Kẻ thù hoàn mỹ

 
Dừng bước chân lại, Kinh Hạ nghiêng người nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục dày da, đầu tóc bóng lộn vuốt ngược ra sau… là phong cách của Ý. Hình xăm kéo dài từ đầu ngón tay đến tận cổ.
Trong tình cảnh hôm nay nếu gặp phải mấy tên xã hội đen cũng không phải chuyện kì quái.
Kinh Hạ cho rằng hắn ta muốn mượn lửa nên nhíu mày dùng ánh mắt ra hiệu hỏi ý kiến. Hai ngón tay kẹp bật lửa giơ lên.
Người đàn ông cười lên ngược lại không từ chối, sau đó quay đầu ra lệnh cho vệ sĩ túc trực sau lưng kẹp lên một điếu xì gà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng hắn ta không nhận lấy bật lửa của cô mà ngậm điếu xì gà trong miệng sau đó nhích lại gần.
Mùi vị hỗn tạp trên người hắn ta vô cùng khó ngửi buộc Kinh Hạ phải lùi ra sau một bước.
Đám đàn ông thấy vậy liền cười ầm lên.
Kinh Hạ cuối cùng cũng hiểu được mục đích chính của tên cầm đầu băng đảng này.
Chơi mấy loại kỹ nữ mềm mại yêu chiều quen rồi nên giờ muốn đổi khẩu vị, tìm một hoàn cảnh kích thích nêm nếm món mới tươi ngon.
Kinh Hạ trầm mặt cất bật lửa lại, sau đó nhấc chân muốn đi nhưng ba tên xã hội đen tiến lên chặn đường cô lại.
Sau lưng truyền đến tiếng nói mang nặng khẩu âm Ý của ông ta, ông ta cười tà mị tiến lại gần sau lưng cô hỏi :
“Bé con lẳng lơ, em có muốn ăn gà không?”
… 
“Pằng!”
Một tiếng súng vang lên, tách cà phê trong tay Hoắc Sở Trầm lắc nhẹ.
Tất cả khách hàng trong khu VIP đều giật mình đổ dồn ánh mắt về phía Hoắc Sở Trầm, phản ứng đầu tiên nghĩ là do cảnh sát đến dẹp hiện trường.
Nhưng không đúng lắm, nếu là cảnh sát đến bắt người ít nhất cũng phải có chứng cứ.
Nhưng giờ nơi đây thứ nhất không có ma túy hai không súng ống đạn dược nên cảnh sát sẽ không chơi lớn đến mức đánh rắn động cỏ như vậy. Quả thực có chút không thể hiểu nổi.
Tuy nghĩ như vậy thật nhưng sau khi tiếng súng nổ ra, khách hàng ai nấy đều xuất hiện vẻ mặt vô cùng lo âu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hoắc Sở Trầm vẫn coi như bình tĩnh cúi đầu thưởng thức nốt cà phê trong tay sau đó nghiêng đầu nói với Vito:
“Đi ra ngoài xem nào.”
Khi cánh cửa vừa mở ra Hoắc Sở Trầm liên nghe Vito mắng một câu:
“Mẹ nó!”
Chưa kịp nói hết cậu ta liền nhào ra bên ngoài.
Bên ngoài vang lên một loạt tiếng Ý chửi rủa của người đàn ông.
Người khác cũng chạy ra để xem, riêng Hoắc Sở Trầm là người đi ra cuối cùng.   
Nhưng vừa bước ra khỏi cửa lớn, người của đối phương đã bao vây hết hiện trường. Bên tai truyền đến tiếng âm thanh lạnh lẽo của kim loại va chạm, họng súng đen ngòm quây thành một vòng giữa hiện trường trống rỗng.
Tên nằm dưới đất khàn giọng mắng chửi:
“Mẹ mày!”
Một đấm nện lên mặt hắn, tiếng kêu dừng cũng vang lên.
Vito vẫn chưa hết giận tiếp tục mắng không ngừng nghỉ:
“Lá gan của mày cũng to quá nhỉ! Người của Navoi mà mày cũng dám động vào. Ông đây thấy mày chán sống quá rồi!”
Nghe đến đây Hoắc Sở Trầm nhẹ nhếch mày tăng dần tốc độ bước chân.
Cả nhóm người tránh sang hai bên để anh trực tiếp đi vào trong. Anh nhìn thấy Vito đang nhấn một tên trên mặt đất, đầu gối ép chặt tay phải của ông ta sau đó vang lên tiếng nứt vỡ của xương cốt cùng tiếng hét đau đớn của người đàn ông.
Còn một bên Kinh Hạ ôm cánh tay nghiêng người nhìn, chất lỏng màu đỏ chảy ra thấm vào kẽ ngón tay… Vẫn may chỉ là sứt sát không quá nghiêm trọng.
Vài ngày nay Hoắc Sở Trầm kỳ thực muốn cố ý lạnh nhạt với cô.
Muốn để cô hiểu được cô không thể tranh đấu với một đám đàn ông được, nhất định sẽ quay lại cầu xin anh chịu thua.
Nhưng cô không đến.
Vì vậy, trong thời gian lâu như vậy phẫn uất trong lòng Hoắc Sở Trầm không hề tan đi ngược lại càng chất thêm nhiều.
“Vito.” Ngữ khí bình tĩnh nhàn nhạt gọi hai tiếng.
Mọi người vây quanh nghe xong đều giật mình bất giác lùi ra sau một bước.
Hoắc Sở Trầm lúc này mới phát hiện kẻ bị Vito ấn dưới đất là Willis nhị gia của gia tộc Bounano.
“Ông chủ!”
Vito cứng cổ, vẻ mặt rất không phục nói:
“Hắn dám động vào người của chúng ta…”
Nhưng trước ánh mắt sắc lạnh như đao của Hoắc Sở Trầm, Vito buộc phải im mồm và thu tay lại sau đó lùi ra sau một bước.
Willis lúc này mới được người vịn dậy lảo đảo bò từ dưới đất lên.
Đương nhiên ông ta biết Hoắc Sở Trầm, một kẻ không nằm trong băng đảng mafia ở New York nhưng vẫn có thể một tay che trời.
Tâm tư đối với Kinh Hạ ban nãy là vì đàn bà xuất hiện trong đám thủ hạ cũng chỉ có thể là kỹ nữ, không bao giờ có chuyện xuất hiện phụ nữ ở đây.
Cộng thêm cách ăn mặc của Kinh Hạ quả thực chẳng có chút dính líu nào với hai từ “phụ nữ” cả, thậm chí cô còn chẳng nói bản thân là người của ai.
Willis chỉ coi cô là nhân viên sòng bạc mà thôi.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui