Dáng người của người đàn ông từ lười biếng bây giờ hơi vươn người, ánh mắt lo lắng dừng trên mặt Vito.
Vito không dám nhìn thẳng vào Hoắc Sở Trầm, nhìn sang hướng khác:”...Ôn tiểu thư bị bắt cóc rồi.”
Không khí căng thẳng nhưng Hoắc Sở Trầm lại mở miệng hỏi: “Thế cô ấy đâu?”
Không vì sao, Vito tâm linh tương thông, lập tức hiểu ra, “cô ấy” trong miệng Hoắc Sở Trầm là “cô ấy” nào rồi trả lời: “Kinh Hạ nói, cô ấy đang đuổi theo xe bọn bắt cóc, muốn chúng ta nhanh chóng phái người đến...”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lời chưa dứt, người đàn ông trước mắt đứng dậy, bước đi như gió, đến áo khoác cũng không mặc.
Buổi đấu giá kết thúc, hội trường náo nhiệt.
Nhưng Hoắc Sở Trầm không quan tâm, bước đi nhanh chóng, nét mặt nặng nề, vừa đi vừa nhắc Vito: “Tất cả đi theo.”
*
Thành phố New York về đêm, xe cộ tấp nập, đèn neon sáng rực.
Vượt qua Đông Hà, trên cây cầu nối Brooklyn và Manhattan, một chiếc xe Harley Davidson lái nhanh qua.
Ánh sáng đen của thành phố biến thành ánh sáng mập mờ, ở bên cạnh Kinh Hạ, chiếc xe lao nhanh qua mặt cô, đuôi xe dường như tạo vệt lửa dài.
Chiếc xe Land Rover trước mặt đâm thẳng đến, một chiếc siêu xe đi ngược, khiến cho cả con được đều nghe thấy tiếng bánh xe trượt và tiếng tài xế mắng.
Kinh Hạ mặc kệ, tặc lưỡi rồi đạp chân ga.
Hai tiếng “bụp bụp”, làm bùng nổ thành phố về đêm.
Kinh Hạ căng thẳng dán vào xe mô tô, hướng ngược lại với tiếng súng nổ.
Sợ hãi đến trắng bệch.
Súng lên đạn, một tay lái xe, bắt lấy cơ hội duy nhất quay xe về phía Land Rover.
“Bụp.”
Đồng thời cũng có tiếng ma sát phát ra từ chiếc mô tô, không khí nồng nặc mùi cao su khét lẹt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tất nhiên chiếc xe đó đã mất lái, quay trái quay phải trên cầu Brooklyn, không thể không giảm tốc độ.
Lại là một vòng quay cuồng, người phụ nữ yêu kiều chạy trong đêm, giống như kẻ đi săn dũng mãnh.
Rất nhanh, Kinh Hạ đã để ý đến chiếc Land Rover ở phía trước.
“Bụp.” Lại là tiếng súng.
Tuy rằng một mũi tên trúng hai đích, nhưng không hề ảnh hưởng đến kỹ thuật bắn súng của cô. Tiếng kính vỡ nát và tiếng hét của người đàn ông đồng thời vang lên.
Để đảm bảo sự an toàn của Ôn Vãn Vãn, Kinh Hạ không thể để Land Rover xảy ra chuyện, chỉ có thể ép chiếc xe kia dừng lại. Cho nên phát súng này là hướng về người ở ghế phụ.
Nhưng người trong xe như bị điên, không hề bị uy hiếp bởi việc có thể xảy ra tai nạn, chỉ lo đi về phía trước.
Với tốc độ không tiếc mạng này của bọn chúng, rất nhanh sẽ đã sắp rời Manhattan. Brooklyn là phạm vi quyền lực của gia tộc Nanno, nếu như để bọn chúng đưa Ôn Vãn Vãn đi, vậy thì giữa Nanno và Navoi nhất định sẽ xảy ra một cuộc chiến khốc liệt.
Trong lòng nghĩ vậy, Kinh Hạ cắn răng, cố gắng hết sức phanh xe lại.
“Buýt.”
Một tiếng ma sát vừa dài vừa nhỏ truyền đến.
Chiếc xe mô tô dưới người bất ngờ bị lật nghiêng chín mươi độ, bánh xe ma sát trên mặt đường tạo nên những tia lửa. Vốn dĩ xe đang đi thẳng lại rẽ trái, thân xe chắn ngang khiến xe cộ xung quanh đều tránh ra.
Nhưng Kinh Hạ động tác nhanh nhẹn, quay ngang người khiến xe quay sang trái, một tay bóp lấy phanh xe, một tay đặt lên thân xe, ngồi xổm người trên xe.
“Bụp.”
Lại là một phát súng chuẩn xác,
Lần này bánh trước của Land Rover đã hỏng.
Thấy thân xe sắp va chạm với chiếc Harley trước mặt , tài xế cuối cùng cũng dẫm phanh.
Xe vừa quay đầu, chiếc Land Rover đâm phải lan can.
Xung quanh thân xe bốc khói, dưới ánh đèn lập lòe.
Kinh Hạ xuống mô tô, vừa đi lên, chỉ thấy trong xe có hai người đàn ông đang cầm súng.
Tiếng súng dày đặt, đạn bay như mưa.
“A!!!”
Trước mắt toàn bộ là máu, Kinh Hạ thấy một người đàn ông kêu thảm thiết. Một người đàn ông bị trúng đạn ở ngực, gục xuống rất tại chỗ.
Kinh Hạ ngơ ngác, quay đầu nhìn hướng viên đạn bay đến.
Một người mặc sơ mi trắng, đeo chiếc kính màu vàng, ánh mắt nhìn thẳng, Kinh Hạ ngơ ngác ba giây mới nhớ ra người đàn ông này là ai - Vinson.
Sao lại là hắn ta?
Nhưng tình huống khẩn cấp, cô không kịp nghĩ nhiều.
Sau khi hai người phối hợp xử lý chiếc Land Rover, Vinson xử lý người còn lại, đập vỡ cửa sổ, kéo Ôn Vãn Vãn bị sợ đến mất hồn mất vía ra.
“Hạ Hạ!” Ôn Vãn Vãn khóc nức nở, tay chân dựa vào cửa sổ mà bò ra, bị Vinson bế lên.
Hai người đi đến bên đường chỗ Vinson đỗ xe.
Vinson không nói gì, mở cửa xe ném Ôn Vãn Vãn vào trong.
Không biết có phải ảo giác không, Kinh Hạ đang định mở cửa, lại nghe thấy tiếng xe ầm ĩ truyền đến.
Cô quay đầu nhìn, chỉ thấy phía bên kia cầu Brooklyn, một đoàn xe màu đen đang đi đến.
Là Nanno.
Hy vọng vừa nhen nhóm đã bị vùi dập.
Kinh Hạ cắn môi, lạnh nhạt nói: “Anh đưa cô ấy đi, tôi đi dụ bọn họ.”
Lời vừa dứt, Vinson và Ôn Vãn Vãn đều ngơ ngác.
Cô có hơi phiền, đóng mạnh cửa xe nói: “Đi nhanh!”
Vinson bình tĩnh lại, nhanh nhẹn nhảy lên xe, đạp ga.
“Hạ Hạ...” Ôn Vãn Vãn mơ hồ nghe thấy những gì Kinh Hạ nói chỉ biết ngơ ngác, cắn môi, không nói được gì.
Một bàn tay lạnh giơ ra, Kinh Hạ xoa đầu cô, cười nói.
“Không phải cô từng nói, trên hợp đồng giấy trắng mực đen đã ghi, tôi là của cô sao?”
“Tôi sẽ không bỏ lại cô đâu.”
Tiếng đạp ga vang lên, Bentley biến thành một đường sáng, biến mất khỏi tầm mắt.
Kinh Hạ quay người, vặn tay ga.
Gió đêm kêu gào hỗn loạn, ồn ào đến tâm trí không yên.
Phía sau truyền đến tiếng động cơ, gào rít như thú dữ.
Lông mày nhíu lại, Kinh Hạ quay người, thấy chiếc xe Rolls-Royce Cullinan quen thuộc.