Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Chương có nội dung bằng hình ảnh

༺ Đánh Giá Xếp Lớp (2) ༻

Đánh Giá Xếp Lớp.

Trong Học viện Märchen, có bốn lớp: A, B, C và D. Những học viên có điểm cao nhất được xếp vào Lớp A, trong khi những học viên có điểm thấp nhất được xếp vào Lớp D.

Kết quả đo lường mana và Đánh Giá Xếp Lớp sẽ xác định học viên sẽ được phân vào lớp nào.

Vì đây là bài thi xác định bạn sẽ thuộc lớp nào trong suốt học kỳ nên Đánh Giá Xếp Lớp có tầm quan trọng rất lớn.

Ưu tiên hàng đầu của tôi là đánh bại ác quỷ hơn là lo lắng về thứ hạng của mình.

Hiện tại, tất cả học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật đều đang ở Rừng Delphine.

Điều đó có nghĩa là nguy cơ sớm gặp phải các học viên khác là rất cao, nghĩa là có khả năng cao sẽ xảy ra một trận chiến ngay lập tức.

Đây chính là hiệu ứng lan tỏa do từ 'sinh tồn' mà giáo sư nhắc đến mang lại. Hầu hết học viên đều biết rằng họ phải đánh nhau khi đụng độ nhau.

Bang─!!

Roaaar—!!

Kwaaaaaa─!!

Âm thanh ma thuật bắn ra và đập phá từ mọi hướng cảnh báo mọi người rằng Battle Royale đã bắt đầu.

Trong tình huống như vậy, việc các học viên tập hợp lại với nhau là điều đương nhiên để không chỉ đạt được lợi thế về số lượng mà còn tìm thấy các hạt mana dễ dàng hơn, đó chính là mục đích của bài thi này.

Tuy nhiên, không có ai đủ nhân từ để hợp tác với tôi, một người có mana hạng E. Dù sao đi nữa, tôi sẽ may mắn miễn là họ không cố lợi dụng tôi.

Ít nhất mình có thể dựa vào Kaya, người đang hiểu lầm về sức mạnh không?

...Không. Có quá nhiều biến số cần xem xét. Không có gì đảm bảo Kaya sẽ giúp tôi, đồng thời cũng có nguy cơ cao là bản chất thật của tôi sẽ bị lộ, cũng như khả năng cô đâm sau lưng tôi vì nguy hiểm.

Nếu đúng như vậy thì tôi chỉ có một lựa chọn.

'Mình nghĩ...'

Mình sẽ chỉ trốn thôi.

Tôi nhìn thấy một cái cây có lá dày trông thật hoàn hảo để ẩn náu, đó là nơi tôi quyết định chọn sau khi quan sát trước Rừng Delphine.

Tôi lấy một chiếc túi ma thuật ra khỏi túi.

————————————————————————

[Túi Ma Thuật]

—————————

Một chiếc túi nhỏ đựng nhiều vật phẩm ma thuật. Tính linh động tốt.

Hạng: Bậc 6

————————————————————————

Hạng Bậc 6. Bậc là đơn vị đo lường để xác định độ hiếm của một vật phẩm và số càng thấp thì vật phẩm đó càng hiếm.

Tôi lấy một chai nước từ túi ma thuật của mình và phun nước lên cây. Ngoài ra, tôi còn sử dụng kỹ năng [Tạo Băng] để tạo ra một cầu thang băng thô sơ.

[Sức Mạnh Tổng Hợp Nguyên Tố] của tôi ở mức khá cao so với các chỉ số khác của tôi. [Sức Mạnh Tổng Hợp Nguyên Tố] càng cao thì hiệu ứng xuất hiện càng lớn khi ma pháp nguyên tố của tôi chồng lên một nguyên tố khác.

Nhờ điều này, tôi đã có thể tạo ra một khối băng lớn hơn so với khi tôi sử dụng kỹ năng [Tạo Băng] thông thường.

Tôi bước lên cầu thang băng và cuối cùng leo lên cây.

'Thật thoải mái.'

Khi ngồi trên một cành cây rậm rạp được bao quanh bởi một chùm lá, tôi dựa lưng vào thân cây và rã đông cầu thang băng.

"..."

