Kẻ Tìm Xác Cú


Cục hình sự Tây Mã buổi trưa như thường lệ không quá bận rộn.

Hạ Khiêm được một viên cảnh sát gọi là A Bảo đưa vào trong vừa lúc thấy một tên côn đồ trên người đầy hình xăm xanh đỏ bị dập đầu lên bàn nghe một tiếng “rầm” chát tai.

Viên cảnh sát đang đè đầu hắn trên bàn làm việc nghiến răng dữ tợn nói:

- Mày đừng có giở trò láo toét, khôn hồn thì hợp tác một chút!

- Sếp à, tôi là công dân tốt thật đó, anh đừng có vu khống…

Lúc này viên cảnh sát kia ngẩn đầu lên vừa lúc thấy Hạ Khiêm được đưa vào thì giật mình trố mắt ra.

Hạ Khiêm nhìn Uông Sâm không nói gì, cảnh sát A Bảo đưa tay hướng rẽ bên phải nói:

- Bên này!


Lúc lấy lời khai mọi chuyện suôn sẻ cũng không có gì quan trọng vì cơ bản thì đội của Giang Chỉ Đồng đã làm hết tất cả, điều tra, theo dõi nghi phạm rồi cuối cùng hành động tóm gọn Mã Tư Sinh, Hạ Khiêm chỉ việc qua loa nói ra mình và Hồng Chí Bình vốn muốn tới tìm Chung Sáng để tìm hiểu một chút ai ngờ lại gặp đúng hung thủ ở đó, chuyện gì nên nói cũng đã khai hết.

Hạ Khiêm rời khỏi phòng lấy lời khai, viên cảnh sát tên A Bảo vừa đóng lại nắp bút, cũng rất lịch sự quy cũ nói với cậu:

- Cảm ơn sự hợp tác của anh, anh Khiêm, anh có thể về được rồi.

Vì tính chất tương đối phức tạp và nguy hiểm của vụ án nên hi vọng anh có thể giữ bí mật về cuộc nói chuyện ngày hôm nay.

- Đương nhiên!

A Bảo nhìn thấy Uông Sâm đứng lóng ngóng cách đó không xa thì gật đầu chào, anh ta vừa theo đội của Giang Chỉ Đồng tới đây làm việc mới hai ngày nên cũng chưa quen biết hết người trong cục.

Lúc bấy giờ thấy Uông Sâm lững thững đi tới liền hỏi:

- Anh có việc gì sao?

Mắt Uông Sâm đảo nhanh qua Hạ Khiêm sau đó cười cười nói với A Bảo:

- À không, đây là bạn tôi, tôi muốn xem có vấn đề gì không thôi.

A Bảo lắc đầu nói:

- Chỉ lấy lời khai đơn giản, giờ thì xong rồi, anh ta có thể về.

- À, tôi biết rồi, cảm ơn cậu!

Lúc chỉ còn hai người Uông Sâm liền kéo Hạ Khiêm qua một góc, chọn chỗ ít người qua lại nhất gằng giọng hỏi:

- Lại chuyện gì nữa đấy? Không phải sáng nay cậu với sếp Hồng đi tới Cảng An điều tra sao? Xảy ra chuyện gì rồi?


Hạ Khiêm nghiên đầu, nheo mắt nhìn Uông Sâm hỏi ngược lại:

- Thế quái nào mà cậu biết tôi đi với anh ta? Ra cậu là “tình báo” trước đó của Hồng Chí Bình à?

Uông Sâm ngắc ngứ mãi một lát sau mới nói:

- Thì…thì…Anh ấy bảo tôi theo dõi cậu, hôm qua cậu lại gặp Đề Ảnh Vân còn gì, tôi sợ cậu đi làm bậy thôi.

Chuyện của cậu và Đề Tố tôi không có nói cho ai, tôi không muốn cái con người lầm lì quái gở đó ảnh hưởng cuộc sống sau này của cậu.

Cậu và anh ta dứt ra được là tốt, làm ơn đi Hạ Khiêm...Đừng làm trái đạo trời nữa, chọn cô gái nào đó công dung ngôn hạnh một chút, kết hôn và yên bình mà sống tiếp đi.

Cứ mỗi lần nghe tới câu “Đừng làm trái đạo trời nữa, chọn cô gái nào đó công dung ngôn hạnh một chút, kết hôn và yên bình mà sống tiếp đi” từ miệng của Uông Sâm là Hạ Khiêm cảm giác như huyết áp trong người mình lại tăng.

Uông Sâm chính là mẫu điển hình của một ông già cổ hủ tư duy, vừa cứng nhắc vừa bảo thủ.

Sáu năm trước lúc mới nghe tin Hạ Khiêm và Đề Tố sống chung thì người dẫy đành đạch đầu tiên cũng là cậu ta, Uông Sâm luôn cho rằng giữa hai người đàn ông thì không thể nào có chuyện yêu đương hòa hợp được, thứ tình cảm kia đúng là trái với tự nhiên, trái với đạo lý và luôn khuyên Hạ Khiêm mau đi cưới vợ.

Năm đó vợ chồng Uông Sâm vẫn chưa ly hôn, Đề Tố cũng không phải dạng vừa, nghe câu đó mấy lần liền cáu, mặc dù bề ngoài không tỏ ra thái độ gì nhưng sau đó nếu có dịp gặp vợ chồng Uông Sâm thì hắn lại mở miệng khuyên Uông Sâm mau đi lấy vợ đi.

Mặt mài Nhược Dung, vợ của Uông Sâm khi nghe thì đen lại không ít.


Cũng không biết lời nguyền gì mà hai vợ chồng họ ly hôn còn sớm hơn Hạ Khiêm và Đề Tố chia tay.

Cho tới nay Uông Sâm vẫn giữ lập trường quả quyết về chuyện này.

Hạ Khiêm chán chẳng buồn nói liền quay lưng đi.

Vừa lúc cậu thấy “người phụ nữ lực điền” Giang Chỉ Đồng xông xông từ cánh hành lang đi tới.

- Gọi Hồng Chí Bình tới cứu tôi!

Hạ Khiêm đột ngột nói không đầu không đuôi làm Uông Sâm hơi ngớ người ra.

- Gì cơ?

Uông Sâm nhìn thấy một cái bóng lướt qua mình sau đó Hạ Khiêm bị người kia túm vào một căn phòng gần đó, đóng sập cửa lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận