Kẹo Dẻo Vị Chua Ngọt

Anh cùng Hạ Giai trên đường trở về khách sạn, Tạ Hinh có ghé để mua đồ ăn nhanh về khách sạn để ăn.

Anh kêu cô ngồi trong xe đợi anh một lúc sẽ quay lại, cô ngồi đợi anh nãy giờ buồn chán một chút liền lướt tin tức.

Chuyện tình cảm của anh mấy ngày này vẫn liên tục nổi lên mà không thụt tí nào. Theo linh cảm cô lấy acc phụ bấm vào nhóm fan hâm mộ của anh.

Bên trong hàng tá người đang bàn luận về cô và anh. Cả hai nữ sinh khi sáng cũng có ở trong đây bàn luận:

「Khi sáng chúng tôi đã tận mắt nhìn thấy nhan sắc của chị Giai Giai rồi aaaaaaaa.」

「Chị ấy con xinh hơm cả Yên Yên và chị Tĩnh Nhan nữa. Xinh như hiền thần luôn. Đã thế còn sánh đôi chung với chồng chúng ta. Gấp đôi visual đó mà tiếc mà chị ấy không nằm trong giới giải trí.」

「Chắc là đang bú fame Tạ Hinh thôi. Nếu cô ta thật sự thích chồng chúng ta sao lại mấy năm không hề để ý đến anh ấy chứ?」

「Bà nằm trong kẹt nhà người ta sao? Sao bà biết chị ấy không để ý tới anh ấy?」

「Mấy bà không biết đâu chị gái đó rất thân thiện aa, lại con xinh nữa.」

「Chồng chúng ta giàu như vậy chắc không phải chị gái đó thích là vì tiền đó chứ?」

「Theo như tôi xem qua tường nhà chị ấy thì từ nhỏ chị ấy đã rất giàu rồi. Nhà chị ấy là biệt phủ chứ không phải biệt thự đâu…」

「…」

Hàng trăm hàng tỷ tin nhắn liên tục nhảy ra, cô nhìn chằm chằm lại rơi vào đúng một tin nhắn:

「Nếu chị ấy thật sự thích Hinh Hinh của chúng ta sao tôi chưa bao giờ thấy chị ấy đáp trả những tin đồn hay làm gì đó để công khai tình cảm với anh ấy vậy?」

Nó khiến cô chợt cảm thấy mình đúng thật là hơi vô tâm… Anh năm lần bảy lượt lần nào cũng lên đính chính bảo vệ cô còn cô chỉ một mực im lặng.


Cô thở dài ngẩng đầu lên, đúng lúc anh từ cửa hàng xách ra hai túi đồ ăn lớn đi về phía xe.

Anh mở cửa xe đi vào bỏ túi đồ ăn lên ghế sau lại quay lên đưa cho cô một ly trà sữa Starbucks.

Cô mỉm cười ngọt ngào nhận lấy:

“Em cảm ơn.”

Lúc về tới khách sạn, Tạ Hinh đi vào xả nước ấm cho cô xong đi ra nói:

“Em đi tắm trước đi, anh xả nước ấm ra rồi.”

Cô mỉm cười hôn lướt qua môi anh một cái mới lấy đồ đi vào phòng tắm. Tạ Hinh đứng ngây ngờ đưa tay sờ lên môi tự cười một mình:

“Nay cô bé nhát gan sao lại đột nhiên gan dạ dữ vậy?”

Anh mang đồ ăn dọn ra ngoài ban công ngồi, lúc cô vừa ra cũng là lúc anh vừa dọn ra xong.

Cô và anh cùng nhau ngồi ngắm trăng vừa cùng nhau hưởng thức đồ ăn ngon. Cô nhìn anh xé gà cho mình mà muốn trêu chọc anh một tí.

Cô lấy điện thoại của mình ra quay một đoạn video nhỏ. Cô không quay trực tiếp mặt của anh mà chỉ có bàn tay của anh đang xé gà cho cô.

Cô giở trờ trêu chọc anh:

“Sao anh không để nguyên cái đùi để em cạp chứ ăn như này không hưởng thức được hương vị đâu!!!”

Tạ Hinh vẫn xé ra mặc kệ lời cô nói, anh lại chỉ thản nhiên nói:

“Nếu em muốn cạp đùi gà thì để lần khác nhé, em vừa mới tắm xong nếu dùng tay để cầm sẽ bị bẩn.”

Cô cười khúc khích nói:

“Sao anh lại chiều em quá dạ? Không sợ em lại đuổi anh đi nữa sao?”

Tạ Hinh ngước lên lườm cô, rướn người qua cắn vào môi cô thật mạnh:

“Ưm…”

Cô đẩy anh ra hung hăng lườm anh, Tạ Hinh tự hào cười cười nói:

“Anh không ngại cắn mạnh hơn đâu.”

Cô bĩu môi nói:

“Người ta nói em không hợp với anh đó. Anh như ánh trăng chiếu sáng vậy. Họ nói em đi cạnh anh không hợp…”

Tạ Hinh lấy khăn lau tay, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt của cô:

“Họ nói bậy, là anh mới là người không xứng đứng cạnh em. Nếu em không chấp nhận anh thì có lẽ anh sẽ phải lẻ loi đến chết rồi.”

Đoạn trò chuyện đó được cô đăng lên trang cá nhân chính thức của mình. Rất nhanh mọi người đã đua nhau vào bình luận.


「Chời ơi, nhìn cái bàn tay đó cái giọng nói đó tôi cũng biết là ai đó chời!!!」

「Ủa vậy đó là sự thật không phải tin rác hả?? Tôi còn tưởng bọn người báo chí nói bậy…」

「Cái giọng nói này không lần vào đâu được, chị gái chị là đang cố tình công khai trước mặt công chúng sao?」

「Ai? Ai là người nói chị tôi không biết thể hiện tình cảm?? Chị tôi công khai tới mức đó rồi mấy người ai còn hó hé lời gì nữa?」

「Đây không phải là đang ngầm công khai sao? Ngọt chết mất?!!!」

「Chị nhà đang ngầm ẩn ý công khai kìa!!」

「…」

Cô lướt xem bình luận cười khoái chí, Tạ Hinh nhìn cô đút mì ý và gà cho cô ăn. Cô thích thú khoe anh:

“Anh xem, bây giờ mọi người nói chúng ta rất hợp đôi đó!!”

Tạ Hinh nhàn nhạt mỉm cười, anh tưởng cô chỉ muốn lưu lại kỷ niệm gì đó cũng không nghĩ cô lại đăng lên tường nhà cô:

“Em không sợ antifan sẽ công kích em sao?”

Hạ Giai bĩu môi:

“Còn gì nữa đâu mà sợ chứ, hừ em đây là không sợ đó.”

Đêm nay, anh mỉm cười nói:

“Hôm nay em ngủ trệ giường đi, anh ngủ ở trên sô pha cũng được.”

Hạ Giai mỉm cười gật đầu, cô ôm Michela vào người vuốt ve bộ lông mượt mà của nó. Còn lấy trong túi xách của mình ra hai cây xúc xích mở ra cho Michela ăn.

Đến tận lúc Tạ Hinh đi ra ngoài cô vẫn còn ngồi ôm Michela trong lòng. Tạ Hinh lãnh đạm đi đến lấy máy sấy sấy khô tóc.

Cô ngồi hôn khắp nơi Michela:

“Aaaaa, Michela mẹ yêu con quáaaaa.”


Tạ Hinh sấy khô tóc xong liền đi lại giường bế Michela khỏi người cô bỏ vào chuồng. Anh đi lại giường bế cô vào nhà tắm.

Anh để cô ngồi trên bồn rửa tay kiên nhẫn lấy xà bông rửa tay cho cô. Cô cụp mắt xuống nhìn khuôn mặt có chữ ghen to đùng lại bật cười thành tiếng:

“Tới cả con mèo anh cũng ghen sao?”

Tạ Hinh híp mắt nhìn lên cô:

“Ai nói anh ghen với nó?”

Cô bĩu môi mặc anh rửa tay cho mình. Sau khi lau tay cho cô xong Tạ Hinh lại đột ngột phục kích môi cô.

Tạ Hinh hôn nhẹ lên môi của Hạ Giai. Một lần không đủ anh lại hôn thêm một lần nữa, một lần rồi một lần. Cuối cùng anh lại cắn vào môi cô cái mới buông ra.

Cô tức giận đánh vào vai anh trừng mắt nói:

“Ai dạy anh thói khi hôn là phải cắn đau thế hả???”

Tạ Hinh chỉ cười, nụ cười làm trái tim cô rung lên. Cơn giận cũng vì một nụ cười đó mà cũng tiêu đi không ít.

Anh lại bế cô lên hướng về giường mà đi tới đặt cô xuống. Anh đắp chăn cho cô, hôn lên trán cô nói:

“Ngủ ngon.”

Cô mỉm cười thì thầm:

“Chồng em, ngủ ngon.”

Một câu này của cô khiến trái tim Tạ Hinh mềm nhũng đi. Anh ngồi bên cạnh nhìn cô nhắm mắt lại đến khi vào giấc mới nhẹ nhàng đứng dậy cầm lấy gối đi lại ghế sô pha nằm xuống ngủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận