Kẻ Ngốc Lạnh Lùng (truyện Ngắn)

Đưa Ann về giường xong Cheer trở về phòng mình tắm rửa. Nhìn đồng hồ lúc này đã gần 12 giờ khuya. Mặt áo tấm, ngã lưng lên giường một chút đã ngủ lúc nào không hay. Bình thường Cheer sẽ không ngủ sớm như vậy, Nhưng hôm nay có lẽ do lao lực quá nhiều.

Một thời gian ngôi nhà chìm vào tĩnh lặng, âm thanh cố hữu của màn đêm, thời điểm đúng lý ra mọi người đều đang say giấc. Thì trên giường ngủ, Ann vì quá khó chịu không thể ngủ được lại bật dậy, mơ hồ giữa màn đêm. Miệng cô khát khô còn người thì rã rời không còn chút sức lực, não bộ thậm chí không điều khiển được tứ chi.  

Cô chống người xuống giường, bước chân xiu vẹo ra nhà bếp, muốn rót nước để uống. Đúng là lần đầu tiên trong đời trải nghiệm cảm giác này. Loại cảm giác trời đất quay cuồng. 

Ann bước đi trong bóng tối, cho dù không bật đèn thì cô cũng nhớ rõ vị trí đồ vật trong nhà. Ngoại trừ cái bậc thềm. "Xoảng" ly nước thủy tinh trong tay vỡ mát vun ra khắp nơi khi cô vấp chân ở bậc thềm đó, mảnh thủy tinh bể cứa vào lòng bàn tay và bên hong cổ tay.

Ann vừa đau vừa mệt không muốn đứng lên, tự mắngbản thân "thật là hậu đậu, lại té ngã nữa rồi", cảm giác mát lạnh lan ra từ bàn tay nhưng cô không cảm nhận được cơn đau do vết cắt, cứ như vậy cô nằm trên nền nhà từ từ thiếp đi.

Khi Cheer nghe tiếp động ở bên ngoài, những giây đầu, tròng mắt cô đảo sang bên trái rồi trở về vị trí cũ, trong khi mi mắt vẫn đang nhắm. Cheer nghĩ xem mình có cần quan tâm tới âm thanh đó hay không. 

Vài giây tiếp theo, cô nằm im. Rồi vài giây sau đó, cô bật dậy như bị thế lực vô hình nào đó nắm cộng dây điều khiển con rối giật mạnh. Cô nhớ ra rồi, trông nhà hôm nay có ma men thất tình.

Cheer chạy đến nơi phát ra tiếng động, căn bếp tối tăm không có động tĩnh, Cheer bật đèn, liền ập vào mắt hình ảnh Ann nằm dưới sàn với bàn tay đầy máu, xung quanh là mảnh vỡ thủy tinh. Cheer tái xanh mặt, hoảng hốt chạy đến. Cô lấy cái khăn quấn lấy bàn tay đang chảy máu của Ann. "......sao chị lại hồ đồ như vậy.........chết vì mấy tên đàn ông có đáng không............chị Ann....tỉnh dậy đi..........." Cheer hoảng hốt gọi khi thấy Ann không phản ứng, máu ở tay nhuộm đỏ. Từ trước tới nay, cô chưa từng thấy nhiều máu như vậy, chưa từng thấy ai bị thương chứ đừng nói gì là cắt tay tự tử. Nên chỉ có thể quấn càng khăn vải bên ngoài để cầm máu chứ không dám xem xét vết thương.

Cheer cứ nghĩ những lời nói lúc này chỉ là do Ann trong lúc say nói nhảm, nhưng không ngờ bây giờ người này lại đi cắt cổ tay để tự vẫn thật.


Thay nhanh quần áo, Cheer bế Ann chạy vào bệnh viện. Trong lúc láy xe, cô đã gọi điện thoại cho Sud, anh bác sĩ đẹp trai mà Ann đã làm mai cho cô. Hiện quan mối quan hệ của bọn họ khá thân thiết. 

Sub đang ngủ thì nhận được điện thoại, là bác sĩ nên phản ứng rất nhanh, vì nếu có những ca bệnh khẩn cấp, bệnh viện gọi tới thì bất cứ lúc nào anh cũng phải sẳn sàng lau đi. Nhìn màn hình điện thoại hiện người gọi là Cheer thì anh an tâm một chút "Alo.....tôi nghe...."

" ....Cậu có ở bệnh viện không.........chị Ann bị thương rồi......"

Nghe giọng khẩn cấp của Cheer từ điện thoại, Sub lập tức tỉnh ngủ, vừa bước xuống giường vừa trấn an Cheer, hỏi thăm tình trạng của Ann "Trước tiên cô bình tĩnh.....nói cho tôi nghe chị ấy bị làm sao.....bị thương như thế nào....."

"....Bị cắt ở tay.....chảy rất nhiều máu......"

"Chị ấy còn tỉnh táo không....."

Cheer nhìn người đang mê man bên cạnh, trả lời ".....chị ấy bất tỉnh rồi....."

Sub phán đoán có thể vết cắt lớn, mất nhiều máu nên mới dẫn tới mê man, tình hình có vẻ nghiêm trọng. "Hôm nay tôi không có ca trực, nhưng tôi sẽ liên hệ với trưởng khoa khoa ngoại, người đó sẽ đón cô ở bệnh viện........yên tâm, chị ấy sẽ không có chuyện gì đâu.....quan trọng bây giờ là cô phải bình tĩnh thì mới lo cho chị hai được. Tôi sẽ vào bệnh viện ngay."


Sau khi tắt máy, Sub lại gọi điện cho người trưởng khoa là sư huynh của mình nhờ anh ta đặt biệt chuẩn bị phòng phẩu thuật cho tình huống khẩn cấp. Sub là bác sĩ chuyên về hô hấp, nên trường hợp bị thương của Ann không thuộc chuyên môn của anh. 

Sud mặt nhanh quần áo, cũng như Cheer đang phóng như bay vào bệnh viện. Khi tới nơi, quả thật có bác sĩ và y tá đứng đợi sẵn ở cửa cùng với ban ca, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng cho một tình huống nguy cấp nhất. Ann nhanh chống được đưa vào trong.

Khoảng 20 phút sau, Sub vào tới bệnh viện, cậu chạy thẳng tới phòng cấp cứu thì thấy phòng tối thui. Trong lòng dấy lên lo lắng "Sao phẩu thuật kết thúc sớm như vậy.....chẳng lẻ nào...." 

Cũng không thấy bóng dáng Cheer đâu, cậu tới hỏi y tác trực đêm "Kulap.....có phải lúc nãy có người được chuyển vào đây cấp cứu?"

Nữ y tá tên Kulap trả lời " Dạ phải....có phải là một người phụ nữ bị thương không?"

"Phải, phải.....họ bây giờ ở đâu rồi."

Kulap chỉ vào phòng sơ cấp cứu nói "trưởng khoa đang khám cho cô ấy trong đó ạ"

Nghe xong Sub chạy đi. Khi anh đẩy cửa phòng ra thì bốn ánh mắt đổ dồn về anh với cảm xúc thật khác nhau.


Cheer nhìn anh với anh mắt cảm kích "Thật làm phiền cậu quá.....cảm ơn cậu."

Người bác sĩ trưởng khoa sư huynh lại liếc anh bằng nữa con mắt, tay thì đang cần băng vải quấn vết thương: "Tôi biết là cậu coi trọng tôi, nhưng những trường hợp NGHIÊM TRỌNG như thế này thì thật sự .....có nhất thiết phải là tôi mới được không hả......"

Sub bước tới gần xem xét, rồi hỏi "Chị ấy bị thương như thế nào?"

Trưởng khoa nói "Thủy tinh cắt vào tay, một vết thương hơi sâu một chút, khâu 4 mũi, còn lại không đáng ngại."

"Nhưng, không phải chị ấy mất nhiều máu, tới mê man sao?"

Lúc này, Ann đang được Cheer đỡ bên cạnh, đầu ngã vào vai Cheer, còn Cheer thì choàng tay qua giữ lấy vai Ann gần như ôm vào trong ngực. Đầu Ann bị trượt khỏi vai, Cheer lấy tay còn lại đở để Ann tựa đầu lên vai mình. Cheer cảm nhận được mái tóc của Ann rất mềm nên vương vấn vuốt ve, hương thơm từ tóc cũng rất dễ chịu, cô rất thích. Mùi hương này cô chưa từng gặp qua bao giờ.

Trưởng khoa lại bất mãn nói "Mê man!!!!!.....là cô ấy say rượu....." mê với chả man, đang ngủ rất ngon thì có.

Sub nghe tới đây thì hai tay khoanh ngực, bất mãn thở ra một hơi nhìn Cheer "Tôi sẽ bóp chết cô  ngay tại đây, ngay lúc này, ngay tức khắc."

Cheer thì cười nhe răng ái nái nói "lúc đó tôi rối quá....làm sao mà biết được chứ.....máu chảy nhiều như vậy mà....." cô lại đưa tay vuốt tóc khi thấy Ann hình như đang chập chờn khó ngủ, có lẽ vì họ nói chuyện. Hành động này có phải là đang vỗ về không??? Nhưng nói chung là có hiệu quả, vì sau đó Ann trầm ổn ngủ tiếp.


Được Sub giúp đỡ, một lúc sau họ đã lo xong các bước thủ tục, vết thương không nghiêm trọng, có thể về nhà ngay sau khi băng bó.

Sub giúp Cheer đỡ Ann vào xe. Sau khi đóng cửa xe lại, Cheer cùng Sub đứng bên ngoài nói vài lời khách sao "Cảm ơn cậu....bây giờ có thể về nhà ngủ tiếp với người đẹp rồi...ha ha...." Cô gái mà Sub đang tìm hiểu thật ra là một người bạn của bạn của cô, cũng chính cô là ông mai bà mối cho bọn họ. Coi như làm điều thiện, tạo nghiệp lành.

Sub giơ chân đá Cheer một cái, nhưng Cheer nhanh chóng né được "ngủ cái đầu của cô.....tôi không phải người tùy tiện đâu nhé, nhất là chuyện yêu đương, tất cả đều phải có quy trình."

"Vậy cậu với cô ấy đang tới bước nào rồi.....nhìn mấy người chơi trò theo đuổi, vời nhau như mèo vờn chuột, tôi cảm thấy chán muốn chết. Không phải chỉ cần leo lên giường là mọi chuyện giải quyết xong rồi sao. ha ha" 

Sub phản bán "Có cô mới chán. Con người khô khan, cục súc không biết gì là tình yêu. Cô xứng đáng được độc thân tới già."

"Xí! Tôi mà thèm yêu đương như mấy cô cậu à. Chuốt khổ vào thân. ĐỘC LẬP-TỰ DO-HẠNH PHÚC." Nói xong vài câu thì họ tạm biệt nhau, ai cũng đều mệt mỏi, đều muốn về nhà để được nghỉ ngơi. Bây giờ cũng hơn 2 giờ sáng. Lúc ở trong xe, Cheer chòm người qua thắt dây an toàn cho Ann, mặt kề mặt, má kề má mới phát hiện "môi sao mà đỏ như vậy chứ...." trong giây phút này, tim Cheer bất ngờ đập thình thịch, thình thịch.

-Cảm giác này là sao đây chứ, sao tự nhiên mày lại đập mạnh như vậy....-Cheer ngồi lại ghế láy, hai tay đặt lên ngực, trấn an trái tim tự nhiên có biểu hiện lạ thường, cô lo lắng -có phải mình bị bệnh tim rồi không. Không được rồi, có lẽ ngày mai mình cần đi khám bác sĩ-







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận