Trong một nhà máy bị bỏ hoang, cô bé trong bộ Goth Loli trên lưng vác một chiếc rìu lớn đang ngồi trên một thanh xà nhà, dường như cô bé không có chút gì lo sợ chiếc xà nhà rỉ sét sẽ gãy vì trọng lượng khủng khiếp của chiếc rìu. Cô bé đang nhắm mắt lim dim đột nhiên ngước lên:
- Cô đến rồi à
Bất cứ ai ở đây khi nghe câu nói đó đều tưởng cô ấy nói một mình, nhưng ngay lập tức một tia sáng lóe lên và xuất hiện một cô gái khoảng mười tám, mười chín tuổi tóc dài tay đeo một sợi xích và ăn mặt giống như một nữ yankee Nhật Bản với chiếc áo khoác trắng dài tới tận chân và sau lưng áo có một chữ “BẠO” đỏ rực viết theo lối tiếng Nhật cổ khiến cô ấy không khác gì nữ Boss của một băng du côn cả. Thấy vậy cô bé Loli không khỏi nhạc nhiên hỏi:
- Tại sao cái trường nữ sinh đó lại cho cô vào học với bộ dáng như vậy nhỉ? Bộ tên hiệu trưởng mù rồi hay sao?
Nghe vậy cô gái cũng không giận nói:
- Mercury chan, em không thấy như thế này mới hợp với tên và phong cách của chị là Bạo Vương hay sao, với lại nữ sinh của trường đó có nhiều cô bé dễ thương lắm, chỉ nhìn mấy em ấy đang ở tuổi trẻ năng động thôi mà chị thấy cuộc sống thật tuyệt vời. Chị chỉ hận là không thể nhào tới ôm hôn và ABCXYZ các bé ấy thôi, với lại chị cần phải bảo vệ mấy bé ấy khỏi mấy tên biến thái lượn quanh cổng trường. Trong nửa năm vừa qua chị đã đập hơn một trăm năm tên vì dám có tư tưởng biến thái với học sinh của trường, và chị còn bày Kekkai nữa đó. Em cảm nhận được Kekkai mà chị bố trí trong thành phố này đúng không!
- Không sai, ta biết, nhưng ta phải cảnh báo cô một điều, những người siêu năng của Nhật Bản đã đánh hơi ra được kết giới rồi đó, họ sẽ kéo đến điều tra, mặc dù những kẻ đó không đáng chú ý nhưng cẩn thận vẫn hơn.
- Không sao, tất cả vì các bé gái dễ thương!
Cô gái Yankee nở ra một nụ cười đầy vẻ sắc nữ chìm đắm trong giấc mơ của mình khiến cho be Loli nhăn mặt và toát mồ hôi lạnh. Cô cầu chúc cho những cô bé nào lọt vào tầm ngắm của đứa con gái biến thái này.
Một lúc sau, bé Loli lên tiếng:
- Thôi mơ đủ rồi đó, vào việc chính đi nào
Nghe vậy cô sắc nữ cũng rời khỏi giấc mơ của mình nói:
- Thế em tìm được Quản Lý rồi à, ai là người may mắn vậy?
Đang tính trả lời, đột nhiên bé Loli từ trên xà nhà nhảy xuống đất, vẻ mặt như nhận ra cái gì đó và cô gái Yankee cũng có sắc mặt tương tự nhưng sau đó cả hai lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày nói
- Lén nghe con gái nói chuyện là thói quen không tốt đâu hỡi ba vị đang đứng ngoài kia.
Từ phía bên ngoài cánh cổng khu nhà máy cũ, có ba thân ảnh mặc trùm kín đen kịt từ đầu đến chân bước vào. Họ trông giống như là người trong một tổ chức Mafia nào đó, bộ áo trùm kín khiến cho người ta không thể xác định được giới tính. Sau khi xuất hiện trước mặt hai cô gái một người lên tiếng với giọng nói chắc chắn đã bị biến đổi để khiến người ta không xác định được ngữ âm của họ:
- Hai cô gái mà ban đêm đến một khu nhà máy bỏ hoang chơi cũng đâu có đứng đắn. Dựa vào chuyện các cô nói lúc nãy thì các cô tính để chúng tôi đưa đi một cách hòa bình hay là để chúng tôi động thủ rồi đưa đi?
Nói xong cả ba người áo đen cùng thủ thế, vây hai cô gái lại. Họ đã sẵn sàng động thủ chỉ cần hai cô gái có hành vi đáng ngờ, thấy vậy cô gái Yankee chỉ vào một người nói:
- Hai trai, một gái à? Chị lo cô bé này, còn hai đứa con trai cho em nha, không nhận thương lượng!
Câu nói của cô gái Yankee khiến cho vẻ mặt ba người thoáng biến sắc. Họ đã cố gắng che dấu thân phận bằng bộ đồng phục sát thủ nhưng hai người này thoáng cái đã nhận ra, mà cũng đúng, bọn họ làm sao biết được kẻ bọn họ đang đối phó là Ám Vương cùng Bạo Vương, hai cái tên mà chỉ cần nói ra là khiến các cường giả vũ trụ sợ khóc thét không dám đối đầu.
Câu nói vừa rời ra khỏi miệng, Bạo Vương đã nhanh như chớp biến ra sau lưng người mà cô chọn và vung chân tung một cước nhắm vào hông của cô gái áo đen, nhưng cô gái áo đen cũng không vừa đã sử dụng cùi chỏ của mình ngăn lại cú đá nhưng cô ta lại không ngờ rằng mặc dù mình đã đỡ được cú đá nhưng vẫn bị đánh bay hơn mười mét ngã gục xuống đất. Phải mất hơn hau mươi giây sau, cô ta mới vất vả đứng dậy và cô cảm thấy mình như bị mấy chiếc xe tải tông vào cùng một lúc. Bạo Vương từ từ bước đến trong nụ cười kiêu hãnh như đang nhìn xuống một tên bại trận, điều đó khiến người áo đen giận sôi máu, đột nhiên, nhiệt độ xung quanh dần trở nên lạnh cóng, Bạo Vương nhìn cô với chút ngạc nhiên, trong cơn tức giận, cô gái áo đen quát lên:
- Xem đây! Băng chông!
Ngay lập tức, dưới đất bỗng đóng băng và hàng chục ngọn lao được tạo ra và nhô lên nhắm vào Bạo Vương mà đánh tới, Bạo Vương nhẹ nhàng né tránh các mũi lao nhưng cô gái áo đen cười đắc ý nói:
- Cô không tránh được đâu, nhìn trên đầu cô kìa
Bạo Vương nghe vậy cũng ngước lên nhìn, không những dưới đất có một rừng chông mà trên không cũng tương tự hàng trăm ngọn lao bằng bằng băng treo lơ lửng và lao xuống với tốc độ ít nhất ba trăm km trên giờ. Đây là tuyệt chiêu của cô gái áo đen để hạ Bạo Vương. Nhưng những gì xảy ra sau đó khiến cô không tin vào mắt mình. Một luồn khói đen giống như một biển u linh đến từ địa ngục tỏa ra từ Bạo Vương, luồng khói đó đi đến đâu, những ngọn chông băng của cô gái áo đen đều biến mất như chưa từng tồn tại. Chỉ gần mười giây sau, đã không còn chút băng nào trên đất và cô gái áođen đang run rẩy bất lực. Bạo Vương tiến đến gần nói:
- Chỉ có thế thôi à cô bé?
Câu nói đó đã khiến cho cô gái áo đen triệt để điên cuồng, cô lấy trong túi ra một viên đá đỏ rực rồi bóp nát đó, bỗng nhiên trong tay cô xuất hiện một ngọn lửa, còn tay kia lại xuất hiện một lớp sương bạc tỏa ra hơi lạnh khiến cho nhiệt độ một lần nữa hạ xuống, sau đó cô áp sát hai tay lại với nhau, vào giây phút đó, một luồng áp lực cực lớn tỏa ra khiến hai người còn lại đang đấu với Ám Vương đồng thời biến sắc và thét lên:
- Cô muốn chết à, tình trạng cô bây giờ dùng chiêu đó không khác gì tự sát cả
Nhưng cô gái áo đen đã như mất lý trí, trong tâm trí cô bây giờ chỉ ngập tràn hình ảnh của ký ức từ khi còn sống một cuộc sống của một cô bé mồ côi không nhà không cửa, lúc đó bên cạnh cô chỉ có một người con trai cùng cảnh ngộ, họ đã cùng nhau vượt qua từng ngày trong cái cuộc sống mà họ cho là đáng nguyền rủa này. Cho đến ngày hai người họ được nhận vào tổ chức, thì họ phải nhận những bài huấn luyện nghiêm khắc nhưng cuộc sống mà họ cho là đáng nguyền rủa đã khiến họ có một nghị lực phi phàm, và đây là nhiệm vụ đầu tiên của cô và trước khi đi người con trai đó đã động viên cô “Cố lên nhé, anh chờ em về, rồi chúng ta sau này có thể cùng làm nhiệm vụ với nhau.” Câu nói đó đã tạo động lực cho cô bé bất chấp tính mạng sử dụng chiêu tất sát, cô đặt cược tính mạng của mình vào đòn này
- Sát Quyền Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên
Hai người còn lại vừa đứng xem vừa lo lắng. Sát Quyền Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên chính là chiêu dung hợp giữa băng dị năng và hỏa ma pháp, nhưng theo quy tắc của tự nhiên thì một người sở hữu dị năng thì không thể sở hữu ma pháp bởi vì dị năng là năng lực bẩm sinh hoặc tự sinh ra bằng một điều kiện nào đó ngược lại mà phép thuật là do quá trình tập luyện và cảm ngộ mà ra.
Hai sức mạnh trái ngược thì không thể dung hợp được, nhưng cái gì cũng có ngoại lệ, người mang dị năng có thể sử dụng ma pháp bằng ma thạch. Ma thạch chính là một loại đá đặc biệt tạo ra bởi nguyên liệu mà không được ghi nhận trên trái đất và do những pháp sư nạp năng lượng ma pháp vào trong đó. Cô gái áo đen lúc nãy sử dụng hỏa ma thạch nên cô có thể sử dụng hỏa ma pháp. Nếu chỉ sử sụng thì không có vấn đề gì, nhưng đằng này cô ấy lại dung hợp hai thứ lại, điều đó sẽ khiến cô ấy có năng lực chiến đấu rất cao, nhưng bạo thể tử vong là kết quả không tránh khỏi. Rất nhiều dị năng đã làm điều này nhưng ai cũng nhận kết cục thê thảm, cho dù là siêu năng cấp cao cũng chỉ sử dụng khi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài đồng quy vu tận với đối phương thôi. Bên cạnh đó, uy lực của đòn này có thể phá hủy cả tăng thiết giáp nhưng tốc độ của người sử dụng lại không tăng lên bao nhiêu nên nếu đối phương né được thì chắc chắn là người sử dụng sẽ chết một cách vô nghĩa. Nói cách khác đòn này là đòn thành công thì sống, thất bại thì chết, họ đã thấy tốc độ của Bạo Vương nên chắc chắn cô ấy sẽ né được đòn này. Như biết được lo lắng của hai người Loli Ám Vương lên tiếng:
- Không cần lo lắng điều đó đâu, cô ta chắc chắn không né mà sẽ đỡ trực diện bởi vì đó là tính cách cô ta.
Bạo Vương nghe vậy cũng mỉm cười:
- Em hiểu ta thật đó! Đòn đánh mà một cô gái dùng tính mạng của mình để thi triển mà đối thủ lại né tránh thì quả là kẻ hèn nhát, đó không phải là tính cách của ta: Bạo Vương Athena. Tới đi cô bé, cho ta xem độc chiêu tất sát của cô đi.
Ngay lập tức, cô gái áo đen tỏa ra khí tức khủng khiếp và lao thẳng tới tung một đấm ngay vào ngực của Bạo Vương. Hai người còn lại ai cũng nghĩ trận chiến đã kết thúc với kết quả lưỡng bại câu thương nhưng điều xảy ra lại khiến họ không thể tin vào mắt mình. Bạo Vương chỉ bằng một tay đã cản được Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, họ biết rất rõ cho dù là siêu năng cấp cao cũng phải nghiêm túc đối phó với chiêu này.
Cô gái áo đen bây giờ đã như ngọn đèn trước bão có thể tắt bất cứ lúc nào, nhưng cô bây giờ rất tỉnh táo, cơ thể cô đang mất dần sự kiểm soát và từ từ ngã xuống nếu để ý kỹ thì trong khóe mắt cô lóe lên giọt nước mắt đau buồn, nỗi đau của cô gái sắp bị chia ly vĩnh viễn với người mà cô yêu thương nhất. Cô đã không còn cơ hội nào nữa, cô hối hận tại sao mình không tỏ rõ tình cảm của mình với người con trai đó, bây giờ sự thật tàn khốc đã xảy với cô, cô đang phải đối mặt với thần chết đang từng bước tước đoạt lấy sinh mạng của mình.
Hai người còn lại tính lao ra giúp nhưng họ không thể sơ hở trước một đối thủ như vậy. Lúc nãy chiến đấu với bé Loli họ đã nhận ra họ không phải đối thủ của cô bé này nếu cô bé nghiêm túc. Lúc nãy là cô chỉ đỡ và né đòn của họ mà thôi gần như không đánh trả nhưng bọn họ đã dốc toàn lực mà vẫn không thể đánh bại. Họ đang tự hỏi hai người này là người tổ chức nào mà mạnh kinh khủng vậy, nếu quốc gia nào có thể đào tạo được hai người này thì Nhật Bản phải cân nhắc lại.
Bạo Vương thấy cô bé đang gục xuống và sắp phải đối mặt với cái chết cận kề đã không chút nào do dự đỡ lấy cô bé trên tay mình, miệng khẽ ngâm chú ngữ nhỏ đến mức không ai nghe thấy được ngoại trừ Loli Ám Vương. Cô gái áo đen đang chờ sự dằn vặt thống khổ của phản phệ sức mạnh trước khi chết thì bất ngờ thấy dường như có một tia sức mạnh nào đó chảy vào thân thể của cô đang từ từ hấp thụ luồn năng lượng phản phệ và khiến nó biến mất không còn một dấu vết. Khi cô mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong lòng kẻ mà mình lúc nãy đang chiến đấu, cô khẽ hỏi:
- Tại sao cô lại...?
Bạo Vương mỉm cười dịu dàng
- Để một cô bé dễ thương như em chết thì không đúng với tính cách của ta.
- Cô không sợ ta báo với tổ chức đem cao thủ đến truy đuổi cô hay sao
Cô gái áo đen lên tiếng trong mệt mỏi. Và sau đó cô thấy Bạo Vương giơ tay lên đánh xuống nên cô nhắm mắt lại chờ cái chết đến với mình. Nhưng cô chờ mãi mà chỉ cảm thấy cái gì đó sượt qua mặt mình khi cô mở mắt ra thì nhận thấy mặt nạ của cô đã bị phá hủy. Đằng sau lớp mặt nạ là một cô bé chỉ khoảng mười sáu tuổi rất đáng yêu với đôi mắt có màu xanh của bầu trời và thoáng có vẻ u buồn của cô thiếu nữ có một quá khứ bất hạnh, bất kỳ ai nhìn khuôn mặt này đều không thể ngờ rằng cô là thành viên của một tổ chức bí mật nhất Nhật Bản mà còn tưởng cô có thể là một Idol nữa chứ.
Lúc này cô nghe giọng nói dịu dàng của Bạo Vương:
- Cho dù em có báo với tổ chức của em thì ta vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu và ta tự tin sẽ vượt qua tất cả, nhưng nếu giết một cô bé dễ thương như em thì thế giới này vĩnh viễn không bao giờ có người như em nữa bởi vì người chết không bao giờ có thể sống lại, đó là điều đáng tiếc lắm… Hãy về tịnh dưỡng một thời gian rồi mới hoạt động tiếp nhé.
Nói xong Bạo Vương đặt cô gái dựa vào bên cạnh tường và quay qua hai người còn lại đang đứng kia nói với Ám Vương:
- Kết thúc đi trận đấu của em đi chứ, sắp sáng rồi đó, chị còn đi học nữa.
- Biết rồi! Ta nghiêm túc đây. Ám Thuật, Hắc Ám Tỏa Hồn
Bỗng nhiên, hai người đang đấu với Ám Vương đột nhiên gục xuống bất động. Cô gái áo đen mặc dù không cử động được nhưng vẫn chứng kiến hết mọi việc và không thể tin được những gì đang xảy ra, hai người bọn họ mặc dù không phải là dị năng giả nhưng nếu tính về thực lực thì ai cũng nhỉnh hơn cô chút mà lại bị bé Loli này một chiêu đánh gục không rõ sống chết thế này.
- Đừng lo, bọn họ chỉ bất tỉnh vài ngày thôi, không sao đâu, ta chỉ phong tỏa liên kết giữa linh hồn và tinh thần với cơ thể mà thôi, không giết họ đâu. Cô thì khoảng hai tiếng nữa có thể hành động lại được rồi. Thôi bọn ta đi đây. À, gửi lời nhắn của ta tới tổ chức của các ngươi là “Không nên đụng vào bọn ta”
Nói xong, Ám Vương với Bạo Vương vọt lên không trung rồi biến mất để lại ba người nằm bất lực trong nhà máy bị bỏ hoang trong màn đêm u ám.