Nhưng nhìn tình hình trước mắt cũng không quá xấu.
Nhiều nhất cũng chỉ có vài tên vệ sĩ không vào bên trong được mà thôi, ông ta không tin Hoắc Sở Trầm còn có thể trước mặt nhiều người như vậy làm gì.
“Ngài Hoắc.” Willis ngượng ngùng cười với Hoắc Sở Trầm, cất giọng chẳng mấy tốt lành gì:
“Thuộc hạ dưới tay ngài tính khí cũng lớn thật, chẳng thèm quan tâm bản thân là ai và đây là đâu cả. Ra ngoài làm ăn với tính cách này sớm muộn cũng phải để ngài nhặt xác giúp thôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ông ta quay đầu nhìn vào Kinh Hạ bổ sung:
“Không bằng ngài Hoắc tặng cô ta cho tôi đi, tôi sẽ giúp ngài dạy dỗ thật tốt.”
Nói xong cười lên hai tiếng.
“Ồ?” Hoắc Sở Trầm mặt không cảm xúc, dùng ánh mắt quét qua Kinh Hạ sau đó lại quay trở về người Vito.
“Xin hỏi người của tôi đã làm gì mạo phạm ngài đây nhỉ?”
Thấy ngữ khí bình thản của Hoắc Sở Trầm, trái tim vốn bất an của ông ta buông lỏng đôi chút. Willis ngoẹo đầu cười mỉm:
“Tôi thấy cô ta vừa mắt nên muốn để cô ta châm giúp điếu xì gà thôi, ai mà ngờ được người của anh liền động tay động chân đâu.”
Hoắc Sở Trầm “ừm” một tiếng sau đó bất động như núi. Một đôi găng tay đen duỗi ra từ bên trong áo khoác, ngón tay thon dài không ngừng chuyển động chiếc nhẫn trên tay.
Lúc này chỉ có anh mới có thể cứu được cô, chỉ cần cô chịu nói một câu cầu cứu thì nỗi nhục ngày hôm nay không việc gì phải chịu đựng.
Hoắc Sở Trầm cố ý đợi một hồi nhưng Kinh Hạ chỉ yên tĩnh đứng tựa vào tường, đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn.
Anh gần như bị sự cứng rắn của người phụ nữ này chọc tức đến bật cười.
“Kinh Hạ.”
Một lát sau Hoắc Sở Trầm cuối cùng cũng mở lời, vẫn là vẻ mặt vừa lạnh lùng đó chỉ thản nhiên nói:
“Đi châm một điếu thuốc cho ngài Willis.”
Lời vừa nói hết Vito không dám tin vào đôi tai của mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ai cũng biết ngài ấy nhìn Kinh Hạ không thuận mắt nhưng ở bên ngoài há có đạo lý giúp người ngoài bắt nạt người mình.
Đến cả cậu ta cũng chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy, ông chủ sao có thể hồ đồ thế được.
Vito mở lớn đôi mắt đang muốn mở miệng, bị Hoắc Sở Trầm giơ tay ngăn cản.
Không khí ngưng đọng lại chỉ có có nụ cười đắc ý của Willis.
Kinh Hạ đứng một bên tựa như chẳng hề tồn tại, dù tiêu điểm có rơi trên người cô thì cô cũng chẳng xuất hiện bất cứ cảm xúc nào.
Nhưng nhìn từ góc độ của Hoắc Sở Trầm có thể thấy được gân xanh nổi trên trán cũng như mi mắt run run của cô.
Anh biết cô không phục.
Nhưng anh muốn để cô hiểu ra rằng sự bao dung và nhượng bộ của anh cũng có ranh giới, cô cần phải chịu thua mới được.
Hiện trường yên tĩnh trong chốc lát, Kinh Hạ dựa vào tường đi đến sau đó dùng cánh tay nhiễm đầy máu tươi bật lửa lên.
“Tách…”
Ánh lửa sáng bừng lên còn lòng Hoắc Sở Trầm lại chìm xuống tựa như bị ai đó bóp chặt lấy cần cổ. Cảm giác phẫn uất và khó thở làm hắn hít thở không thông.
Điếu xì gà nổi lửa, Willis hít một hơi thật sâu cố ý nhả khói về phía Kinh Hạ lộ ra bản mặt dâm tà.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, mọi việc đã vượt qua hết dự liệu của Hoắc Sở Trầm.
Lúc trước hắn nghĩ Kinh Hạ không chịu thua cũng được vậy thì nhân cơ hội này dạy cho cô một bài học nhớ đời.
Nhưng giờ anh lại thấy vô cùng giận dữ.
Đến cả bản thân anh không dám nói nặng lời với người phụ nữ này, thế mà lại có thể để cho một tên rác rưởi sỉ nhục.
Châm xong điếu xì gà, Willis cũng coi như nhặt lại mặt mũi của mình nên muốn tiêu sái rời nơi này.
Hoắc Sở Trầm nhìn Vito một cái:
“Muốn làm gì nữa?” Willis ngậm điếu xì gà, ánh mắt nhìn về phía Vito đang đứng sau Hoắc Sở Trầm.
“Thủ hạ dưới tay tôi không hiểu quy củ đã đắc tội ngài. Nhưng một phát súng ngài bắn phải tính sao mới ổn đây?”
Lời vừa nói ra hiện trường trở nên xôn xao hẳn lên.
Willis ngừng bước chân không thể tin nổi quay người nhìn về phía Hoắc Sở Trầm.
Nhưng chưa đợi người của gia tộc Bounano mở lời, đồ kim loại lạnh băng chĩa thẳng vào tay của Willis.
Họng súng đen ngòm đặt thẳng lên cánh tay trái của hắn sau đó phát ra một tiếng “lạch cạch”.
Máu tươi bắn tung tóe cùng với đó là tiếng kêu thảm thiết của Willis.
Mọi người bị biến cố bất thình lình làm cho câm nín, không một ai dám lên tiếng.
Sau một màn yên tĩnh chết chóc, Hoắc Sở Trầm quay người vứt khẩu súng trong tay cho Vito, nhận lấy khăn đưa đến lau sạch vết máu trên găng tay.
Lúc đi qua bên cạnh cơ thể của Willis, Hoắc Sở Trầm cúi người thì thầm vào bên tai ông ta vài câu làm Willis bị dọa đến mặt trắng bệch cắt không còn giọt máu.
Khúc nhạc đệm trong sòng bạc cứ như vậy kết thúc.
Trên đường về Kinh Hạ vùi đầu tiến vào xe bảo mẫu của vệ sĩ.
Còn Vito có lương tâm lo lắng cho vết thương của Kinh Hạ, cậu ta rũ mắt hỏi han ân cần như như một con Golden.
Nhưng vẫn không thoát khỏi số phận bị Hoắc Sở Trầm điều đi Tribeca, sau khi ỉu xìu tiến lên xe, cậu ta liền dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Kinh Hạ, mong cô có thể giúp mình nói vài lời tốt đẹp trước mặt Hoắc Sở Trầm.
Nhưng Kinh Hạ làm gì còn tâm tình đi quan tâm cậu ta.
Chuyện vừa rồi cô không phải không đoán được ý nghĩ của Hoắc Sở Trầm.
Cô không muốn cầu xin anh là vì sự kiêu ngạo không cho phép, ngoài ra cô muốn nhân cơ hội này thăm dò Hoắc Sở Trầm có thể nhân nhượng cô đến đâu.
Nhưng kết quả lại vượt qua tưởng tượng của cô.
Kinh Hạ vừa nghĩ vừa cởi bỏ áo khoác ngoài đi về phòng thuốc.
Vì đi quá gấp nên khi bắt đầu tìm kiếm thuốc, mới ngạc nhiên phát hiện ngay sau lưng là một thân thể nóng bỏng.
…
Hoắc móng heo một giây trước (Mặt lạnh): Ha, nữ nhân, mau đến cầu xin tôi đi!
Hoắc móng heo một giây sau (Mất lý trí bùng nổ ngay tại chỗ): Mày dám nhả khói thuốc lên người cô ấy?!
Hãy để chúng ta đem Flag của Hoắc tổng đánh đến trên màn hình: Bảo vệ phụ nữ gì đó còn lâu mới phải tác phong của hắn.