Đây là chiến lược duy nhất mà tôi, học viên yếu nhất có thể sử dụng, nhưng tôi sẽ làm gì nếu những học viên khác dọn sạch hoàn toàn tất cả các hạt mana trong khi tôi đang trốn trên cây?

Okay, vậy là mình sẽ bỏ qua thời gian này trong kỳ Đánh Giá Xếp Lớp.

'Hạt mana phát sáng. Khi trời tối, bằng mắt thường sẽ dễ phân biệt hơn'.

Là một người có nhận thức mana thấp, tốt hơn hết là sau này nên đi tìm kiếm các hạt mana.

Tôi đứng yên và tập trung lắng nghe xung quanh để kiểm tra xem có dấu hiệu nào của người đang đến gần không.

20 phút sau, tôi cảm thấy có sự hiện diện. Có ai đó đang đi về hướng này.

Tôi với lấy một chiếc súng cao su đông lạnh mà tôi đã đặt ở chỗ khuất trong cái cây.

————————————————————————

[Súng Cao Su]

—————————

Một cây súng cao su thông thường làm bằng gỗ và dây cao su. Độ bền yếu.

Hạng: Bậc 9

————————————————————————

Súng cao su được cố định bằng cách gắn đá vào dây cao su và đóng băng nó trong khi kéo dây cao su ra xa nhất có thể.

Tổng cộng có 10 chiếc súng cao su được lắp đặt và tôi đã ghi nhớ từng vị trí.


'Rã đông.'

Khi tôi nới lỏng lớp băng đang giữ dây cao su súng cao su, nó biến thành bột màu xanh lam và bắn tung tóe trong khi súng cao su bắn ra những viên đá.

Xoạccc—

Đá từ súng cao su cắt xuyên không khí, xuyên qua cỏ và rơi xuống đất.

"Hảaaa?!"

Tôi nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên của một cô gái.

Cô hướng ánh mắt về phía hòn đá bay ra từ bãi cỏ, và tỏ ra khá tự tin vào khả năng của mình khi ngay lập tức chuẩn bị cho một cuộc chiến.

Bây giờ còn lại 9 chiếc súng cao su.

'Chúng ta hãy chờ đợi...'

Sự căng thẳng liên tục khiến tôi không cảm thấy buồn chán.

Làm ơn đi, mình chỉ hy vọng có thể cầm cự cho đến thời điểm thích hợp.

✦✧✦✧

Bầu trời đã nhuộm màu của hoàng hôn.

Âm thanh sử dụng ma thuật của các học viên đã nhỏ dần từ lâu và sự im lặng bao trùm khu rừng.

Hiện tại là 6h30 tối, tôi vẫn còn sống và đang trốn trên cây.

'Mình có nên lẻn xuống bây giờ không?'

May mắn thay, chiến lược 'cố thủ' đã có hiệu quả.

Cuối cùng tôi đã sử dụng hết 10 chiếc súng cao su, nhưng tôi không thấy điều đó là lãng phí vì mỗi chiếc đều thực hiện vai trò của mình một cách trung thực.

Sau khi lấy chai nước ra khỏi túi ma thuật, tôi đổ phần nước còn lại lên cây rồi sử dụng [Tạo Băng] để tạo ra băng theo kiểu xếp tầng.

Đúng như dự đoán, nó khó kiểm soát nên một cầu thang cẩu thả đã được tạo ra.

Tôi cẩn thận leo xuống những bậc thang băng giá.

"Ôi má ơi."

Cảm giác như đã mãi mãi kể từ lần cuối tôi đặt chân xuống đất, và chân tôi run rẩy vì ngồi trên cây suốt 4 tiếng đồng hồ. Chẳng ích gì khi hôm qua tôi vẫn bị đau cơ khi tập gym.

Sau khi xoa bóp chân, tôi giải trừ ma thuật của mình để loại bỏ cầu thang băng.

Bây giờ tôi phải di chuyển.

'Họ ở đâu?'

Tôi không biết Ian và Luce sẽ chiến đấu với ác quỷ ở đâu.

Trong game, bạn sẽ nhận được một đoạn cắt cảnh sau khi sống sót sau Đánh Giá Xếp Lớp. Đây là cảnh Ian và Luce gặp nhau lần đầu, và khung cảnh tự động thay đổi.

Tôi cần nhanh chóng tìm ra vị trí đó.

