một luồng năng lượng sống mãnh liệt thuần khiết đang lượn trên tay cậu. Dồn hết sự tập trung, cậu bắt đầu đưa ta lên ngực Suzuno, chạm tay vào bộ ngực dễ thương đó, và Suzuno rên lên một tiếng khiến dục hỏa trong lòng Takuto dâng cao, cậu cố gắng định thần lại và liên tục nói trong đầu “Mình xin lỗi cậu, Suzuno, sau này mình sẽ chuộc lỗi.”
Takuto cố gắng tập trung hết sức tỏa năng lượng từ Vạn Niên Thanh Diệp ra khắp cơ thể của Suzuno, bước tiếp theo cậu cần làm là cân bằng nó không để năng lượng quá ít ở chỗ này hay quá nhiều ở chỗ kia thì sau này sữ không tốt cho sự phát triển của cô ấy. Quản Lý ở bên trong cũng tỏ ra tán thưởng vì lần đầu chữa trị cho người bị thiếu năng lượng sống mà như vậy là đủ đạt điểm tốt rồi, đừng nghĩ việc chữa trị này giống như với chữa thương thông thường dù sao vết thương chỉ là thương tổn cơ thể cho nên chỉ cần tập trung vào vùng bị thương là xong nhưng còn thương tổn về năng lượng sống là khác nhau hoàn toàn cần có sự tập trung rất nhiều lần và còn phải phân bố thật đều đặn năng lượng sống nữa nếu không sau này sẽ có những sự phát triển không bình thường cho người đó.
Takuto giống như đang đổ từng lit mồ hôi, cậu không còn cảm thấy bất cứ cái gì xảy ra bên ngoài. Cậu tập trung phân bố năng lượng một cách đều đặn lên cơ thể cô gái mà cậu yêu quý nhất. Athena thật ở sâu trong linh hồn cũng gật đầu nghĩ “Tên nhóc này quả xứng đáng với Suzuno, vì cô bé ấy có thể làm tất cả. Mà thôi để ta báo cáo với Quản Lý một số chuyện cái đã.”
- Này Quản Lý, mấy lần ta đi tuần đêm phát hiện một số sinh vật không nên ở trên trái đất và có tính nguy hiểm cao ta nghĩ nên nói cho ngươi biết.
Quản Lý bên trong nghe vậy cũng gật đầu trả lời:
- Được rồi, dù sao tên nhóc này cũng cần có chút bài tập đánh quái thú, thế ngươi tính sao với cô bé hội trưởng Yukina đây.
Athena mỉm cười đáp:
- Cô ấy là người tốt, chắc chắn đó, trên danh nghĩa vì tổ chức nhưng cô ấy không hề giao ta cho tổ chức mặc dù đã khống chế được nhân cách tạm thời của ta mà vẫn giữ ta bên người lấy lý do cần một người phụ bên cạnh. Cô ấy lo lắng ta sẽ bị người ta lăng nhục nếu giao cho tổ chức. Hừ nếu cái bọn đó dám làm như thế thì ngoại trừ con gái ta sẽ đồ sát sạch cái tổ chức đó cho xem.
Quản Lý gật đầu vì đây không phải là lần đầu cho nên ông không nói gì ngoài cầu chúc cho Siêu Năng Tổ rồi ngắt kết nối tâm linh và tiếp tục tĩnh tọa. Bên ngoài Takuto chữa trị cho Suzuno cũng đã tới giai đoạn cuối cùng đó là theo dõi tác dụng của việc chữa trị và ra tay nếu có cái gì bất thường.
Có vẻ sự việc đã không còn gì rắc rối, Suzuno đã hoàn toàn bình phục không còn nguy hiểm, Takuto thở dài nhẹ nhõm, và ngồi bên giường chờ cô ấy dậy Quản Lý nói:
- Kêu Athena làm cái gì cho con bé ăn đi, sau khi chữa trị cần ăn cái gì đó, Suzuno bảo cô ta nấu ngon lắm mà đúng không?
- Không tôi sẽ làm cho cô ấy.
Takuto trả lời rồi đi xuống nhà chuẩn bị. Mặc dù đã khuya nhưng đây không phải lần đầu Takuto ở nhà Suzuno qua đêm thế này, hồi lúc trước Suzuno bị bệnh cảm nặng thì cậu cũng đã ở đây nguyên đêm trong phòng chăm sóc cô ấy với lại gia đình của Suzuno rất yên tâm và tin tưởng để cho đôi bạn tự do họ biết chắc sẽ không có vấn đề gì cho dù Takuto ngủ chung phòng với Suzuno đi chăng nữa. Khi xuống tới bếp thì thấy Athena đang đợi cậu dưới đó, Takuto thấy vậy hỏi?
- Khuya rồi sao cô chưa đi ngủ Kanzaki san?
Athena đưa mắt lên nhìn Takuto rồi nói:
- Tôi học khuya, nên xuống đây làm cái gì ăn một chút.
Takuto thấy vậy nói:
- Hay để tôi làm gì cho cô ăn nhé sẵn tôi cũng làm cho Suzuno luôn.
Đời nào Athena chịu ăn thức ăn do con trai làm nên cô từ chối nói:
- Thôi cậu làm cho Suzuno ăn đi tôi tự lo được.
Nghe vậy, Takuto cũng không nói gì nữa mà bắt tay vào công việc. Takuto từng có ước mơ cùng Suzuno mở tiệm ăn gia đình nên cậu cũng khá thành thạo trong việc nấu nướng, chỉ sau một lát cậu đã chuẩn bị xong món ăn mà Suzuno thích rồi mang lên cho cô ấy. Khi lên lầu thì có vẻ Suzuno đã tỉnh lại, Takuto đưa mâm thức ăn rồi nói:
- Cậu ăn đi cho khỏe lại chứ cậu cứ như vậy mình lo lắm.
Sau khi tỉnh dậy thì Suzuno thấy mình khỏe hơn nhiều và cũng thấy hơi đói nên khi thấy Takuto mang đồ ăn lên ình thì cảm thấy rất hạnh phúc mỉm cười:
- Cám ơn cậu, Takuto kun
Đôi bạn vừa ăn vừa trò chuyện một lúc rồi Takuto ra ngoài, xuống phòng khách bắt đầu đi ngủ. Trước khi đi ngủ Quản Lý nhắc cậu
- Này nhóc, ngày mai cậu cần phải tham gia giải kiếm thuật như đã hứa lần trước rồi đấy, mặc dù chỉ là chuyện nhỏ nhưng vẫn nên chuẩn bị kỹ thì hơn
Nghe vậy, Takuto sực nhớ tới lời hứa mà mình nói với câu lạc bộ kiếm đạo lần trước cho nên Takuto đã nhanh chóng đi ngủ để lấy lại tinh thần.
Sang hôm sau, Takuto đã dậy sớm và nhanh chóng trở về nhà. Khi về đến nhà thì thấy gia đình cậu đã bắt đầu dậy ngoài em gái Kotori vẫn còn ngủ thì, thì bố mẹ cậu đã dậy, khi thấy cậu vào bố mẹ cũng không hỏi tại sao hôm qua không về mà chỉ hỏi tình hình của Suzuno, Takuto nói là cô ấy đã khỏi hẳn và lên lầu tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn sáng. Theo thói quen của gia đình Takuto thường ăn sáng vừa xem tin tức buổi sáng và bây giờ cũng vậy.
Hiện giờ trên TV đang có một tin tức khiến Takuto và gia đình cậu chú ý, dạo gần đây thường hay có những báo cáo là người vô gia cư trong công viên phát hiện những sinh vật kỳ lạ vào ban đêm, tuy họ không thấy rõ được nó nhưng đều nói nó không giống những con vật thông thường và một người đã bị tấn công và bị giết chết. Ngực của anh ta bị lủng một lỗ to gần bằng quả bóng đá và phần thân dưới thì có vẻ đã bị ăn mất. Điều này khiến có người khu này khá hoảng sợ, nhất là gia đình của Takuto chỉ cách khu công viên này có mười lăm phút đi bộ thôi. Nghe được tin này bố của Takuto lên tiếng nói với cậu và Kotori đang ngồi ở bàn ăn.
- Hai đứa từ nay nếu không có chuyện gì thì đừng đi qua công viên buổi tối đấy. Tuy đây có thể là tin đồn như cẩn thận vẫn hơn
Takuto thì cũng không tin đây là lời đồn vì ở thế giới khác có yêu thú thì ở trái cũng có thể xuất hiện quái vật chứ, cho nên cậu cũng có dự tính xem xét vụ này vì dù sao khu này là khu gần nhà cậu nên không có gì dám chắc là người thân của cậu sẽ không gặp nguy hiểm.
Chuông cửa nhà Takuto reo lên và cậu ra mở cửa thì thấy Kazuma người bạn của cậu ở đội kiếm thuật đang đứng trước cửa, thấy Takuto ra mở của cậu ta nói:
- Sao chuẩn bị sẵn sàng chưa, đừng có nói lý do mới tập huấn về nên không còn sức đấy nhé.
Takuto cũng đáp lại khí thế:
- Có mày mới như thế thôi chứ tao đang rất sung sức đấy, như anh ấy nói tiên phong chỉ cần đánh cho đẹp tạo khí thế cho đội thôi mà nên chỉ cần người đánh có tinh thần và phong độ tốt là được thôi.
Kazuma cũng gật đầu rồi hai người đi tới trường, khi đang đi Takuto hỏi Kazuma:
- Mày có nghe tin tức buổi sáng về mấy sinh vật lạ ở công viên không, mày hay tập ở đó vào buổi tối mà đúng không
Nghe thấy Takuto hỏi thế Kazuma cũng gật đầu trả lời:
- Tao có nghe, vì nơi đó là nơi lý tưởng để tao luyện tập thêm mà nhưng tao chỉ tập tới gần chín giờ thôi còn mấy người vô gia cư nói phải tới gần mười một, mười hai giờ nó mới xuất hiện cơ mà.
Ngừng một chút rồi Kazuma nói tiếp:
- Bây giờ đã có người chết rồi, nếu mà còn như vậy nữa thì khu công viên có thể sẽ bị phong tỏa đó. Tao không muốn vậy chút nào vì đây là khu công viên duy nhất trong khu này mà nếu bị đóng cửa thì buồn lắm.
Takuto lên tiếng nói đùa
- Nếu muốn hết buồn thì ra khu giải trí là được thôi.
Kazuma lên tiếng phản bác:
- Không biết gì hết, đi khu giải trí một mình thì chỉ có một cảm giác thôi đó là cô đơn muốn chết vì xung quanh toàn cặp đôi đến cặp đôi nhìn tụi nó tán nhau trông muốn ói và tủi thân nữa. Thôi không nói chuyện đó nữa, khu công viên này là khu tao rất hay chơi khi còn nhỏ cho nên tao không muốn nó bị dẹp mất như thế.
Điều đó cũng đúng với Takuto, khu công viên này là nơi cậu ta thường chơi với Suzuno khi hai người còn nhỏ, bao nhiêu kỉ niệm đều hòa vào không gian của khu công viên này cho nên có thể nói Takuto là người không muốn đóng cửa nó nhất, cậu quyết phải ngăn chuyện này bằng mọi giá. Đi một lúc đã tới trường, và đội kiếm đạo đã đứng chờ trước cổng, khi thấy hai người tới anh ta bắt đầu cuộc dặn dò của mình với toàn đội:
- Đội hôm nay chúng ta gặp chính là đội là vào best tám của lần trước nếu nói về thực lực họ vẫn nhỉnh hơn ta một chút, nhưng điều đó không phải là lý do chúng ta không thể chiến thắng, chúng ta có thể thắng, chỉ cần tư tưởng đó trong tim thì cho dù như thế nào chúng ta vẫn là những kẻ chiến thắng. Tôi chỉ cần mọi người nhớ vậy thôi.
Dừng một chút anh ta dồn hết hết khí thế nói lớn dõng dạc và đầy quyết tâm:
- Lên đường!
Cả đội cũng đồng tâm hô lên dõng dạc đầy khí thế rồi bắt đầu lên xe đi đến nơi thi đấu.