Edit: Frenalis
Vì địa điểm công tác là tỉnh ngoài, cách khá xa thành phố Cảng, nên đi máy bay là phương án tối ưu. Vé máy bay đã được đặt, Hà Tình đang xem danh sách nhân viên đính kèm trên phiếu, bỗng thông tin phần mềm hiện lên khung chat của Chu Lạc Sâm, dòng chữ trên màn hình khiến người ta không khỏi suy nghĩ miên man.
Theo bản năng, Hà Tình liếc nhìn Phương Y. Vừa về nhà lấy quần áo và vali, Phương Y lúc này đang bận rộn thu dọn đồ đạc. Lần đi công tác dài ngày này, cô mang theo khá nhiều đồ, nhiều hơn hẳn so với lần đi tập huấn trước.
Hà Tình không khỏi nhớ lại lần nhìn thấy "bạn trai" của Phương Y ở ngoài cửa cao ốc, cảm thấy nuối tiếc cho cả hai. Là nhân viên lâu năm trong văn phòng, Hà Tình hiểu rõ Chu Lạc Sâm hơn ai hết. Người đàn ông này, bất kể làm gì cũng đều quyết đoán, ra tay là thành công. Nếu anh thực sự coi trọng Phương Y, Phương Y khẳng định chống đỡ không được, mối quan hệ của cô với bạn trai phú nhị đại kia ắt hẳn sẽ phân ly.
Mang theo chút tiếc nuối, Hà Tình nhấn xác nhận yêu cầu của Chu Lạc Sâm, sắp xếp chỗ ngồi cho anh và Phương Y cạnh nhau. Dư quang quét qua, cô thấy Ôn Na đang tiến đến chỗ Phương Y, âm thanh không tính là thấp hỏi: "Phương Y, cô cũng đi công tác à?"
Phương Y đang thu dọn đồ đạc, khựng lại một chút rồi bình thản đáp "Ừm". Từ sau sự cố ly nước trà bị đổi thành ly rượu tại buổi tiệc ăn mừng của Nghiêm Túc lần trước, Phương Y đã hạn chế giao tiếp với Ôn Na.
Lần trước sinh nhật Lê Gia Hiên, những lời nói trêu đùa của Hà Tình chắc chắn Ôn Na cũng nghe thấy, cô ta có thể nhịn đến bây giờ, Phương còn rất bội phục cô ta.
Nhưng sự việc diễn ra không như Phương Y dự đoán. Sau khi cô trả lời, Ôn Na tiếp tục: "Vậy cô đã nói với bạn trai chưa?"
Mối quan hệ của Phương Y với các đồng nghiệp khác trong văn phòng đều khá tốt, nhiều người cũng biết cô không có bạn trai. Cho nên khi nghe Ôn Na nói vậy, họ tỏ ra ngạc nhiên và nhìn Phương Y với ánh mắt tò mò thiện ý: "Phương Y tìm bạn trai ư? Sao chúng tôi không nghe nói gì nhỉ?"
Ôn Na không đợi Phương Y trả lời, đã vội vàng giành nói: "Ở đâu mà tìm, vẫn luôn có ấy chứ, chỉ là gạt chúng ta thôi. Hôm nọ tôi còn nhìn thấy cô ấy đi cùng bạn trai lái siêu xe trăm vạn, là một phú nhị đại đấy!"
Nói xong, cô ta liếc nhìn Phương Y, cười tít mắt hỏi: "Tôi nói đúng không Phương Y?"
Phương Y ôn nhu cười: "Thật ngại quá chị Ôn Na, chị nói sai rồi."
Ôn Na không thèm để ý nói: "Chúng tôi hiểu, cô thích khiêm tốn, chúng tôi cũng đâu gây phiến phức gì cho cô, cô như vậy là tâm nhỏ mọn khinh thường chúng tôi?"
Các đồng nghiệp trong văn phòng thấy Ôn Na nói như thật như vậy, tầm mắt họ vẫn luôn nhìn Phương Y thấy cô phủ nhận liền lạnh hơn vài phần.
Nói thật ra, có bạn trai chính là có, không có chính là không có, loại này rõ ràng là có, đã bị người ta phát hiện mà còn muốn giấu giếm, thật sự tính cách không tốt.
Phương Y làm sao không rõ suy nghĩ của mọi người, cô bình tĩnh giải thích nói: "Chị Ôn Na hiểu lầm rồi. Người đàn ông đó là bạn học của tôi. Hôm đó sinh nhật cậu ấy, cậu ấy cùng các bạn học khác đến đón tôi đi dự sinh nhật thôi."
Sau lời giải thích của Phương Y, biểu tình của mọi người hoà hoãn không ít, bắt đầu quay lại với công việc. Dù sao chuyện tình cảm cá nhân vốn không phải là chủ đề quan tâm của các nhân viên bận rộn trong văn phòng.
Ôn Na không cam lòng nói: "anh chàng kia nhìn cô bằng ánh mắt không giống như nhìn bạn học bình thường. Đừng giả vờ nữa Phương Y, thừa nhận đi, có bạn trai giàu có thì có gì không tốt? Cô không muốn nói với mọi người rằng mình là hoa đã có chủ hay sao, hay là cô coi trọng người nào đó trong văn phòng?"
Câu nói của cô ta như một quả bom ném vào cả đại sảnh văn phòng, lập tức khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt.
Văn phòng luật sư Tễ An có ba luật sư: Nghiêm Túc, Hình Tứ và Chu Lạc Sâm. Ngoài ra, còn có một số luật sư tập sự và trợ lý luật sư.
Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
Phương Y là một cô gái xinh đẹp, trong công việc không có gì đáng chê trách, vậy ai sẽ là người mà cô ấy coi trọng?
Hình Tứ? Gần gũi lâu ngày nhưng tính cách khó gần; Nghiêm Túc? Nhân phẩm tốt và năng lực cao, nhưng rất hay soi mói; Chu Lạc Sâm? Người đàn ông này nổi tiếng là "gặp ai cũng cười ba phần", tỏ ra dễ gần nhưng lại khó hiểu nhất... Rốt cuộc là ai?
Phương Y im lặng nhìn lướt qua những người xung quanh, mặt không đổi sắc nói: "Chị Ôn Na, trước đó chị bảo tôi thừa nhận, nhưng câu nói sau đó lại oan uổng tôi. Thật ra chị không hiểu, được quá nhiều người yêu mến cũng là một loại phiền não." Cô giả vờ phiền muộn nói: "Từ nhỏ đến lớn tôi đều bị người khác theo đuổi, nhìn bề ngoài hạnh phúc viên mãn, nhưng thực ra cũng có rất nhiều bất đắc dĩ."
Biết rõ Phương Y cố ý nói vậy, nhưng Ôn Na không thể phản bác, bởi vì nhan sắc của Phương Y là vốn liếng tốt nhất, chưa kể cô còn có học thức ưu tú, tính tình cũng tốt.
Chỉ là, cô gái này thoạt nhìn hiền lành vô hại, nhưng khi bị dồn vào đường cùng, cách nói chuyện lại khiến người ta tức giận.
Ôn Na đang muốn phản bác, thì cửa văn phòng của Chu Lạc Sâm mở ra. Anh cầm cặp da, kéo vali từ bên trong ra, Doãn Triết Ngạn lập tức đứng dậy giúp anh kéo vali. Anh tùy tay giao cho Doãn Triết Ngạn, nói với Lâm Tư: "Thời gian không còn sớm nữa, xuất phát đi"
Lâm Tư đã thu dọn xong đồ đạc, nghe anh nói liền đi theo sau, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm vào Phương Y đang náo nhiệt bên kia, rồi liếc mắt tán thưởng Ôn Na.
Phương Y thoáng nhìn thấy ánh mắt trao đổi giữa Lâm Tư và Ôn Na, nhếch môi lạnh nhạt, kéo vali của mình lại, đóng máy tính.
Khi cô làm xong những việc này, Chu Lạc Sâm vừa vặn đi đến bên cạnh cô, ngữ điệu vô cùng ôn nhu nói: "Có gì cần tôi xách giúp em không?"
Chính anh để người khác xách đồ của mình, giờ đây lại muốn giúp một thư ký nhỏ bé xách đồ, vẻ mặt ôn nhu thương tiếc, đã không thể dùng từ "quý ông" để giải thích.
Lâm Tư đứng sau anh cũng mang theo vali, sao anh không hỏi xem Lâm Tư có cần giúp đỡ hay không?
Phương Y cảm thấy sợ hãi trước thái độ ái muội lại ân cần của Chu Lạc Sâm. Thật ra, trừ cái ngày nụ hôn không thành trong xe ra, cô cùng Chu Lạc Sâm mặc kệ là lén giao tiếp hay trước mặt đồng nghiệp, lời nói cử chỉ của cô đều rất dè dặt và thoả đáng. Hôm nay trước mặt mọi người, anh lại ân cần đối xử với cô như vậy, khiến cô không khỏi nghi ngờ, liệu anh có nghe thấy những lời hùng hổ của Ôn Na trước đó hay không mà cố ý giúp cô giải vây.
Phương Y nhìn anh bằng ánh mắt phức tạp, nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Không có."
Chu Lạc Sâm khẽ gật đầu, vẫn kéo vali đã được sắp xếp gọn gàng của cô, ôn nhu nói: "Đi thôi." Nói xong, anh bước đi trước mà không hề để ý đến những ánh mắt ngạc nhiên của mọi người trong văn phòng.
Phương Y liếc nhìn Ôn Na đang ngây người ra đó, cầm balô cũng rời khỏi văn phòng.
Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
Ôn Na từ từ lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn những đồng nghiệp đã quay lại công việc, có chút xấu hổ mà trở về chỗ ngồi của mình.
Kỳ thực, mọi người tuy là đang làm việc, nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện của Chu Lạc Sâm và Phương Y.
Có lẽ nào, đóa hoa cao lãnh, người đàn ông độc thân vàng ngọc của văn phòng luật sư Tễ An, người được cho là dễ chung sống và khó chinh phục, rốt cuộc đã bị bắt lấy?
Chỉ nghĩ đến thôi đã khiến mọi người tấm tắc, bởi Chu Lạc Sâm không những ưu tú hơn hai luật sư khác mà trên người anh còn có một loại mị lực khiến người khác không thể nào cưỡng lại. Một người đàn ông như vậy là tình nhân hoàn hảo trong mắt mọi người, nếu một ngày nào đó danh hoa có chủ, e rằng mọi người sẽ không thoải mái, Phương Y có thể trở thành mục tiêu chỉ trích của họ.
Những người đã rời khỏi văn phòng chắc chắn sẽ không biết suy nghĩ trong lòng của bọn họ, lúc này nhóm người Phương Y đã lên máy bay, cô ngồi ở vị trí bên cạnh Chu Lạc Sâm, khoang hạng nhất, đây là lần đầu tiên cô được ngồi.
Máy bay cất cánh, Chu Lạc Sâm mở máy tính bảng ra xem tài liệu, Phương Y ngồi cách anh rất gần, lặng lẽ quan sát, trong lòng suy đoán, liệu phòng của họ ở khách sạn thành phố Cảnh Dương có gần nhau hay không?
Đứng như dự đoán của Phương Y, phòng khách sạn ở Cảnh Dương được sắp xếp mỗi người một phòng có giường lớn, phòng của Chu Lạc Sâm ở bên cạnh Phương Y, Doãn Triết Ngạn ở bên kia Phương Y, và Lâm Tư ở bên kia Chu Lạc Sâm.
Bay từ thành phố Cảng đến Cảnh Dương mất khoảng bốn tiếng, khi đến nơi trời đã tối, vì thế hôm nay không có lịch trình khác, mọi người hiện đang nghỉ ngơi ở trong phòng mình.
Phương Y cũng vậy, cô cất hành lý, lấy ra tài liệu dự phòng cần thiết cho ngày mai, và bắt đầu tìm hiểu về vụ án. Nhiệm vụ công tác lần này của cô có phần bất ngờ, cô chưa có thời gian xem qua mọi thứ, nên đêm nay phải thức khuya.
Sau khi tắm rửa và mặc áo choàng tắm dài, quấn khăn lông quanh tóc, Phương Y ngồi xuống giường để xem tài liệu, bỗng có tiếng gõ cửa.
Cô giật mình, đứng dậy đi đến cửa, hỏi: "Ai vậy?"
Không có ai trả lời.
Phương Y lại nghi ngờ hỏi một lần nữa, vẫn không có ai trả lời.
Có lẽ là gõ nhầm phòng. Phương Y không mở cửa đi tìm hiểu, mà quay lại giường tiếp tục xem tài liệu.
Khoảng một giờ sáng, Phương Y nhìn tài liệu mà ngủ thiếp đi, tài liệu rơi tung tóe khắp giường. Vẫn mặc áo choàng tắm dài, cô chỉ gỡ khăn lông trùm đầu ra. Mái tóc đen mềm mại rối tung trên đôi vai trắng nõn của cô, xương quai xanh xinh đẹp lộ ra ở cổ vì tư thế nằm nghiêng, cùng với một mảnh da trắng như tuyết ở ngực.
Khoảng mười phút sau, gần hai giờ sáng, cửa phòng mở ra, Chu Lạc Sâm mặc áo sơ mi đen bình tĩnh bước vào, quay người lại nhẹ nhàng đóng cửa.
Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
Anh nhét chìa khóa phòng vào túi áo sơ mi, thuận tay tắt đèn lớn trong phòng, đi đến mép giường lớn, nhìn về phía người phụ nữ quyến rũ đang nằm trên giường. Vừa nhìn thấy cô, cổ họng anh khẽ chuyển động, hô hấp có chút cực nóng.
Anh chậm rãi tiến đến, dọn dẹp những tài liệu lộn xộn của Phương Y và đặt chúng gọn gàng trên bàn, sau đó đi đến giường lớn, kéo chăn lại cho cô.
Bản thân anh lên giường nằm nghiêng trên chăn bên cạnh cô, một tay chống đầu như đang suy nghĩ gì đó mà nhìn người phụ nữ đang say ngủ.
Không còn tài liệu bừa bãi, lại còn được đắp chăn với điều hòa 17 độ trong phòng khiến Phương Y cảm thấy thoải mái rất nhiều. Trong lúc ngủ mơ, cô không tự giác mà cong lên khóe miệng.
Nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cô, Chu Lạc Sâm vẫn luôn nằm bên cạnh chậm rãi đưa tay về phía cô, mà đúng lúc này, Phương Y vốn dĩ đang nằm thẳng bỗng nhiên xoay người, đối mặt với anh.
Chu Lạc Sâm nháy mắt khựng lại, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ suýt cùng anh chạm chóp mũi, dung nhan xinh đẹp khi ngủ của cô càng thêm động lòng người, mang theo hô hấp nhàn nhạt hương thơm tràn ngập vào hơi thở của anh, khiến anh không dám thở mạnh.
Chỉ như vậy vẫn chưa đủ, Phương Y dường như muốn kéo chăn ôm, nhưng Chu Lạc Sâm bên kia lại đè lên chăn, khiến cô không thể kéo lại. Cho nên cô vươn tay ra, vô tình đặt tay lên người anh.
Chu Lạc Sâm cúi đầu nhìn cánh tay đặt trên người mình, nhẹ nhàng di chuyển tay cô ra, sau đó dang rộng cánh tay ôm cô vào lòng.
Đột nhiên được ôm, Phương Y tưởng mình đang nằm mơ. Cô thoải mái dựa vào trong lòng Chu Lạc Sâm, trán áp vào ngực anh, như càng ngủ ngon hơn.
Chu Lạc Sâm ấn nút tắt đèn đầu giường, khiến căn phòng chìm trong bóng tối. Đây có lẽ là lợi ích của việc cao ráo và có cánh tay dài.
Khi đôi mắt dần thích nghi với bóng tối, Chu Lạc Sâm rũ mắt nhìn người phụ nữ trong lòng ngực, đôi mắt thường ngày luôn bình đạm nay ôn nhu nhìn cô qua cặp mắt kính, giống như bầu trời xanh sau cơn mưa rào.
Phương Y đang ngủ say trong lòng anh, mí mắt khẽ động nhưng không mở ra.
Lời tác giả:
Ban đêm vào phòng người ta để làm gì đó hả lão Chu, anh thật quá đáng! Tôi nghĩ nếu anh biết Phương Y thực sự đang tỉnh táo khi anh ôm cô ấy... Ha ha ha ha, nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi.
Nói về chuyện Ôn Na tra hỏi trước đó, lão Chu kia quả là ghen tuông, thể hiện sự quan tâm và chiếm hữu quá rõ ràng trước mặt mọi người. Nếu sau này hai người thực sự ở bên nhau, mà không công khai, thì anh ta còn không bị nghẹn chết à?
Vì sao anh ta không muốn công khai, sẽ được giải thích sau, không cần vội vàng.
Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis. Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
- -------------------o------------------