Bầu trời phía trên kết giới dần tối lại khi tôi thận trọng tiến về phía trước, cố gắng gây ra ít tiếng động nhất có thể.

'Mình phải tìm một số hạt mana.'

Tôi đã bị cướp hết tài sản để chuẩn bị cho kỳ Đánh Giá Xếp Lớp. Nếu không kiếm đủ gel ở đây, tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chết đói hoặc vay ngân hàng và trở thành con nợ.

Vì vậy, việc tìm kiếm những hạt mana còn sót lại cũng rất quan trọng.

'...Mình đã làm rối tung lên à?'

Haa, chết tiệt, không có một hạt mana nào được nhìn thấy, các học viên chắc hẳn đã dọn hết chúng rồi.

Hy vọng của tôi về việc dễ dàng tìm thấy những hạt mana còn sót lại sau khi trời tối đã hoàn toàn tan vỡ.

Tôi đã bỏ qua một điều, đây chính là Học viện Märchen danh tiếng.

Việc các học viên có khả năng cảm nhận mana xuất sắc là điều đương nhiên.

'Làm ơn, mình cũng cần một ít hạt mana...'

Tôi quá mải mê tìm kiếm các hạt mana đến nỗi không nhận ra tiếng bước chân nhỏ đang đến gần mình.

"Hả?"

Giọng nói của một cô gái vang lên trước mặt tôi và ngay lập tức, trái tim tôi như thắt lại.

Tôi, người đang cúi xuống trong khi tìm kiếm hạt mana, sững người trong khi một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống má.

'Mình phải làm gì, mình phải làm gì...?'

Nghĩ thử xem.

Tôi vẫn còn một số ma cụ tôi đã mua trước đây, nếu tôi chiến đấu bằng cách sử dụng chúng, tôi có thể vượt qua sự chênh lệch cấp độ ở một mức độ nào đó.

Nếu người trước mặt tôi có cấp độ khoảng 30 hoặc 40 thì có đáng để thử không?

Tôi từ từ ngẩng đầu lên nhìn nữ sinh đang đứng trước mặt.

————————————————————————

[Kaya Astrean]

—————————

Lv: 90


Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Phong, Băng

Độ Nguy Hiểm: X

————————————————————————

"..."

"..."

Mình nên nói gì đây?

Hừmm.

Chờ một chút. Kaya?

"Aaa, à, cậu thế nào rồi...?"

"..."

Kaya có vẻ rất sợ hãi, cả giọng nói lẫn cơ thể cô đều run rẩy.

Cô là Á khoa năm nhất. Tôi không thể đánh bại cô được, ngay cả khi tôi dùng mọi mánh khóe trong tay.

Tuy nhiên, hiện tại cô nghĩ tôi là 'một anh chàng mạnh mẽ đã đạt đến cấp độ Archwizard nhưng đang che giấu sức mạnh của mình'.

Hãy suy nghĩ và hành động một cách bình tĩnh, nếu mình sử dụng sự thật đó để làm lợi thế, mình có thể thoát khỏi đây an toàn.

"Tránh ra."

Tôi luôn tự tin vào khả năng diễn xuất của mình.

Do đó, tôi nheo mắt lại và nói với giọng lạnh lùng, uy quyền, như thể tôi đang bộc lộ bản chất thật của mình.

Tôi hành động như thể tôi không hề lo lắng chút nào.

"Aaa...! Vâng, xin thứ lỗi cho em...!"

Kaya run rẩy và tránh ra.

Được rồi, tôi chỉ cần tiếp tục như thế này thôi.

Tôi bắt đầu bước đi chậm rãi.

Một cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập trong tôi.

Mình mừng là không có gì sai sót...

"Aaa, ngài Isaac...!"

Đột nhiên, Kaya gọi cho tôi.

' 'Ngài' Isaac là sao đây?'

Tôi không ngờ cô lại sử dụng kính ngữ đáng xấu hổ như vậy, nhưng sau đó tôi nghĩ đó chỉ là điều tự nhiên nếu xét đến những gì Kaya nghĩ về tôi.

Tôi nhanh chóng tự kết luận.

Tôi dừng lại, nhìn Kaya với vẻ mặt lạnh lùng và lắng nghe.

"Chà, đây vẫn là một bài thi nên... Tại sao chúng ta không chiến đấu nhỉ...?"

"..."

...Không.

"Tất nhiên, đối với ngài Isaac, người đã đạt đến cấp độ Archwizard, một người như em sẽ chẳng khác gì một con kiến bò dưới đất... Nhưng ngay cả khi đó, em vẫn muốn chiến đấu với ngài!"

Không, đừng làm thế, hãy thư giãn và nở một nụ cười thật tươi nào.

"Xin hãy giúp em việc này, ngài Isaac!"

Không, đừng triển khai pháp trận, không phải là chúng ta đã đồng ý chiến đấu đâu, vì vậy hãy loại bỏ nó đi.

...Làm ơn đó.

'Trong 20 phút nữa, ác quỷ sẽ xuất hiện...'

Trước khi tôi kịp nhận ra thì đồng hồ kiểm tra đã điểm 6:40 chiều, điều đó có nghĩa là tôi cần nhanh chóng tìm ra nơi ác quỷ sẽ xuất hiện.

Bất chấp lời cầu xin của tôi, pháp trận màu lục nhạt của Kaya được triển khai trên không trung đang dần quay về phía tôi.

Mặc dù cô sợ tôi, Á khoa vẫn cháy bỏng với mong muốn chiến đấu chống lại sự tồn tại khổng lồ được gọi là Archwizard.

"......"

Mình yếu đuối, có mana hạng E, hạng thấp nhất! Mình là học viên yếu nhất Khoa Ma Thuật...! Dù có làm gì thì mình cũng không thể thắng được...!

Bây giờ hãy bình tĩnh, bình tĩnh và suy nghĩ.

Làm sao tôi có thể thoát khỏi tình trạng này? Tôi có thể nói gì để cô có thể giải trừ pháp trận của mình?

Tôi không thể chỉ nói rằng tôi là người chịu trách nhiệm về ác quỷ. Dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, tôi thậm chí không thể tưởng tượng được cơn đau đầu của mình sẽ đến mức nào trong tương lai.

Vậy thì mình có thể làm gì... Mình có thể tận dụng điều gì...


...Tôi đã nghĩ ra điều gì đó.

Mình không biết liệu điều này có hiệu quả hay không, nhưng hãy thử xem.

"Hàa."

"...?"

Tôi bắt đầu bằng một tiếng thở dài.

Pháp trận đó trông nguy hiểm, dù tôi nhìn nó thế nào đi nữa, nhưng tôi nhìn chằm chằm vào Kaya với vẻ mặt thích thú nhất mà tôi có thể tập hợp được, và tương tự, Kaya cũng đang nhìn tôi với vẻ mặt nghi ngờ.

Vì điều này đã xảy ra rồi nên tất cả hoặc không là gì cả.

Tôi khoanh tay và nhìn pháp trận màu lục nhạt mà Kaya triển khai trên không như thể nó thật thảm hại.

"Chỉ với loại ma thuật đó thôi à?"

"...!!"

Đôi mắt của Kaya mở to vì sốc. Những gì tôi nói chắc hẳn đã làm tổn thương cảm xúc của cô.

"Chỉ với loại đó...?"

"Bây giờ cậu đang lãng phí thời gian đấy."

Tôi quay lưng lại.

Một cảm giác kinh hoàng, sát khí ập đến từ phía sau.

Làm ơn đừng giết pé moà...

"Em biết ngài là một người tuyệt vời. Nhưng... những gì ngài vừa nói đã coi thường tất cả máu, mồ hôi và nước mắt mà em đã đổ vào..."

"Ý tôi là, 'bây giờ.'"

"Hả?"

Tình hình thay đổi nhanh chóng.

Tôi cảm thấy cuộc đời mình đang nhạt dần. Có lẽ Kaya đang cố hiểu ý tôi.

"Cậu thân với 'Sylphia' phải không?"

Sylphia, Lục Bảo Tiểu Tiên. Đó là tên của một Tiểu Tiên sử dụng Thảo Ma Pháp.

"L-Làm sao ngài biết được điều đó...?"

"Bởi vì tôi có thể cảm nhận được hào quang của [Yggdrasil] từ cậu."

"...!!"

Dù không nhìn cô nhưng tôi có thể cảm nhận được Kaya đang rất ngạc nhiên.

Khí chất của [Yggdrasil]? Đó là cái gì vậy? Tôi chỉ xạo lờ thôi. Làm sao tôi có thể cảm nhận được điều đó khi tôi thậm chí còn không thể cảm nhận được hạt mana?

Dù sao đi nữa, Kaya có quan hệ tốt với Sylphia, Lục Bảo Tiểu Tiên. Đó là bí mật chỉ có cô biết, không ai có thể biết được.

Cô cũng đeo 'Hạt giống Yggdrasil' mà cô nhận được từ Sylphia như một chiếc vòng cổ quanh cổ. Kaya phải luôn mang theo hạt giống bên mình để có thể tiếp cận được Thảo mana của nó.

Thoạt nhìn, nó có vẻ là một hạt giống thông thường, nhưng không giống như hạt giống thông thường, nó liên tục ngưng tụ mana chứ không phát ra, khiến rất khó phát hiện.

Sau khi bước vào năm hai, cô đã hoàn toàn dung hợp với Thảo mana. Sau đó, cô có thể sử dụng 'Hạt giống Yggdrasil' làm chất xúc tác để thi triển Thảo Ma Pháp 8 Sao [Yggdrasil], ma thuật chứa đựng cả sức mạnh của Tiên Tộc và có khả năng tiêu diệt một quốc gia.

Chỉ có tôi, người đã quen thuộc với tương lai, mới có thể nói điều này vào lúc này.

"Nó có vẻ khá dễ nhận biết."

"Ngài có biết Sylphia không?!"

Dĩ nhiên là không.

Nhưng tôi không cố ý trả lời mà cứ nhắm mắt lại, giả vờ hồi tưởng lại một quá khứ huy hoàng.

"...Giá trị thực sự của cậu sẽ được tiết lộ trong tương lai. Khi điều đó xảy ra, nếu cậu trở thành người xứng đáng với thời gian của tôi, một ngày nào đó tôi sẽ đối mặt với cậu."

"..."

Sau đó, tôi lại bắt đầu đi bộ.

Tôi không biết Kaya đang thể hiện vẻ mặt gì sau lưng tôi, và tôi không biết những suy nghĩ đang chạy đua trong đầu cô là gì.

Nó không thành vấn đề. Điều thực sự quan trọng là tiếng ồn nhỏ do pháp trận gây ra giảm dần rồi biến mất. Kaya đã giải trừ pháp trận của mình!

Một nụ cười thoát ra từ khóe miệng tôi. Thật nhẹ nhõm khi được sống.

Tôi đã lừa gạt như một Á khoa, nhưng dù sao thì tôi cũng mừng vì mọi chuyện đã ổn thỏa...

"Ngài Isaac."

À ré, lại nữa á, tại sao, tại sao!?

Tôi cố giả vờ như chưa nghe thấy, nhưng Kaya lại gọi một lần nữa, "Ngài Isaac!" và buộc tôi phải dừng lại.

"Sao ngài lại ở đây 'giả vờ yếu đuối'?"

Chắc chắn đó là một câu hỏi đáng để hỏi.

Mặc dù vậy, tôi thực sự chỉ là người yếu đuối.

Nhưng trong mắt Kaya, tôi đang giả vờ là một kẻ yếu đuối.

Vâng, điều đó thật dễ dàng.

Chỉ có một câu trả lời tôi có thể đưa ra ở đây.

"...Cậu không cần phải biết."

Điều đó là vậy đó. Trong tình huống này, phản ứng điển hình của người kia là chỉ im lặng và gật đầu.

Và sau đó, tôi lại bắt đầu bước đi. Đúng như dự đoán, Kaya không gọi tôi nữa.

Đi được một lúc, khi tôi nhìn lại thì cô đã khuất bóng.

"Haaaaaaaa—"

Tôi thở ra một hơi thở phào nhẹ nhõm rất, rất sâu.


Kiyaaa ~ Mình còn sống! Mình không chết.

Tôi đã may mắn. Hừmm, nó thực sự tuyệt vời!

Nhưng bây giờ không phải là lúc đắm chìm trong niềm vui sinh tồn.

Tôi bình tĩnh lại và rèn luyện bản thân. Tôi cần tìm nơi mà ác quỷ sẽ xuất hiện, cũng như nơi Ian và Luce sẽ gặp nhau.

Ở đâu? Ở đâu?

...Mình đã tìm thấy một hạt mana. Hãy nhặt nó lên.

Khi tôi mang đồng hồ đến gần, hạt mana bay ra khỏi đá như một con đom đóm và dính vào đồng hồ.

'Chỉ còn 10 phút thôi.'

Hiện tại là 6:50 chiều, nghĩa là ác quỷ sẽ xuất hiện sau 10 phút nữa.

Tôi lùi bước.

Manh mối duy nhất mà tôi có là ác quỷ sẽ xuất hiện ở một bãi đất trống có vách đá thấp.

Tôi đã nhìn quanh Rừng Delphine ngày hôm qua, nhưng tôi không thể tìm thấy khu vực nào phù hợp với mô tả đó do khu rừng quá rộng lớn.

Tôi phải tìm nó.

Rất có thể sẽ khó tìm thấy nó kịp thời. Nếu vậy...

Tôi đến một con suối mà tôi đã ghi nhớ vị trí trong quá trình tìm kiếm sơ bộ. Tôi có thể nhìn thấy bầu trời rõ ràng từ đây, bất kể cây cối trong Rừng Delphine dày đặc đến mức nào.

Sau đó tôi nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình.

'19 giờ...'

Một màu xanh đậm nhuộm bầu trời khi hoàng hôn nhạt dần.

Lúc này, ác quỷ lẽ ra đã xuất hiện trước mặt Ian và Luce.

Sẽ thật lãng phí nếu đi loanh quanh ở đây.

Hãy tạm gác việc tìm kiếm hạt mana sang một bên. Ưu tiên số một của mình là tránh một Bad Ending.

Tôi quyết định ở lại nơi tôi đang ở.

Chắc chắn, khi Ian và Luce bắt đầu chiến đấu với ác quỷ, sẽ có một lượng lớn ma thuật liên quan.

Tôi chỉ cần đi đến địa điểm nơi các ma thuật đang được thi triển.

Tôi hoàn toàn có thể rời xa cuộc chiến nếu tiếp tục đi loanh quanh.

Chúng ta hãy chờ một chút.

Chỉ một chút thôi...

"..."

Trong khu rừng đang dần tối dần, tôi đứng lặng và nín thở.

KUUUUUUUU─────!!!

"...!!"

Một tiếng gầm nổ ra.

Tôi hất đầu về phía tiếng gầm. Vì tôi đang ở gần một con suối nên không có cây cối nào cản tầm nhìn của tôi, khiến tôi có thể dễ dàng nhận ra tiếng ồn lớn.

Một cột băng sắc nhọn mọc lên cách đó không xa. Cây cột có màu đen tuyền chứ không phải màu xanh mát như băng thông thường.

Những người khác có thể không biết, nhưng tôi chắc chắn rằng một Băng Ma Pháp mang hệ Ám đã được thi triển. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là ma thuật của ác quỷ.

Cột băng lập tức tan thành bột đen và biến mất.

Tôi vội vã đi tới vị trí mà cột băng đen đã mọc lên.

Hãy chờ cho tới khi tôi đến nhé Ian! Sẽ tốt hơn nếu cậu giành chiến thắng!

"Woa. Ngươi đi đâu mà vội thế?"

Không không.

Hự hự...

"...Gì thế nhỉ. Không phải ngươi là một thường dân thấp kém với mana hạng E sao?"

————————————————————————

[Tristan Humphrey]

————————————

Lv: 71

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Phong

Độ Nguy Hiểm: Trung Bình

————————————————————————

Người cản đường tôi là Tristan Humphrey, một học viên năm nhất và là một quý tộc tóc vàng kiêu ngạo.

"..."

Tôi lắc đầu thật nhanh.

Nhờ chơi ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ nhiều nên tôi đã ghi nhớ hết đặc điểm của các nhân vật chính trong đầu.

Cấp độ của tôi là 26, chênh lệch cấp độ giữa tôi và tên này này là 45 cấp, nhưng... Nếu cố gắng hết sức, tôi nghĩ mình có thể đánh bại hắn. Tuy nhiên, tôi không chắc chắn về những người khác.

Hãy hạ hắn nhanh chóng.

'Mình sẽ vượt qua đây ngay bây giờ.'

Tôi tăng tốc dòng mana trong cơ thể, làm nóng Băng mana của mình.

Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng 🐧



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận