Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Chương có nội dung bằng hình ảnh

༺ Đại Lễ Hội (3) ༻

Ba mươi phút trước khi Cuộc Đua Bóng Vòng Cung bắt đầu.

Tôi thay bộ quần áo tập thể dục ở phòng chờ.

Nó được chế tạo đặc biệt bởi một số học viên lớp B năm hai của Khoa Ma Thuật.

Cuộc Đua Bóng Vòng Cung là một sự kiện đồng đội nên bắt buộc phải có đồng phục phối hợp.

Tôi nhìn xung quanh. Những người khác đã thay quần áo thể dục với kiểu dáng tương tự.

'Quaoo.'

Có lẽ là do chúng tôi mặc quần áo giống nhau cho lễ hội nên tôi cảm thấy có cảm giác thân thuộc hơn bình thường. Nó làm tôi nhớ đến những lễ hội ở trường cao trung, và tôi thầm phấn khích.

Với thiết bị an toàn ở đầu gối, khuỷu tay và đầu, tôi đã sẵn sàng lên đường.

Tôi ngồi xuống và đặt thiết bị an toàn của mình lên bàn bên cạnh.

Đồng đội của tôi đã trang bị đầy đủ đồ bảo hộ. Sở dĩ tôi chậm hơn họ là vì tôi đến phòng chờ muộn.

Tôi đã sử dụng [Thấu Thị] để xem Paladin Nhép bước vào phòng chờ năm nhất của Khoa Ma Thuật. Tôi không khỏi lo lắng vì không biết hắn sẽ làm gì White.

"Tristan đã ra ngoài rồi."

"Tristan rất phấn khích. Ờmm, tôi đang run rẩy như điên..."

"Tôi ra ngoài trước đây, Isaac. Hãy ra ngoài khi cậu đã sẵn sàng."

Tôi gật đầu một cách thờ ơ và nói: 'Okay' với nhân vật chính, Ian Fairytale.

Cả nhóm đang chuẩn bị rời đi thì cánh cửa bên kia đột nhiên mở ra, và họ dừng bước.

"Hả...?"

Mọi người đều có vẻ sốc.

Có chuyện gì với họ vậy?

Tôi hướng ánh mắt về phía cánh cửa và chợt hiểu ra.

"Hội Trưởng?"

"Hội Trưởng Hội Học Sinh đang làm gì ở đây vậy...?"

Đợi đã, cái gì cơ?

Khi vị khách bất ngờ bước vào, cả đội chia tay như Biển Đỏ.

Sau đó, thiếu nữ xinh đẹp với nụ cười dịu dàng bước vào. Trong một giây, thời gian dường như chậm lại trước khi dừng lại.

Cô mặc bộ đồng phục gọn gàng, với mái tóc vàng kim nhạt.

'Cô đang làm gì ở đây...?'

Hội Trưởng Hội Học Sinh, Alice Carroll, bước thẳng tới chỗ tôi.

Cô cúi xuống, đặt tay lên đầu gối cho đến khi chúng tôi mặt đối mặt.

Đồng đội của tôi chỉ đứng đó, chết lặng vì sốc.

"Chào cưng."


"Tiền bối Alice? Tại sao chị ở đây...?"

"Không có lý do gì cả, chị chỉ nhớ cưng thôi."

Đồng đội của tôi há hốc miệng không tin nổi và họ bắt đầu thì thầm.

Alice, cô gái này thực sự không biết đúng sai. Đó có phải là điều nên nói trước mặt mọi người không?

Điều này đã gây khó khăn cho tôi. Khi cô đến thăm White cũng vậy, rõ ràng là cô đang cố gắng kích động phản ứng của tôi.

Có lẽ vì cô là kiểu người dễ dàng bỏ qua những lời thì thầm của người khác nên Alice không bận tâm. Nhưng làm ơn, hãy chú ý đến những lời tán gẫu của họ.

Tôi nhìn cô bằng ánh mắt nửa vời, còn Alice chuyển sự chú ý sang thiết bị an toàn trên bàn.

"Cưng đang đeo thiết bị an toàn vào à?"

"Ừm..."

"Hừmm."

Alice nhìn lại tôi bằng đôi mắt màu hoa anh đào.

"Cưng có thể ngồi yên một lúc được không?"

"Cái gì?"

Alice nhặt bộ đồ bảo hộ bên cạnh tôi lên và đeo nó vào tay tôi.

Cô ấy đang làm cái méo gì vậy?

"Chị đang làm gì thế?"

"Chị đang giúp cưng đó."

"Không, tôi có thể thấy..."

"Vậy thì thật may mắn cho cưng đó nha."

Alice nở một nụ cười ấm áp.

'...Hilde, em có nghĩ cô ấy đang đeo một loại thiết bị nào đó lên người ta không?'

[Em không nghĩ là có thứ gì đó như vậy.]

Hilde giao tiếp bằng thần giao cách cảm, ẩn mình như một tia sáng mờ nhạt quanh cổ áo tôi.

Vì lý do nào đó, có vẻ như Alice chỉ đang mặc đồ bảo hộ cho tôi.

Các đồng đội của tôi há hốc mồm không tin nổi, đứng yên tại chỗ khi tôi nhận được sự quan tâm không ngần ngại của Hội Trưởng Hội Học Sinh đáng kính.

Khi nào họ sẽ rời đi?

"Hội Trưởng Hội Học Sinh làm việc này có ổn không?"

"Có vẻ như cưng đã quên rằng chị là một khán giả à. Chị đứng về phía cưng đó. Với tư cách là một khán giả, chị có thể thiên vị phải không?"

Cô dùng từ thiên vị một cách trắng trợn như vậy. Cô cũng phải có vị trí của riêng mình.

Đó là vấn đề của riêng cô nên tôi không cần phải lo lắng về điều đó.

"Vậy là chị đến đây để cổ vũ tôi à?"

"Đúng rồi."


"Tại sao?"

"Bởi vì chị thích cưng chớ sao nữa."

Alice quỳ xuống, ép hai đầu gối vào nhau và bắt đầu đeo thiết bị an toàn vào đầu gối của tôi.

Với một cú click, thiết bị đã được buộc chặt an toàn khắp cơ thể tôi.

Cuối cùng, Alice nhặt chiếc mũ hộ vệ bằng cả hai tay và cẩn thận đặt nó lên đầu tôi, nở một nụ cười hài lòng.

"Tất cả đã sẵn sàng ~. Hihi, dễ thương quá."

Alice vỗ nhẹ vào mũ hộ vệ của tôi.

Nếu chúng tôi không phải là kẻ thù, tôi sẽ thấy điều đó thật đáng yêu.

"Vậy thì cưng à, đừng bị thương và hãy làm tốt nhé. Chị sẽ cổ vũ cho cưng đấy."

"À, okay... Cảm ơn nhé."

Với một nụ cười lịch sự nhưng thận trọng, tôi đứng dậy.

Tôi đi ngang qua Alice và rời khỏi phòng, đồng đội của tôi vẫn đang há hốc mồm nhìn tôi với vẻ hoài nghi.

"Hãy ra khỏi đây."

"Ừm..."

Tôi bước ra qua cửa cùng với những người đồng đội đang choáng váng của mình theo sau. Họ trao đổi ánh mắt giữa Alice và tôi, suy đoán một cách vô nghĩa về mối quan hệ của chúng tôi.

Khi nhìn lại, tôi thấy Alice đang vẫy tay với tôi với nụ cười thực sự ấm áp vẫn nở trên khuôn mặt.

Nó thật hấp dẫn. Có lẽ cô đang định cài đặt một thiết bị lạ nào đó trong phòng chờ sau khi chúng tôi rời đi?

Chừng nào Linh Miêu Cheshire còn hiện diện, tôi không thể theo dõi Alice bằng [Thấu Thị].

Vì vậy, sau Cuộc Đua Bóng Vòng Cung, và trước khi chúng tôi bước vào phòng chờ, tôi phải kiểm tra bên trong bằng [Thấu Thị] trước.

'Tất nhiên, mình phải làm điều đó.'

...Tôi nghi ngờ việc Alice sẽ bất cẩn gây rắc rối trong phòng chờ. Cô không muốn mạo hiểm trở thành nghi phạm trong trường hợp có chuyện nguy hiểm xảy ra.

Tôi gật đầu cộc lốc với Alice rồi cùng đồng đội đi dọc hành lang.

Trên đường đi, tôi nhận được vô số câu hỏi về mối quan hệ của tôi với Hội Trưởng Hội Học Sinh, liệu chúng tôi có đang hẹn hò hay không và chuyện gì đã xảy ra với Luce, nhưng tôi gạt đi tất cả.

✦✧✦✧

Dưới bầu trời rộng mở, tại sân vận động ngoài trời.

Học viên các khoa đứng ở vạch xuất phát. Giống như một cuộc chạy marathon sắp bắt đầu.

Xung quanh họ, khán đài hình vuông bao quanh sân vận động, được cấu trúc để khán giả có thể xem toàn bộ lộ trình của Cuộc Đua Bóng Vòng Cung từ bất kỳ hướng nào.

Những người tham gia cuộc đua được mặc trang phục thể dục theo concept của lớp mình. Nó làm cho việc xác định các thành viên trong nhóm trở nên dễ dàng. Như tôi đã nhận thấy trước đó, quần áo co giãn và dễ vận động.

Thật kỳ lạ, những học viên lớp D năm nhất của Khoa Ma Thuật lại có kiểu tóc giống như giày cao gót mà tôi đã thấy trong quá trình chuẩn bị cho Đại Lễ Hội. Tất nhiên, không muốn bị làm phiền nên tôi lờ họ đi.

'Okay.'


Tôi ấm lên một chút. Tôi đã ở trong tình trạng tốt.

Ngày thứ nhất của Đại Lễ Hội, Cuộc Đua Bóng Vòng Cung đầu tiên.

May mắn thay, không có sự cố nào liên quan đến White. Nhưng bây giờ, trò chơi thực sự đã bắt đầu.

Paladin Bích liếc nhìn tôi một cái trước khi tặc lưỡi với vẻ cau mày.

Tuy nhiên, hắn nhanh chóng trấn tĩnh lại và nở một nụ cười nam tính quyến rũ với nhóm nữ sinh đang nhìn hắn từ khán đài và hét lên, 'Kyaah.'

Mỗi lần, âm trong giọng nói của các cô gái lại tăng lên.

Thật là náo động...

Sau đó, khuôn mặt của Paladin Bích cứng đờ vì khó chịu.

Hắn đã như vậy kể từ khi nhìn thấy tên tôi trong danh sách tham gia. Hắn nhận ra kế hoạch của mình là khiến tôi bất lực nhìn White đau khổ bị cản trở.

Tuy nhiên, hắn vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ kế hoạch của mình. Hắn vẫn có ý định tấn công White để khiêu khích tôi.

Bây giờ trận chiến thực sự đã bắt đầu.

Ở đội bên kia, tôi nhìn thấy Dorothy. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, cô nở một nụ cười và vẫy tay với tôi như thể cô đã chờ đợi điều đó.

'Rất đẹp.'

Tôi cảm thấy muốn ôm cô thật chặt. Nhìn thấy nụ cười ấm áp của cô mà tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực.

Bên kia White đang run lên vì phấn khích và hồi hộp.

Chúc may mắn, White.

Tôi cũng nhận ra những gương mặt quen thuộc khác.

Trong số các thành viên từ lớp A, Lisetta Lionheart cũng tham gia. Cô có vẻ khá phấn khích khi nghĩ đến việc đụng độ với người khác.

Nhưng khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, cô nhanh chóng quay đầu đi vì sợ hãi.

Cậu ấy vẫn còn sợ mình à...?

Thật là chán nản khi cô phản ứng như vậy mỗi khi nhìn thấy tôi, mặc dù tôi muốn chúng tôi hòa hợp với nhau.

"Ha!"

Trong số các đồng đội của tôi, anh chàng quý tộc tóc vàng kiêu ngạo, Tristan Humphrey, bật ra một tiếng cười khúc khích đầy hào hiệp.

"Cái nóng này! Những lời cổ vũ này! Quả thực là một sân khấu hoàn hảo cho cơ thể này! Kaha...!"

Bam bam bam.

Ban nhạc bắt đầu chơi, Tristan thở hổn hển và bắt đầu cười sặc sụa, để rồi ho sặc sụa vì ngạc nhiên.

"Và bây giờ!! Thời điểm mà tất cả mọi người chờ đợi đã đến rồi!!"

Giọng nói sôi nổi của phát thanh viên vang vọng khắp Học viện. Đó là Amy Holloway, một cô gái với mái tóc ngắn màu bạch kim được trang trí bằng những dải ruy băng đen được buộc lại giống hình tai thỏ, và cũng là bạn gái của Ian.

Với tư cách là MC, cô cũng diện những bộ quần áo đẹp cho sự kiện này.

Đứng tại quầy phát thanh viên phía trên sân vận động, cô hăng hái hét vào loa khi ban nhạc chơi ở phía sau.

"Tất cả những người tham gia đã tập hợp lại! Việc chuẩn bị cho Cuộc Đua Bóng Vòng Cung hiện đã hoàn tất!"

Các học viên trên khán đài đồng loạt reo hò.

Và âm nhạc của ban nhạc đã chuyển sang giai điệu lạc quan.

'Amy trông có vẻ phấn khích...'

Mọi thứ đều đẹp đấy.

Đồng đội của tôi, Ian Fairytale, cũng mỉm cười trìu mến khi nhìn thấy cô bạn gái nhiệt tình của mình.

"Trước khi bắt đầu Cuộc Đua Bóng Vòng Cung, chúng ta hãy điểm qua các quy tắc một cách ngắn gọn! Cuộc thi sẽ diễn ra trong 3 ngày, bỏ qua một ngày ở giữa trong 5 ngày của Jeblem! Các đội sẽ được chọn dựa trên thành tích của họ để tiến vào vòng tiếp theo!"


Điều đó có nghĩa là giải đấu sẽ được tổ chức cách ngày.

"Giờ thì ~, mọi người hãy ngẩng đầu lên và nhìn lên bầu trời!"

Amy giơ cánh tay phải của mình lên và chỉ lên trời, khiến cả người tham gia và khán giả đều phải nhìn lên.

Tôi cũng nhìn lên bầu trời.

Phía trên sân vận động, trong không trung, vô số hạt mana di chuyển xung quanh, kêu leng keng thông qua điều khiển từ xa, được điều phối bởi ma pháp tinh tế của Tháp Chủ Hegel, Arya Lilias.

Giống như Đánh Giá Cuối Kỳ hồi tôi học năm nhất. Khả năng làm chủ mana to lớn đó vẫn ấn tượng như mọi khi.

Các hạt mana tạo thành một bản đồ mô phỏng môi trường xung quanh. Lộ trình và đích đến của Cuộc Đua Bóng Vòng Cung tỏa sáng rực rỡ với những gam màu sống động.

"Đường đua kéo dài đến ngoại ô Học viện Märchen, và điểm đến hôm nay là Bartos Hall! Sáu đội đầu tiên về đích với Bóng Vòng Cung sẽ tiến vào vòng tiếp theo! Thật không may, phần còn lại sẽ bị loại! Vào ngày cuối cùng, ba đội đứng đầu sẽ nhận được những giải thưởng vô cùng hấp dẫn được công bố trong lễ khai mạc nên mọi người hãy cố gắng hết sức nhé!"

Tất cả những người tham gia đều hét lên, 'Woah!' Giơ tay lên trong sự phấn khích. Tôi cũng tham gia.

"Cuối cùng, hãy nghe vài lời từ thần tượng của các nữ sinh của chúng ta, Giáo sư Fernando Frost lạnh lùng và đẹp trai!!"

Khi Amy chỉ vào vị Giáo sư đẹp trai tóc bạc trong số giảng viên, các nữ sinh hét lên gần như gầm lên.

Fernando hắng giọng với một tiếng 'Ahem'.

Anh ấy nhấc loa lên và nói một cách chắc chắn, không chút biểu cảm.

"Năm nhất lớp D của Khoa Ma Thuật, hãy chuẩn bị tinh thần nếu bị loại nhé. Tôi sẽ tăng gấp đôi bài tập về nhà."

"Không thể nào!! Một lời tuyên bố đáng sợ mà tôi hy vọng mình sẽ không bao giờ nghe thấy!! Nhưng có vẻ như Hậu bối của tôi bây giờ đã có động lực rồi! Xuất sắc!!"

Ngoài những học viên lớp D năm nhất của Khoa Ma Thuật đang kinh hãi, những người còn lại trong Học viện đều phá lên cười.

"Giờ thì ~!"

Với nụ cười rạng rỡ, Amy duỗi một cánh tay về phía trước.

"Bây giờ chúng ta bắt đầu sự kiện đăng quang của Jeblem! Hãy để Cuộc Đua Bóng Vòng Cung bắt đầu!!"

Bùm!

Pháo hoa làm từ Hoả Ma Pháp bùng nổ trên bầu trời, tạo ra những hoa văn đầy màu sắc trong không trung.

Ban nhạc chơi một giai điệu hoành tráng và sống động.

Các học viên reo hò cổ vũ, mỗi người ủng hộ đội của mình, tạo nên một bầu không khí sôi động.

Và sau đó.

"Tất cả những người tham gia, hãy sẵn sàng!!"

Khi Amy giơ cánh tay phải lên, các học viên ở hai đầu vạch xuất phát cũng giơ cờ về phía trước. Cùng lúc đó, tiếng reo hò của toàn Học viện im bặt.

Một sự căng thẳng nặng nề tràn ngập không khí. Tôi hơi cong phần thân trên và chống đầu gối, sẵn sàng chạy.

Tôi sẽ có một vài bàn thắng trong Cuộc Đua Bóng Vòng Cung. Bảo vệ White, giáng một đòn vào Paladin Nhép để giành giải thưởng và mặc dù không chắc chắn nhưng tôi cũng hy vọng nhận được một số EXP.

Tôi liếc nhìn Paladin Nhép, Pierre Flanche. Hắn đang để mắt tới mục tiêu của mình, Snow White. Hắn trông giống như một kẻ đáng sợ.

Tôi định nhân cơ hội này để cho hắn thấy kế hoạch của hắn ngu ngốc đến mức nào.

Ngay sau đó, Amy giơ tay lên và hét lên, giọng cô đầy tiếng cười.

"Cuộc đua bắt đầu!!"

Flag đã được cấm.

Giữa tiếng hò reo cổ vũ của các học viên, tôi cùng với những người tham gia khác vượt qua vạch xuất phát và lao về phía trước.

Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng 🐧



Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận