Kẹo Dẻo Vị Chua Ngọt

Kể từ khi anh gia nhập đoàn phim, Hạ Giai cũng đã trở về Hạ Gia để chuẩn bị đón năm mới.

Nhưng mà phải nói độ dính người của anh thật sự là tăng lên rất nhiều, có khi cô và mẹ Hạ đang đi lòng vòng trong trung tâm thương mại để mua đồ cũng gọi đến.

Lần nào cũng gọi khiến mẹ Hạ cũng bắt đầu nghi ngờ cô có người yêu. Có lần cả nhà đang ngồi trong phòng khách Tạ Hinh lại gọi đến.

Như bình thường cô lại chạy lật đật lên phòng đóng cửa lại để lại ba Hạ và Hạ Nghiễn ngồi ở phòng khách mà không hiểu chuyện gì.

Chỉ có mẹ Hạ vốn mấy ngày nay đều quan sát Hạ Giai mới có thể nhìn ra rằng con gái mình đã có người yêu.

Bà mỉm cười ngồi dựa vào ghế sô pha, ba Hạ nhìn sang bà hỏi:

“Bà cười cái gì vậy?”

Mẹ Hạ nhướn mày nói:

“Đợi lát con bé xuống thì chúng ta hỏi rõ nó!!”

Ba Hạ và Hạ Nghiễn nhìn bà khuôn mặt vẫn ngơ ra như không hiểu chuyện gì.

Hạ Giai vừa mới chạy lên phòng, điện thoại cũng vừa mới tắt. Cô khoá cửa phòng lại chạy lại giường ngồi xuống vui vẻ gọi video cho anh.

Hạ Giai đang hớn hở lại bắt gặp cả khuôn mặt đang uỷ khuất u ám của anh. Cô khó hiểu không biết có chuyện gì nên đành hỏi:

﹝Anh bị sao thế?﹞

Tạ Hinh vẫn không nói mặt vẫn cúi gầm xuống dưới, cô nhíu mày gặng hỏi:

﹝Anh bị làm sao?﹞

Lúc này Tạ Hinh mới ngẩng đầu lên nhìn cô với khuôn mặt buồn bã:

﹝Anh xém bị làm cho bẩn rồi…﹞


Cô như không hiểu lời anh nói nhăn mặt hỏi lại, bẩn? Bẩn thì tắm đi nói cô làm gì? Cô tức giận nói:

﹝Anh dơ thì đi tắm sao lại nói em chứ?﹞

Tạ Hinh vẫn như cũ như đứa trẻ bị uỷ khuất sợ bị mắng mà trở nên khép nép. Cô vẫn tiếp tục kiên nhẫn hỏi lại lần nữa:

﹝Anh rốt cuộc là bị làm sao, nói rõ thì em mới biết được chứ?﹞

Tạ Hinh vẫn im lặng chỉ có Triệu Bân ngồi bên cạnh là mỏ giật giật nãy giờ. Anh ta giật lấy điện thoại của Tạ Hinh rồi nói:

﹝Để anh kể em nghe, trong cái phân đoạn đó có cảnh ôm nhưng mà tên này nhất quyết không chịu. Nên đạo diễn mới kêu mọi người quay luôn mà nữ chính chưa ôm được 5 giây nữa mà tên này đã quăng con người ta xuống hồ bơi rồi còn hằng hộc bỏ đi vào đây nữa!!﹞

Hạ Giai nghe xong thì cũng đủ hiểu vấn đề, anh vốn dĩ là người đòi hỏi sự sạch sẽ rất cao.

Chính bản thân anh cũng vậy, sẽ nhất quyết giữ thân sạch sẽ cho cô.

Anh chính là sợ cô sẽ buồn, sẽ giận anh nên mới có hành động như vậy. Cơn tức giận vừa nãy của cô sau khi nghe được câu chuyện cũng đã dần lắng xuống.

Triệu Bân đưa lại điện thoại cho anh cô nhìn anh thở dài nhìn anh đang tủi thân nói:

﹝Haizzz, anh vừa xa em cái một tuần thôi mà đã như vậy rồi sao? Anh có nhớ em chưa?﹞

Lúc này Tạ Hinh mới đáp lại lời của cô, gật đầu nhỏ giọng nói:

﹝Nhớ, rất rất nhớ…﹞

Hạ Giai nghe anh nói tim cũng bất giác mềm nhũng ra, cô giả vờ nũng nịu nói:

﹝Bây giờ em muốn ôm anh quá, ước gì anh ở đây cho em ôm thoả thích thì tốt quá!!﹞

Tạ Hinh ngẩng đầu lên mím môi nói:

﹝Thật sao?﹞

Cô gật đầu không chần chừ hỏi anh:

“Cũng sắp tới tết nguyên đán rồi, anh có lịch đi về ngủ tết chưa đây?”

Triệu Bân định nói nhưng bị Tạ Hinh cắt ngang:

“Có rồi, nhưng chỉ nghỉ được 4 ngày thôi.”

Triệu Bân ngồi một bên há hốc mồm, làm gì có được nghỉ??? Đạo diễn sáng còn họp với ông ta bảo là quay xuyên tết mà??

Hạ Giai phấn khích nói:

“Vậy anh khi nào về thì nhớ gọi em nhé, em đi đón tiểu Hinh Hinh của em.”

Tạ Hinh bĩu môi:

“Đừng nói bậy.”

Cô bị Tạ Hinh làm cho bật cười, hiếm khi mới thấy được vẻ mặt đáng thương lại buồn cười của anh.

Anh là vừa sợ vừa căng thẳng chính là không dám đối diện với cô. Nhưng cũng chỉ ôm thôi mà anh đã phản ứng lớn như vậy cô có chút tự hào.

Đàn ông rất hiếm có ai có được tính cách như anh. Người ta thích lăng nhăng còn Tạ Hinh chỉ thích sạch sẽ. Một đời một người là đủ.


Bên ngoài mẹ cô gõ cửa phòng nói to:

“Giai Giai, con mau xuống ăn cơm đi đừng để bị đau ruột thừa.”

Khi bên ngoài đã không còn nghe tiếng động nữa cô mới nhanh chóng thì thầm chào tạm biệt anh nói:

“Bây giờ em đi ăn đây, anh cũng mau đi ăn đi. Đợi khi nào anh trở về em sẽ tiêu mất độc cho anh được chứ???”

Tạ Hinh gật đầu, ngoan ngoãn chào tạm biệt cô:

“Tạm biệt, bé ngoan.”

Cô tạm biệt Tạ Hinh rồi cúp máy, cô bước xuống giường đi ra ngoài. Vừa đi xuống đến thì cô đã bị 6 con mắt nhìn chằm chằm.

Lúc cô định đi vào bếp để trốn lại bị tiếng mẹ Hạ gọi lại:

“Giai Giai, con mau lại đây ngồi ta nói chuyện một chút.”

Chân cô đột nhiên bị cứng lại, cô khẽ nuốt nước bọt từ từ đi lại ghế sô pha ngồi xuống:

“Có chuyện gì thế mẹ?”

Mẹ Hạ nghiêm giọng hỏi:

“Con hiện nay là đang có người yêu đúng không? Dạo này mẹ thấy con rất đáng nghi đó nha!!”

Cô đứng hình xịt keo cứng ngắc nói:

“Đâu có, con không biết.”

Mẹ híp mắt hỏi lại:

“Có hay không? Có thì mau nói ra để được khoan hồng.”

Cô cười ngượng ngùng nói:

“Có những mà đến khi đủ chín thì con sẽ đưa người ta về ra mắt ba mẹ nhaa.”

Nói xong cô nhanh chân chuồn vào bếp, mẹ nghe vậy thì trong lòng cũng mừng cười suốt. Ba Hạ và Hạ Nghiễn thì lại như bị ăn giấm chua mà nhăn mặt suốt.

Ba Hạ hừ một tiếng nói nhỏ:


“Hừ, ai mà to gan dám cướp con gái tao rồi.”

Hạ Nghiễn cũng gật đầu hùa theo:

“Đúng vậy, để con đi điều tra xem là tên nào!!”

Mẹ Hạ nhìn hai con người ăn giấm chua lại nhéo vào lỗ tai hai người nói:

“Hai người mà làm gì bậy bạ là chết vơi tôi đó. Con rể của chúng ta chứ có là ai đâu mà điều tra nghe ghê vậy. Nhớ chưa?”

Nhéo đã tay bà mới buông ra đi vào bếp cùng với Hạ Giai bỏ mặc hai người kia ngồi xoa lỗ tai.

Tạ Hinh bên kia vừa cúp mắt lại bị Triệu Bân gằng giọng nói:

“Em điên sao? Đạo diễn đã nói là chúng ta quay phim xuyên tết mà???”

Anh đảo mắt hung dữ nói:

“Em sẽ rút, đạo diễn làm trái với lời hứa lúc ký hợp đồng với em rồi. Em có quyền huỷ hợp đồng mà?”

Triệu Bân trợn mắt khó tin:

“Em là định rút khỏi bộ phim này?”

Tạ Hinh không gần ngại mà gật đầu, Triệu Bân cũng liền nhanh miệng khuyên nhủ:

“Em…em đừng tức giận, đợi anh nói chuyện với đạo diễn rồi chúng ta tính tiếp được chứ??”

Tạ Hinh nhún vai:

“Nói hay không cũng vậy em cũng sẽ không đóng cảnh thân mật đâu!!!”

Triệu Bân thở dài bất lực với tên cứng đầu này nên nhưng anh ta cũng phải đi thương lượng với đạo diễn một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận