Kẻ thù hoàn mỹ

 
"Ông chủ. "
Hoắc Sở Trầm tỉnh lại trên xe từ Lower Manhattan trở về tòa nhà Hudson.
Tối qua anh vừa đua xe vừa đấu súng, anh ngủ còn chưa đến ba tiếng đồng hồ. Trời vừa sáng, Hoắc Sở Trầm phải trở lại Navoi, xử lý thỏa đáng chuyện ngày hôm qua, vừa rồi khi Vito đang nói chuyện điện thoại anh thật sự đã ngủ thiếp đi.
Người ngồi ở ghế sau trầm trọng "ừm" một tiếng, Hoắc Sở Trầm đưa tay xoa xoa giữa hai lông mày, hỏi: "Thế nào rồi?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vito đưa điện thoại trong tay qua cho anh liền nghe thấy giọng nói của trợ lý ở phía đối diện.
"Lễ tang diễn ra vào tuần tới, đã tìm hiểu rõ vị trí của nhà thờ và bố trí bảo an. Nếu muốn động thủ, đây là một cơ hội rất tốt."
"m, biết rồi. "
Giọng nói của Hoắc Sở Trầm lãnh đạm, bấm tắt điện thoại xong cũng không nói gì thêm, mở cửa sổ xe quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vito nhìn trộm anh trong gương chiếu hậu.
Ban đầu, Vito nghĩ rằng chuyện của Nano đã khiến anh khó chịu, cho nên mặt của ông chủ suốt ngày mới âm trầm như vậy.
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, cậu ta thấy rằng ông chủ có gì đó rất kỳ lạ, có vẻ như tình trạng này đã diễn ra một thời gian rồi.
Lúc đầu anh kêu cậu ta đi tìm thợ phục chế trang sức, sau này thì vô duyên vô cớ trút giận lên người cậu ta, mấy hôm trước còn kêu cậu ta lắp vài cái tủ hơi thấp một chút trong bếp, hôm nay tự dưng kêu cậu ta mua hai hộp bao cao su…
Vito cảm thấy rằng đây là do ông chủ đang tìm lý do để trò chuyện với cậu ta.
Nếu không chừng đây là dấu hiệu báo trước cho việc bắt đầu trọng dụng cậu ta.
Nhưng mỗi lần cậu ta hào hứng tìm chuyện để nói thì ông chủ lại nhìn cậu ta với vẻ mặt đầy chán ghét, hận không thể để cho cậu ta biến mất tại chỗ.
Ay da… 
Tâm tư của ông chủ thật khó đoán, muốn thăng chức thật sự không dễ dàng chút nào.
Vito đang cảm thấy chua xót trong lòng thì đột nhiên nghe thấy Hoắc Sở Trầm nói.
"Tôi bảo cậu cho người theo dõi cô ấy, hôm nay có thu được tin tức gì không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vito tỉnh táo lại ngay lập tức, mở tin nhắn do cấp dưới gửi và đọc từng tin một.
"... Đến một quán cà phê gần công viên trung tâm để ăn trưa, gọi một ly Americano đá và một chiếc bánh sandwich, và uống thêm một chai nước khoáng. Sau đó cô ấy đến căn hộ của Ôn tiểu thư..."
"Có gặp người nào hay không?" Hoắc Sở Trầm ngắt ngang báo cáo lòng vòng của cậu ta, đi thẳng vào vấn đề.
Vito lật tiếp một trang nữa, gật đầu nói: "Có gặp người giúp việc trong căn hộ, người phục vụ trong quán cà phê, Ôn tiểu thư..."
Lúc Hoắc Sở Trầm sắp hết kiên nhẫn, thì Vito nói thêm: "Còn trưởng bộ phận pháp lý của tập đoàn Wings …"
"Vison?" Hoắc Sở Trầm hỏi, giọng điệu hơi kinh ngạc.
Sau khi anh mượn Kinh Hạ qua đây, thì anh biết Vison thường hay tới chỗ Ôn Vãn Vãn để dò hỏi.
Cho dù là có ý tốt hay là có ý đồ riêng, anh cũng không quan tâm.
Nhưng mà, sao hắn ta lại ở cùng một chỗ với Kinh Hạ chứ?
Nghĩ đến bóng đen mai phục ở bến tàu đêm qua, Hoắc Sở Trầm đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.
"Vâng, Vision."
Vito không phát hiện ra gì bất thường nói thêm: "Bọn họ cùng nhau hút thuốc trên tầng thượng, điếu thuốc đó là của Vision, hắn ta còn giúp Kinh Hạ châm lửa…"
Đi theo Hoắc Sở Trầm một thời gian dài như vậy, dù Vito có ngu ngốc đến đâu, cậu ta cũng đã hình thành khả năng nhận thức kịp thời đối với cảm xúc của anh.
Lúc nãy khi nhắc tới Vison, cậu ta đã phát hiện ra bầu không khí xung quanh Hoắc Sở Trầm đã trở nên lạnh lẽo, khi cậu nói đến "Giúp Kinh Hạ châm lửa", thì cảm thấy trong xe gần như sắp đóng băng…
Thấy không tốt thì nên dừng lại, Vito không dám báo cáo tiếp nữa.
Chiếc xe chìm vào trong im lặng.
Hoắc Sở Trầm lạnh lùng dặn dò: "Đi kiểm tra lai lịch của Vison."
Nói xong thì cả đoạn đường trở nên u ám, lại một lần nữa rơi vào chế độ "Người sống đừng lại gần".
… 
Trong căn hộ, sau khi Kinh Hạ từ chỗ của Ôn Vãn Vãn trở về, cô đã kiểm tra mọi thứ ở đây.
Ở đây có ba tầng, dưới cùng là phòng khách, tầng hai là nơi ở của vệ sĩ riêng, tầng trên cùng là nơi ở của Hoắc Sở Trầm, ngày thường chỉ có hai người bọn họ tới đó.
Mỗi tầng đều có camera giám sát ngoài hành lang.
Như vậy chỉ cần kiểm tra máy chủ, sẽ biết rõ ai đã ra vào phòng nào và khi nào.
Vì vậy, nhiệm vụ mà Mylan giao cho cô, xem ra khá khó khăn.
Nếu như không thể từ trong tài liệu tìm được tin tức, vậy chỉ có thể lấy tin tức từ trong miệng người khác.
Nhưng Hoắc Sở Trầm tâm cơ thâm trầm, đối với cô lại không được tin tưởng, nếu muốn moi tin tức từ trong miệng anh là hầu như không thể.
Vậy thì, Vito?
Hay là Vision?
Kinh Hạ suy nghĩ quá nhập tâm, cho nên Hoắc Sở Trầm đến lúc nào cô cũng không nghe thấy.
Cho đến khi cánh cửa phòng bị đẩy vào, một bóng người cao lớn đã chặn gần hết ánh sáng từ chiếc đèn trong phòng ngủ của cô.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui