Nhưng mà giây tiếp theo, hơi thở nóng rực phả vào nơi da thịt nhạy cảm, môi âm hộ bị tách ra, bị đầu lưỡi nóng ẩm của người đàn ông bắt đầu bao phủ lấy.
“A…”
Đầu óc hoàn toàn trống rỗng, Kinh Hạ không khỏi ưỡn người về phía sau, hai đùi khép vào lại bị người đàn ông mạnh mẽ tách ra hai bên.
Đầu lưỡi thô ráp với những hạt tròn, linh hoạt khéo léo, khẽ đảo quanh hột le đang sưng đỏ đến đáng thương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mỗi lần đầu lưỡi anh chầm chậm lướt qua đều khiến của người cô run rẩy, Kinh Hạ đã sớm chìm vào trong vòng xoáy dục vọng mà anh tạo ra.
“Hoắc, ngài Hoắc…” Cô thấp giọng gọi anh, âm thanh nức nở nghẹn ngào.
Người đàn ông vẫn đang chăm chú liếm láp, bàn tay to vuốt ngược lên trên, vân vê hai núm vú đã cứng lên của cô.
Mỗi một nơi trên cơ thể đều bị lửa thiêu đốt, Kinh Hạ cảm thấy máu trong người đang dần sôi lên, gần như bùng cháy.
“Ngài Hoắc…Ngài Hoắc…”
Trong miệng cô phát ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa, giống như coi anh là củi, là nguồn nước của cô.
Cô đã nhìn thấy dáng vẻ của anh khi bắn súng, khi chiến đấu, khi đàm phán, khi giết người…
Chỉ chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ khi anh nằm sấp xuống dưới thân cô say sưa liếm láp.
Anh giống như là rơi từ trên đỉnh thế giới xuống, hơn nữa còn rơi xuống dưới váy của cô.
“Ưm…Không a…”
Khoái cảm giống như dòng điện lưu, tích tụ giữa hai chân, truyền đến bụng dưới rồi lan ra khắp cơ thể, tới bất kì nơi nào anh vuốt ve.
Một ngón tay thon dài thăm dò tiến vào bên trong, có thể mơ hồ cảm nhận được vết sẹo trên đó, chạm vào da thịt nhạy cảm tạo nên cảm giác vô cùng kích thích.
Khoái cảm dâng trào mãnh liệt, mang theo tiếng đàn rối loạn.
“A…a…”
Kinh Hạ rên rỉ kêu lên, bên dưới nhanh chóng tiết ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thứ dịch lỏng nhớp nháp rơi xuống các phím đàn, khiến cảnh tượng vô cùng dâm đãng.
Người đàn ông ngồi dậy, cởi dây thắt lưng trên áo ngủ ra.
Vải lụa mềm mại và mịn màng, khi mất đi sự trói buộc sẽ nhanh chóng tản ra hai bên. Dưới ánh trăng mờ ảo, Kinh Hạ có thể nhìn thấy rõ ràng cơ thể bõng lưỡng vì mồ hôi của Hoắc Sở Trầm.
Anh tiến lên một bước, giữa hai chân là thứ to lớn đang dựng thẳng đứng, gân guốc nổi nên nhìn vô cùng hung hãn.
Kinh Hạ cảm thấy mồm miệng khô khốc, vô thức lùi người về phía sau.
Nhưng ngay sau đó Hoắc Sở Trầm lại nắm lấy cổ chân lôi cô lại, véo cô một cái thật mạnh, cô lại trở về vị trí trên bàn phím.
Đầu thịt to lớn, đầu dương vật mạnh mẽ căng ra, anh giúp mình đưa thứ đó đến bên âm hộ đã sớm ướt đẫm của cô.
“Gọi tên tôi.”
Đầu dương vật vẫn đang cạ bên ngoài, hai mép bị cọ sát kích thích khiến Kinh Hạ không ngừng rên rỉ.
“Ngài…Hoắc…”
“Gọi tên tôi.”
Anh vẫn không ngừng dùng đầu dương vật của mình cạ lên âm hộ đỏ hồng óng ánh nước của cô.
“Hoắc, Hoắc Sở Trầm…”
Giọng nói ướt át cùng với âm mũi run rẩy vang lên.
Thần kinh đang căng thẳng lập tức được thả lỏng, ba chữ đó thoát ra khỏi miệng cô giống như bùa chú, trong nháy mắt khiến anh mất hết lý trí.
Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, khúc thịt xuyên qua da thịt, đâm đến nơi sâu nhất của cô.
“A!!!”
Bên tai đột ngột vang lên tiếng hét chói tai của cô, đầu ngón tay cô ấn lung tung trên phím đàn, những giai điệu hỗn loạn không ngừng vang lên.
Hoắc Sở Trầm cúi xuống hôn cô, giữ lấy eo cô để đưa đẩy, tạp âm ở bên tai âm vang, giai điệu từ piano ngày càng dày đặc.
“Gọi lại…tên tôi.”
Anh dùng tay nắm chặt lấy cằm của Kinh Hạ, buộc Kinh Hạ phải đối mặt với anh. Bốn mắt nhìn nhau, cô thấy được những tia máu kích động đang vằn lên trong mắt anh.
“Hoắc, Hoắc Sở Trầm…ưm…”
Bên dưới bị căng ra đến cực hạn, Kinh Hạ cố dang rộng hai chân hết mức, nghênh đón sự tấn công điên cuồng và mãnh liệt của người đàn ông.
Anh đâm vào rút ra rất nhanh, vô cùng mạnh bạo, giống như một con thú đực đang động dục.
Thế nhưng như vậy vẫn không đủ, không bao giờ đủ.
Dường như một khi anh đã chạm vào người cô thì sẽ ngay lập tức mất đi lý trí, không biết mệt mỏi.
Người mà bình thường luôn lạnh lùng xa cách như Hoắc Sở Trầm, sẽ luôn tồn tại một tính cách khác trong không gian song song.
Tiếng va chạm giữa hai cơ thể đầy ướt át, bản Sonata Ánh Trăng đầy dục vọng, khiến người ta nghe mà đỏ mặt.
Hoắc Sở Trầm đính chặt cô vào cây đàn piano để ra ra vào vào, mạnh mẽ đâm vào cô, đâm đến khi mắt cô rớm nước mắt, chỉ có thể gọi tên anh không ngừng nghỉ.
Một căn phòng tràn ngập ánh trăng sáng cùng tiếng đàn, đêm nay vô cùng dài.
(1) Đạm ba cô: cách gọi thuốc lá của người xưa