Chap 9
Jessica ngăn Yuri dùng thuốc an thần để tìm đến giấc ngủ lần nữa: "Cơ thể cô không thể tiếp tục chịu đựng được nữa đâu, đó không phải là cách hay."
Yuri gạt đi bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình ra, lạnh nhạt đáp: "Cũng không khác biệt gì đâu. Cô biết tôi không thể ngủ được nếu không có nó, bây giờ sống hay chết với tôi cũng không khác biệt gì."
"Yuri, bên cạnh cô vẫn còn có Taeyeon mà, bây giờ K đã không thể tổn hại đến cô nữa rồi, người đang tự làm đau mình là cô đó."
Yuri mặc kệ lời nói của Jessica vẫn quyết định làm theo ý mình cho thuốc vào miệng nuốt xuống, trước tình thế cấp bách ấy, Jessica không suy nghĩ được nhiều trong đầu chỉ có ý định muốn ngăn hành động cảm tính đó lại bằng một hành động cảm tính khác của mình.
Lao nhanh về phía trước nhắm đến đôi môi của Yuri, Jessica cố gắng dùng lưỡi mình tiến vào bên trong tìm kiếm, mong rằng cô ấy vẫn chưa kịp nuốt nó xuống, và may mắn là hành động táo bạo của cô đã kịp thời làm Yuri kinh ngạc.
Khẽ nhăn mày vì vị đắng của thuốc tan trong đầu lưỡi, cả Jessica và Yuri đều cảm nhận rõ vị thuốc, nhưng cảm giác ấm áp tê dại khi hai chiếc lưỡi chạm vào nhau làm cả hai càng thêm bối rối.
"A... đắng quá!" - Jessica cảm thán khi thành công cướp được hai viên thuốc nhổ vào chiếc cốc trên tay mình, nhìn lại khuôn mặt vẫn chưa hết ngỡ ngàng vì hành động sỗ sàng của cô, Jessica chỉ biết mỉm cười giả lả: "Lúc đó tôi không suy nghĩ được nhiều, thất lễ rồi!"
Yuri đưa tay lên môi mình, thất thần chớp nhẹ mắt. Một tiểu thuyết gia như cô từng viết và đọc qua rất nhiều sách, đút thuốc bằng miệng cũng từng biết qua, nhưng cướp thuốc thế này đúng là chuyện nực cười, nhưng lúc này đây cảm giác ngượng ngùng lại xâm chiếm toàn bộ tâm trí Yuri.
"Yuri, cô bình tĩnh lại đi! Lúc trước khi còn trong sự kiểm soát của K cô vẫn rất mạnh mẽ cơ mà. Bây giờ mọi thứ đã tốt dần lên, không còn lý do gì để cô phải chán ghét chính mình nữa."
Mi mắt chớp nhẹ thêm lần nữa, nhưng lần này cảm xúc của Yuri lại hoàn toàn khác biệt, bàn tay run rẩy nắm chặt vào nhau cố giấu dưới lớp chăn dày bên dưới: "Cô không hiểu đâu, bây giờ Taeyeon... chị ấy đã biết hết tất cả... cảm giác người mình yêu thương nhìn mình với ánh mắt thương hại...tôi cũng không mạnh mẽ như cô nghĩ đâu...hức hức..."
Jessica chưa từng nghĩ qua đến việc này, hóa ra việc Yuri càng lúc càng mất bình tĩnh là vì Taeyeon, mối tình đầu dang dở nay gặp lại chẳng mấy vui vẻ, Taeyeon cảm giác áy náy và tội lỗi bao nhiêu thì Yuri càng cảm thấy thống khổ và nhục nhã bấy nhiêu.
.
.
.
Bàn tay dịu dàng vuốt ve khuôn mặt đang chìm trong giấc ngủ, Jessica thở dài thu nhẹ vòng tay đang ôm cơ thể Yuri ra, cánh tay tê mỏi vì giữ tư thế quá lâu.
"Ít nhất cô ấy đã ngủ được mà không cần dùng đến thuốc." - Khẽ cười với việc này, nhưng khi từ thuốc chạy qua trong đầu, nó khiến Jessica nhớ lại nụ hôn vừa rồi giữa mình và Yuri, nó cũng không hẳn là nụ hôn, dẫu vậy việc lưỡi cả hai chạm vào nhau đúng là rất điên rồ.
"Mình sao thế này?"
Ánh mắt vô thức không tự chủ nhìn xuống đôi môi đỏ mọng bên dưới, Jessica bỗng cảm thấy sợ hãi bản thân vội rời khỏi phòng.
.
.
.
Đặt cặp kính cận xuống bàn, ánh mắt sắc lạnh rời sự chú ý khỏi màn hình phòng ngủ Yuri, Taeyeon đứng dậy đi đến phòng người yêu.
Cô đã luôn kiên nhẫn chờ đợi, thế nhưng tình trạng của Yuri không những không hề khá hơn, thậm chí càng lúc càng tệ hơn. Và điều làm cho cô không thể chấp nhận thêm được chính là việc tiếp xúc quá mức thân mật giữa Yuri và điều dưỡng Jessica, cứ thế này cô sẽ vụt mất Yuri một lần nữa.
Đôi môi chạm vào đôi môi mà cô luôn nhung nhớ, Taeyeon muốn dùng nụ hôn của mình để cuốn trôi đi những ký ức không vui trước đây, cuốn trôi luôn cả nụ hôn của Jessica với người cô yêu.
"Ưm..." - Yuri bị đánh thức bởi nụ hôn của Taeyeon, sau một thoáng sợ hãi, cô cảm thấy không thoải mái với sự gần gũi của Taeyeon ý muốn đẩy ra, nhưng Taeyeon càng trở nên kích động không muốn dừng lại.
"Xin chị..." - Yuri nghẹn ngào van xin, cả cơ thể run lên bần bật khi Taeyeon đang cởi đi cúc áo của mình.
Taeyeon đã ngừng hành động lại nhưng không hề tách khỏi người Yuri, đôi mắt đượm tình man mác buồn nhìn thẳng vào đôi mắt đong đầy nước bên dưới, trầm giọng lên tiếng: "Chúng ta đã bỏ lỡ nhau rất lâu rồi, chị nhớ em nhiều lắm Yul! Hãy cho chị một cơ hội cuối cùng được bên cạnh và yêu thương em, chúng ta có thể vượt qua được mà."
Yuri im lặng mím chặt môi, cô vẫn chưa thể sẵn sàng mở lòng đón nhận tình cảm của Taeyeon lần nữa, nhưng trước sự chân thành đó khiến Yuri bối rối, cô đã luôn do dự, bây giờ cũng thế.
Không nhìn thấy bất kỳ phản kháng của Yuri, Taeyeon nhẹ nhàng đặt môi lên cánh môi sưng đỏ, nhẹ nhàng dẫn dắt, bàn tay tiếp tục mơn trớn vuốt ve cơ thể nhạy cảm, khao khát muốn được hòa làm một cùng với mình.
"Yul, chị yêu em!"